Quan Gia

Quan GiaTác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính-----oo0oo-----Chương 749: Ai đánh mặt ai (phần 1)Nhóm dịch: PQTSưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu- Chủ nhiệm Ngô, xin chào!Lưu Vĩ Hồng nắm tay của người đi tới, rất nhiệt tình tiếp đónKhuôn mặt của Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái lập tức suy sụp, rất khó coi. Vậy cũng quá đáng rồi, đang nói chuyện, Lưu Vĩ Hồng không ngờ lại gặp người khách khác, đặt Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái ông ta ở chỗ nào?Không làm như vậy được- Xin chào, Chủ tịch thị xã Lưu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu!Chủ nhiệm Ngô vẻ mặt mỉm cười, nhiệt tình bắt tay với Lưu Vĩ Hồng, ánh mắt xoay một cái, đảo nhìn qua trên mặt của 2 người Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, cũng thoáng qua ý kinh ngạc. Chủ nhiệm Ngô cũng không ngờ, ở chỗ Lưu Vĩ Hồng còn có người khác- Nào, chủ nhiệm Ngô, mời ngồi bên đây. Ha ha, hai vị đến thật trùng hợp, không cần phải hẹn lại thời gian khác rồi…Lưu Vĩ Hồng không hề cảm thấy không ổn, tươi cười mời chủ nhiệm Ngô và người đi cùng ông tới sô pha ngồiPhó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái “vù” một tiếng đứng dậy, rất không vui nói:- Xem ra Chủ tịch thị xã Lưu bề bộn nhiều việc, chúng tôi đến không đúng lúc, vậy thì cáo từ trước, xin Chủ tịch thị xã Lưu mau chóng trả tiền!Lão Đái đã làm chủ quản bộ phận và phó Trưởng chi nhánh ngân hàng đã nhiều năm tại ngân hàng Công thương tỉnh, cũng là lần đầu tiên bị người ta coi thường như vậy, trong lòng buồn bực, có thể hiểu đượcLưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:- Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái an tâm một chút chớ nóng nảy. Chủ nhiệm Ngô từ xa đến đây, chính là có liên quan dến chuyện chúng ta bàn bạc, vốn định mời hai bên các ông gặp mặt, hôm nay trùng hợp như vậy thì cùng nhau nói chuyện điPhó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái vừa nghe vậy, lập tức có chút kinh nghi bất định, nhưng cũng không vội đi, lại ngồi xuống, nhưng vẻ mặt vẫn rất khó coiVả lại muốn xem Lưu Vĩ Hồng này muốn làm cái trò gì- Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, giới thiệu với ông, vị này là Ngô Giai tiên sinh, là chủ nhiệm ban Tín dụng của Ngân hàng Phát triển Giang Khẩu. Cố tình từ Giang Khẩu đến đây, cùng thị xã Hạo Dương chúng ta bàn bạc về chuyện vay vốn. Hoàn trả khoản vay của quý ngân hàng thì phải trông cậy vào chủ nhiệm Ngô rồi… Chủ nhiệm Ngô, vị này là phó Trưởng chi nhánh ngân hàng Đái của Ngân hàng Công thương tỉnh Sở Nam chúng tôi. Các vị là cùng ngành, thân cận nhiều hơn!Lưu Vĩ Hồng mỉm cười tiến hành giới thiệu cho đôi bênPhó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái liền hơi sửng sốtNgô Giai ngược lại nho nhã lễ độ, đứng dậy, chủ động đưa tay về phía Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, mỉm cười nói:- Thì ra là Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, hân hạnh được gặp! Tôi là Ngô Giai, mong Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái chỉ điểm nhiều hơn!Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cũng không dám kiêu ngạo, liền vội bắt tay với Ngô Giai, khách khí nói:- Chủ nhiệm Ngô quá khách khí rồi, chỉ điểm thì không dámNgân hàng Phát triển Giang Khẩu vài năm trước vừa mới sáng lập, luận kinh nghiệm lý lịch, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với ngân hàng Công thương, là vãn bối nhỏ điển hình. Nhưng mấy năm nay phát triển rất mạnh, cổ phiếu mà bọn họ phát hành, sau khi đưa ra thị trường đã tăng lên ba bốn trăm lần, trở thành một trong những cổ phiếu hoàng kim mà dân chứng khoản ủng hộ nhất. Hơn nữa lúc đó đối với những người nội địa mà nói, Giang Khẩu gần giống như Hongkong, là một khái niệm. Thuộc thành phố lớn siêu cấp rồi, vàng ở khắp nơi. Vào những năm tám chín mươi, những người khách đến từ miền nam chính là đại diện cho người có tiền, là nhà giàu có. Người nội địa, đối mặt với người đến từ Giang Khẩu, trong lòng trước tiên đã thấp đi 3 phân. Cho dù Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, Ngô Giai rất có khả năng là “người làm công”, Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cũng không có ưu thế tâm lý gì đáng nóiNgô Giai và Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái khách khí nói vài câu, lại ngồi xuốngLưu Vĩ Hồng cầm lấy gói thuốc lá trên bàn trà, đưa cho khách, không khí trong văn phòng, lập tức trở nên hài hòa, dường như bởi vì sự có mặt của Ngô Giai, đã có tác dụng hòa hoãn rất tốt- Chủ nhiệm Ngô, tình hình là như vậy, thị xã Hạo Dương chúng ta năm trước đã thành lập một công ty quản lý năng lượng, thống nhất quản lý khai phá tài nguyên khoáng sản của toàn thị xã, nhằm chỉnh đốn xí nghiệp khoáng sản hiện có, chủ yếu là xí nghiệp mỏ than, cần lượng lớn tài chính, cho nên đã xin vay 50 triệu tại ngân hàng Công thương ở tỉnh…Lưu Vĩ Hồng mỉm cười giới thiệu tình hình vay vốn với Ngô Giai, nói khá tỉ mỉNgô Giai hôm nay chính là đại diện ngân hàng Phát triển Giang Khẩu lại đây đàm phán về chuyện hợp tác với thị xã Hạo Dương, tình hình có liên quan, Lưu Vĩ Hồng đương nhiên phải giới thiệu tỉ mỉ một lần, khiến cho Ngô Gia trong lòng biết rõ- Hiện tại tiền nhiệm Trưởng chi nhánh ngân hàng Hồ Ấu Thanh của ngân hàng Công thương tỉnh bởi vì vấn đề cá nhân, bị Ủy ban Kỷ luật áp dụng biện pháp cưỡng chế. Ngân hàng Công thương tỉnh đã đổi Trưởng chi nhánh ngân hàng mới, phải thanh lý chỉnh đốn tất cả hạng mục vay vốn, ha ha, nghe nói tất cả khoản vay của Trưởng chi nhánh ngân hàng Hồ đã phát hành khi đương nhiệm, đều thuộc vay vốn trái qui định…Lưu Vĩ Hồng giọng điệu thực nhẹ nhàng nói, mang theo mỉm cười, còn lắc lắc đầu, dường như đối với cách làm của ngân hàng Công thương rất không tán thành. Chỉ là không tán thành như vậy, rõ ràng không cho là đúng, khiến lòng tự tôn của Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái “rất tổn thương”Nhưng hiện tại Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cũng không dám lên giọng. Rất rõ ràng Lưu Vĩ Hồng là có chuẩn bị mà chiến, người ta nói “chỉ có 60 triệu”, cũng thật sự không phải huênh hoang, có hậu thuẫn rất là kiên cốKhông phải sao, chủ nhiệm ban tín dụng của ngân hàng Phát triển Giang Khẩu cũng đã đích thân lại đây rồiBình thường mà nói, xin cho vay đều là khách hàng tươi cười chạy tới ngân hàng, cầu ông xin bà, có khi nào thấy qua chủ nhiệm ban tín dụng của ngân hàng chủ động đến nhà yêu cầu cho anh vay tiền?Quan hệ này cũng không tầm thường!Khó trách Lưu Vĩ Hồng có lòng tin như vậyNgô Giai phong độ rất tốt, mỉm cười nói:- Chủ tịch thị xã Lưu, ngân hàng có qui định quản lý của ngân hàng, điều này cũng mong Chủ tịch thị xã Lưu lý giảiLời này nói rất khéo, dường như có chút bảo vệ Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái và ngân hàng Công thương tỉnh. Mọi người đều là “người làm ở ngân hàng”, lẽ ra phải như vậyLưu Vĩ Hồng cười nói:- Đương nhiên, tôi rất tôn trọng qui định quản lý trong ngân hàng, không có qui định không thành được vuông tròn mà- Chủ tịch thị xã Lưu, tình hình căn bản của quý thị xã, chúng tôi cũng hơi hiểu rồi. Từ Viễn Công tiên sinh nguyện làm đảm bảo cho quý thị xã, cho nên lãnh đạo ngân hàng chỉ thị chúng tôi, nhanh chóng làm thủ tục vay vốn cho quý thị xã. Chúng ta thảo luận một chút về mức vay cụ thể đi!Ngô Giai là người làm việc nhanh nhẹn, khách khí 2 câu, lập tức đi vào đề chính, cũng không quên gật gật đầu với Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, tỏ vẻ xin lỗi. Khi có khách ở đây thì nói chuyện công tác với Lưu Vĩ Hồng, quả thật hơi bất lịch sự. Tuy nhiên Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái là đến đòi nợ, bây giờ Lưu Vĩ Hồng tìm được “chủ nợ” mới, đang thương lượng chuyện hoàn tiền, cũng không coi là khinh thường Phó trưởng chi nhánh ngân hàng ĐáiPhó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cũng khẽ gật đầu, tỏ vẻ lý giải.Nhưng trong lòng lão Đái tất nhiên không thoải mái như vậy. Bắt đầu từ đêm qua, bản thân luôn vênh váo tự đắc ép Lưu Vĩ Hồng trả nợ, vốn chắc chắn Lưu Vĩ Hồng nhất định sẽ “quỵt nợ”, 60 triệu không phải là con số nhỏ, sao có thể nói trả là trả? Cho nên Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái vẫn luôn là “thái độ chủ nộ” cao cao tại thượng. Nhưng bây giờ đột nhiên phát hiện, thì ra bản thân là chủ nợ, người ta thật sự không để ý lắm, trong lòng không khỏi rất thất vọngTrên thế giới này, ngân hàng có tiền đâu chỉ một nhàLưu Vĩ Hồng nói:- Tôi suy xét, phải vay 100 triệu. Nếu như ngân hàng Công thương tỉnh muốn tiến hành chỉnh đốn thanh lý nội bộ, vậy thì khoản vay 60 triệu của họ, tôi định hoàn trả trước. Còn lại 40 triệu, dùng để tu sửa đoạn đường cao tốc từ Ninh Hạo đến Hạo Dương. Thế nào, chủ nhiệm Ngô, vấn đề không lớn chứ?Ngô Giai mỉm cười nói:- Chủ tịch thị xã Lưu, vấn đề không lớn. Từ Viễn Công tiên sinh nguyện làm đảm bảo triệt để nhất cho quý thị xã. Từ tiên sinh là một trong những thái bình thân sĩ có danh vọng nhất ở Hongkong, tập doàn Từ Thị của ông ấy, cũng là doanh nghiệp lớn có thực lực nhất ở Hongkong. Có Từ tiên sinh đảm bảo, quý thị xã vay 100 triệu, hoàn toàn không thành vấn đềSắc mặt của Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái liền biến đổi, lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạcVừa rồi Ngô Giai cũng đã nhắc tới Từ Viễn Công tiên sinh, Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái không có quá để ý. Hiện tại lại một lần nữa nhắc tới, còn cố ý chỉ ra là Từ Viễn Công và tập đoàn Từ Thị của Hongkong, Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái rốt cục phục hồi tinh thần lại.Đây chính là một ông chủ lớn danh xứng với thực, người nổi tiếng trên đỉnh kim tự tháp giàu có Hongkong. Một trăm triệu đối với đa số người nội địa mà nói là con số thiên văn, nhưng đối với Từ Viễn Công mà nói, quả thật không phải chuyện quá lớnChỉ có điều Từ Viễn Công vì sao lại cho thị xã Hạo Dương làm đảm bảo triệt để như vậy, thì không được biếtNhưng có một điểm lại không thể nghi ngờ, Từ Viễn Công chắc chắn không phải nhằm vào “thị xã Hạo Dương” mà đến, khiến ông làm như vậy, đa số chỉ có một lý do, đó chính là nhằm vào “Lưu Vĩ Hồng” mà đến. Thể diện của Từ Viễn Công là cho Lưu Vĩ HồngVậy Lưu Vĩ Hồng vì sao có thể diện lớn như vậy, ngay cả tỷ phú Hongkong cũng nguyện làm đảm bảo cho hắn?Trong khoảng thời gian ngắn, những vấn đề này xoay chuyển vô số lần trong đầu của Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, không bắt được trọng điểm. Nhưng ánh mắt của Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái khi nhìn Lưu Vĩ Hồng đã hoàn toàn thay đổi rồi, không còn là dè dặt cao cao tại thượng nữa, mà trở nên có vài phần kính sợĐúng vậy, chính là kính sợ!Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái chính là người như thế, bắt nạt kẻ yếu, đối với nhân vật quyền thế và nhân vật giàu có hơn ông, trời sinh có một cảm giác kính sợLưu Vĩ Hồng cười nói:- Nếu như vậy thật tốt quá. Như vậy xin hỏi chủ nhiệm Ngô, khoản vay khi nào thì có thể chuyển tới được?- Rất nhanh. Chúng tôi đã mang theo nguyên bộ hợp đồng cho vay đến đây, chỉ cần ký xong bộ hợp đồng này, tổng ngân hàng thẩm duyệt xong…Đại khái cũng chỉ có hai ba ngày làm việc…Khoản vay sẽ có thể phát xuốngNgô Giai cười nói, giọng điệu rất là thoải mái.Trên thực tế, tiền này tương đương là cho tập đoàn Từ Thị vay, trên căn bản không có khả năng nợ khó đòi, Ngô Giai lần này đi công tác vô cùng thoải mái, tiếp theo chỉ có ở lại Hạo Dương vào ngày, nghỉ ngơi cho khỏe một chút là được rồiLường trước ở Hạo Dương, chắc chắn là sẽ nhiệt tình tiếp đãiLưu Vĩ Hồng quay sang Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, mỉm cười nói:- Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, chờ khoản vay của ngân hàng Phát triển phát xuống, chúng tôi sẽ ưu tiên hoàn trả khoản vay của quý ngân hàng. Nhưng mà, ở chỗ tôi cũng có vài chuyện muốn cùng Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái thương lượngPhó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái trong lòng run lên, luôn cảm thấy sau nụ cười của Lưu Vĩ Hồng, che giấu một “cạm bẫy” rất lớn. Chỉ là lúc này, Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cũng không thể do dự, vội vàng nói:- Chủ tịch thị xã Lưu mời nói- Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, quý ngân hàng muốn tiến hành nội bộ chỉnh đốn, tôi tán thành, cũng ủng hộ. Nhưng quý ngân hàng đem khoản vay của thị xã Hạo Dương chúng tôi định nghĩa là cho vay trái qui định, điểm này, tôi không thể tán thành. Nếu nghiêm khắc dựa theo hiệp nghị cho vay mà chấp hành, bây giờ khiến chúng tôi trả tiền, chính là quý ngân hàng đã vi phạm hợp đồng. Quý ngân hàng có phải nên gánh vác trách nhiệm vi phạm hợp đồng hay không?Lưu Vĩ Hồng nói không vội vàng không hấp tấp, giọng điệu rất là bình thản.Nhưng Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái lại rõ ràng thấy được răng nanh dày đặc ở phía sau giọng điệu bình thản của Lưu Vĩ HồngVốn cũng phải, Lưu Vĩ Hồng là ai cũng có thể đến nhà vẽ mặt hay sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận