Còn nửa tháng nữa là đến Tết.
Số lượng hội nghị trên tỉnh tăng lên rất nhiều, với cấp lãnh đạo như Trương Nhất Phàm thì sẽ phải tham dự hết hội nghị lớn đến hội nghị nhỏ, truyền đạt lại tinh thần của cấp trên cho các ban ngành.
Còn cả đợt tổng kết cuối năm nữa, tuy năm nào cũng như năm nào, nhưng lần này là lần đầu tiên Trương Nhất Phàm ngồi vào vị trí này, phải suy xét vấn đề từ góc độ này. Việc trong quan trường, phần lớn đều như nhau, chỉ có khu vực quản lý là khác nhau mà thôi.
Có người nói người làm cán bộ chẳng khác nào những viên gạch, chỗ nào cần thì đến chỗ ấy. Hôm nay phân công quản lý công nghiệp, ngày mai không chừng lại chuyển sang nông nghiệp, giáo dục, cũng có thể sẽ đẩy anh đi quản lý trị an, tư pháp, nhân sự...
Trương Nhất Phàm đã từng làm các chức vụ Chủ tịch UBND thị trấn, Phó Chủ tịch huyện, Chủ tịch thành phố và Bí thư Thành ủy. Hắn đã vô cùng quen thuộc với toàn bộ quy trình cũng như phương thức vận hành của bộ máy chính quyền. Giống như ông Tổng Bí thư năm xưa đã nói, mấu chốt nằm ở góc độ mà chúng ta nhìn nhận vấn đề.
Bất luận anh ngồi ở vị trí nào thì vẫn luôn cần suy xét đến hai vấn đề, thứ nhất là dân sinh và thứ hai là phát triển.
Trương Nhất Phàm đang từng bước hoàn thiện và lĩnh ngộ điều này, nỗ lực không ngừng để nâng cao khả năng của bản thân. Dĩ nhiên, lời Tổng Bí thư nói là nhằm vào đám cán bộ có thực lực, trong tay nắm quyền cao chức trọng. Còn với những nhân viên văn phòng nho nhỏ thì lời này rất không thực tế, chẳng khác nào cái hố vũ trụ.
Trong cuộc họp hôm nay, hắn gặp lại Ô Dật Long, hai người hàn huyên một hồi trong phòng làm việc.
Trương Nhất Phàm mặc dù đã rời khỏi Vĩnh Lâm, song hắn vẫn quan tâm đến tình hình phát triển kinh tế của thành phố này. Vấn đề hai người nói chuyện cũng chính là xác định phương hướng phát triển kinh tế của Vĩnh Lâm sau này.
Ô Dật Long muốn xin chỉ thị của Trương Nhất Phàm về vấn đề này, y thể hiện rõ thái độ và ý kiến của mình, đây cũng có thể coi là một dạng ám hiệu. Y muốn Trương Nhất Phàm yên tâm, Vĩnh Lâm trong tay y chắc chắn sẽ ngày càng phát triển hơn nữa, y sẽ căn cứ vào những thỏa thuận của Trương Nhất Phàm lúc trước để xử lý tốt mọi vấn đề ở Vĩnh Lâm.
Với Trương Nhất Phàm mà nói, hắn thấy hiện tại Ô Dật Long vẫn còn thiếu ý chí và nhuệ khí chiến đấu, có lẽ là vì y chưa có đối thủ, bởi vậy thoạt nhìn có cảm giác y không giống so với ngày xưa.
Hai người đang ngồi uống trà thì thư ký của Bí thư Lâm bên Ủy ban Kỷ luật đến gửi lời mời Bí thư Ô đến Ủy ban Kỷ luật nói chuyện.
Lâm Đông Hải đột nhiên gửi lời mời đến Ô Dật Long, Ô Dật Long liền quay sang nhìn Trương Nhất Phàm thì thấy trong mắt hắn hình như có chút không hài lòng. Ban nãy còn nói chuyện vui vẻ, mà giờ lại định bán mình đi sao?
Suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Ô Dật Long chính là, Vĩnh Lâm sắp xảy ra chuyện rồi.
Có lẽ, giờ phút này, y càng chắn chắn rằng, Trương Nhất Phàm giữ y lại nói chuyện lâu như vậy, phải chăng là kế hoãn binh?
Tất cả những chuyện này chẳng có cách nào chứng thực được, mà điều kiện cũng không cho phép y đi chứng thực. Thư ký của Lâm Đông Hải liền dẫn y đến phòng làm việc của Ủy ban Kỷ luật tình. Ủy ban Kỷ luật vẫn luôn là một nơi vô cùng trang nghiêm, những người vào Ủy ban Kỷ luật, đa số đều một đi không trở lại.
Từ Ủy ban nhân dân tỉnh đến Ủy ban Kỷ luật, chỉ cần mười phút đi xe. Ô Dật Long ngồi trên xe ngẫm nghĩ. Rốt cuộc là sự việc bại lộ, hay là có ai khác gây sự? Ô Dật Long cũng không thể khẳng định được. Có điều, với y mà nói, bất luận chuyện là thế nào thì đây vẫn là một dấu hiệu không rõ ràng.
Tới phòng làm việc của Ủy ban Kỷ luật, Lâm Đông Hải liền xuất hiện trước mặt y. Nhìn thần thái và vẻ mặt của đối phương, Ô Dật Long đột nhiên ý thức được, mình đã nghĩ quá nhiều rồi, ít nhất lần này chắc sẽ không nhằm vào y đâu.
Bởi vì Lâm Đông Hải vẫn tỏ ra vô cùng tử tế, trước giờ chưa từng sẵng giọng với y, cũng không chụp mũ ép người.
Ngồi trong văn phòng của Lâm Đông Hải, y rốt cuộc cũng hiểu được mục đích của cuộc nói chuyện lần này, ông ta đưa ra một phong thư tố cáo. Bức thư này tố cáo Tiền Trình, Ô Dật Long đọc qua thì thấy nội dung viết rất rõ ràng, còn kèm theo chứng cứ đầy đủ.
Người tố giác kể lại vô cùng chi tiết cách sống của Tiền Trình, điều này cho thấy anh ta chắc chắn có quan hệ khá thân thiết với Tiền Trình. Trong tập đoàn Vĩnh Lâm mà Ô Dật Long đã gây dựng nên, Tiền Trình là trợ thủ đắc lực dưới trướng y. Tiền Trình xảy ra chuyện cũng có nghĩa là có người đang uy hiếp đến an nguy của cả tập đoàn.
Ý tứ của Ủy ban Kỷ luật tỉnh rất rõ ràng, chỉ cần có vấn đề dĩ nhiên phải điều tra. Lâm Đông Hải nói, trước đây chúng tôi đã nhận được tin tố giác về hành vi vi phạm kỷ luật của đồng chí Tiền Trình, đây cũng không phải lần một lầm hai. Hơn nữa hiện giờ trong tay chúng tôi đã có đủ bằng chứng xác đáng cho thấy đồng chí ấy có vấn đề.
Ô Dật Long đương nhiên biết phong cách làm việc của Lâm Đông Hải, không nắm chắc bằng chứng trong tay, Ủy ban Kỷ luật chắc chắn sẽ không làm kinh động đến y. Nếu tình hình đã thay đổi như vậy, y cũng thừa hiểu rằng dù có xoay chuyển trời đất cũng vô ích. Ô Dật Long liền nói:
- Chính quyền thành phố Vĩnh Lâm ủng hộ tuyệt đối công tác của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nếu sự việc đã thành ra như vậy, vậy thì phải lập tức triệu tập đồng chí Tiền Trình.
Lâm Đông Hải nói:
- Tôi cũng có ý như vậy.
Dĩ nhiên, nếu động đến Tiền Trình sẽ biết thêm một chút về Ô Dật Long, Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ không chụp mũ đè người như vậy chứ. Cấp dưới xảy ra chuyện, Bí thư Thành ủy tất sẽ phải chịu trách nhiệm liên đới, y cũng có nghĩa vụ phối hợp điều tra với Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tiến hành giáo dục, phê bình, thậm chí là có biện pháp xử lý thích đáng với hành vi vi phạm của đồng chí ấy.
Hiện giờ đã là bốn giờ chiều, Lâm Đông Hải cử mấy đồng chí của Ủy ban Kỷ luật tỉnh đi cùng Ô Dật Long về Vĩnh Lâm, lập tức đến cục Tài chính bắt giam đồng chí Tiền Trình.
Không ai hiểu rõ hơn Ô Dật Long về hậu quả của vụ việc lần này. Về chân tướng của tập đoàn Vĩnh Lâm, Tiền Trình lại là thành viên cốt cán. Trong suốt chặng đường về, Ô Dật Long không ngừng đấu tranh tư tưởng.
Nên tự chặt đứt “cánh tay phải” này hay sẽ âm thầm lén lút hành động? Là một người hiểu rõ vụ việc lần này, trước khi về đến Vĩnh Lâm, y bắt buộc phải đưa ra quyết định cuối cùng.
Xe của y đi đầu tiên, phía sau là hai xe của Ủy ban Kỷ luật, xuất phát từ tỉnh thành, theo tình hình hiện tại thì chắc khoảng hai tiếng đồng hồ nữa sẽ tới nơi. Ô Dật Long ngồi ở băng ghế sau, không ngừng hút thuốc.
Lái xe cũng cảm nhận được sự hỗn loạn trong tư tưởng y, ông ta đã đi theo Ô Dật Long nhiều năm nay, hiểu rõ từng động tác hay ánh mắt của lãnh đạo. Qua gương chiếu hậu, ông trông thấy vẻ mặt nghiêm túc không có chút biểu cảm nào của Ô Dật Long, chỉ là giờ phút này, mặt y càng xám xịt, càng nặng nề hơn mà thôi.
Ở Hồ Nam, thời tiết tháng mười hai âm vô cùng giá lạnh. Mặt đường đóng băng, xe chạy trên đường vô cùng nguy hiểm. Nhất là vào địa phận Vĩnh Lâm, địa hình ngày càng khó đi.
Lái xe là tay lái lâu năm, con đường này ông đã đi qua vô số lần, như ông vẫn thường nói thì cho dù nhắm mắt lại cũng có thể bình an về đến Vĩnh Lâm.
Nhưng ngay lúc này, tại một khúc ngoặt lớn trên sườn dốc, lái xe đột nhiên phát hiện ra chiếc xe không thể khống chế được, chân liên tục đạp phanh mà không có phản ứng gì. Đáng bực nhất là, vừa rồi ông ta còn nhấn chân ga, chiếc xe cứ như vậy lao thẳng đến khúc ngoặt.
Ô Dật Long ban đầu cũng không để ý lắm, vì ban nãy y hút thuốc nhiều quá nên giờ đang nằm ở phía sau nhắm mắt dưỡng thần. Đợi đến khi y nhận ra tốc độ xe có gì đó không ổn thì chiếc xe đã hoàn toàn mất kiểm soát rồi.
- Sao...
Y chưa nói hết câu, chiếc xe mất lái bỗng lao như điên về phía vách đá ở khúc ngoặt. Lái xe muốn dừng xe lại, không ngờ lại nhấn nhầm chân ga.
Chiếc xe vốn đã không không chế nổi chợt rền vang, lao ầm một cái vào vách đá, lực đâm quá lớn khiến hai người trong xe lập tức bất tỉnh, song chiếc xe vẫn chưa dừng lại mà lăn luôn bảy trăm hai mươi độ, rơi thẳng xuống khe núi bên trái đường.
Ầm —— một tiếng va chạm cực lớn vang lên, hai chiếc xe phía sau chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc Audi của Ô Dật Long lao xuống vực sâu.
Kít —— Hai chiếc xe tấp vội vào lề đường, bánh xe trượt một đoạn dài trên mặt đường mới dừng lại.
Đám người đó bước xuống xe, đứng bên cạnh mấy chiếc cọc xi măng bên đường liền trông thấy xác chiếc xe Audi của Ô Dật Long. Chiếc xe không phát nổ, nhưng đầu xe biến dạng nghiêm trọng, mui xe cũng bị bẹp rúm ró.
Một đồng chí Ủy ban Kỷ luật lập tức báo cảnh sát, những người khác vội vàng nghĩ cách cứu viện.
Tin tức Ô Dật Long xảy ra chuyện lập tức được báo tới Ủy ban Kỷ luật, khiến cho cả đám lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh và Tỉnh ủy đều kinh hoàng. Một vị quyền Bí thư Thành ủy đã mất rồi ư?
Trương Nhất Phàm đang chuẩn bị tan sở thì nhận được điện thoại của Lâm Đông Hải.
- Ô Dật Long xảy ra chuyện, đồng chí ấy và lái xe bị rơi xuống khe núi, đều chết cả rồi.
Ô Dật Long xảy ra chuyện ư? Trương Nhất Phàm vừa chuẩn bị ra khỏi văn phòng, nhận được tin này liền quay trở lại.
Ban nãy y còn cùng hắn thảo luận vấn đề phát triển kinh tế Kinh Lâm mà, một người đang sống sờ sờ ra đấy, sau có thể biến mất được chứ?
Nhận được tin, Trương Nhất Phàm có cảm giác không thể tin vào tai mình nữa.
Có lẽ vì trước kia hắn từng cùng Ô Dật Long làm việc trong chính quyền Vĩnh Lâm, cảm giác này thật lạ lùng quá. Một người đang sống bỗng nhiên ra đi như vậy, thật khiến người ta thương tiếc.
Trương Nhất Phàm châm một điếu thuốc, trong đầu nhớ lại vẻ mặt ban nãy của Ô Dật Long, từ lời nói của y, hắn có cảm giác y đã quyết tâm giải tán tập đoàn Vĩnh Lâm, phá vỡ cục diện độc quyền đã duy trì bao năm qua.
Trương Nhất Phàm nghĩ, Ô Dật Long chết đi thì lấy ai khống chế đám Ngưu quỷ Xà thần ấy đây?
Mục đích hắn lưu lại Ô Dật Long chính là để cho y khống chế đám người này, giờ Ô Dật Long chết rồi, Vĩnh Lâm chắc chắn sẽ cực kỳ hỗn loạn. Chẳng lẽ đây là ý trời ư? Trương Nhất Phàm gẩy tàn thuốc, sắc mặt vô cùng nặng nề.
Cho đến lúc này, hắn vẫn không biết chuyện Lâm Đông Hải cử người đi bắt giam Tiền Trình.
Mà lúc Lâm Đông Hải nhận được điện thoại báo cũng lập tức đến ngay hiện trường.
- Lập tức phong tỏa mọi tin tức, chia làm hai nhóm, đồng thời tiến hành nhiệm vụ. Vừa nghĩ cách cứu Ô Dật Long, vừa đến Vĩnh Lâm bắt giam Tiền Trình như kế hoạch.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...