Khúc Nguyên Cao cảm giác dường như mình chạy trời cũng không khỏi nắng, chuyện nếu như đã bị làm lớn, dù sao cũng phải có người đứng ra chịu trách nhiệm. Nếu đến Lương Quốc Uy cũng không chạy thoát được thì một Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật như mình sẽ có được kết cục tốt đẹp sao?
Lục Vi Dân hoàn toàn không ngờ hôm nay lại “muôn màu muôn vẻ” như thế. Đầu tiên là một Bí thư Quận ủy chết một cách kì lạ, thậm chí có thể là bị mưu sát. Mà kẻ mưu sát lại là người có quan hệ nhập nhằng với người bị hại, lại còn là một người đàn bà nổi tiếng. Sau đó là nhiều chuyện liên quan còn lớn hơn kéo theo. Huyện Song Phong rốt cục là thế nào? Trong ấn tượng của Lục Vi Dân hơn một năm nay, huyện Song Phong vẫn khá ổn định. Tuy rằng phát triển kinh tế có chút lạc hậu nhưng chí ít thì cục diện xã hội vẫn khá ổn định, sao bỗng chốc lại có thể náo loạn ghê gớm thế này?
Sau khi Khúc Nguyên Cao và Bào Vĩnh Quý thương lượng chỉ có thể ủy thác cho Lục Vi Dân ở lại, để Ba Tử Đạt và Lục Vi Dân xử lý vụ của Chu Minh Khuê. Còn hai người bọn họ sẽ đưa theo tất cả lực lượng có thể điều động ở phòng Công an đến Vĩnh Tế.
Có lẽ thời gian quá ngắn, Lục Vi Dân cảm giác được Khúc Nguyên Cao hình như đang định giải thích với mình điều gì đó. Nhưng đại khái ông ta cho rằng chưa đưa mẹ con quả phụ Tùy về được nên tình hình cụ thể còn chưa rõ lắm, cho nên cứ do dự mãi. Cuối cùng ông ta chỉ quẳng lại một câu có tình hình gì thì thông báo kịp thời cho ông ta rồi vội vàng đi mất.
Khi chỉ còn lại Ba Tử Đạt và Lục Vi Dân, Ba Tử Đạt mới tự giới thiệu. Y đi lính cùng với Đồng Lập Trụ, đều là lính năm 72, hơn nữa còn làm lính ở, sau khi trở về vào phòng Công an làm việc, chỉ có điều là một người ở Nam Đàm, một người ở Song Phong.
Lục Vi Dân lúc này mới bừng tỉnh, Đồng Lập Trụ có nói anh ta có một chiến hữu có quan hệ không tồi làm ở phòng Công an huyện Song Phong. Lúc đó vì Lục Vi Dân mới nhận được thông báo, không có tinh thần suy xét những việc khác, muốn đợi khi đến mình thu xếp ổn thỏa ở Song Phong rồi mới liên lạc. Hắn cũng không quá để ý, không ngờ chiến hữu mà Đồng Lập Trụ nói lại là Phó phòng Công an huyện Song Phong.
Lúc trước Ba Tử Đạt cũng nhận được điện thoại của Đồng Lập Trụ, nói y có một người anh em rất thân thiết từ thành phố đến Song Phong làm việc. Ba Tử Đạt cũng không thật để ý, không ngờ là người anh em đó của Đồng Lập Trụ chẳng những là đến làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, mà còn trẻ như vậy, cách mình gần như cả một thế hệ.
Có mối quan hệ này của Đồng Lập Trụ, quan hệ của Lục Vi Dân và Ba Tử Đạt lập tức gần hơn không ít. Lục Vi Dân cũng gọi điện cho Đồng Lập Trụ, hai người lần lượt nói chuyện với anh ta một hồi. Sau khi gác điện thoại, hắn và Ba Tử Đạt về cơ bản đã trở thành bạn bè không có gì phải giấu. Tuy chưa dám nói là thành thật với nhau nhưng hai người cũng đều ý thức được sẽ củng cố quan hệ song phương.
Khi các cán bộ công an đi đến Xương Châu bắt mẹ con quả phụ Tùy đưa họ về đến phòng Công an huyện đã là sáu giờ chiều.
Đám cảnh sát của phòng Công an huyện gần như ngựa không ngừng vó chạy về từ Xương Châu, ngoại trừ nhân viên bắt buộc phải ở lại phụ trách thẩm vấn thì những người khác đều chưa kịp uống một ngụm trà đã vội vàng tới Vĩnh Tế.
Tình hình bên kia còn chuyển biến xấu hơn, số nông dân tụ tập ở ngoài Ủy ban nhân dân thị trấn Vĩnh Tế đòi giải thích đã lên đến hơn 500 người. Phòng Công an địa khu Phong Châu cũng đã điều động khẩn cấp một trăm cảnh sát chi viện cho Song Phong. Còn Chủ tịch địa khu Tôn Chấn và Phó bí thư Địa ủy Cẩu Trị Lương, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Địa ủy Chu Bồi Quân, Phó chủ tịch địa khu Tang Minh cũng đều đã tới Song Phong, lập một tổ lãnh đạo lâm thời giải quyết sự việc Song Phong.
Có thể nói đây là sự kiện mang tính tập thể lớn nhất từ khi địa khu Phong Châu thành lập đến nay. Hơn nữa do phương pháp làm việc của chính quyền cơ sở không đúng cho nên mới làm phát sinh chuyện như vậy.
Dù là Lý Chí Viễn hay là Tôn Chấn thì cũng lần đầu tiên gặp phải chuyện kiểu này. Điều này cũng tạo thành một thử thách cực lớn cho bộ máy Uỷ ban nhân dân địa khu nhiệm kỳ này.
Mặc dù Lục Vi Dân đang ở phòng Công an huyện nhưng cũng thông qua Ba Tử Đạt không ngừng liên hệ với đồn công an Vĩnh Tế nên bất cứ lúc nào cũng nắm được động thái bên đó. Tuy Lương Quốc Uy không cho mình qua đó nhưng với trách nhiệm và nghĩa vụ của một Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Lục Vi Dân thấy mình cũng phải chú ý hết thảy. Có thể nói một Ủy viên thường vụ như hắn trước khi được phân cồng công việc rõ ràng thì bất cứ chuyện gì đều không liên quan đến mình, bất cứ chuyện gì cũng đều liên quan đến mình, chính là xem mỗi người nhìn nhận thế nào.
Lúc chiếc xe Cát Xương bắt được mẹ con quả phụ Tùy từ Xương Châu tiến vào sân phòng Công an, một chiếc xe jeep biển Bắc Kinh 212 cũng bám theo sau rồi tiến vào sân. Lục Vi Dân để ý thấy ảnh mắt của Ba Tử Đạt có phần phức tạp.
Nhảy từ trên xe xuống là một người trung niên khỏe mạnh, gần như không nói gì mà chỉ khoát tay, các cảnh sát hình sự phụ trách dẫn đội liền đưa hai người đàn bà này vào sân sau.
- Ủy viên thường vụ Lục, chúng ta xuống đi, Chính ủy Đan cũng đã trở về Oa Cố, có lẽ bọn họ gặp nhau ở Oa Cố.
Ba Tử Đạt đứng từ trên lầu chỉ xuống, giới thiệu với Lục Vi Dân:
- Kia chính là Chính uỷ Đan.
- Ừ, đi thôi. Chủ nhiệm Khúc ủy thác chuyện này cho tôi, tôi phải cố gắng hết sức, đúng không nào?
Lục Vi Dân gật đầu, cùng đi với Ba Tử Đạt xuống lầu.
Theo sự giới thiệu của Ba Tử Đạt, Đan Hùng Nghĩa cũng không phải xuất thân từ công an, mà là giữa chừng mới chuyển nghề. Tuy nhiên trong phòng Công an, ông ta vẫn tương đối có uy tín, trong thời gian làm Phó phòng được phụ trách việc dự thẩm trong thời gian dài, mối quan hệ với viện kiểm sát và tòa án cũng phối hợp tương đối nhịp nhàng. Các vụ bắt bớ, khởi tố trong phòng mấy năm nay đều diễn ra tương đối thuận lợi, cho nên cũng lấy được lòng của đám người làm hình sự trong phòng.
Lục Vi Dân cảm thấy thực ra đến Ba Tử Đạt cũng rất có cảm tình với Đan Hùng Nghĩa. Mà Ba Tử Đạt lại là từ Đội trưởng đội cảnh sát Hình sự lên, Đội trưởng đội cảnh sát Hình sự hiện nay là Đường Quân chính là cấp phó dưới quyền khi Ba Tử Đạt làm Đội trưởng.
Đan Hùng Nghĩa sắp xếp người của đội Cảnh sát Hình sự lập tức tiến hành thẩm vấn nhanh. Thoáng thở phào một hơi nhẹ nhõm, đang định nghỉ ngơi một chút thì lại thấy Ba Tử Đạt đưa một người thanh niên xuống lầu, không, không hẳn là đưa theo, mà là đi cùng. Điều này khiến y có phần ngạc nhiên. Không phải là Vĩnh Tế có chuyện sao? Sao Ba Tử Đạt - tâm phúc của Bào Vĩnh Quý lại không đi Vĩnh Tế mà vẫn ở lại trong phòng? Lập tức anh ta có chút cảnh giác.
- Ba Tử, sao anh không đi Vĩnh Tế. Trưởng phòng Bào các anh chẳng phải đều đến Vĩnh Tế rồi sao? Tình hình bên đó thế nào rồi?
Không đợi Ba Tử Đạt nói chuyện, Đan Hùng Nghĩa đã lên tiếng trước đối phương, trầm giọng nói:
- Loại chuyện tập thể kiểu này này, anh là Phó phòng phân công quản lý trị an sao có thể không ở hiện trường? Như thế không được. Trưởng phòng Bào tuổi cũng đã lớn, sức khỏe không đủ, anh phải đi giúp Trưởng phòng Bào chống đỡ, tôi đề nghị anh vẫn nên đi tới đó ngay đi.
- Chính ủy Đan, tuần này tôi trực ban. Trưởng phòng Bào bảo tôi không cần đi Vĩnh Tế, ông ấy và Chủ nhiệm Khúc đã qua đó, để tôi ở lại, giúp anh xử lý vụ án Chu Minh Khuê cho tốt. Cho nên…
Ba Tử Đạt cười khổ trong lòng. Chính vì mình không đến hiện trường đã bị Trưởng phòng Bào mắng cho một trận xối xả, bây giờ Chính ủy Đan sao lại cũng có bộ dạng ngạo mạn hơn người như thế. Anh nghĩ là tôi muốn ở lại chỗ này sao?
- Được rồi. Tôi được phân công quản lý hình sự, vụ án này tôi đích thân phụ trách, tình hình thế nào tôi sẽ báo cáo trực tiếp với Trưởng phòng Bào. Tôi thấy anh vẫn nên đến Vĩnh Tế đi, lúc tôi từ Oa Cố đi đã gọi điện hỏi, tình hình bên đó rất nghiêm trọng. Các lãnh đạo Ủy ban nhân dân Địa khu đều đến hết rồi, anh trực ban, bên nào nặng, bên nào nhẹ, chẳng lẽ anh không phân biệt được sao? Chuyện bên này đã có tôi, anh nên đến Vĩnh Tế thì hơn.
Sắc mặt của Đan Hùng Nghĩa rất nghiêm túc, nói không để cho người khác biện luận.
Ba Tử Đạt bị y nói cho mấy câu mà không biết nên nói thế nào nữa. Đan Hùng Nghĩa này rất không đơn giản, LụcVi Dân thấy rất thú vị. Hắn hiểu được phòng Công an này cũng là ao sâu nước đục, đồng thời cũng thấy trong này có càng nhiều bí mật huyền ảo.
Nghe thấy người bên cạnh nhè nhẹ ho khan một tiếng, dường như là nhận được một ám hiệu gì đó, Ba Tử Đạt lúc này mới bừng tỉnh ngộ. Mục đích Trưởng phòng Bào để mình ở lại đây là để giám sát và trợ giúp. Vị Ủy viên thường vụ Lục này mới chính là lưỡi dao sắc bén để đối phó với Đan Hùng Nghĩa, nếu thực sự có xảy ra vấn đề gì thì Ủy viên thường vụ Lục cũng là lá chắn tốt nhất.
- Đúng rồi, Chính ủy Đan, anh có thể còn chưa biết vị này. Để tôi giới thiệu một chút, vị này là Ủy viên thường vụ Huyện ủy mới đến Lục Vi Dân, chịu sự ủy thác của Bí thư Lương, giúp Chủ nhiệm Khúc đến đây để tìm hiểu và hỗ trợ xử lý vụ án Chu Minh Khuê.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...