Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ

Bút ghi âm, cô muốn.

“ngại quá, ngủ rồi.” Hoắc Vi Vũ nhàn nhạt nói.

“bây giờ cô khiến cho tiện phụ kia đi tới trước đài phun nước múa thoát y, mau, ****** biểu diễn, buổi sáng vào văn phòng Tịch Phàm cho tới giờ còn không có ra tới, bọn họ làm ba lần rồi.” Giọng Lý Nghiên Hiền run rẩy, mang theo tiếng khóc.

Hoắc Vi Vũ có thể cảm giác được bà thống khổ.

chồng yêu, cùng người phụ nữ khác, trắng trợn táo bạo ở trong văn phòng, là ai cũng đều chịu không nổi.

“Tôi đã biết.” Hoắc Vi Vũ cúp điện thoại, đóng cửa tĩnh âm, click mở ghi hình, thấy được Thái Nhã và Ngụy Tịch Phàm ở trong văn phòng.

Nhưng mặt Ngụy Tịch Phàm là gạch men.

Lý Nghiên Hiền cuối cùng vẫn là bảo hộ chồng mình.

Cô thở dài một hơi, nhảy ra số di động của Thái Nhã, bình tĩnh nhìn màn hình di động.

Trong lòng, giống như là có hai con ngựa hướng hai hướng khác nhau giằng co.

Dùng sức xé rách, khiến lòng cô đều rối rắm.


Di động lại vang lên, Hoắc Vi Vũ hoảng sợ, tiếp nghe.

“cô đừng nói là tôi sai khiến cô làm, biết không? Nếu cô khai ra tôi, tôi sẽ không giao bút ghi âm cho cô.” Lý Nghiên Hiền nhắc nhở nói.

“Đã biết.”

“Mau gọi điện thoại cho tiện nhân kia đi, bà ta lại đang câu dẫn chồng tôi.” Lý Nghiên Hiền nhìn chằm chằm màn hình theo dõi, giọng tắc nghẹn.

“bà cúp điện thoại đi. cúp, tôi mới gọi được.”

Lý Nghiên Hiền lập tức cúp điện thoại.

Hoắc Vi Vũ tạm dừng mười lăm giây, hạ quyết tâm, gọi số di động của Thái Nhã.

Thái Nhã nhìn thấy là Hoắc Vi Vũ, đắc ý tiếp nghe, châm chọc nói: “hiện tại cô tới cầu xin tha thứ cũng vô dụng, tôi không có khả năng buông tha cho cô tiểu tiện nhân, tôi nói làm cho cô mất việc, thì sẽ làm cho cô mất việc.”

Hoắc Vi Vũ trầm mặc, khó có thể mở miệng.

Thái Nhã là một người kiêu ngạo và thanh cao, làm cho bà ta múa thoát y…… Vẫn là ở cổng lớn công ty giải trí Kình Thiên ……

“sao không nói lời nào, cô câm hả? Hoắc Vi Vũ, tôi nói cho cô biết, cái này chỉ là bắt đầu, về sau mỗi ngày, đều sẽ làm cho cô sống không bằng chết, làm cho cô xem kết cục trêu chọc Cố gia chúng ta.” Thái Nhã ngạo mạn nói.


“Cố phu nhân.” Hoắc Vi Vũ rốt cuộc lên tiếng, “bà nói xem, nếu Cố Cảo Đình biết bà và chồng người khác phát sinh quan hệ, sẽ nghĩ như thế nào?”

Thái Nhã hiện lên khủng hoảng, khẩu khí trở nên bén nhọn, “cô nói bậy gì đó, coi chừng tôi xé nát miệng của cô.”

Hoắc Vi Vũ bình tĩnh ngồi xuống sô pha.

Mũi tên bắn ra, đã không thể thu trở về.

“trên tay tôi có đoạn ghi hình bà và Ngụy Tịch Phàm, ra ngoài tâm sự đi, tôi ở quán trà Thiên Ngữ bên cạnh công ty chờ bà.” Hoắc Vi Vũ nói xong, cúp điện thoại.

Ngụy Tịch Phàm lập tức gọi điện thoại qua đây.

Hoắc Vi Vũ cảm thấy bực bội, nhíu mày tiếp nghe.

“Tiểu Vũ, cô có ghi hình chụp tôi và Thái Nhã?” Ngụy Tịch Phàm thực khiếp sợ.

Hoắc Vi Vũ không nói gì, nhặt lên túi xách của mình, đi ra cửa.

“Chuyện này không thể nháo loạn, Thái Nhã là mẹ của Cố tư lệnh, một khi công bố, nước đổ khó hốt, chết không phải một hai người, còn có rung chuyển tình hình trong nước, cô muốn bao nhiêu tiền tôi đều cho cô.” Ngụy Tịch Phàm khẩn trương nói.

Hoắc Vi Vũ dừng bước chân, đôi mắt dần dần trở nên kiêng kị mà sắc nhọn lên, một cái chủ ý hình thành ở trong đầu cô.

Cô biết là làm như thế nào, để có thể có được bút ghi âm, lại có thể làm Thái Nhã bình an vượt qua.

Cô không phải bảo hộ Thái Nhã, cũng không phải mềm lòng, mà là……

Trong tư tâm, cô cũng không muốn Cố Cảo Đình chịu ảnh hưởng của dư luận.

dù lúc này đây, mặc kệ anh thiếu cô, vẫn là cô thiếu anh, đều cùng anh giải quyết sạch sẽ đi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui