Hoắc Vi Vũ gắt gao nhíu mày, toàn bộ thần kinh căng thẳng.
Phảng phất nghìn cân treo sợi tóc, lửa sém lông mày.
Lấy cá tính Cố Cảo Đình cuồng vọng không kềm chế được, anh không có khả năng thừa nhận cô là người phụ nữ của người khác.
Anh cường thế, chuyên chú, duy ngã độc tôn.
Nhưng,
Nếu anh nói ra quan hệ bọn họ.
Xấu hổ chính là cô, là Lâm Thừa Ân.
lúc nãy cô còn ở trước mắt bao người nói mình là bạn gái của Lâm Thừa Ân.
Chỉ chớp mắt, cô liền trở thành người phụ nữ của Cố Cảo Đình.
Bọn họ vừa rồi quả thật vũ nhục.
Hoắc Vi Vũ giống như cảm giác được ánh mắt những người đó mau đem cô lăng trì.
Cố Cảo Đình đem cô nâng dậy.
Hoắc Vi Vũ cầm tay anh.
Tay cô lạnh băng.
mắt Cố Cảo Đình thật sâu liếc Hoắc Vi Vũ một cái.
Đem lo lắng của cô xem ở trong mắt.
Tuy rằng nói, anh không có khả năng đem cô chắp tay nhường người khác, nhưng mà, dưới loại tình huống này, anh không muốn để cho người phụ nữ của mình không chịu nổi.
Cố Cảo Đình ung dung nói: “Chúng tôi là bạn, bạn gặp chuyện, đương nhiên phải xuất đầu.”
“Cố Cảo Đình, anh dám nói, anh không muốn trênngười phụ nữ này sao?” Mai Kiện Sinh hùng hổ doạ người nói.
Cố Cảo Đình sắc nhọn nhìn về phía Mai Kiện Sinh, khóe miệng nhếch lên, trầm tĩnh mà tiêu sát.
trong lòng Mai Kiện Sinh có chút sợ hãi.
“Vậy anh lại muốn trên người nào, Mai sĩ quan phụ tá.” Cố Cảo Đình hỏi ngược lại, đem mũi nhọn ném tới hắn.
Mai Kiện Sinh chột dạ, “Hiện tại là tôi đang hỏi anh, anh hỏi tôi làm gì?”
con ngươi Cố Cảo Đình kịch liệt, như chim ưng bắn về phía hắn, “anh lấy thân phận gì hỏi tôi!”
Khí thế quá mạnh mẻ.
dưới chân Mai Kiện Sinh mềm nhũn, lảo đảo một chút.
mắt Mai Kính Sơn ghét bỏ liếc Mai Kiện Sinh một cái, nói: “Trong giới anh kiệt là hảo huynh đệ, hiện tại là anh đoạt con dâu của huynh đệ anh ta, anh ta cũng nghĩa khí, biết rõ anh là Cố Cảo Đình quyền khuynh thiên hạ, quyền thế ngập trời, cũng không sợ cường quyền, là tranh ý chí nam nhi.”
“ý chí nam nhi?” Cố Cảo Đình trào phúng, nhìn về phía Mai Kiện Sinh, “vợ anh mới ra viện hai tháng, cô ta có bệnh tiểu đường?”
Mai Kính Sơn khó hiểu nhìn về phía Cố Cảo Đình, không biết anh vì sao đột nhiên hỏi chuyện này, nhìn về phía Mai Kiện Sinh.
Mai Kiện Sinh nhìn đến Mai tướng quân ném lại đây ánh mắt ghét bỏ, dũng khí châm chọc Cố Cảo Đình nói: “Cô ta ở nhà nghỉ ngơi, như thế nào, Cố tư lệnh sẽ không đối với vợ của tôi cũng hứng thú.”
“a, hiện tại ở nhà, người phụ nữ vừa rồi cùng anh ở bên nhau không phải cô ta.” Cố Cảo Đình nhẹ nhàng bâng quơ nói.
tâm Hoắc Vi Vũ nhịn không được cấp Cố Cảo Đình một cái khen.
Anh bốn lạng đẩy ngàn cân, không chỉ có đem mâu thuẫn chỉ về phía Mai Kiện Sinh, còn thiết kế một cái bao, làm Mai Kiện Sinh chui vào.
Mai Kiện Sinh sắc mặt tái nhợt, quát: “anh ngậm máu phun người, vừa rồi tôi vẫn luôn đi theo Mai tướng quân.”
“Mai tướng quân, anh ta vừa rồi vẫn luôn đi theo anh sao?” Cố Cảo Đình hỏi, khóe miệng hướng lên trên, khí thần nhàn nhã.
Nhìn như cười, lực sát thương lại là trăm phần trăm.
Mai Kính Sơn nhíu mày, tròng mắt chuyển động.
Ông cảm giác được những lời này dấu diếm sát khí.
Chính là, nếu ông không nói Mai Kiện Sinh đi theo ông, đó chính là thừa nhận Mai Kiện Sinh vừa rồi cùng người phụ nữ khác ở bên nhau.
Loại ngoại tình này là tối kỵ trong quân đội.
Mai Kiện Sinh là tâm phúc của ông.
ông quản lý không nghiêm, trên mặt không ánh sáng.
“Anh ta vẫn luôn cùng tôi ở bên nhau, làm sao vậy! anh sẽ không oan uổng người của tôi đi.” Mai Kính Sơn đề cao đê-xi-ben.
“tốt, thực tốt.” Cố Cảo Đình vỗ tay.
ngoại trừ anh vỗ tay, đám người một mảnh lặng ngắt như tờ.
Những người đó, hoặc là kiêng kị Cố Cảo Đình, hoặc là kiêng kị Mai Kính Sơn, thở không dám thở.
Có vẻ lòng bàn tay đặc biệt vang.
Một tiếng, một tiếng rơi ở trong lòng Mai Kiện Sinh, sắc mặt của hắn càng thêm tái nhợt.
“Mã tảo hóa, thật là thoải mái a.” Giọng Mai Kiện Sinh thô cuồng từ trên màn hình đài cao truyền ra tới……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...