Chương 627: Tổng bí thư ờiCó người nói thế giới rất nhỏ bé.Trước kia không phải là đã rất tin tưởng những lời này đó sao, chỉ là lời nói văn nghệ của thanh niên thôi!Thế giới này, có như thế nào thì cũng có thể chất chứa được vài tỷ nhân khẩu, và nghe nói vẫn còn sẽ tiếp tục chất chứa thêm, cho đến một lúc nào đó bùng phát nổ tung mới thôi. Hai con người trong vài tỷ người, xác suất để họ có thể chạm nhau thật sự quá nhỏ, so với việc mua xổ số trúng giải thưởng lớn thì xác suất này còn nhỏ nữa. Cho nên Chủ tịch thị xã Lưu cho rằng, thế giới vẫn rất rộng lớn. Khi Lưu Vĩ Hồng vừa mới bước xuống xe thì không thể không thừa nhận rằng những lời nói văn nghệ mà giới thanh niên thường nói đó có đôi khi cũng rất có đạo lý.- Anh chị Lưu, mời!Đứng trước căn biệt thự, nhân viên môi giới ân cần mời.Lưu Vĩ Hồng liền cùng Vân Vũ Thường liếc nhau, cảm nhận sâu sắc niềm vui nên hai bàn tay xiết chặt vào nhau.- Nhị Ca?Anh chị Lưu chưa bước vào bên trong biệt thự thì trong biệt thự đã có hai người đi ra, vui mừng và bất ngờ lên tiếng gọi.Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, cũng cảm thấy thật là trùng hợp.- Bảo Nguyên, sao lại là cậu?Người từ trong biệt thự đi ra đúng là Cung Bảo Nguyên và cô nàng minh tinh Tiểu Vũ, hai người họ cũng đang nắm tay nhau rất ngọt ngào, hiển nhiên cũng đến đây mua nhà ở rồi, nhưng so với Lưu Vĩ Hồng thì bọn họ đến sớm hơn một bước.Cung Bảo Nguyên không nghĩ tới rằng sẽ gặp được Nhị Ca ở đây nên vui sướng không ngừng, tiến nhanh về phía trước ôm chặt lấy Nhị Ca, thoáng nhìn Vân Vũ Thường đang đứng bên cạnh, trong phút chốc khựng người lại, cười hì hì nói:- Nhị Ca, chị đây là... nguồn - À, anh kết hôn rồi nên đến đây xem nhà. Đây là vợ anh, Vân Vũ Thường. Vũ Thường, đây là Cung Bảo Nguyên, là bạn của Tiểu Vũ.Lưu Vĩ Hồng cười giới thiệu.Với tiểu Cung, Vân Vũ Thường cũng có nghe nói qua đại danh từ lâu. Từ sau khi đồng chí Tùy An Đông đến Bắc Kinh, Cung Bảo Nguyên thường qua lại giữa Bắc Kinh và Minh Châu, rất năng động, đối nhân xử thế thật thà chất phác, có đôi khi không hiểu lắm quy củ của cái vòng tròn kinh sư nha nội, nên không tránh khỏi bị chê cười. Nhưng từ khi có Nhị Ca che chở thì bạn hữu trong bang Hồ Ngạn Bác, Trình Sơn đối với anh ta cũng rất chiếu cố, tiểu Cung cũng dần dần đứng vững trong cái vòng tròn con ông cháu cha ở Bắc Kinh. Hơn nữa tiểu Cung cũng rất biết đối nhân xử thế xử lại trượng nghĩa, khi cùng bằng hữu tương giao thì có rất nhiều lần bản thân đều tình nguyện chịu chút thiệt thòi. Người làm bạn với anh ta lâu ngày đều yêu mến anh ta.- Xin chào, Bảo Nguyên!Vân Vũ Thường mỉm cười bắt tay Cung Bảo Nguyên.Cung Bảo Nguyên hơi há hốc mồm, đúng là chị dâu thật sự có khác, so với người khác thì phẩm hạnh tướng mạo khác xa, thế mới xứng với Nhị Ca, vội vàng đưa tay ra, miệng nói liên thanh:- Chào chị dâu.Đến lượt Tiểu Vũ, cô vô cùng kính cẩn, hơi cúi đầu hướng về Vân Vũ Thường, ngưỡng mộ nói:- Chủ tịch Vân, chào chị.Vân Vũ Thường có phần hơi kinh ngạc:- Tiểu Vũ, em biết chị sao?- Dạ biết, cuối năm ngoái chúng em đến Giang Khẩu biểu diễn để quyên góp tiền cứu tế, chị là khách quý ngồi hàng ghế đầu tiên.Tiểu Vũ liên thanh nói.Vân Vũ Thường lúc này mới giật mình. Trình Sơn khi đó tổ chức buổi biểu diễn là vì quyên góp tiền cứu tế cho sự nghiệp giáo dục của thị xã Hạo Dương, Vân Vũ Thường khi đó là khách quý được mời, khi đó đã quyên góp năm trăm ngàn. Minh tinh tham gia buổi biểu diễn khá đông, nói một cách tương đối thì Tiểu Vũ không phải là nữ minh tinh nổi danh cho lắm nên Vân Vũ Thường không nhớ rõ cô cũng là chuyện dễ hiểu. Tuy nhiên Tiểu Vũ thì khác, cô đối với vị khách qúy có phong cách yểu điệu, thân phận hiển hách, trẻ tuổi, lại là Chủ tịch nữa có ấn tượng cực kỳ sâu sắc.- Sao, Bảo Nguyên, cậu cũng đến xem nhà ở à?Hàn huyên một hồi, Lưu Vĩ Hồng hỏi.- Dạ, đúng vậy, ở Bắc Kinh nhưng lại không có một điểm dừng chân chính thức, tóm lại là chẳng tiện chút nào. Tiểu Vũ liền nói với em mua một căn hộ coi như là an cư ở đây.Cung Bảo Nguyên vội vàng đáp, mắt nháy nháy, nói:- Mà này, Nhị Ca cũng thích căn biệt thự này?Lưu Vĩ Hồng cười nói:- Không sao, nếu cậu thích nó trước đương nhiên là để cho cậu. Anh đây có thể chọn căn khác.- Đừng, nếu Nhị Ca đã thích, còn lấy đó làm phòng tân hôn thì em đây sao có thể tranh với Nhị Ca? Làm vậy không được trượng nghĩa cho lắm. Không nói nữa, căn này xem như là của Nhị Ca và chị dâu, em chọn căn khác.Cung Bảo Nguyên vội nói.Dù sao anh ta cũng không phải chọn phòng tân hôn và Tiểu Vũ cũng chỉ là tình nhân. Anh ta sớm đã kết hôn từ trước rồi.Lưu Vĩ Hồng cũng không khách khí, cười nói:- Vậy thì cảm ơn cậu.- Nhị Ca nói gì thế này, nên thế mà. Nhị Ca, anh và chị dâu khi nào thì tổ chức tiệc mừng, khi đó ngàn vạn lần cũng không thể thiếu em đấy, em nhất định phải tới uống rượu mừng mới được.Lưu Vĩ Hồng vỗ vỗ vai của anh ta, nói:- Đương nhiên, khẳng định là sẽ không quên cậu. Tuy nhiên hiện tại thì tình hình của ông nội anh không được tốt, anh và Vũ Thường cũng chỉ mới làm giấy đăng ký trước, tiệc mừng để sau tính. Đến lúc đó nhất định sẽ thông báo cho cậu.Lưu Vĩ Hồng quả thật thích tính thật thà chất phác, ngay thẳng của Cung Bảo Nguyên nên cảm thấy rất thân thiết.Cung Bảo Nguyên vội nói:- Đúng là nên thế. Nhị Ca, tình hình của ông nội chắc không sao chứ?Nói xong, trên mặt Cung Bảo Nguyên liền lộ ra vẻ thân thiết. Tuy nói anh ta đối nhân xử thế thật thà chất phác, nhưng chuyện như vậy tất nhiên cũng rất quan tâm. Việc Lưu lão gia ủng hộ Kim Thu Viên đã không còn là chuyện bí mật. Lòng dạ của Cung Bảo Nguyên ngay thẳng nên thấy được Lưu lão gia chính là bạn tốt.Lưu Vĩ Hồng nói:- Tạm ổn, vài ngày nay cơ bản đã ổn định, nhưng cần quan sát thêm một thời gian nếu không có gì xảy ra thì xem như đã khỏe.Đó cũng là lời nói thật lòng.Nếu tình hình của ông nội không xong thì Lưu Vĩ Hồng và Vân Vũ Thường ngay cả giấy đăng ký kết hôn cũng sẽ không lĩnh được chứ đừng nói đến tâm tư đâu mà đến mua nhà. Bác sĩ dự đoán bệnh tình cũng khá lạc quan, xem ra chuyện của đời trước từng xảy ra thật đã bị nghịch chuyển vào kiếp này rồi. Cho nên hiện tại tâm tình của Lưu Vĩ Hồng khá ổn.- Vậy là tốt rồi...Cung Bảo Nguyên liên thanh nói.Lúc này Cung Bảo Nguyên và Tiểu Vũ cũng không vội đi xem nhà mà đi cùng Lưu Vĩ Hồng và Vân Vũ Thường xem nhà bọn họ chọn, đi một vòng lớn mới xem xong sau đó cùng công ty bất động sản ký hợp đồng, Vân Vũ Thường giao tiền đặt cọc, văn kiện đã ký xong tiền thì sẽ chuyển khoản. Thời gian cũng trôi qua rất nhanh, mới đó đã tới giờ cơm rồi.Lưu Vĩ Hồng mời Cung Bảo Nguyên và Tiểu Vũ cùng đến khách sạn lớn ăn cơm.- Nhị Ca, đêm nay anh có thời gian không?Cơm nước xong, Cung Bảo Nguyên do dự mãi, sau cùng thấp giọng hỏi.Lưu Vĩ Hồng cảm thấy hơi kinh ngạc:- Thế nào, cậu có việc gì à?- Cái đó...em đang suy nghĩ, nếu anh có thời gian thì đêm nay đi cùng em đến Kim Thu Viên làm khách, được không?Cung Bảo Nguyên lại do dự một hồi sau mới cố lấy dũng khí nói.Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày hơi giương lên. Nếu Cung Bảo Nguyên mời hắn đi làm khách thì hắn sẽ không kinh ngạc. Nhưng Cung Bảo Nguyên lại mời hắn đi Kim Thu Viên làm khách, điều này thật không đơn giản.Kim Thu Viên là chỗ ở của Tổng bí Tùy An Đông.Lưu Vĩ Hồng nhìn Cung Bảo Nguyên, tất nhiên là muốn anh ta giải thích thêm.Cung Bảo Nguyên gãi đầu, nói:- Là như vậy Nhị Ca, khoảng thời gian trước em có đến Kim Thu Viên, cậu của em có nói với em vài câu, hỏi han là đang làm gì, em cứ thế mà nói... Cậu hỏi em có phải qua lại với anh hay không, em... Em nói hết ra... Nhị Ca, không, chắc không quan trọng chứ?Xem ra Cung Bảo Nguyên khá căng thẳng.Người ở Kim Thu Viên cố nhiên là cậu của anh ta nhưng đó lại là lãnh tụ của cả nước, đột nhiên hỏi đến chuyện một tên nhóc như anh ta, còn hỏi anh ta có phải có lui tới với Lưu Vĩ Hồng hay không, điều này thật không đơn giản, cũng không phải thuận miệng mà hỏi. Cung Bảo Nguyên vốn thật thà chất phác, nên cũng biết trong chuyện này tất có "Huyền cơ".Lưu Vĩ Hồng im lặng, sau lại hỏi:- Tổng bí thư còn nói gì nữa không?- Dạ, cậu còn nói, nếu thích hợp thì mời anh đến Kim Thu Viên làm khách.Cung Bảo Nguyên liếc liếc mắt nhìn sắc mặt của Lưu Vĩ Hồng, vội vàng bỏ thêm một câu:- Chính xác, cậu nói như vậy đó, Nhị Ca, em cũng không dám lừa anh...Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười, vỗ nhẹ bả vai Cung Bảo Nguyên, nói:- Bảo Nguyên, không tất yếu phải căng thẳng như vậy, cậu nói thì anh tin. Tổng bí thư cũng là quan tâm người trẻ tuổi như chúng ta thôi, không có ý khác đâu.Cung Bảo Nguyên tự liên tục gật đầu, thở phào một hơi.Nói thật, khi cậu hỏi anh ta cũng không căng thẳng như vậy. Dù sao đó là cậu ruột, từ nhỏ đến lớn Cung Bảo Nguyên sớm đã quen. Ngược lại giờ ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng, Cung Bảo Nguyên đặc biệt căng thẳng. Người ta là Nhị Ca từng chiếu cố anh ta, lại trượng nghĩa như vậy, nếu chẳng may cậu có phản cảm với Nhị Ca thì đó là do mình, tiểu Cung.Cung Bảo Nguyên rất để tâm chuyện này, chỉ sợ người ta nói mình không trượng nghĩa.Hiện giờ thấy Lưu Vĩ Hồng không có ý trách, Cung Bảo Nguyên tất nhiên yên lòng, thầm nhủ Nhị Ca quả nhiên là Nhị Ca, tuy tuổi trẻ nhưng khí độ không tầm thường. Đổi lại là một người khác, nếu nghe nói Tổng bí thư đích thân triệu kiến ắt sợ đến tè ra quần.Vân Vũ Thường cùng Tiểu Vũ nói chuyện phiếm.Những chuyện này Vân Vũ Thường rất nhạy bén. Cung Bảo Nguyên thật thà chất phác, không hề dấu giếm thân phận, anh ta có vài lời muốn nói riêng với Lưu Vĩ Hồng, nên cô sẽ không nghe, dù sao Lưu Vĩ Hồng đến lúc đó cũng sẽ nói lại cho cô nghe.Lưu Vĩ Hồng không lập tức nhận lời, thoáng trầm tư một chút, nói:- Như vậy đi, Bảo Nguyên, anh đưa Vũ Thường trở về trước, cậu cũng đưa Tiểu Vũ trở về...Lưu Vĩ Hồng nhìn đồng hồ- Tám giờ đúng chúng ta sẽ gặp ở đây, sau đó cùng đến Kim Thu Viên.Cung Bảo Nguyên không khỏi vui mừng, vội liên tục gật đầu:- Được, vậy anh nha.Nhị Ca nhận lời cùng anh ta đến Kim Thu Viên, nên anh ta vui quá. Chứng minh rằng anh ta không có khoác lác ở trước mặt cậu, thực sự là bằng hữu của Nhị Ca. Cung Bảo Nguyên cũng biết, hiện tại Nhị ca so cùng với hạng ăn chơi trác táng thì hoàn toàn khác nhau, ở trong mắt các đại lão cao tầng đã rất có phân lượng. Bằng không, cậu cũng sẽ không đặc biệt hỏi về chuyện này.Lập tức hai người phân công nhau ra hành động.- Cung Bảo Nguyên nói, Tổng bí thư Tùy An Đông hy vọng anh đến Kim Thu Viên làm khách.Ở trong chiếc Audi, Lưu Vĩ Hồng một bên lái xe, một bên thuận miệng nhìn Vân Vũ Thường nói.- Chính miệng Tổng bí thư nói?Hai hàng lông mày của Vân Vũ Thường hơi giương lên, dường như cũng có chút kinh ngạc. Cô tuy biết Lưu Vĩ Hồng hiện tại tiếng lành đồn xa, nhưng Tổng bí thư đã chính miệng mời thì quả làm cho người ta cảm thấy không ngờ.- Nghe Cung Bảo Nguyên nói hẳn là như thế rồi. Đợi lát nữa anh sẽ qua đó xem sao.- Ừ.Vân Vũ Thường gật gật đầu, không nói nhiều lời. Những chuyện như vậy cô sẽ không quấy nhiễu suy nghĩ của Lưu Vĩ Hồng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...