Tại một nông trường ở vùng ngoại ô của New York, một chiếc xe Rools-Royce xì một tiếng dừng tại bên ngoài. Từ trên xe có một người phụ nữ xinh đẹp hơn ba mươi mấy tuổi, đeo kính gọng màu vàng bước xuống, người này khi đi đường với đôi giày cao gót thật nhỏ cứ vậy mà leng keng rất có lực.
Dẫm nát một phiến đá dọc đường trong vườn, phát ra âm thanh thùng thùng, nghe rất là nhẹ dịu.
Trong nông trường ngẫu nhiên truyền ra tiếng kêu của bò sữa, còn có tiếng sủa của chó.
Phụ nữ đó hỏi một người công nhân đang quét dọn nói:
- Ông chủ đâu?
Người công nhân này là người Mỹ da đen chính gốc, cô ta chỉ vào nơi xa xôi kia nói:
- Cưỡi ngựa đi rồi.
Người phụ nữ đưa mắt về phía xa, lúc chuẩn bị đi tìm ông chủ đang cưỡi ngựa, từ xa vọng lại tiếng ngựa hí:
- Hí——
Mặt người phụ nữ liền hiện lên nụ cười, rất nhanh một con ngựa đen đẹp phi thật nhanh tới, dừng ngay trước mặt Rolls-Royce một người đàn ông da trắng khoảng bốn mươi tuổi với cái mũi cao cao, giương tay cầm roi ngựa hô:
- Gillian—— yêu dấu, em càng ngày càng xinh lên đó!
Đây là một quý tộc chuẩn Châu Âu, thân hình cao lớn vạng vỡ, tướng mão tuấn tú. Lúc Gillian nhìn vào anh ta liền cười rất tươi.
- Anh yêu à anh cũng càng ngày càng đẹp trai đó nha, oai phong vô cùng.
Gillian một vẻ vui mừng, đợi lúc anh chàng Châu Âu này nhảy từ trên lưng ngựa xuống, một người hầu chạy tới nhận lấy dây cương và roi ngựa, Gillian liền tiếp đón ôm tên đàn ông đó.
- Nathan—— anh khỏe chứ?
Tên Nathan người đàn ông Châu Âu đó cùng Gillian đi về phía biệt thự hướng nông trại, rồi gật đầu cười cười nói:
- Được đó, cảm giác cực kỳ tốt! Còn em thì sao? Em yêu à, bọn người Trung Quốc đó đáng tin chứ?
Gillian dừng lại, nhìn Nathan hô to nói:
- Anh có tin vào người Trung Quốc không?
Nathan quay đầu lại nhìn Gillian đang đứng dưới ánh mặt trời. Tuy tuổi đã gần bốn mươi nhưng anh ta vẫn rất thích trợ thủ người Hoa đến từ Singapore của mình. Anh ta liền bước thật lớn về, dừng trước mắt của Gillian, đưa tay ra giúp cô ta kéo Tây phục trước ngực của cô ta, nói cách dịu dàng:
- Anh chỉ tin tưởng em thôi, em yêu à.
Trên mặt của Gillian đột nhiên nở lên nụ cười xinh đẹp. Nathan đột nhiên đưa tay ra ôm lấy đầu của Gillian, cúi xuống đặt miệng lên môi của Gillian.
Gillian không hề cự tuyệt, lúc Nathan với cái lưỡi mạnh mẽ đưa vào cái miệng của mình cô ta cũng đưa tay ra ôm lấy đầu của Nathan, hai người liền hôn nhau tại bên ngoài nông trại.
Lúc này đã là mùa thu cuối tháng ba, xa xa về phía Nam tỉnh Tương của Trung Quốc đã hoàn toàn là mùa xuân, Giang Nam cảnh xuân đẹp như bức tranh, mọi nơi đều xanh mượt một màu xanh.
Hội nghị của hội đồng nhân dân tỉnh Tương ngày hôm nay sẽ kết thúc. Bọn người Trương Nhất Phàm, Lý Hồng đều đang tham dự lần đại hội này. Buổi sáng khoảng mười một giờ, kết quả tuyển cử cuối cùng cũng xuất hiện.
Trương Nhất Phàm và Lý Hồng lần lượt ngồi ở vị trí cách nhau không xa 2 mét. Bản thân Trương Nhất Phàm là điểm sáng lớn nhất trong lần tuyển cử này. Sau khi người theo dõi kiểm tra thùng vé xong, thông qua bỏ phiếu, kế phiếu trong 10 phút 50 giây công việc kế phiếu đã kết thúc.
Nhân viên công tác độc biểu quyết, sau khi chon xong kết quả kế phiếu chủ tịch chấp hành đại hội Ngô Quốc Cường tuyên bố kết quả, Thẩm Hoành Quốc được tuyển vào chức vị Chủ tịch tỉnh Tương, còn chín người Trương Nhất Phàm được tuyển vào chức vị Phó chủ tịch tỉnh.
Nghe được kết quả tuyên bố này, trong lòng của Trương Nhất Phàm lúc đó có chút kích động. Hắn ta thậm chí còn nhìn vào Lý Hồng mặt cái áo sơ mi màu trắng đó, còn Lý Hồng cũng nhìn vào hắn, trên mặt có chút vui sướng.
Nhưng Lý Hồng cố gắng để giữ mình được bình tĩnh. Cô ta nhìn Trương Nhất Phàm mỉm cười tỏ vẻ chúc mừng, sau đó lập tức trở về vẻ mặt nghiêm trang.
Hội nghi liên tiếp vài ngày, công tác nhiệm kỳ của tỉnh Tương cuối cùng cũng đã chấm dứt.
Lý Thiên Trụ được bổ nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy của tỉnh Tương, Bí thư bậc nhất của Đảng ủy quân khu của tỉnh.
Thẩm Hoành Quốc là Chủ tịch tỉnh, Phó bí thư tỉnh ủy.
Trương Nhất Phàm là Phó chủ tịch tỉnh.
Lý Hồng đảm nhiệm Phó bí thư tỉnh, kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật.
Lúc bổ nhiệm chức vị của Lý Hồng được công bố, Trương Nhất Phàm bỗng cười lên. Đồng chí Lý Hồng không ngờ cùng mình chơi lần này. Trước đây lúc Trương Nhất Phàm hỏi cô ta, cô ta cứ mãi nói là không có chuẩn bị gì.
Không ngờ được, lần này cô ta bất ngờ đảm nhận chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Nhưng đối với việc Lý Hồng đảm nhiệm chức chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật này, Trương Nhất Phàm đích thực cảm thấy rất vui mừng. Đây không phải là kết quả mình đã mong đợi rất lâu rồi hay sao?
Chỉ có điều hắn không đoán được lòng dạ của Lý Hồng. Sau khi hội nghị kết thúc Trương Nhất Phàm hẹn Lý Hồng ra ngoài uống trà, dùng bữa, cô ta đều từ chối cả. Không biết được cô ta đang lảng tránh cái gì, hay là cố ý trốn tránh mình.
Tuy nhiên Trương Nhất Phàm tin lời nói của cô ta là thật. Lý Hồng vừa mới đảm nhiệm chức vụ, công việc của cô ta rất nhiều. Lần đầu tiên đảm niệm chức Phó bí thư tỉnh ủy, chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, trọng trách của cô ta còn nặng hơn so với Trương Nhất Phàm.
Với tư cách là một chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật nữ đầu tiên của tỉnh Tương, một cán bộ cấp Thứ trưởng nữ trẻ tuổi đầu tiên nên áp lực của Lý Hồng rất lớn. Lý Hồng đến nhận chức làm cho Phó bí thư Ủy ban kỷ luật đầu tiên Tiền Học Lễ cảm thấy rất là buồn bực và ức chế. Anh ta cứ tưởng sau khi Thẩm Hoành Quốc đi rồi thì thế nào cũng đến phiên anh ta Phó bí thư đầu tiên, giám đốc sở giám sát này lên nhậm chức. Không ngờ người lên nhậm chức lại là một Bí thư nữ trẻ tuổi xinh đẹp và lạnh lùng.
Lúc Lý Hồng còn chưa bước vào Tỉnh ủy thì cô ta cũng đã rất nổi tiếng ở tỉnh Tương rồi. Bởi vì thành phố lớn thứ hai của tỉnh Tương là do một tay cô ta dựng lên. Tuy trong đó có nhiều công lao của Trương Nhất Phàm trong đó. Nhưng chiến tích cuối cùng có thể nói phần lớn là nhờ vào Lý Hồng. Bởi vì cô ta đã thực hiện được tấm biển hành nghề cho thành phố lớn thứ hai này.
Đối với cái tài nghệ cổ nhân và hậu nhân hưởng ứng thực hiện thì chốn quan trường không hề thiếu. Nhưng cố gắng của Lý Hồng tại Song Giang là rõ như ban ngày. Ngày hôm nay cô ta đảm nhiệm chức chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, rất nhiều người đều phải tâm phục khẩu phục.
Hơn nữa bối cảnh của Lý Hồng cũng không phải là kiểu mà Tiền Học Lễ có thể so sánh được đâu. Anh ta cùng lắm cũng chỉ có thể tự oán trách một phen mà thôi. Gần đây còn phải nhận mệnh, ở dưới tay của Thẩm Hoành Quốc mấy năm nay xem ra vẫn còn phải ở dưới tay Lý Hồng them mấy năm nữa.
Trong lòng Tiền Học Lễ nói thầm, có loại người này ở đây xem ra một giám đốc sở này của mình cũng phải chấm dứt rồi. Lại nhớ Trương Nhất Phàm lúc trước còn không phải là phải ở dưới mình đảm nhiệm chức giám sát phòng chủ nhiệm sao? Không ngờ chỉ sau vài năm đã leo lên đầu của mình, chức Phó chủ tịch tỉnh kiêm ủy viên thường vụ của Tỉnh ủy.
Lãnh đạo mới của bộ máy chính quyền đã điều chỉnh xong. Tỉnh Tương đã tưng bừng nhộn nhịp lên. Không thể nghi ngờ được là lần tuyển cử này với cầm đầu là Lý Thiên Trụ và Thẩm Hoành Quốc, hai hệ họ Thẩm là người thắng cuộc lớn nhất.
Vì sao để Lý Thiên Trụ đảm nhiệm chức Bí thư chứ? Trương Nhất Phàm đã từng nghĩ qua về vấn đề này, người như Lý Thiên Trụ này khá bốc đồng, gan to, tư tưởng tương đối hào phóng. Anh ta đáng nhẽ là ứng cử viên tốt nhất của chức Chủ tịch tỉnh. Nếu như dùng Lý Thiên Trụ để bắt lấy nền kinh tế vậy tỉnh Tương mấy năm sau này nền kinh tế tuyệt đối sẽ đứng lên thêm một bậc hùng mạnh hơn nữa. Nhưng cấp trên vẫn cứ chọn Lý Thiên Trụ làm chức Bí thư.
Tuy nhiên Trương Nhất Phàm nghĩ lại thì Bí thư cũng là Phó chủ tịch tỉnh, công tác của Ủy ban nhân dân tỉnh cố làm tốt thêm hơn đi chăng nữa cũng phải làm dưới tay của lãnh đạo tỉnh ủy sao? Bí thư cũng có thể một tay mà nắm bắt về chính trị, nắm lấy nền kinh tế.
Nghĩ tới nghĩ lui Thẩm Hoành Quốc người cán bộ lão thành luôn luôn công tác tại tổ của Đảng, lần này chỉ cần tăng lên nửa cấp. TUY cũng cùng là cấp Bộ trưởng, cũng cùng là nhân vật, nhưng về mặt kinh tế thì ông ta rõ ràng không bằng Lý Thiên Trụ.
Trương Nhất Phàm lại tiếp tục thầm suy xét, cấp trên có phải muốn Lý Thiên Trụ thống nhất tỉnh Tương, vừa bắt tay vào chính trị lại bắt tay vào làm kinh tế. Nếu như thực sự là ý này vậy không phải là đang áp chế Thẩm Hoành Quốc sao?
Trong vấn đề phối hợp lãnh đạo bộ máy chính quyền, cấp trên tuyệt đối sẽ suy xét rât thấu đáo. Bình thường một Bí thư mạnh mẽ thường có thể nắm bắt kịp thời cũng không can thiệp vào quyết định của chính phủ bên này. Mà nhân vật số một mạnh mẽ của chính quyền cũng cùng lúc có thể đánh mất quyền lực của Bí thư.
Từ việc Lý Hồng nhậm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật mà xem xét, Trương Nhất Phàm cảm thấy cấp trên vốn không có ý muốn bắt tay vào áp chế Thẩm Hoành Quốc. Dù sao bọn họ cũng phải chăm lo tới cảm xúc của Thẩm gia. Về trong công việc sau này, hai người làm sao mà phát hiện, đó chính là bản lĩnh của riêng họ.
Trương Nhất Phàm không hẹn được Lý Hồng liền ngồi trong văn phòng gọi điện cho Lý Hồng. Hắn ta cố ý dùng lời nói này giao lưu với Lý Hồng, hai người giao lưu với nhau. Hắn tin rằng Lý Hồng sẽ không bán đứng mình. Bởi vì thân hình của Lý Hồng đã nằm trong bàn tay của Trương Nhất Phàm. Mặc dù cô ta có được ý chí quật cường của bản thân Lý Hồng, nhưng thân thể của cô ta trên cơ bản đã không thuộc về Lý Hồng nữa.
Lý Hồng nghe xong lời nói của Trương Nhất Phàm, bình tĩnh nói:
- Nói anh ngốc quả là ngốc thật mà, chẳng lẽ anh không hề nghĩ lại về bản thân mình sao?
Trương Nhất Phàm nói:
- Nghĩ gì chứ? Đối với bổ nhiệm của hai bọn họ, liên quan gì tới anh chứ?
Lý Hồng trợn mắt cả ra, mặc dù Trương Nhất Phàm không nhìn ra, nhưng cô ta đúng là có hành động này. Lý Hồng nói:
- Mục đích của cấp trên làm như vậy, có thể nói là tính toán chu toàn, anh tự mà suy xét đi. Mong là anh tự giải quyết cho tốt, nắm bắt cơ hội lần này. Em còn rất bận, tạm thời vậy đi.
Đợi lúc Lý Hồng gác máy, Trương Nhất Phàm nghĩ, ý của Lý Hồng là gì đây? Lúc cấp trên bổ nhiệm chức vụ của Lý Thiên Trụ và Thẩm Hoành Quốc, còn có thể suy xét tới nhân tố là mình sao? Việc này có thái quá không đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...