Quan Đạo Thiên Kiêu

Nghe được lời Trương Nhất Phàm yêu thương săn sóc mình như vậy, trong lòng Lý Hồng chợt ấm áp, liền đồng ý với yêu cầu của Trương Nhất Phàm.

Cô nói:
- Anh bế em lên xe đi, em thật sự không muốn nhúc nhích nữa.

Vốn dĩ cô muốn nằm ở đây một lúc, yên tĩnh, tránh xa nơi thành phố ồn ào. Nhưng Trương Nhất Phàm cứ phải về thành phố, cô vẫn đồng ý thôi.

Lý Hồng không phải làm nũng, với lại cơ thể thật sự không còn sức lực. Hơn nữa ban nãy bị Trương Nhất Phàm hôn một lúc, cơ thể càng mềm nhũn hơn. Trương Nhất Phàm bế Lý Hồng dậy, phát hiện cơ thể cô không hề nặng, nhiều lắm cũng bốn mươi lăm ký.

Vóc dáng gần một mét bảy mà nặng chỉ có bốn mươi lăm ký, dáng người này có thể nói là rất hoàn mỹ.

Đặt cô lên xe, Trương Nhất Phàm kéo dây an toàn thắt lại cho cô, thế là khởi động xe về trung tâm thành phố.

Lúc này, đã gần mười hai giờ khuya, Trương Nhất Phàm nói với Lý Hồng:
- Em ở trên xe đợi anh, anh đi đặt một phòng cho em.

Lý Hồng nhìn hắn xuống xe, trong lòng luôn có cảm giác kì lạ.

Mình là cái gì chứ?

Đây là cái mình cần sao, tình yêu mình mong ngóng sao?

Anh ấy là một người có gia đình, Lý Hồng ơi Lý Hồng, mày đang chơi một trò chơi nguy hiểm.

Nghĩ đến chuyện này, Lý Hồng lại tỉnh táo lại.

Rốt cuộc mình có nên hy vọng xa vời về tình nyêu này không, có nên thử cảm nhận không, nếu muốn, chẳng lẽ nhất định phải tìm hắn sao?

Nếu như mình thật sự có gì với anh ấy, vậy thì không thể quay đầu lại nữa.

Mình và Tiểu Phàm là bạn bè, mình như vậy có phụ lòng cô ấy không?


Tuy nói ra mình và Trương Nhất Phàm, mình chỉ cần tình yêu thiêng liêng đẹp đẽ ấy, một tình yêu không thể khinh nhờn. Nhưng tên này lại luôn muốn làm một số chuyện đi ngược lại với tình yêu.

Giống như lúc nãy, anh ấy hoàn toàn đi quá sự cho phép của mình, nếu như là trước kia, chuyện này tuyệt đối không thể. Lý Hồng luôn kiên trì cho rằng, mình là nữ thần băng giá, nhiều năm như vậy, cô luôn lấy tiêu chuẩn của nữ thần để đưa ra yêu cầu với bản thân.

Vì vậy, Lý Hồng luôn trong sạch như băng thế kia, luôn tự cho mình thanh cao thế kia.

Ngoại trừ việc người khác yêu thích cô, không dám có chút ý nghĩ độc chiếm.

Hơn nữa mình đã nếm trải mùi vị của thứ tình yêu này, khi Trương Nhất Phàm đi khỏi, cô cũng có nhớ nhung, có lo lắng. Cô biết mình đã yêu một người đàn ông nhỏ hơn mình hai tuổi này. Nếu đã từng trải qua rồi, phải chăng có thể buông tay rồi không? Tiếp theo đó chính là chơi một trò chơi nguy hiểm.

Cô lại nghĩ đến lúc nãy, động tác càng ngày càng x của Trương Nhất Phàm, chỉ cần mình không kiên định một chút nữa, hắn đã có được rồi. Thì ra, đàn ông đều mong mỏi thái quá như vậy, mong mỏi bản thân mình có thể có được người này rồi lại người con gái khác, trong lòng họ mãi mãi luôn có một giác mơ giống như hoàng đế cổ đại vậy. Có được tam cung lục viện, bảy mươi hai phi tần vui vẻ không hết.

Khi Trương Nhất Phàm đi đặt phòng, Lý Hồng đột nhiên nghĩ đến rất nhiều chuyện.

Cô quyết định, trừng phạt Trương Nhất Phàm một chút, trừng phạt ban nãy hắn đối xử bất kính với mình.

Lý Hồng vẫn luôn cho rằng, ngực là quà tặng tốt nhất dành cho đứa bé, chứ không phải là công cụ vui chơi của đàn ông. Nếu mình có con, cô nghĩ nhất định mình sẽ không do dự mà dâng hiến bộ ngực đầy đặn.

Nhưng để chúng cho đàn ông vuốt ve, cái này có chút buồn nôn.

Cô không hiểu, tại sao đàn ông đều thích thứ này, khi họ được sinh ra, ai mà không dựa vào ngực của mẹ mà lớn lên chứ? Tại sao cưới vợ rồi, khi yêu nhau lại còn muốn xâm phạm đến cơ thể của phụ nữ mình nữa.

Nghĩ đến đây, di động Lý Hồng reo lên. Là Trương Nhất Phàm gọi đến, nói đặt phòng rồi, muốn cô đi lên. Lý Hồng bình tĩnh một hồi, cầm lấy túi xách và di động của mình xuống xe.

Đi đến căn phòng Trương Nhất Phàm đặt, Trương Nhất Phàm ở trong phòng, Lý Hồng đứng ngoài cửa, gọi Trương Nhất Phàm ra một chút. Trương Nhất Phàm không biết đây là kế hoạch của cô, cứ thế đi ra.

Không ngờ Lý Hồng kéo hắn ra ngoài, mình thì chạy vào trong, khóa trái cửa lại.

- Em muốn đi ngủ rồi, anh tự mình đi đặt thêm một phòng đi!
Trương Nhất Phàm không biết nói gì, vốn dĩ hắn cũng không nghĩ, tối nay lại dày vò Lý Hồng, không ngờ lúc nãy trên xe Lý Hồng đã sớm cảnh giác rồi.

Không còn cách nào khác, hắn chỉ còn biết chạy ra ngoài đặt một phòng khác.


Lý Hồng thật sự mệt, sau khi vào phòng, đến tắm cũng không, nhưng thời tiết như vậy, lại không thể không tắm. Thế là cô đi vào nhà tắm, chuẩn bị tắm rửa.

Phòng tắm trong khách sạn đều là bồn tắm lớn, nhưng từ trước đến nay Lý Hồng không dùng bồn tắm lớn, cô chỉ tắm vòi hoa sen.

Cởi quần áo xong, khi vẫn còn mặc quần áo lót, Lý Hồng liền đứng ngẩn ngơ trước gương. Cứ thế đứng đó, có chút khác thường nhìn mình trong gương.

Có thay đổi sao?

Nhìn không ra, nhưng rõ ràng cô cảm thấy hai nơi trên phần thân trên, nóng như bị bỏng vậy.

Kỳ thật trên người rõ ràng không có gì thay đổi, đây là tự cô suy nghĩ, luôn cảm thấy chỗ ấy, cảm tah61y không được tự nhiên. Thế là , cô cởi áo lót, đứng trước gương, soi đi soi lại tỉ mỉ.

Điện thoại trong phòng reo lên, Lý Hồng đi nhận máy. Không ngờ ôi trời một tiếng, ngã ngay xuống đất.

Lần này thì phiền phức lớn rồi, cô không đứng dậy nổi, ngồi trên nền nhà không thể động đậy. Thật ra, hôm nay không nên lấy cơ thể cô ra dày vò, nhưng cô rất không quen với không khí của bệnh viện Vĩnh Lâm.

Bây giờ thì hay rồi, Lý Hồng chỉ cảm thấy mình nhức đầu hoa mắt, tay của cô, khi nắm lấy điện thoại trong nhà vệ sinh, điện thoại rơi xuống, vọng lại tiếng alo alo của Trương Nhất Phàm.


Lý Hồng đến sức lực để nói chuyện cũng không có, đầu rất choáng, rất choáng, choáng đến nỗi cô sắp không gượng nổi nữa. Cô cố hết sức nắm lấy ống nghe:
- Em... bị ngã rồi.

Chưa nói xong, cô liền ngất xỉu, dựa vào thành bồn tắm không động đậy.

Trương Nhất Phàm hốt hoảng, ban nãy từ giọng nói của Lý Hồng, hắn cảm thấy có gì không bình thường. Thế là hắn chạy ra ngoài, nói mình quên thẻ phòng ngoài xe rồi, muốn cô ấy mở cửa.

Người phục vụ mở phòng cho hắn, Trương Nhất Phàm liền đuổi người phục vụ đi, đi ngay vào phòng tắm thì thấy Lý Hồng đang ngồi trên nền nhà.

Trên người không mặc quần áo, chỉ mặc một chiếc quần lót, Trương Nhất Phàm nào còn tâm trạng nhìn màu sắc của quần lót, liền vội vàng kêu lên.


- Lý Hồng, Lý Hồng!

Hắn chạy đến, sờ sờ mũi của Lý Hồng, sau đó bồng cô lên, nằm thẳng trên giường. Lại lấy một chiếc khăn mặt ấm, đặt lên trên trán cô.

Làm xong những thứ này, hắn mới phát hiện tim mình vẫn luôn đập thình thịch liên hồi.

Cơ thể của Lý Hồng có chút nóng, Trương Nhất Phàm nấu một ấm nước, dùng khăn ướt lau người cho cô. Lúc này, hắn hoàn toàn không dám nhìn ngực của Lý Hồng, hơn nữa còn xé một chiếc khăn mặt che lại ngực.

Lúc này mới dám ân cần lau người cho cô một lượt, có lẽ sự cố gắng của Trương Nhất Phàm có tác dụng rất lớn, quả nhiên Lý Hồng tỉnh lại rồi. Cô mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt thân thuộc của Trương Nhất Phàm trước mắt mình, cô nằm đó nở nụ cười.

Nụ cười này rất mê người. xem tại .

Chỉ có điều, sự mê người ngắn ngủi này lập tức bị một cảm xúc khác thay thế. Vì Lý Hồng nhìn khăn mặt trên tay Trương Nhất Phàm, cô còn cho rằng là chuyện gì. Đợi cô phát hiện toàn thân mình bị cởi hết như thế này, dường như lộ ra toàn bộ trước mặt Trương Nhất Phàm, trái tim Lý Hồng từ trên cao rơi xuống.

Nhưng cô cũng không trách Trương Nhất Phàm, vì cô nhìn thấy chiếc khăn mặt trước ngực mình, mảnh khăn mặt đã nói rõ con người của Trương Nhất Phàm. Không thừa cơ người khác gặp nạn mà làm bất cứ chuyện quấy rối gì với mình.

Một mảnh khăn mặt đã nói rõ mọi chuyện cứu Trương Nhất Phàm một hồi.

Ban nay khi mình trong nhà tắm, quần áo là mình tự cởi ra, ý thức của Lý Hồng rất rõ ràng.

Thế là Lý Hồng đang nghĩ, mình cũng đã như thế này xuất hiện trước mặt Trương Nhất Phàm, còn có đường quay về ư?

Chẳng lẽ mình còn cứ như vậy có thể dễ dàng tha thứ người đàn ông thứ hai, nhìn thấy cơ thể mình sao?

Đây là chuyện không thể được, cả đời này mình hoặc là không có đàn ông, muốn có thì chỉ có Trương Nhất Phàm anh ấy. Haiz —— Lý Hồng thở dài, nhắm mắt lại.

Trương Nhất Phàm không biết lúc này trong đầu cô đã thay đổi trăm hướng. Còn nói là Lý Hồng quá mệt, hắn nói:
- Em nghỉ một chút trước đi, nếu còn cảm thấy không khỏe thì đi bác sĩ nhé!

Lý Hồng không nói gì, cô liền đấu tranh lần cuối cùng trong lòng.

Trương Nhất Phàm kéo một tấm thảm đắp lên người Lý Hồng.

Lần này, ngay đến bản thân hắn cũng cảm thấy rất kì lạ, đối diện với một cơ thể dường như không mặc gì, không ngờ một chút tà niệm cũng không có.

Thậm chí hắn không qua xem nới mẫn cảm nhất của Lý Hồng, vừa rồi ít nhất cũng dùng khăn lau qua cho cô ba lượt, lúc này một chút ấn tượng cũng không, Lý Hồng cởi hết quần áo rốt cuộc là dáng vẻ như thế nào?


Để lại ấn tượng duy nhất cho Trương Nhất Phàm chính là làn da của cô rất tốt, tốt đến nỗi giống đứa bé mới sinh vậy, trơn mềm thế kia, nhẵn nhụi thế kia.

Có lẽ thanh cao thoát tục chính là dùng để miêu tả cô ấy!

Nhìn thấy Lý Hồng nhắm hết cả hai mắt, Trương Nhất Phàm liền ngồi xuống bên giường, nhìn cô đi vào giấc ngủ.

Thật ra Lý Hồng nào ngủ được chứ, trong lòng cô đang rối bời, chốc lát nghĩ cái này, chốc lát nghĩ cái kia.

Lại nhìn Trương Nhất Phàm ngồi như vậy bên giường, trong lòng Lý Hồng lại có một niềm cảm động, cô cũng nhận ra, vừa rồi trong mắt Trương Nhất Phàm ngoài trừ lo lắng ra, không có bất cứ một vẻ gì là bất kính và khinh nhờn cả.

Mỗi lần trong lúc quan trọng, hắn luôn rất nghiêm túc, hoàn toàn khiến người khác yên tâm. Thế là, cô lại nghĩ về mình, để Trương Nhất Phàm nhìn rõ ràng tất cả như vậy, mình có cần thật sự quyết định không, tiếp tục cùng với hắn cái được gọi là tình yêu này.

Lý Hồng cũng là người, cô cũng có khát vọng về tình yêu trong lòng, chỉ có điều tình yêu của cô quá hoàn mỹ, quá đơn thuần, khiến cho người bình thường không thể nào hiểu nổi.

Nhìn thấy Trương Nhất Phàm ngồi ngay bên giường, bộ dạng có chút mệt mỏi, Lý Hồng đưa tay ra, vuốt ve mặt Trương Nhất Phàm:
- Anh cũng đi ngủ chút đi!

Trương Nhất Phàm nói:
- Lúc này anh dám đi ngủ sao? Anh yên tâm mà ngủ được sao? Anh không sao, em ngủ đi! Thật sự không khỏe, anh gọi điện đưa em đến bệnh viện.

Lý Hồng nói:
- Đợi chút, nếu trời sáng mà vẫn không khỏe mới đi bệnh viện nữa. Nói không chừng, khi trời sáng, em sẽ khỏi thôi. Cảm nắng cũng không phải chuyện gì to tát lắm.

Sự cố chấp của Lý Hồng khiến cho Trương Nhất Phàm đành chịu thua.

Thế là hắn ngồi bên giường:
- Em ngủ đi! Anh nhìn em ngủ!

Lý Hồng vẫn chìn chẳm chằm hắn, Trương Nhất Phàm hiểu lầm rồi:
- Yên tâm đi, anh không lộn xộn đâu. Một chút cũng không, nếu lúc này mà anh còn lộn xộn, anh còn là người không?

Trên mặt Lý Hồng hiện lên một nụ cười xinh đẹp, cô vuốt ve mặt Trương Nhất Phàm:
- Anh thật sự là một người đàn ông khiến người khác rất yên tâm.
Trương Nhất Phàm nắm chặt tay cô, mỉm cười gật đầu.

- Ngủ đi! Anh bên cạnh em!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui