Rượu ngày hôm nay, khiến cho mọi người uống cũng không yên, ai cũng đều cảm thấy không được tự nhiên, nhưng lại không tìm được lý do để rời đi, có thể nói, bọn họ không có dũng khí để tìm lý do rời đi.
Điều khiến mọi người cảm thấy có hứng thú nhất chính là, Trương Nhất Phàm cầm một cái bát lớn, rót đầy một bát rượu.
- Hôm nay tôi mời mọi người một bát rượu, vì tương lai của nhà máy sắt thép, vì sinh tồn của hơn mười vạn công nhân viên chức, chúng ta nhất định phải cạn!
Lời này nói ra trong lòng mọi người rùng mình, Phó chủ tịch Trương đây là có ý gì? Lời này lộ ra hình ảnh tráng sĩ tự chặt cổ tay mình, có hương vị của anh hùng bi ca. Giám đốc sở Công nghiệp và Công nghệ thông tin, vốn định nâng bát rượu này lên, nhưng cân nhắc có chút không đúng.
Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, cũng nghĩ thầm lời nói này trong lòng, Phó chủ tịch tỉnh Trương hôm nay có chút bất thường? Anh ta chưa từng thấy qua, có người dùng bát rượu để mời, mà bát rượu này của hắn, là kính một vài đại nhân vật của nhà máy sắt thép này.
Bảy người ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời không biết nên làm gì bây giờ?
Trương Nhất Phàm đứng lên, bưng bát rượu lớn tiếng nói:
- Uống đi, sao tất cả đều không uống?
Hùng Quế Lâm nói:
- Phó chủ tịch Trương, là chúng tôi kính ngài mới đúng, ngài là lãnh đạo, chúng tôi kính ngài.
Trương Nhất Phàm nhìn Hùng Quế Lâm nói:
- Đừng, bát rượu này, nhất định là ta mời kính các anh, các anh kính tôi lại là chuyện khác.
Hắn bưng bát,
- Tôi đây là lần đầu tiên kính rượu mọi người, hy vọng đây cũng là lần cuối cùng.
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người trong lòng đều luống cuống.
Rượu chặt đầu?
Giọng điều này rất có hương vị của sự cường tráng vừa đi không còn quay trở về.
Ngô Hữu Tài đứng lên nói:
- Nếu đã như vậy, tôi cũng không phụ ý tốt của Phó chủ tịch Trương, Ngô Hữu Tài tôi xin kính trước!
Anh ta bưng bát rượu, ngửa đầu, nửa bát rượu trắng bị anh ta làm một hơi.
Trương Nhất Phàm nhìn anh ta gật gật đầu,
- Quả thật là phóng khoảng, không hổ danh là đảng viên đảng Cộng Sản, tốt!
- Cảm ơn rượu của Phó chủ tịch Trương
Ngô Hữu Tài đến miệng cũng không lau, hướng về phía Trương Nhất Phàm nói một câu rồi ngồi xuống.
Khi Hùng Quế Lâm nhìn Trương Nhất Phàm bưng bát rượu lớn lên, chỉ biết tình hình không ổn, sau đó Trương Nhất Phàm lại nói ra lời này, trên cơ bản anh ta khẳng định, hôm nay nhất định có chuyện xảy ra.
Ngô Hữu Tài là người đầu tiên uống rượu, anh ta cũng không thể kiên trì, đứng lên nâng bát uống vào.
Chuyện cho tới bây giờ, kéo dài cũng là một đao, ngắn lại cũng là một đao. Bát rượu này chính là bát rượu tiễn biệt Trương Nhất Phàm dành cho bọn họ.
Trong số những người ngồi ở đây, có người sắp không khống chế được muốn suy sụp. Tuy rằng Phó chủ tịch tỉnh Trương còn chưa nói vào chủ đề chính, nhưng trong lòng bọn họ lo lắng cho bản thân, sự việc có thể bị phơi bày hay không.
Phó tổng giám đốc kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Vương Tín Sơ, trán ra sức đổ mồ hôi, rất kỳ quái, khi bình thường, anh ta rất điềm tĩnh, hôm nay là có chuyện gì xảy ra? Không ngờ hai chân lại phát run, dáng ngồi cực kỳ bất an. Mồ hôi toát ra đầy trán.
Anh ta lấy tay lau lau, trong lòng kiên cường nói, bĩnh tĩnh, bĩnh tĩnh! Không có việc gì.
Vương Tín Sơ là em rể của Quách Vạn Niên, ở nhà máy sắt thép rất nhiều năm rồi, thâm niên rất lâu. Anh ta chứng kiến nhà máy sắt thép thịnh suy. Anh ta vốn là người rất điềm đạm, hôm nay trong lòng lại lo lắng hơn bất cứ kẻ nào ở đây.
Vợ của Hùng Quế Lâm, nắm giữ tài vụ nhà máy sắt thép, cô cũng là cán bộ cấp Phó tổng giám đốc, Tổng kế toán viên cao cấp. Cô là người phụ nữ của Quách Vạn Niên, dựa theo tướng mạo mà xem, cô vẫn là người khá điềm tĩnh, cho dù Trương Nhất Phàm nói như vậy, cô vẫn có thể duy trì được bình tĩnh vốn có của mình.
Nhìn đến sự bình tĩnh của cô, Trương Nhất Phàm cảm thấy chút kỳ quái, chẳng lẽ cô không ý thức được là tai họa đang ập đến đầu? Hoặc là, cô không hề sợ hãi. Bí thư Đảng ủy kiêm Chủ tịch nghiệp đoàn Lư Quảng Sinh, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được, anh ta không có tự bầy trận tuyến.
Trương Nhất Phàm dùng ánh mắt uy nghiêm nhìn mọi người, bưng bát trong tay, chậm rãi đi đến sau lưng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Vương Tín Sơ, giơ tay vỗ vỗ vai anh ta,
- Bí thư Vương, công tác Ủy ban Kỷ luật không dễ làm, trước khi quản được người khác, phải quản được mình. Làm một tấm gương tốt điểm này rất quan trọng, trong khoảng thời gian này, công tác Ủy ban Kỷ luật làm anh khó xử?
Đương nhiên, phạm tội đều là người thân của mình, bởi vì muốn làm quan hệ bám váy này, Vương Tín Sơ không thể không một lần lại một lần bỏ qua lương tâm, làm như không thấy.
Lời này của Trương Nhất Phàm, quả thực đụng tới hang ổ của anh ta, công tác Ủy ban Kỷ luật vốn chính là việc đắc tội với người khác.
Nếu không phải bát rượu chặt đầu này của Trương Nhất Phàm, Vương Tín Sơ quả thực đặt hắn làm tri kỷ của mình.
Ngay khi Vương Tín Sơ tâm thần không yên, Trương Nhất phàm đi tới sau lưng Bí thư Đảng ủy Lư Quảng Sinh, vẫn như cũ vỗ vỗ bờ vai anh ta:
- Làm một Bí thư Đảng ủy, công tác chính trị trọng trách không nhẹ! Bí thư Lưu, tôi nhớ rõ anh ở nhà máy sắt thép đã lâu rồi.
Lưu Quảng Sinh gật gật đầu, chùi mồ hôi nói:
- Sắp hai mươi năm rồi
Trương Nhất Phàm nói:
- Nếu tôi nhớ không nhầm mà nói, Bí thư Lư từng bước từng bước leo đến vị trí hiện tại. Từ một Trưởng phòng, cho tới vị trí Bí thư Đảng ủy hôm nay, quả thực không dễ dàng!
Lư Quảng Sinh lau mồ hôi, Hùng Quế Lâm nhìn Trương Nhất Phàm ở đây vỗ vỗ, ở kia nói hai câu, rõ ràng là đánh bậy đánh bạ. Trong lòng anh ta cân nhắc, Trương Nhất Phàm hẳn là không có chứng cớ gì, đánh vào tâm lý.
Hắn cũng không phải là một người nhân từ gì, nếu nắm được nhược điểm gì trong tay, còn muốn dùng lỗ mũi trút giận, sợ là còn khó. Trương Nhất Phàm xuất phát từ một Chủ tịch thị trấn nho nhỏ, một đường đi lên gió tanh mưa máu vô số.
Chẳng lẽ hôm nay muốn ở nhà máy sắt thép giết người lập uy sao? Khi Hùng Quế Lâm trong lòng cân nhắc việc này, Trương Nhất Phàm đang nhìn đồng hồ.
- Thời gian cũng kha khá rồi! Nếu tất cả mọi người không muốn uống rượu, tôi cũng không miễn cưỡng. Tôi vẫn là như đã nói trước, kính mọi người một chén.
Nói xong, hắn quả nhiên một hơi hết bát rượu.
Nhà khách vang lên một trận động cơ ô tô, ít nhất có ba chiếc viết chữ kiểm tra kỷ luật trước xe, trước sau tiến vào. Mở đầu tiên ở trên cùng chính là một chiếc xe cảnh sát, phía sau là hai chiếc ô tô con màu trắng.
Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Lâm Đông Hải xuống xe, rất nghiêm túc đi đến. Trương Nhất Phàm sau khi nhìn thấy những người ở Ủy ban Kỷ luật, hơi hơi gật gật đầu.
Những người ngồi trong đại sảnh uống rượu, tất cả đều ngây ngẩn cả người, buổi diễn hôm nay là từ đâu ra? Ngay cả Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh cũng mờ mịt không rõ. Giám đốc sở Công nghiệp cũng choáng váng đầu óc, vừa rồi khi Trương Nhất Phàm nói những lời này, anh ta liền cảm thấy có chút bất thường.
Tuy nhiên trong lòng vẫn nghĩ, Trương Nhất Phàm chỉ là đánh động bọn họ.
Ai biết lần này là đánh thật, một vào cán bộ cấp quan trọng của nhà máy sắt thép đã không khống chế được.
Lâm Đông Hải đứng tại chỗ tuyên bố, lệnh bắt giam đối với Hùng Quế Lâm, Quách Quân Lâm, Lư Quảng Sinh, Vương Tín Sơ.
Bốn người nghe được tin tức này, Hùng Quế Lâm lập tức rống lên,
- Tôi không phục! Tôi không phục!
Lâm Đông Hải phất phất tay, không nói nhiều,
- Đưa đi!
Bốn người lập tức bị người của Ủy ban Kỷ luật đưa vào xe, Lâm Đông Hải bắt tay với Trương Nhất Phàm, hai người nói vài câu. Ngay lập tức lên xe.
Ba chiếc xe đến đi vội vàng, khiến trận yến tiệc này cầm nhiều hơn một đoạn nhạc đệm. Mãi đến khi chiếc xe rời khỏi cửa chính nhà khách, Trương Nhất Phàm mới nói:
- Bây giờ có thể uống rượu rồi. Mọi người tùy ý đi!
Ăn xong bữa cơm này, một chút nữa còn lời tuyên bố quan trọng liên quan đến bổ nhiệm vị trí, Trương Nhất Phàm mắt nhìn Ngô Hoài Tài, phát hiện Ngô Hoài Tài cũng có chút nơm nớp lo sợ.
Bảy vị đại Chủ tịch ở đây, trong một lần đã bị bắt tới bốn, còn lại ba người làm sao còn có tâm tư ăn cơm? Vẫn cứ không thể không miễn cưỡng một miếng lại một miếng hết bát cơm.
Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố trong lòng thầm nhủ:
- Trương Nhất Phàm lần này ra tay, đem trực hệ của Quách Vạn Niên một lưới bắt hết, khó tránh có phần chó cùng rứt giậu?
Trong bốn người đó có cả người phụ nữ của anh ta, một là con rể, còn có một là em rể, trong lòng anh ta cân nhắc, có lẽ nào là Trương Nhất Phàm mượn cơ hội trả đũa, cho Quách Vạn Niên một cú đánh phủ đầu?
Giống như Hùng Quế lâm, Quách Quân Lâm những người này, một khi bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam, còn muốn trở lại vị trí này, chỉ sợ là không có khả năng.
Giám đốc sở Công nghiệm vẫn không có mấy lời để nói, hôm nay không khí rất áp lực, người của Ủy ban Kỷ luật trong lúc Phó chủ tịch tỉnh Trương thị sát bắt người, thời gian rất trùng hợp. Có nhìn thế nào, cũng giống như Phó chủ tịch tỉnh Trương sắp xếp tốt bắt một cái lưới lớn, và con cá tề tựu, hắn liền một lưới bắt sạch. Sạch sẽ lưu loát, ngay cả cá lọt lưới cũng không có. Đều nói Phó chủ tịch tỉnh Trương là người lòng lang dạ sói, xem ra quả nhiên không sai!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...