Nếu nói trước đó một mớ quan điểm chỉ là khiến Hạ Lực Hành cảm thấy mới mẻ độc đáo và xúc động, vậy thì mấy câu sau của Tô Yến Thanh thật sự có thể nói là lời đâm thẳng vào tim.
Ẩn ý của những lời này chính là vị trí cầm quyền của Đảng Cộng Sản là sự lựa chọn của lịch sử và nhân dân, nhưng không phải sinh ra là có, cũng không phải giang sơn vĩnh viễn không thay đổi, phải bảo đảm vị trí cầm quyền của Đảng Cộng Sản nhất định phải được lòng dân, thuận theo ý dân, điều này có chút mùi vị của sự cảnh giác, nhưng trong thời đại này nghe ra là cũng chối tai như thế.
Tô Yến Thanh lặng lẽ liếc nhìn dượng trầm tư suy nghĩ một cái, cô ta biết trọng lượng lời nói này của mình, mặc dù là dượng suy nghĩ sâu xa như vậy, chỉ sợ cũng sẽ bị những lời nói này nói cho rung động.
Bữa cơm về sau có chút yên lặng, Hạ Lực Hành không nói nữa, chỉ chậm rãi ăn xong cơm, sau đó trở lại ghế sofa ngồi, nhẹ nhàng nhấp miệng uống ngậm trà, không nói một lời.
Tô Yến Thanh cũng lặng lẽ ngồi đối diện trện ghế sofa, cô ta biết tính khí của dượng mình, biểu hiện như vậy cũng có nghĩa là dượng khá coi trọng những lời này, chỉ có những thứ khiến cho ông ta xúc động mạnh mới có thể khiến ông ta suy nghĩ sâu xa như vậy.
-Yến Thanh, chuyến đi Lĩnh Nam này của các cháu thu hoạch như thế nào?
Cũng không biết qua bao lâu, Tô Yến Thanh mới nghe được lời nói của dượng.
-Tàm tạm, có một dự án lợi dụng tài nguyên trái Kiwi gia công mứt và bột, quy mô đầu tư ở bên Lĩnh Nam không đáng gì, nhưng bên này cũng khá khả quan, đầu tư đại khái khoảng 4 triệu, có chút quan hệ với bạn học của Lục Vi Dân, đại khái là muốn làm một dự án vốn riêng của Hongkong, kỳ thực cũng chính là bà con xa của ban học Lục Vi Dân, đại khái là những năm 50, 60 từ đại lục nhập cư trái khép đến Hongkong, bây giờ bỗng chốc liền thành thương nhân rồi.
Tô Yến Thanh miệng mỉm cười, đại khái là nghĩ đến tiếng phổ thông mang theo hương vị tiếng Qủng Đông của vị thương nhân kia.
- Còn có một dự án, quy mô khá lớn, nhưng hiện tại vẫn không nắm chắc lắm, dự tính phải đợi đến lúc sau khi nhà đầu tư đến khảo sát tình hình thực địa Nam Đàn mới nói được công việc kế tiếp.
- Ồ? Vậy cũng chính là nói chuyến đi này của các cháu không có thu hoạch lớn gì?
Hạ Lực Hành nhếch mi lên.
- Ừ, thôi bỏ đi, Lục Vi Dân khi học đại học ở Lĩnh Nam nghĩ hè không phải làm điều tra xã hội mà là đi đến các xí nghiệp thực tập, rất thông thạo đối với phương diện này, nói tiếng Quảng Đông rất lưu loát, đem Nam Đàn bên này nói huyên thuyên ba hoa chích chòe, cháu vẫn đang lo lắng mấy vài người đó qua đây, lộ ra chân tướng thì làm sao đây?
Tô Yến Thanh lắc lắc đầu.
- Nhưng Lục Vi Dân nói thương nhân HongKong qua đây thứ coi trọng không là gì khác, chính là nguyên liệu và chính sách thu thuế ba miễn hai giảm một nửa, chỉ cần thiết bị cơ sở miễn cưỡng qua được, cái khác không phải vấn đề lớn, cháu cảm thấy anh ta vẫn là rất tự tin.
- Nói như vậy Lục Vi Dân này đúng có thực tài.
Hạ Lực Hành liếc cháu gái mình một cái, nói một cách thản nhiên:
- Cậu ta trước đây không phải là thư kí của Thẩm Tử Liệt sao? Làm sao lại thế?
Trên mặt Tô Yến Thanh tỏ ra chút hoang mang
- Điều này cháu không rõ lắm, nhưng tôi cảm thấy Lục Vi Dân hiện tại cũng rất tốt.
Hạ Lực Hành lắc đầu, ánh mắt sâu thẳm, không nói gì nữa.
Lục Vi Dân lại không biết ở mỗi một thời khắc nào đó mình đã cố ý hay vô ý bị đưa vào tầm nhìn của một số người, thời khắc này hắn ta lại theo lối suy nghĩ của mình im lặng phấn đấu.
- Chú Qúach, cháu kính chú một ly.
Lục Vi Dân đứng dậy, hai tay cầm chén, nhìn người đàn ông trung niên miệng rộng môi dày, mỉm cười nói:
- Chú Quách, bài viết > đó, cháu đọc được trên , nghe nói dẫn đến tranh luận rất lớn, nhưng cháu cảm thấy viết rất hay, phù hợp với phương hướng cải cách mở cửa.
- Đại Dân, là đang khen tôi hay là cố ý hại tôi?
Quách Chinh hơi do dự, lập tức cười lên, đầy thâm ý nhìn Chân Kính Tài bên cạnh một cái mỉm cười không nói
- Chính bài viết này tôi sắp trở thành một danh nhân rồi, mắng tôi, phê bình, châm chọc, dài dòng, dồi dào, anh còn cho tôi một phương hướng cải cách mở cửa phù hợp, thật sự được như vậy, tôi bây giờ lại vậy sao?
- Chú Qúach, đều nói cảnh vật mở rộng tầm nhìn, nếu đều là thăm dò và suy xét, khẳng định có những quan điểm khác nhau, sự vật mới sinh ra đều có một quá trình nhận thức, có phải phù hợp quy luật phát triển khách quan không, cháu cảm thấy có thể dùng thời gian để kiểm nghiệm mới đúng.
Lục Vi Dân giơ ly rượu lên uống cạn, sắc mặt không đổi nói:
- Lẽ nào nói bảo thủ không thay đổi suy nghĩ, thì có thể khiến cho xí nghiệp trở lại thời đại huy hoàng trước đây? Xã hội đang tiến bộ phát triển, chế độ kinh tế có kế hoạch đang dần dần bị phá vỡ, chế độ kinh tế thị trường sẽ dần dần chiếm vị trí chủ đạo, đây là trào lưu lịch sử không thể nghịch chuyển, bất luận là xí nghiệp quốc doanh hay là xí nghiệp xã, thị trấn, xí nghiệp tập thể, hoặc là xí nghiệp tư nhân, đều phải chấp nhận sự thật này.
Có lẽ đối với lời nói kinh người của Lục Vi Dân đã có chút quen thuộc rồi, Chân Kính Tài chỉ là chớp mắt, lại không nói nhiều, cầm bình rượu lên thay Qúach Chinh rót đầy rượu, lại đem bình rượu đưa cho Lục Vi Dân, vẫn là Qúach Chinh bị những lời nói của Lục Vi Dân chấn động không nhẹ.
Chế độ kinh tế có kế hoạch đại diện đặc trưng cơ bản của chế độ kinh tế chủ nghĩa xã hội mà chế độ công hữu chủ nghĩa xã hội chiếm chủ thể, mấy ngày trước vẫn đăng trên đầu đề và , cũng đã nghiêm khắc phê bình một số quan điểm của giới kinh tế liên quan đến hệ thống kinh tế thị trường sẽ dần dần thay thế hệ thống kinh tế có kế hoạch của chủ nghĩa xã hội, không ngờ anh chàng này nói một cách chuẩn xác dòng chảy lịch sử không thể nghịch chuyển.
Tuy nhiên Qúach Chinh vô cùng khen ngợi đối với quan điểm này của hắn ta, bài viết của mình ở quả nhiên dẫn đến rất nhiều phê bình, nhưng cũng đạt được không ít khen ngợi, nhất là nghe nói vị cấp cao Trung ương nào đó được phân quản lý kinh tế, rất tán thành đối với một số quan điểm bài viết này của mình đưa ra, điều này cũng khiến cho Qúach Chinh cảm thấy rất tự hào và vui mừng.
Thật sự có ý nghĩa, Qúach Chinh đảo mắt nhìn đối phương một cách hứng thú
- Đại Dân, tôi nghe lần trước ông Chân nói anh và ông ta đã nghiên cứu thảo luận qua thành lập chế độ xí nghiệp hiện đại và đẩy mạnh vào hình thức đầu tư cổ phần cải tạo hai quan điểm này, tôi cảm thấy rất mới mẻ, nói thật, bài viết đó tôi cũng nhận được dẫn dắt quan điểm của anh, tuy nhiên ông Chân nói anh càng có sáng kiến đối với quan điểm của kế hoạch phi cơ lớn, có thể bàn thử với tôi không?
Lục Vi Dân không ngờ mối quan hệ mật thiết của Chân Kính Tài và Qúach Chinh đến mức độ như vậy. Trong ấn tượng của hắn ta quan hệ Chân Kính Tài và Qúach Chinh mặc dù rất tốt, nhưng nhiều hơn là nằm ở sự ủng hộ lẫn nhau trong chiến lược hợp tác, bây giờ xem ra dường như mình vẫn có chút xem thường tranh đấu quyền lực của nhà máy 195.
Lương Quảng Đạt và Trần Phát Trung liên kết xem ra cấu thành áp lực rất lớn đối với liên minh Qúach Chinh và Chân Kính Tài, mà Cô Minh Lương dường như rất muốn phân tách ra duy trì trung lập.
Anh chàng Cô Minh Lương này vẫn thích dùng phương pháp cân bằng để khống chế cục diện trong nhà máy, có lẽ là lần trước Chân Kính Tài thoát khỏi nguy hiểm khiến cho Lương Quảng Đạt và Trần Phát Trung đã cảm thấy áp lực, mới càng liên hệ chặt chẽ, cũng khiến cho mối quan hệ giữa Quách Chinh và Chân Kính Tài càng mật thiết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...