Anh mở vòi nước.
Dòng nước ấm áp tiến vào trong bồn tắm, khói mù lượn lờ, làm ẩm ướt mắt của cô.
Cố Cảo Đình hôn lên môi cô.
Đi sâu một chút, từ từ nuốt hơi thở của cô.
Hoắc Vi Vũ vừa nghĩ tới, việc bọn họ cần làm, khẩn trương đến lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Cô sửa màng, chắc cũng tốt rồi.
Nếu như Cố Cảo Đình biết, trong trắng của cô không biết người nào cướp đi, liệu anh có tức giận không?
Chắc chắn sẽ tức giận.
Anh buông cô ra, ngón tay thon dài cởi cúc áo của cô ra.
Một cái, hai cái, ba cái...
Trước ánh mắt sáng rực của anh, Hoắc Vi Vũ có chút xấu hổ, đỏ mặt, cúi đầu.
Tuy có xem qua phim, cùng anh cũng đã va chạp qua, lần đầu cũng bị mất, nhưng mà, đây có ý nghĩa như là lần đầu tiên của cô.
"Cái kia, lát nửa anh nhẹ nhẹ chút." Hoắc Vi Vũ nói khẽ.
"Ừm, tôi sẽ chậm rãi." Anh đáp ứng, đặt áo của cô lên kệ.
"Để tôi cởi áo của anh." Cô nói ra, cúi đầu, không dám nhìn anh, nhưng vẫn cảm giác được ánh mắt chuyên chú của anh.
Hoắc Vi Vũ co quắp, che ánh mắt của anh:
"Đừng nhìn tôi như vậy."
Anh kéo tay cô xuống, hôn lên một cái:
"Vậy tôi phải nhìn như thế nào?"
Cô cũng không biết, đôi mắt rũ xuống.
Anh cúi người, bờ môi nóng hổi rơi vào trên vai cô, dọc theo xương quai anh của cô hôn xuống.
Chân Hoắc Vi Vũ như nhũn ra, nắm chặt tay của anh.
Hô hấp dồn dập.
Bàn tay anh vẩy lên, trong chốc lát quần của cô cũng nằm trong tay anh rồi.
Anh bế cô lên, đặt cô làm bồn tắm.
Mắt Hoắc Vi Vũ không dám nhìn loạn, vội lấy khăn tắm che ngực.
Cơ ngực cường tráng, khuôn mặt tuấn tú phóng đại, đôi mắt khiêu gợi nhìn đôi môi đỏ thắm của cô, hôn một cái.
Toàn bộ thân thể cũng tiến vào bồn tắm.
Bồn tắm có chút nhỏ hẹp khi có hai người tiến vào.
Da thịt tiếp xúc.
"Vậy cô chuẩn bị xong chưa?" Cố Cảo Đình hỏi ngược lại.
"Tôi không biết." Cô mê mang nói.
Anh cắn môi cô một chút, âm thanh khàn khàn nói:
"Trước hết tôi sẽ cho em phần dạo đầu."
Trong lòng Hoắc Vi Vũ rung động.
Rất nhiều đàn ông, đều không có phần dạo đầu, trực tiếp bổ nhào vào, sau đó chơi đùa cho đến khi thỏa mãn chính mình.
Anh, so với tưởng tượng của cô còn hoàn mỹ hơn.
Cô có chút thả lỏng.
Môi của anh từ từ di chuyển xuống dưới bụng bằng phẳng của cô.
Đặt một chân của cô lên cùi chỏ của anh, như có thể kéo cả người cô lên.
Cảm giác quá mạnh, tựa như sóng to gió lớn, từng đợt từng đợt thủy triều tuôn ra.
Cô nắm chặt tay, đầu ngón chân thẳng tắp, rất nhanh, liền...(Bổ não.)
Đối với phản ứng của cô, Cố Cảo Đình rất hài lòng, không buông cô xuống, dựa theo giao ước, anh sẽ thật chậm rãi.
Hoắc Vi Vũ cau mày, sắc mặt từ đỏ chuyển sang trắng.
Chỉ là một chút mà thôi, làm sao lại đau đến thế.
Vẫn là nên uống say, cho dù có đau thì tỉnh lại cũng không nhớ rõ.
Cố Cảo Đình cũng ẫn nhận khó chịu, trên trán đều là mồ hôi.
Ngày này, anh chờ rất lâu, cho nên, cũng không tính từ bỏ.
Khốn kiếp.
Trong lòng anh căng thẳng lo lắng:
"Tôi quá to sao?"
Hoắc Vi Vũ cảm thấy có máu chảy ra, chột dạ nói:
"Lần đầu tiên, sẽ như vậy."
Cố Cảo Đình nhìn cô:
"Vậy lần trước tôi máu chảy ra là cô tới tháng sao?"
Hoắc Vi Vũ: "..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...