Trương Nhất Phàm ở lại Bắc Kinh một tuần, trước khi đi, đi thăm Lưu Hiểu Hiên một chuyến.
Lưu Hiểu Hiên đang trọ trong khu nhà độc thân, phòng ngủ nhỏ chỉ được phòng khách là to, hơn nữa tiền thuê mắc gần chết. Trong nhà không có thứ gì, cũng không có trang trí gì. Trương Nhất Phàm đến căn nhà nhỏ bé của Lưu Hiểu Hiên ở Bắc Kinh, hỏi cô cảm thấy như thế nào.
Lưu Hiểu Hiên nói không sao, chủ yếu là áp lực rất lớn, không giống như ở Tỉnh. Cô cảm thấy mỗi ngày mình giống như một bộ máy hoạt động với tốc độ cao, mỗi phút mỗi giây đều không thể dừng lại.
Cô nói người sống ở Bắc Kinh, đều có cảm giác như vậy, bởi vì chỉ cần mình dừng lại, người ta đã bỏ mình rất xa.
Trong môi trường cạnh tranh khốc liệt, làm cho cô căng thẳng đến nỗi không còn suy nghĩ được gì. Nhưng cô thích môi trường như vậy, con người phải có áp lực mới có động lực, Lưu Hiểu Hiên nói bây giờ động lực của mình tràn đầy, phải nhân lúc sức khoẻ sung mãn, tự mình đi lên. Tiến đến một cấp bậc cao không ai có thể đuổi kịp, mới có thể nghỉ ngơi.
Trương Nhất Phàm thấy cô vẫn cương quyết như vậy, cũng không ngăn cản cô, đem toàn bộ mười mấy vạn chi phiếu đưa cho Lưu Hiểu Hiên.
Hắn nói ở Bắc Kinh không có quan hệ, không có tiền, căn bản cô không thể làm được gì, lúc cần tiền, hãy gọi cho tôi, tôi sẽ hỗ trợ cho cô.
Đúng là Lưu Hiểu Hiên rất cần tiền, bởi vì bây giờ là lúc cô đang cố gắng nỗ lực hết mình, bởi vậy khi Trương Nhất Phàm đưa chi phiếu cho cô, cô không từ chối.
Lúc đó Lưu Hiểu Hiên rất xúc động, cô nói trên đường đi, may mà có anh, nếu không em không biết phải chống đỡ như thế nào. Nhưng em không biết, khi nào mới có thể báo đáp anh. Em chỉ có thể yêu anh, yêu anh đến chết, vì anh mà tự bảo vệ mình.
Trương Nhất Phàm nói như thế là đủ rồi, cũng không muốn nói đến chuyện báo đáp hay không, phải nỗ lực thật tốt! Anh sẽ nhìn em trên ti vi mỗi ngày.
Lại quay về Vĩnh Lâm, Trương Nhất Phàm cảm giác được sự thay đổi của môi trường, hắn lại nhớ tới không khí cuộc sống vội vàng. Bên cạnh đã không còn người đẹp, một thân một mình, có nhiều khi hắn nghĩ, đời người có vài cái mười năm, gấp gáp vội vàng để làm gì?
Nhưng mà thật ra, hoàn cảnh sống hối hả đầy áp lực khiến cho người ta không thể không tranh đua, nỗ lực phấn đấu, cố gắng vì lý tưởng của mình.
Khi không có ai, Trương Nhất Phàm từng nghĩ như vậy, từng đợi rằng đi qua con đường này, mình phải ngừng lại để nghỉ ngơi, với vợ, con, còn có hồng nhan tri kỷ của mình, vui vui vẻ vẻ, thoải thoải mái mái một khoảng thời gian.
Nhưng mỗi lần đều bận rộn như vậy, bận đến nỗi không có thời gian để thở.
Từ Bắc Kinh trở về, hắn đến thăm mấy người Thẩm Hoành Quốc, Lý Thiên Trụ. Lần này, chỉ cần có thể dùng tới, còn có quan hệ lâu năm giữa Trương Kính Hiên và Đổng Chính Quyền, hắn đều lần lượt đi.
Chưa nói với ba, nhưng hắn đã nói với ba vợ, nhất định lần này mình phải nhảy lên. Đây là lý tưởng của hắn, mục tiêu phấn đấu của hắn. Đổng Chính Quyền đã lưu lại rất lâu ở tỉnh Tương, người quen nhiều, ông nói việc này để tôi giúp con đi chào hỏi.
Đương nhiên, ý tưởng của hắn với ông cụ không giống nhau, bởi vì mối quan hệ của họ Trương lớn như vậy, người muốn xen vào rất nhiều, hơn nữa Trương Nhất Phàm rất trẻ, hi vọng hắn tiếp tục rèn luyện ở dưới, xuất hiện quá sớm thì sẽ như một cây to đón gió.
Đổng Chính Quyền hi vọng con rể của mình có thể trèo lên cao, trở thành người nổi tiếng trong chính trị, phát huy uy thế lớn hơn nữa trong quan trường. Cho nên đối với việc của Trương Nhất Phàm ông ta đã cố gắng hết sức.
Mồng tám, vốn dĩ là ngày đi làm chính thức, nhưng ngoài ý muốn Ô Dật Long không xuất hiện.
Rất nhiều người cho rằng ông ta đã chạy một chức quan, hoặc là đi tìm cứu viện bên ngoài, bởi vì trong giai đoạn tranh đấu gay gắt ở Vĩnh Lâm, đó là chuyện mà ai cũng biết. Nhưng mọi người không ngờ là Ô Dật Long cứ trốn trong nhà, không đi đâu.
Trong phòng ngủ vang lên một tiếng khóc, vợ của Ô Dật Long mắt đỏ ngầu, khóc từ hôm qua đến bây giờ. Lúc này đây Ô Dật Long không biết nên làm gì.
Hơn nữa ông ta nhìn thấy vợ khóc càng nhiều, trong lòng ông ta càng rối lên, càng không có biện pháp nào.
Giờ phút này, ông ta nghĩ, đúng là bà vợ vô dụng, nếu là Diêu Mộ Tình chắc chắn sẽ không chảy nước mắt, lúc đụng chuyện, luôn có rất nhiều cách để giải quyết. Với lại ở trong nhà có người vợ mấy chục tuổi, ngoài khóc ra bà còn biết làm gì?
Khóc mãi mãi không giải quyết được vấn đề, chỉ làm cho vấn đề ngày càng rối thêm.
Vì thế ông ta đi ra ngoài, đi tìm một người có thể giúp mình giải quyết vấn đề.
Đêm qua, nhận được cuộc gọi từ Mỹ, nói đứa con ở nước Mỹ giết người, đã bị cảnh sát bắt, sẽ bị khởi tố. Vụ án học sinh du học giết người, đã làm chấn động cả nước Mỹ.
Ở Mỹ, pháp luật vĩnh viễn bảo vệ người da trắng và người giàu có, trói buộc vĩnh viễn người da màu khác và người nghèo.
Lúc Ô Dật Long nhận được cuộc điện thoại này, choáng váng cả người, đến tuổi trung niên, ông ta cũng không nghĩ tới là sẽ mất đứa con trai.
Trước đây lúc đưa Ô Cương qua bên Mỹ du học, ông ta đã sớm chuẩn bị để đứa con định cư ở đó, không ngờ chưa học hành xong, đã nghe thấy tin xấu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trong điện thoại nói không rõ ràng.
Ông ta phải vội qua Mỹ, nhưng Ô Dật Long biết, mình ở Vĩnh Lâm có thể hô mưa gọi gió, nhưng ở Mỹ thì không, không ai biết ông ta, cũng không có người giúp ông.
Sao đây? Người luôn bình tĩnh như Ô Dật Long cũng luống cuống, tâm tư rối bời.
Rất lâu không tới biệt thự, bây giờ ông ta phải tới nơi này.
Đó là nơi Ô Dật Long dùng để giấu người đẹp trong những năm trước, là nơi giấu Diêu Mộ Tình. Lúc trước khi ông ta nhìn thấy Diêu Mộ Tình vô cùng thích, là Chủ tịch thành phố quyền cao chức trọng, ông ta dùng sức mạnh, tiền bạc và biệt thự, xe đắt tiền để làm xao lòng cô.
Từ đó Ô Dật Long có được mùa xuân thứ hai trong đời, hôm nay ông ta gặp lại Diêu Mộ Tình ở đây.
Trong viện phát ra tiếng loa, Diêu Mộ Tình vội càng chạy lên lầu, nhìn thấy Ô Dật Long đang bạt mạng hút thuốc ở đó. Diêu Mộ Tình nói:
- Em đã biết được nguyên nhân của chuyện này, nhưng không biết báo chí có thêm bớt vào hay không.
Cô mở máy vi tính xách tay ra, sớm đã tra ra tin tức này.
Du học sinh cầm dao hành hung trong quán rượu, một người da trắng bị đâm chết.
Phía dưới là nội dung, nói là lúc Ô Cương cùng với vài người bạn đang vui đùa trong quán rượu, có xung đột với vài người da trắng, Ô Cương giận dữ, đâm chết đối phương.
Người chết, là trợ lý của công ty dầu mỏ Âu Phi nổi tiếng.
Tên Michael này, rất nhiều người đều biết, là con trai lớn của ông chủ Âu Phi, là người thừa kế tương lai. Anh này cũng là người bất cần đời, chỉ có tiếng là con cháu nhà giàu.
Âu Phi là ông trùm dầu mỏ, tương đương với tỷ phú Bill Gates ở Mỹ, công ty xăng dầu đứng đầu trên thế giới. Ô Cương sao có thể xung đột với đối phương được chứ? Ô Dật Long nghĩ không thông.
Báo chí đưa tin, chắc chắn là sai sự thật, Diêu Mộ Tình cũng nghĩ như vậy. Ô Cương là đứa nhỏ có lý trí, không thể vô duyên vô cớ mà làm người ta bị thương. Bởi vậy, cô đã tra xét tin tức này rất nhiều ở New York. Còn đăng ký vào diễn đàn của sinh viên đại học.
Rất nhanh, cô đã phát hiện ra một chuyện không tầm thường.
Có sinh viên người Hoa đăng tin trên diễn đàn, hơn nữa tin này được đang ở khắp nơi, trải rộng đến tất cả các diễn đàn của người Hoa.
Sự thật chính là, Ô Cương cùng bạn gái và vài bạn học xuất hiện trong một quán rượu của giới thượng lưu, trong đó có xung đột với một người nhà giàu da trắng. Nguyên nhân chính là đối phương uống hơi nhiều, điên cuồng quấy rầy các bạn nữ.
Hình chụp bạn gái của Ô Cương, Ô Dật Long đã thấy qua, hình dáng cũng không tồi. Kết quả trong quá trình xung đột, đối phương kêu vài người vệ sĩ qua đây, đem bạn gái của Ô Cương vào trong nhà vệ sinh để hành hạ.
Ô Cương mới giận dữ, cướp lấy cây dao từ đối phương rồi đâm qua, kết quả không đâm trúng người liên quan, mà đâm phải người trợ lý bên cạnh. Làm cho người trợ lý này tử vong tại chỗ, quán rượu trở nên rối loạn, Ô Cương thì bị cảnh sát bắt đi.
Tình huống lúc đó, thật sự là Ô Cương và những người bạn đang bị uy hiếp, bị hành hạ, và bạo lực, mới có kết quả này. Hơn nữa những người này dùng dao, bọn họ không thể phản kháng, Ô Cương cũng vì người bạn gái của mình bị hành hạ, không thể nhịn được nữa, nên liều mạng mà phản kháng làm người khác bị thương.
Sau đó có người làm chứng, Người da trắng hành hạ bạn gái của Ô Cương, đúng là Michael của tập đoàn dầu mỏ quốc tế Âu Phi. Quán rượu sang trọng này, cũng là nơi gã thường lui tới.
Nhưng toàn bộ sự thật và quá trình của vụ án, đều bị cảnh sát bỏ qua, chỉ biết trên báo chí công khai kết quả, Ô Cương mới bị bắt về Cục cảnh sát, bị khởi tố.
Nhìn thấy các tin trên diễn đàn, Ô Dật Long tức giận đập bàn, thấy cả gân xanh. Nếu không phải nơi xa như Mỹ, ông ta sẽ kích động cầm súng, giết chết thằng súc sinh đó.
Nhưng giờ phút này, ngoại trừ phẫn nộ và ủ rũ, không làm được gì.
Nhất định phải qua Mỹ, nhưng sau khi qua đó nên làm gì đây?
Ông ta hỏi Diêu Mộ Tình,
- Bây giờ trong tay còn bao nhiêu tiền, em đi chuẩn bị đi, theo anh qua Mỹ.
Diêu Mộ Tình gật gật đầu, xem quyển ghi chú. Trước đến giờ cô chưa từng thấy Ô Dật Long phẫn nộ và thương tâm đến vậy, Diêu Mộ Tình nhắc nhở.
- Dật Long, em có đề nghị, không biết anh có đồng ý hay không?
Ô Dật Long nhìn cô, Diêu Mộ Tình nhẹ nhàng nói:
- Vợ của Bí thư Trương đang ở New York, đang tiếp quản công ty công thương nghiệp Iomega. Đó cũng là loại hình công ty đa quốc gia, hơn nữa có quan hệ với Âu Phi. Nếu cô ấy có thể ra mặt, mời luật sư ở giữa đàm phán, khả năng Ô Cương được thả ra là rất lớn. Nếu chỉ có hai chúng ta, cho dù có nhiều tiền, cũng vô ích.
Âu Phi có nhiều tiền hơn bọn họ, công ty của người ta ít nhất cũng trên mười tỷ. Nếu muốn dùng tiền để dẹp yên chuyện này, đó là chọn lựa ngu dại. Bởi vậy, Diêu Mộ Tình cẩn thận nhắc nhở.
- Trương Nhất Phàm? Hắn sẽ giúp anh sao?
Đúng là Ô Dật Long không nắm chắc Trương Nhất Phàm sẽ giúp mình, tuy nhiên nếu không có chút quan hệ người thân, bạn bè ở nước ngoài, với đối thủ Âu Phi này chỉ sợ không còn phần thắng.
Lúc Ô Dật Long do dự, Diêu Mộ Tình an ủi nói:
- Nếu không để em đi tìm hắn?
Ô Dật Long lắc đầu, nếu Diêu Mộ Tình đi, chỉ làm bại lộ quan hệ của hai người, như vậy Trương Nhất Phàm sẽ nghĩ như thế nào? Giờ phút này còn chuyện gì quan trọng hơn tính mạng của con mình? Hắn suy nghĩ,
- Vẫn là để anh đích thân đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...