Quân Hôn Mật Sủng Năm 70 Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán
Hứa Lan không nhịn được trêu chọc anh: “Chị thay Tuệ Tuệ và Quả Quả cảm ơn chú út nhé.
”
Sau khi Thẩm Hành Dương rời đi, Hứa Lan nói với mẹ chồng: “Chú út lấy vợ xong tình cảm hơn hẳn.
”
Ngụy Thục Hương đang chuẩn bị bánh bao cho bữa sáng: “Vợ thằng bé còn nhỏ, nó chiều chuộng một chút cũng phải, con bé về nhà mình, mẹ nhất định sẽ phân công việc cho nó làm, chị dâu cả như con thì giúp đỡ con bé nhiều một chút.
”
Hứa Lan đổ nước rửa mặt xong, nói: “Mẹ yên tâm, con thấy em ấy là thanh niên tri thức xuống nông thôn, ba mẹ không ở bên, chắc chắn sẽ giúp đỡ nhiều hơn.
”
Bên kia, Thẩm Hành Dương dùng nước ấm lau đi dấu vết của mình để lại trên người Khương Vân Uyển, trong lúc lau, có mấy lần anh lại không nhịn được, hận không thể chui vào trong chăn giày vò cô đến khóc, nhưng anh vẫn nhịn xuống.
Lau sạch sẽ xong, Thẩm Hành Dương từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ đồ ngủ màu hồng phấn cho cô thay, đắp chăn cẩn thận.
Thẩm Hành Dương ngồi bên giường nhìn cô hồi lâu, khắc ghi hình bóng cô vào trong đầu.
Anh cứ nghĩ nhìn một lúc là đủ, nhưng nhìn chằm chằm suốt nửa tiếng đồng hồ vẫn lưu luyến không rời.
Nhưng còn có việc quan trọng hơn đang chờ anh làm, không thể ngồi trên giường nhìn cô mãi được.
Thẩm Hành Dương buộc mình thu hồi ánh mắt, xách thùng nước đi ra ngoài.
Đổ nước bẩn xong, Thẩm Hành Dương đến phòng bà cụ Thẩm: “Bà nội, cháu muốn ra ngoài.
”
Mái tóc hoa râm của bà cụ Thẩm được chải gọn gàng sau gáy, búi thành một búi tóc.
Bà ta ngồi đó rất uy nghiêm: “Đi đâu?”
Thẩm Hành Dương: “Quân khu Ngũ Hoa Sơn.
”
“Có vị đoàn trưởng Trình muốn chiêu mộ cháu nhập ngũ, ông ấy rất coi trọng cháu, nói cháu nhập ngũ sẽ tận tâm bồi dưỡng, đề bạt cháu.
”
Bà cụ Thẩm mỉm cười, nhưng nụ cười lại toát ra vẻ lạnh lẽo.
“Mẹ mày bỏ mày chạy rồi, từ đó về sau mày ghét nhất là người Hạ, từ nhỏ đã không nói tiếng Hạ.
Nhưng từ khi vợ mày đến đội sản xuất, mày thức khuya học tiếng Hạ, bây giờ lại còn muốn đi lính, tao không ngờ nhà họ Thẩm chúng ta lại có người si tình như mày.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...