Quan Đạo Vô Cương

Nhưng lại không thể không gọi, vậy nên giọng điệu cũng không tốt. Không ngờ Lục Vi Dân đến hứng thú hỏi thêm vài câu cũng không có, bảo bọn họ chỉ cần làm theo trình tự là được, hơn nữa nghe cách nói đó không giống như là đang nói ngược lại, trong lòng Ba Tử Đạt mới trở nên thoải mái.
 - Phó phòng Ba, tên đó vẫn ở đó hét lớn phải gọi điện cho Phó bí thư Huyện ủy Thích, nếu không phải gặp Trưởng phòng Bào và Chính ủy Đan, giọng còn rất ngông cuồng…
 Một viên cảnh sát đi đến bên cạnh Ba Tử Đạt nói nhỏ.
 - Hừ, một Phó bí thư Đảng ủy thị trấn phạm sai lầm còn dám to tiếng vậy, đúng là coi phòng Công an của chúng ta thành phòng Dân chính rồi, mấy tài liệu bằng chứng đã nắm chắc cho tôi chưa?
 Ba Tử Đạt nói hung hăng.
 - Tuyệt đối không vấn đề gì. Người phụ nữ họ Diêu đó nhận năm mươi tệ của gã, để gã tùy ý sờ soạng ngực và phần dưới, muốn làm chuyện đó phải một trăm. Mẹ nó, tên tiểu tử này đúng là keo kiệt, lại không nỡ bỏ tiền, nhất định đòi sờ soạng trước rồi sau đó mơi thêm năm mươi tệ làm việc đó. Chúng ta đi đến sớm một chút, vì vậy mới kịp sờ soạng. Một người phụ nữ khác cũng chứng minh người phụ nữ họ Diêu nhận năm mươi tệ liền trả lại cho cô ta, trước đó người phụ nữ họ Diêu mượn của cô ta năm mươi tệ. Hơn nữa cô ta cũng nhìn thấy tên Ngụy Đại Năng này thò tay vào trong áo lót của người phụ nữ họ Diêu sờ mó. Tài liệu đã hình thành chuỗi chứng cứ,…
 Cảnh sát dường như cũng có chút khoe khoang, chứng minh năng lực của mình trước mặt Ba Tử Đạt, nói hết sức tỉ mỉ.
 - Được rồi, phải chú ý đến vụ án một chút, hai phần tài liệu là có thể hình thành chuỗi chứng cứ rồi sao? Tên này còn chưa mở miệng đâu, không phải có một nhân viên rót trà từng vào phòng riêng rót trà sao? Có nhìn thấy không? Nhìn thấy, sao lại không làm thành tài liệu?
 Ba Tử Đạt không đủ kiên nhẫn hỏi lại.

 - Phó phòng Ba, nhân viên phục vụ đó chỉ là quét tước vệ sinh, tạm thời đi rót giúp một chén trà, nên tôi không đưa tới,
 Viên cảnh sát ngẩn người, rồi giải thích.
 - Hừ, nếu như tên này đã cứng mồm cứng miệng vậy thì vụ án này phải nắm chắc chứng cứ, phải cho gã hiểu rằng không có khẩu cung của gã cũng có thể xác định hành vi của gã.
 Sắc mặt của Ba Tử Đạt trầm xuống.
 - Còn không mau đi bổ sung chứng cứ đó cho tôi đi!
 
 Viên cảnh sát rụt đầu lại, vội vàng gật đầu nhận lời, đi ra ngay. Xem ra Ba Tử Đạt nổi giận rồi, cũng khó trách, tên tiểu tử này mồm quá thối, một tên Phó bí thư Đảng ủy thị trấn không biết trời cao đất dày, trong huyện lị cũng dám ăn nói lung tung, thật không biết thế nào nữa.
 Ba Tử Đạt lại quay về chuyện cũ, ý của Bào Vĩnh Quý để mình gọi điện thoại cho Lục Vi Dân nói một tiếng xem ra không phải ý lúc đầu của mình, còn có ý khác bên trong. Chỉ là đường đi trên quan trường này vòng vèo, mình không đến bước đó sẽ không nhận thức được, y cũng không muốn nghĩ nhiều như vậy, làm tốt công việc của mình là được rồi.

 Ngu Khánh Phong nhận tài liệu người phụ tá đem đến, đẩy mắt kính lên, xem chăm chú, chỉ xem vài phút ông đã hiểu đại khái.
 Tình hình không phức tạp, kết quả xử lý của cơ quan công an cũng rất đơn giản, mẫu chốt là đằng sau việc này sợ rằng lại ẩn chứa một trận phong ba.
 Ngụy Đại Năng, ba mươi bảy tuổi, Phó bí thư Đảng ủy thị trấn Oa Cố, được điều từ Phó chủ tịch xã Hồng Sơn quận Thái Hòa đến nhậm chức Phó Bí thư Đảng ủy thị trấn chưa tới hai năm. Vốn dĩ con đường làm quan tươi sáng, Ngu Khánh Phong hiểu rõ con người này, sao lại để ngã ngựa bởi những vấn đề thế này chứ?
 Dường như cán bộ bên Oa Cố đều ít nhiều đều liên quan đến những việc quan hệ bất chính này, mà tên Ngụy Đại Năng này dù không xảy ra vấn đề gì ở địa bàn Oa Cố nhưng lại gây ra một chuyện tồi tệ, dơ bẩn hơn trong huyện lị.
 Có một chi tiết rất nhỏ, Ngu Khánh Phong chú ý đến.
 Đó chính là phòng Công an không chủ động báo cáo chuyện này lên, mà có người gọi điện thoại nặc danh cho Ủy ban Kỷ luật huyện. Người đó nói Phó bí thư Đảng ủy thị trấn chơi gái ở phố Quế Hoa bị bắt, yêu cầu Ủy ban Kỷ luật xử lý đúng luật loại bại hoại này. Ủy ban Kỷ luật cũng chỉ tìm hiểu sơ qua cho có, ai biết phòng Công an lại nhiệt tình sao tất cả tài liệu ra một bản rồi đưa tới.
 Làm Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật nhiều năm, Ngu Khánh Phong rất rõ độ nông sâu với của cái ao phòng Công an này. Loại cán bộ chơi gái hay đánh bạc như vậy một năm bị bắt được không ít, nhưng thực sự báo tới bên Ủy ban Kỷ luật này xử lý đã ít lại càng ít, phần lớn đều là nộp tiền phạt ở phòng Công an là xong.
 Phòng Công an cũng là người, đều ăn cơm trong cái nồi của huyện, không ai muốn đắc tội với người khác, chỉ cần nộp tiền phạt thì loại việc này có thể bỏ qua. Mà phòng Giám sát của Ủy ban Kỷ luật bên này cũng vậy, chỉ cần không có ai tố giác, tố cáo thì cả năm đến cuối năm cũng chỉ là làm theo lệ. Thường là yêu cầu bên phòng Công an báo chút tình hình, xem có Đảng viên, cán bộ, công chức, viên chức nào bị trị an xử phạt hành chính không, phần lớn thời gian đều là không có.

 Khoản tài chính cho phòng Công an không đủ, phòng Công an phải giải quyết vấn đề thiếu hụt kinh tế, vậy thì phải giở trò với tiền phạt, vậy nên cơ quan công an làm rất mạnh trên cường độ truy quét .
 Dựa theo thỏa thuận với bên tài chính, toàn bộ tiền phi pháp trả cho phòng Công an làm kinh phí làm án, đây đã trở thành một nguồn kinh phí lớn nhất, ngoài tiền của tài chính huyện cho họ.
 Hàng năm đại biểu Hội đồng nhân dân đều có dự thảo nghị quyết chê bai chính sách này, nhưng tài chính huyện chỉ có tình huống này, không có cách nào khác, cũng không thể để cánh sát tự bỏ tiền ra phá án, biết rõ đây là uống rượu độc giải khát, nhưng vẫn phải làm.
 Tên Ngụy Đại Năng này theo lí mà nói dù chơi gái cũng không đến nỗi bị người khác nắm được nhược điểm. Với khả năng và thân phận của gã thì bản thân sẽ nghĩ luôn cách giải quyết vấn đề này cho xong, sao lại để đẩy đến bên Ủy ban Kỷ luật. Hơn nữa Ủy ban kỷ luật vừa tới tìm hiểu qua tình hình, phòng Công an đã nhiệt tình đem tài liệu hồ sơ vụ án ra, có thể thấy thái độ không giống trước kia. Trong đây cho thấy có chuyện lạ không thể nói rõ, chỉ là Ngu Khánh Phong bây giờ nhất thời chưa thể nhìn ra được thôi
 
 - Anh Vệ, anh thấy thế nào?
 Ngồi trên ghế mây trầm ngâm thật lâu, Ngu Khánh Phong ngước mắt lên nhìn phụ tá một cái.
 Vệ Thanh Thừa đương nhiên hiểu ông chủ Ngu Khánh Phong hỏi mình không phải chuyện này xử lý thế nào. Tài liệu đều phô tô đến rồi, việc đã rõ ràng, nếu thực sự phải nói xử lý thì việc đấy cũng vô cùng dễ dàng. Chắc chắn Ngu Khánh Phong có cách nhìn khác đối với vấn đề này, ông ta đại khái cũng nghiệm ra được vài vấn đề.
 - Ha ha, Phó bí thư Ngu, việc này đến Ủy ban Kỷ luật chúng ta nhanh như vậy, nếu nói không có gì khác thường thì cả tên ngốc cũng không tin.

 Vệ Thanh Thừa hắng giọng một cái cười ha hả nói.
 - Nhưng việc này cũng không quan trọng. Tên Ngụy Đại Năng này có chút bản lĩnh, có lẽ là tuổi trẻ tài cao chăng, lúc làm Phó chủ tịch xã mới có ba mươi ba tuổi, đó là cán bộ cấp Phó phòng trẻ tuổi nhất của huyện chúng ta lúc đấy thì phải? Mới làm được hai năm đã đến Oa Cố làm Phó bí thư Đảng ủy. Nghe nói Phó bí thư Thích rất xem trọng cậu ta, còn nói sau này cậu ta đến phòng Nhân sự làm Phó phòng, chuẩn bị làm thay ông Khâu. Người nổi tiếng như vậy mà bị xuống ngựa chỉ e sẽ gây nên sóng lớn.
 - Bớt vòng vèo chút, nói chuyện chính đi.
 Ngu Khánh Phong mặt không cảm xúc nói phê bình phụ tá của mình. Người phụ tá này cái gì cũng tốt, chỉ có điều thích múa mép, nhưng cán bộ Ủy ban Kỷ luật lại cấm kị điều này, cũng khó trách mấy lần mình tiến cử y, Bí thư Lương đều không cho ý kiến, cuối cùng kết thúc ảm đạm ở hội nghị thường vụ.
 - Phó bí thư Ngu, sự việc rất đơn giản, chỉ xem ngài làm thế nào. Tình hình bên phòng Công an vừa nhìn đã hiểu, định tính cũng rất rõ ràng, hoạt động mại dâm. Dù trong “Điều lệ quản lý xử phạt trị an” không có điều này, nhưng năm ngoái Hội đồng nhân dân tỉnh có một quy định về cấm hoạt động mua bán dâm, quy định này cũng đưa cả hoạt động mua bán dâm trước kia vào “Điều lệ quản lý xử phạt trị an”. Tôi xem quy định này khoản phạt với người tham gia hoạt động mua bán dâm là dưới 3000 tệ, khoản phạt người giới thiệu, bao che hoạt động mua bán dâm là dưới 5000 tệ. Ngụy Đại Năng có thể bị xử phạt dưới 2000 tệ, mặc dù trong tài liệu thì y chỉ nói úp mở, nhưng căn cứ vào lời kể của một đương sự và hai nhân chứng thì không có vấn đề gì lớn lắm.
 Vệ Thanh Thừa phân tích rất thấu đáo, cũng có nghiên cứu về các điều khoản pháp luật, nhưng từ đầu đến cuối không nói đến trọng điểm. Nhìn thấy sắc mặt của Ngu Khánh Phong trầm xuống, y mới mau chóng đi vào vấn đề chính.
 - Tôi thấy chuyện này nhất định là có sắp xếp, đã có người tố giác tới bên chúng ta nhiều như vậy, cho thấy người ta đã sắp đặt đẩy tên Ngụy Đại Năng này ngã ngựa, chúng ta không thể giấu được. Hơn nữa con người Ngụy Đại Năng này vốn cũng không phải loại tốt đẹp gì, bên ngoài ra vẻ rất khéo, lúc Chu Minh Khuê nhậm chức Bí thư Quận ủy như chó vẫy đuôi mừng chủ, lấy lòng Chu Minh Khuê. Nhưng Chu Minh Khuê vừa xảy ra chuyện liền nói gã sớm đã nhìn ra vấn đề của Chu Minh Khuê, vân vân. Trong lúc tôi xử lý công việc của Chu Minh Khuê, nhìn thấy bộ dạng của tên đó đã thấy buồn nôn.
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui