Quan Gia

Chương 560: Lòng đầy thao lược- Bí thư, chúng ta có thể đơn giản phân tích một chút tình hình căn bản của thị xã Hạo Dương. Hạo Dương chúng ta, nói dễ nghe chút là một thị xã, kỳ thật vẫn là cơ bản cũ của huyện Hạo Dương. Phát triển hai năm nay, chủ yếu cũng là mảng xây dựng cơ bản. Coi như là phát triển dị dạng- Hiện tại đơn vị chủ yếu của địa khu, căn bản đều dọn tới thành khu mới, trích khoản ở tỉnh cũng sẽ gảm bớt từng năm. Thứ này chỉ có thể là hiệu quả trong thời gian ngắn, so với trước kia là không đủ để chống đỡ. Tình thế xấu của chúng ta là rõ ràng, giao thông không tiện, ngành công nghiệp cũng không có cơ sở, cũng không có chính sách ủng hộ quá nhiều. Ở tỉnh dự định đem địa khu Hạo Dương xây thành căn cứ nguồn năng lượng toàn tỉnh, ngoại trừ phương diện sản nghiệp nguồn năng lượng, sẽ cho trích khoản nhất định, lực độ ủng hộ của sản nghiệp khác, sẽ không lớn lắm: Có thể nói, địa lợi nhân hòa, hai thứ chúng ta đều không chiếmLưu Vĩ Hồng chậm rãi nói, giọng điệu từ từ trở nên nghiêm túcUyển Trung Hưng hơi sửng sốt một chút. Nên nói, từ sau khi trở thành ủy viên thường vụ địa ủy, Uyển Trung Hưng hai năm nay vẫn là rất hài lòng, thăng quan rồi, thay đổi của thị xã Hạo Dương cũng chuyển biến từng ngày, Uyển Trung Hưng cảm thấy rất có cảm giác thành tựu. Nay nghe Lưu Vĩ Hồng nói như vậy, Uyển Trung Hưng trong lòng tất nhiên dâng lên “cảm giác mâu thuẫn”, nhưng cẩn thận nghĩ lại, Lưu Vĩ Hồng nói rất có đạo lýNhìn về lâu dài, thị xã Hạo Dương quả thật là không có gì đáng kiêu ngạo, ngược lại ẩn dấu nguy cơ nhất định- Vậy theo Chủ tịch thị xã phân tích, tiền đồ của chúng ta không được lạc quan? Hạo Dương sẽ không có một chút ưu thế?Cho dù cảm thấy Lưu Vĩ Hồng nói có đạo lý, Uyển Trung Hưng cũng không tùy tiện phụ họa, ngược lại đề xuất nghi ngờ Lưu Vĩ HồngLưu Vĩ Hồng thản nhiên cười, nói:- Ưu thế đương nhiên cũng là có, đó chính là thiên thời. Cái gọi là thiên thời, tôi cho rằng chính là quốc gia kiên trì cải cách mở ra phương châm chính sách quan trọng. Chỉ cần phương châm này không thay đổi thì Hạo Dương sẽ có cơ hội nhanh chóng quật khởiUyển Trung Hưng lại không lạc quan như Lưu Vĩ Hồng: Thiên thời này, không phải thị xã Hạo Dương độc có, các nơi toàn quốc, đâu cũng như thế. Nhưng Uyển Trung Hưng không có hỏi nữa, chờ đợi Lưu Vĩ Hồng tiến một bước giải thíchLưu Vĩ Hồng nói:- Hạo Dương muốn phát triển, phải phát triển lâu dài, chỉ có thể lợi dụng chính sách trung ương bỏ chút công phu ở phương diện này. Tôi định, sang năm ở bên thành khu mới mở một chợ thương mại tổng hợp đại hình. Vật liệu xây dựng, vật liệu kim khí, trang phục và kinh doanh mặt hàng thương mại nhỏ khác, đều bao gồm trong đó- Kinh doanh mặt hàng thương mại nhỏ? Chúng ta không phải đã có một chợ tổng hợp mặt hàng nhỏ sao?Uyển Trung Hưng hơi khó hiểu hỏi hanLưu Vĩ Hồng cười, nói:- Chợ tổng hợp mặt hàng nhỏ, quy mô quá nhỏ. Lúc đầu khi xây dựng, cũng chỉ là suy xét bao phủ khu vực toàn huyện. Nhưng bây giờ, Hạo Dương đã trở thành thủ phủ địa khu, địa vị khác xưa, cách nhìn cũng phải xa một chút. Chợ thương mại tổng hợp đại hình này, chí ít phải bao trùm 5 huyện thị của địa khu Hạo Dương, còn phải phóng xạ tới địa khu Thanh Phong và địa khu Cửu An ở lân cận. Có mười mấy huyện thị làm cơ sở thì có thể chống đỡ một chợ thương mại tổng hợp quy mô khá lớn: Trước tiên nói về vật liệu xây dựng và vật liệu kim khí đi. Theo cải cách mở cưa của quốc gia không ngừng thâm nhập, kinh tế xã hội sẽ không ngừng phát triển, tốc độ sẽ càng đi càng nhanh. Cho dù đến lúc nào, ăn, mặc, ở, đi lại mãi mãi là nội dung người ta quan tâm nhất. Kinh tế phát triển càng nhanh, yêu cầu ăn, mặc, ở, đi lại càng thịnh vượng: Xây dựng các nơi làm việc, nhà lầu, cũng sẽ tăng lên gấp bội, như vậy, vật liệu xây dựng và vật liệu kim khí sẽ có thị trường vô cùng rộng lớn, tiền cảnh rất tốtUyển Trung Hưng hai hàng lông mày nhíu lại, chậm rãi gật đầu. Y nhíu mày, cũng không phải không đồng ý quan điểm của Lưu Vĩ Hồng, mà là đang cẩn thận suy xét nội dung phân tích của Lưu Vĩ HồngQuả nhiên là có vài phần đạo lý- Chợ thương mại tổng hợp này một khi xây dựng, muốn ở trong thời gian dài chiếm được địa vị ưu thế dẫn đầu, một điểm mấu chốt nhất chính là quy mô phải lớn. Quy mô càng lớn, cạnh tranh càng kịch liệt, ý thức cạnh tranh của các thương gia càng mạnh, phương diện giá cả càng ưu đãi, đối với sức thu hút khách hàng cũng càng lớn. Chỉ cần chúng ta ở bên đây làm lên, hình thành ưu thế quy mô, các huyện thị khác muốn mô phỏng, cũng hơi khó mà thành công. Làm tốt rồi, chúng ta có thể tiếp tục duy trì ưu thế dẫn đầu này. Đây là một quy hoạch khá lâu dài, sẽ mang đến rất nhiều lợi ích. Phương diện thu thuế thì không cần nói rồi, còn có thể cung cấp lượng lớn cương vị việc làm, ở xung quanh hình thành một phóng xạ nhất định, kéo theo rất nhiều sản nghiệp khác phát triển. Toàn bộ kinh tế của thành phố sẽ sinh độngLưu Vĩ Hồng nói, giọng điệu rất là kiên định.Uyển Trung Hưng ánh mắt dần dần sáng lên, dường như rất động lòng:- Tiếp theo, chúng ta có thể phân tích một chút trang phục và kinh doanh mặt hàng nhỏ cần thiết của cuộc sống. Thị trường trang phục, Hạo Dương chúng ta đều thích đến Hạo Dương đi dạo phố, mua quần áo. Đây chính là một cơ sở rất tốt: Tiền trong túi từ từ nhiều lên, tất nhiên bản thân phải ăn diện một chút cho tốtLưu Vĩ Hồng cười nói, lại nghĩ tới Thu Thủy Y Nhân của Đường Thu Diệp và hắn, lúc này đã trở thành “tên đứng đầu bảng” ngành trang phục của toàn bộ địa khu Hạo Dương. Đường Thu Diệp đã kế hoạch muốn ở mấy huyện khác đều mở đại lý. Đối với kế hoạch này, Lưu Vĩ Hồng rất ủng hộ. Không chỉ là kiếm thêm nhiều tiền đơn giản như vậy, quan trọng là còn có thể rèn luyện năng lực quản lý và năng lực trù tính của Đường Thu Diệp. Những năng lực này, đơn thuần không thể học được trên sách vở, phải trải qua rèn luyện thực tiễn. Bản thân Đường Thu Diệp cũng không chậm chạp, chỉ cần rèn luyện vài năm, rất có cơ hội thành tựu một phen sự nghiệp. Dù sao Đường Thu Diệp lúc này cơ bản cũng khá dày, một hai lần thất bại suy sụp, hoàn toàn có thể chịu đựng được.Uyển Trung Hưng cũng cười, nói:- Điều này cũng là lời nói thật, con của tôi rất thích mua quần áo, dường như hàng tuần đều phải mua quần áo mới, đầy một tủ quần áo mới, tôi cũng có chút nhìn mơ hồ rồiLưu Vĩ Hồng cười gật đầu.Hắn nhớ con gái của Uyển Trung Hưng gọi là Uyển Hồng Thu, tuổi trẻ xinh đẹp, thích mua quần áo chính là bản tính trời sinh của con gái xinh đẹp- Ngành trang phục là một sản nghiệp lớn, nếu kinh doanh thích đáng, là rất có hy vọng trở thành một sản nghiệp trụ cột. Mặt hàng nhỏ cần thiết của cuộc sống cũng là đạo lý giống như vậy. Chỉ cần là có liên quan đến ăn, mặc, ở, đi lại của quần chúng đều rất có triển vọngLưu Vĩ Hồng nói xong, vẻ mặt cũng có chút phấn chấnUyển Trung Hưng gật gật đầu, bỗng nhiên như là nhớ tới một vấn đề trọng yếu, nói:- Chủ tịch thị xã, ý nghĩ là tốt lắm, tuy nhiên, nguồn mặt hàng cậu suy xét qua chưa? Thị trường tổng hợp thương mại quy mô lớn như vậy, cũng cần rất nhiều mặt hàng mới có thể lắp đầyVô tình, Uyển Trung Hưng đối với Lưu Vĩ Hồng lại thay đổi xưng hô. Nếu là thảo luận công tác chính thức, lại trên cao nhìn xuống trực tiếp gọi tên của Lưu Vĩ Hồng, có vẻ không chính quy lắm, tất nhiên lại đổi thành “Chủ tịch thị xã”- Ha ha, bí thư, điều này thì không cần lo lắng. Mấy năm nay, ngành công nghiệp ở các nơi trên toàn quốc đều phát triển bồng bột, nhất là xí nghiệp vùng duyên hải tỉnh, xã, thị trấn phát triển tốc độ kinh người, sản phẩm của bọn họ đều cần một sàn tiêu thị rất tốt. Chúng ta chỉ cần xây dựng cái sàn này, mặt hàng không cần phải lo, đến lúc đó chỉ sợ chúng ta không đủ sạp để phân phốiUyển Trung Hưng cũng cười lênChủ tịch thị xã búp bê này, quả thật là tràn đầy tự tin, trong bụng cũng quả thật có tài, không đơn giản như vậy- Nào, Chủ tịch thị xã, hút thuốc!Uyển Trung Hưng cầm lấy thuốc lá trên bàn trà, đưa cho Lưu Vĩ Hồng một điếu, y cũng ngậm một điếu, Lưu Vĩ Hồng vội vàng mồi lửa cho y- Chủ tịch thị xã, vừa rồi cậu nói mấy chân đi đường, chợ thương mại tổng hợp này coi như là một chân, còn có chân khác? Nói xem, ha ha, tôi cũng được dẫn dắtLưu Vĩ Hồng lần này không hề khiêm tốn, không khách khí nói, trong mắt hắn, bây giờ quan viên toàn bộ địa khu Hạo Dương đều phải tiến hành “giáo dục lại” về xây dựng kinh tế. Kinh nghiệm và cách nhìn đi trước 20 năm, không phải nói để đùa vui, có ý nghĩa vô cùng hiện thực- Bí thư, còn có một thiết tưởng, kỳ thật vừa rồi bí thư cũng đã nhắc qua rồi- Ồ? Tôi nhắc qua?Uyển Trung Hưng trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc- Đúng. Chính là vấn đề nguồn mặt hàng bí thư vừa mới nhắc tới. Rất nhiều công nghệ và quy trình sản xuất mặt hàng nhỏ, kỳ thật đều khá đơn giản, không hề phức tạp, không cần kỹ thuật cao, cũng không cần quá nhiều tài chính khởi động. Chỉ cần có đường lối tiêu thụ trước, chúng ta hoàn toàn có thể cổ vũ tư nhân làm nhà xưởng, sản xuất những mặt hàng nhỏ này. Cho nên tôi còn định ở thành khu mới xây dựng một khu công nghiệp đại hình, cổ vũ mọi người xây dựng nhà xưởng làm sản xuất công thương nghiệp, cùng phát triển cộng thêm thống nhất quản lý sản nghiệp nguồn năng lượng, tài chính không chỉ một cái. Trong đó, còn đề cập đến vấn đề chính sách. Tôi cho rằng, chỉ là xây dựng khu công nghiệp còn không đủ, phải toàn diện cổ vũ xí nghiệp xã, thị trấn phát triển. Bây giờ xí nghiệp xã, thị trấn của toàn quốc còn trong giai đoạn vừa mới khởi bước, lúc này tham dự cạnh tranh là khá có lợi, áp lực cũng không quá lớn, chỉ cần chính sách cổ vũ, kiên trì ủng hộ, hoàn toàn có hy vọng làm ra một xí nghiệp thương hiệuNói tới đây, Lưu Vĩ Hồng hơi dừng lại một chút, trong đầu hiện ra đại phú hào xếp hạng trên danh sách 100 người giàu có của đời sau Hồ Nhuận, lúc này, các đại phú hào của 20 năm sau đang trong giai đoạn khởi bước, có lẽ còn là xưởng gia đình. Ai có thể ngờ tới, trong thời gian 20 năm ngắn ngủi, họ có thể từ không có gì biến thành tỷ phú? Lưu Vĩ Hồng vững tin, chỉ cần chính sách đúng đường, tỷ phú cũng có thể “sản xuất hàng loạt”- Đến lúc đó, cuộc sống của chúng ta sẽ sống tốt hơn, sẽ không giống bây giờ, cứ đến cuối năm thì phát rầu. Ngay cả một ít tiền xây dựng trường học cũng không lấy ra được, chỉ có thể đánh chủ ý tài chính xây dựng cơ bảnLưu Vĩ Hồng mỉm cười, trong lúc vô ý nhắc tới chuyện tài chính xây dựng cơ bảnUyển Trung Hưng cười ha ha, trong ánh mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, có thêm vài phần thân thiết. Chàng trai trẻ này, quả nhiên có chút thú vị, đánh một vòng lớn như vậy, chính là muốn khiến y ngại từ chối hắn- Chủ tịch thị xã, cậu cũng không cần kích tướng tôi như vậy, khoản tài chính đó cậu có thể vận dụng trước, nhưng nói trước, phải trả. Đến lúc đó, tòa nhà thị ủy mới này tôi chắc chắn phải đòi cậu lấy lợi ích. Điểm này, Chủ tịch thị xã không có ý kiến chứ?Lưu Vĩ Hồng cười gật gật đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận