Trung tá Thượng lập tức đi ra ngoài gọi điện thoại làm cho người điều tra.
"Tư lệnh, bây giờ phu nhân đang ở lầu 3 bệnh viện Nhân dân đệ nhất." trung tá Thượng báo cáo.
Vẻ mặt của Cố Cảo Đình càng kém hơn, trong mắt hiện lên một chút lo lắng, "Tại sao lại ở trong bệnh viện? Gọi điện thoại cho viện trưởng, tôi muốn biết tình hình cụ thể của cô ấy."
Ba phút sau, Cố Cảo Đình đã lên xe đi đến bệnh viện nhân dân đệ nhất.
Trung tá Thượng ngồi ở bên cạnh anh báo cáo: "Phu nhân ở lầu 3 phòng 1701, nghe nói là xảy ra tai nạn giao thông, xuất hiện tình trạng chấn động não rất nhỏ, phải nằm viện quan sát hai ngày, tình huống cũng không quá nghiêm trọng."
"Chuyển cô ấy đến phòng bệnh VIP, gọi mấy người chuyên gia đến đây chờ lệnh 24/24, ném người đụng cô ấy vào tù, cả đời cũng không cần bước ra." Cố Cảo Đình lạnh lùng ra lệnh.
"Bây giờ tôi kêu người đi điều tra, chuyên gia chăm sóc không có vấn đề, nhưng vừa rồi viện trưởng nói phòng bệnh vip đã đầy người." Trung tá Thượng khó khăn nói.
Ánh mắt Cố Cảo Đình sắc bén mãnh liệt liếc về phía trung tá Thượng, "Anh không làm được?"
Trung tá Thượng nơm nớp lo sợ cúi đầu, anh ta biết bây giờ tâm tình của tư lệnh thật không tốt, tốt nhất không nên chọc anh.
"Bây giờ tôi sẽ gọi cho viện trưởng để chuyển phòng." Trung tá Thượng gọi điện thoại.
"Xin chào, viện trưởng, phiền ông chuyển bệnh nhân phòng 1701 qua phòng vip."
"Cái này, trung tá Thượng, tôi cũng rất muốn, nhưng.. Aizz, một phòng bệnh chính là con gái Tướng quân Mai, một phòng chính là thân thích của Tổng Thống, còn có một phòng..."
Cố Cảo Đình bực bội, cầm lấy điện thoại trong tay trung tá Thượng, cắt ngang lời nói của viện trưởng, lạnh giọng ra lệnh: "Sắp xếp một phòng vip cho bệnh nhân phòng 1701, trong vòng 10 phải chuyển xong, không làm được, ông có thể cút."
Trung tá Thượng: "..."
Viện trưởng: "..."
Trong 10"
Viện trưởng tự mình dẫn theo bác sĩ trưởng, chuyên gia chăm sóc, y tá đến nghênh đón Cố Cảo Đình.
Cố Cảo Đình và trung tá Thượng dưới sự bảo vệ của quân sĩ bước vào đại sảnh.
Cả người anh lạnh lùng, ánh mắt cũng không liếc nhìn viện trưởng một cái, đi thẳng đến thang máy.
Viện trưởng vội vàng ấn phím máy, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, nơm nớp lo sợ khom lưng nói: "Đã đổi phòng vip cho bệnh nhân phòng 1701 nhưng cô ấy không muốn đi."
"Vì vậy, ông có thể cút." Cố Cảo Đình lạnh lùng nói, bước vào thang máy, ấn chọn phím, trực tiếp nhốt viện trưởng và đám người kia ở ngoài cửa.
"Viện trưởng, bây giờ làm sao đây?" Bác sĩ trưởng lo lắng hỏi.
"Sao anh không nói sớm bệnh nhân phòng 1701 là người thân của tư lệnh?" Viện trưởng trách cứ bác sĩ trưởng.
"Chúng tôi cũng không biết, lúc cô ấy bị đưa vào đây đã hôn mê, trên đầu chảy máu, chúng tôi còn tưởng rằng là tai nạn giao thông." Bác sĩ trưởng báo cáo.
"Chẳng lẽ không phải tai nạn giao thông?" Viện trưởng khẩn trương hỏi.
"Là bị người dùng gậy gỗ đánh, tổng cộng có ba chỗ, một gậy đánh vào đầu, một gậy phía sau đầu gối, một gậy là ở trên lưng."
Viện trưởng hoảng sợ lảo đảo bước về phía sau, ông nói với Cố Cảo Đình là tai nạn giao thông, đó là phạm vào tội lừa gạt rồi, vì không liên lụy người nhà, ông vẫn nhanh chân, đưa đơn từ chức thôi.
*
Thang máy đã đến lầu17.
Cố Cảo Đình từ bên trong đi ra, bước nhanh về phía phòng 1701.
Trung tá Thượng chạy bộ đến cửa phòng bệnh 1701, đẩy cửa ra.
Mấy phút trước Hoắc Vi Vũ đã bị y tá đánh thức, nói là muốn đổi phòng cho cô, cô ghét nhất là bị đánh thức, đầu đau muốn nứt, nổi giận ném gối đầu ra ngoài, làm cho y tá lăn.
Thấy cửa bị đẩy ra, cô bực bội nhìn sang.
Cố Cảo Đình đi đến, lo lắng nhìn về phía người trên giường bệnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...