Quan Đạo Thiên Kiêu

Trong công viên lớn này, tất cả mọi người đều tụ họp với một bầu không khí thật vui vẻ.

Những người đến đây đều là những người nổi tiếng, giỏi giang, ưu tú. Những người này tay cầm ly rượu, thong dong đi qua đi lại, cười nói vui vẻ, ai ai cũng muốn đến bắt chuyện với Đổng Tiểu Phàm. Nhưng Đổng Tiểu Phàm chỉ nhìn họ mỉm cười, rồi cùng Ôn Nhã đi ra ngoài.

Ở giữa công viên có một đài hoa. Nghe nói cái đài hoa này đặc biệt dựng lên cho lễ đính hôn ngày hôm nay của Émi và Michael. Đúng 10 giờ 10 phút, cặp đôi sẽ xuất hiện ngay trên đài hoa này.

Ai ai cũng mong đợi tận hưởng khoảnh khắc tuyệt vời này.

10 giờ 10 phút với ý nghĩa là mọi chuyện đều suông sẽ.

Không những chỉ cuộc hôn nhân của Émi và Michael suông sẽ mà còn chỉ về việc kết làm thông gia, bố trí chiến lược của Anh Phi Đặc và Âu Phil được suông sẽ.

Đổng Tiểu Phàm và Ôn Nhã đi đến bên xe lăn của George, George nhìn cô gật gật đầu, để lộ ra một nụ cười làm người khác không thể đoán được đó là dụng ý gì.

Nụ cười của ông chứa rất nhiều dụng ý, Đổng Tiểu Phàm chỉ cười tay cầm ly rượu vang rồi bước đi.

Hôm nay là một ngày đặc biệt thì phải có một món quà đặc biệt

Rất nhiều người đang chuẩn bị món quà lớn này, nếu không chủ tịch của Anh Phi Đặc cũng không cười thích thú như vậy. Và cái người được gọi là thông gia của gã đang ngồi kế bên cười đắc ý. Hai người đều là người trong giới thương nhân, rất kiêu ngạo, bây giờ bắt tay nhau làm thông gia, sẽ tạo thành một câu chuyện ly kỳ trong giới thương nhân.

Hy vọng sẽ tốt đẹp, hiện thực sẽ đặc sắc. Bọn họ đang mong đợi, hôm nay là khoanh khắc huy hoàng nhất, khoảnh khắc đặc sắc nhất. Nhưng trong mắt của từng người đều mang một sự cảnh giác.

Chủ tịch của Âu Phil nói nhỏ với chủ tịch của Anh Phi Đặc, “tôi có chút hồi hộp!”

“Đó là ông quá vui mừng đấy, không có gì đâu! Thời khắc tuyệt vời nhất sắp tới rồi, chúng ta đi thôi!” Chủ tịch của Anh Phi Đặc trả lời.

Hai gã dắt tay nhau đi lên khán đài, hai gã cầm lấy micro chuẩn bị nói vài câu.


Ở ngoài cửa biệt thự có tiếng gây rối.

Rất nhiều phóng viên lần lượt chạy ra ngoài, ngỡ là nhân vật chính của ngày hôm nay xuất hiện, nhưng khi nhìn qua thì không phải là cô dâu mặc bộ áo cưới lộng lẫy, mà là một ông lão với mái tóc hoa râm. truyện từ .

Người này không già lắm, chỉ hơn 70 tuổi, nhưng mặt ông ta luôn mang theo một nụ cười làm người khác khó mà đoán được, để lộ một cặp kính lấp lánh ánh vàng, luôn chiếu sáng dưới ánh nắng.

Gương mặt đầy nếp nhăn và đôi mắt trắng xanh, giống như tiêu chí quen thuộc của mọi người. Tuy đã hơn 70 tuổi nhưng nhìn lão ta tràn đầy sự sống, rất phong độ.

Lão mặc một bộ đồ tây xám nhạt, tôn lên sự phong độ khác hẳn với mọi người. Đổng Tiểu Phàm và Ôn Nhã thấy người này hơi sửng sốt. Người này hơi quen mặt, nhưng không nhớ nỗi lão là ai.

Trong đám người ấy có người reo hò,
“georgesoros——”

Tiếng hô hoán đó, khiến nhiều người không biết y là ai, khi nghe thấy cũng phải đổi sắc mặt, hắn chính là George Soros ???

Mặt George hiện lên một nụ cười nhạt, nụ cười này cũng giống như trong lúc không chú ý để lộ ra ngoài. Đổng Tiểu Phàm quan sát những người đang đứng trên thảm đỏ từ từ bước tới, vây quanh George một cách kỳ lạ.

Nụ cười trên mặt của George có chút khinh thường, ngạo mạn nhưng vô cùng tự tin. Đã hơn 70 tuổi rồi, nhưng vẫn giữ được tâm trạng như người trẻ tuổi, dường như điểm này, làm cho rất nhiều người phải than thở.

George là người mà ai nghe qua cũng sợ.

Vậy mà, chủ tịch của Anh Phi Đặc khi thấy George Soros mặt liền biến sắc, trán toát mồ hôi. Đổng Tiểu Phàm thấy được hình ảnh ấy đã hiểu ra, nhưng trong lòng hơi buồn, vì sao lại như thế?

“James? Bố chú rể mà sắc mặt của anh khó coi quá, lẽ nào không hoan nghênh tôi đến đây?” George Soros đi đến chỗ của chủ tịch tập đoàn Anh Phi Đặc, James bố chú rểchìa tay vẫy gọi

Một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện, George Soros vừa xuất hiện, khung cảnh trở nên gượng gạo, Jamesbố chú rể ngượng ngùng mỉm cười, bắt tay với George Soros, ôm chào hỏi, ghé sát tai của đối phương.


Bố chú rể nói: “Hôm nay là ngày vui của bọn trẻ, đừng có quấy rối, tin rằng anh sẽ suốt đời khó quên!” George cũng nói nhỏ bên tai. Hai người nói xong liền rời nhau ra và cười lớn.

Chủ tịch Âu Phil cũng chìa tay vẫy gọi, “Ông bạn già, lâu quá không gặp.”

George cũng ôm chào hỏi đối phương, sau đó 3 người nhìn nhau cười to không dứt.

Người phục vụ đi tới, George Soros bưng đi rượu vang lên, “cheens——!”

George Soros uống xong, để ly qua một bên, cười to, “Ha ha ——”

Tiếng cười ấy làm cho rất nhiều người phải lo lắng. Đổng Tiểu Phàm nhìn thấy James đưa tay lên gạt mồ hôi, trong lòng cô có chút buồn, xem ra hai người hình như có lễ ăn mừng.

Người chủ trì đi lên khán đài, cầm micro tuyên bố buổi lễ đính hôn chính thức bắt đầu, giây phút khiến mọi người khó quên, xúc động cuối cùng đã bắt đầu.

10 giờ 10 phút, trên bầu trời của ngôi biệt thự, bỗng nhiên có những tiếng ầm ầm, mọi người ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trên cao bay đến một khinh khí cầu. Émi ngồi trên khinh khí cầu đang mặc một bộ đồ cưới màu trắng, đang vẫy tay chào những người phía dưới.


“Chào mọi người.”

Michael mặc bộ đồ Tây với cổ áo cách điệu, mái tóc vàng được chải rất có phong cách, anh ta đang nắm tay Émi, cũng đang vẫy tay chào gọi mọi người, “hello, hello”

Mọi người trong biệt thự đều vui mừng, phấn khởi, hò hét, vẫy gọi cặp đôi đang từ từ hạ xuống.

Những lẵng hoa tươi trong khinh khí cầu lần lượt rơi xuống, nghe nói khi nhận những bông hoa như vậy thì sẽ hạnh phúc suốt đời, tình yêu mỹ mãn. Đổng Tiểu Phàm cười khanh khách đứng cạnh Ôn Nhã nói: “Ôn Nhã mau đi nhận lấy đi, tình cảm sẽ tốt đẹp đó.”

Ôn Nhã chỉ cười mà không nói gì.


Những người thân, bậc cha chú của James và Âu Phil, trên gương mặt tràn đầy niềm vui vẫy tay chào hỏi mọi người. Trong lúc đó, người chủ trì tuyên bố mở đĩa DVD hình mới chụp của hai người, để cho mọi người nhìn thấy sự hạnh phúc của cặp đôi này.

Âm nhạc vang lên ầm ầm, điếc cả tai.

Người chủ trì dùng những lời nói rất ngọt ngào, phấn khích, hoa tay múa chân, “Bây giờ để cho mọi người cùng thưởng thức, khoảng khắc đẹp, khó quên nhất. Những gì phát ra chính là những hình ảnh mới của Émi và Michael.

"Ồ —— "

Mọi người hô lên, trên màn hình xuất hiện một hình ảnh rất kinh điển làm mọi người dâng trào lòng nhiệt huyết.

"A ồ a a a "

Một người con gái da trắng không mặc quần áo, trần truồng nằm trên một cái giường rộng, mọi người đều thấy được, đó là những trang trí thường thấy trong phòng khách

Cái to to trước ngực của cô gái đang lay động không ngừng, run run lên, nhìn xem mấy gã đàn ông đang thèm chảy nước miếng. Nam chính trên bức tranh, cùng tuổi với Michael, gã này hoàn toàn thoát y, vẻ mặt say mê, điên cuồng, chiếm lấy thân thể của cô gái.

Có người sửng sốt phát hiện ra, cô gái này làm việc trong một hộp đêm ở New York, là một cô gái bồi rượu có tiếng. Cô gái bồi rượu này cũng có thể coi là nhân vật nổi tiếng trên phố New York, giống như hoa khôi của Trung Quốc, những người mà không có thân phận trong xã hội thì cũng không thể chạm vào cô.

Tin rằng, một số gã đàn ông ở đây ai cũng đều đã tận hưởng qua nhũng cô gái làm người khác mất hồn như vậy.

Nghe nói, những hành động của cô gái này trên giường, làm cho một số diễn viên của quốc đảo cũng phải thất sũng, hiện tại trên giường, những âm thanh dịu dàng du dương của cô gái cũng khiến cho nhiều gã đàn ông không kìm nổi.

Thế là những người đàn ông này phải đi sang chỗ khác để che đậy sự thèm khát của mình. Đổng Tiểu Phàm nhíu mày, kinh ngạc, đứng đờ người ra. Hồi nãy, cô có nghe người chủ trì nói là hình ảnh mới của Émi và Michael, cho nên cô mới nhìn xem, kết quả làm cho cô vô cùng ngượng ngùng.

Ôn Nhã ngồi ở đó, cười khanh khách, “Có đẹp không?”

Đổng Tiểu Phàm bực tức nói: “Tôi chỉ xem xem cô gái đó có phải là Émi hay không.”

James có hứng thú nhất, lúc mới bắt đầu, anh ta và chủ tịch của Âu, cũng chính là ông nội của Émi, tay cầm ly rượu, mỉm cười chào hỏi mọi người, đột nhiên khi nghe thứ âm thanh đó, hắn liền ừ một tiếng.

Sau đó cả một nhóm người đờ người ra, khuôn mặt liền đổi sắc.


Ông nội của Émi càng có hứng thú hơn, nghe được thứ âm thanh đó thì ai cũng hiểu, ông than thở, sẽ không đem sự gợi cảm của cháu gái mình phơi bày ra cho người khác xem đâu?

Cho nên, ông so với người khác cẩn thận hơn nhiều, lúc xác định người con gái trong ảnh không phải là cháu gái mình, em trai của ông ta cũng vênh váo lên, ông ta tức giận đến rung cả người chỉ vào James nói: “Có chuyện gì thế?”

George Soros nhìn thấy sự việc liền cười lớn lên, làm cho nhiều người chú ý đến gã. Nhưng George lại nhún nhún vai, buông tay, làm một động tác bất đắc dĩ.

Việc này không liên quan đến tôi!

Trong tất cả những người ở đây dường như chỉ có George là người bình tĩnh nhất, gã uống rượu một cách từ tốn, không chút để tâm mà nhìn vẻ mặt phấn khích của hai vị chủ tịch.


James cuối cùng đã để ly rượu qua một bên, chỉ vào người chủ trì mà mắng, người chủ trì đâu có nghĩ sự việc lại xảy ra như thế? Phát ra một cái đĩa như thế, lại có một buổi biểu diễn tuyệt vời vô cùng. Đợi cho gã la xong, vội vàng thay cái đĩa khác.

Khinh khí cầu dần dần rơi xuống đài hoa, đài hoa cao hơn mấy mét, Michael và Émi đang tay trong tay, Émi nhìn xuống quang cảnh hỗn loạn phía dưới và cũng nhìn những bức ảnh đang được phát ra.

“Trời ạ——”

“Đùng——”

Một tiếng tát tai trong trẻo từ trên đài hoa vọng xuống, mọi người kinh ngạc một hồi lâu, chị thấy cô Émi hai tay cầm chiếc váy nhảy từ trên đài hoa xuống.

"Émi, Émi —— "

Michael vô cũng mơ hồ, vội vàng từ trên đài hoa nhảy xuống.

“Đồ vô lại —— đùng, đùng—— ”

Lại là hai cái tát tai nữa, James hung hăng đi tới đánh Michael, Michael không biết chuyện gì đã xảy ra. Dv được phát ra đã đổi đĩa khác rồi. Gã ngây ngô xoa xoa gương mặt bị đánh, nhìn ánh mắt cười nhạo của mọi người, một hồi lâu vẫn chưa bình tĩnh lại.

James dùng những lời lẽ văng tục nói: “Từ bây giờ, tôi chính thức tuyên bố, anh không phải là người kế thừa của tập đoàn Anh Phi Đặc, anh bị loại, cút——”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui