Sau khi ăn cơm tối xong, Lâm Uyên đi cùng Lâm Đông Hải, sau khi Trương Nhất Phàm cùng Lý Hồng đi ra, Lý Hồng hỏi:
- Xe của anh đâu?
- Tiểu Trương có chút việc, anh bảo cậu ta khỏi cần tới đón anh.
- Vậy thì mình anh chạy xe về đi.
Lý Hồng không một chút ngại ngùng gì, để Trương Nhất Phàm tự chạy xe về.
Trương Nhất Phàm gật gật đầu nói:
- Được rồi! Em đi trước đi!
Nhìn Lý Hồng lên xe, hắn liền đốt điếu thuốc, đi tới ven đường. Lý Hồng chạy xe lại nói:
- Này! Sao anh không gọi xe?
- Nơi này có xe không?
- Lên xe đi!
Lý Hồng lườm hắn một cái, ấn khóa một cái.
Tương Thủy đối diện, chính là nơi hai người bắt đầu. Trương Nhất Phàm lên xe, Lý Hồng chạy xe thật chậm, cô không có chạy hướng nội thành, ngược lại chạy càng ra vùng ngoại ô hơn.
Trương Nhất Phàm ngồi chỗ ngồi bên cạnh, đánh giá Lý Hồng của hôm nay.
Cuối mùa thu, Lý Hồng mặc một cái nội y màu trắng tròn tròn, áo khoác dài màu đậm, hết sức chăm chú lái xe.
Trương Nhất Phàm này là đang đánh giá cô, bộ dáng lái xe của Lý Hồng rất tao nhã, thời gian trước kia toàn là người khác lái xe, ngay tới lúc ở cùng Trương Nhất Phàm, cũng là Trương Nhất phàm lái.
Hôm nay thật ra là lần đầu tiên được gần gũi nhìn cô lái xe như thế, Trương Nhất Phàm liền thừa cơ ngắm cô vài lần.
Lý Hồng cảm giác được nói:
- Anh đang nhìn cái gì? Đừng làm loạn tâm tư của em, cẩn thận em chạy xe xuống sông đó.
Trương Nhất Phàm mới là không tin kỹ thuật của côkém như vậy, đường cái rộng mở như vậy, cô thật đúng là có thể lái vào trong sông được sao. Tuy nhiên lời nói của Lý Hồng, thật ra nhắc nhở hắn một câu.
Người vốn không có tâm tư như hắn, không ngừng đem ánh mắt nhìn về phía bộ ngực khá cao của Lý Hồng. Lý Hồng ngồi lái xe rất thẳng, không giống Trương Nhất Phàm, rất tùy ý tựa vào chỗ ngồi, tư thế khá đẹp của cô, toàn bộ bộ ngực xinh đẹp hoàn toàn được lộ ra cả.
Lý Hồng thuộc loại phụ nữ dáng người tiêu chuẩn, không giống người mông to nhũ lớn kia , mỗi kích cỡ của dáng người cô, dường như là sinh ra đã thế không lớn không nhỏ. Vừa không có cái loại gợn sóng hùng vĩ kia, cũng không thiếu cái loại hấp dẫn nên có của phụ nữ.
Ngược lại, Trương Nhất Phàm lại cảm thấy, cái này mới phù hợp cá tính của Lý Hồng. Nếu không một cô gái ngực khá lớn, mông dài rộng, xinh đẹp mà gợi cảm ngồi ở trong phòng làm việc của Ủy ban Kỷ luật, cái này và hình tượng của cô sẽ không phù hợp rồi.
Cô gái như vậy cũng sẽ không có khí thế uy nghiêm, hùng mạnh. Lý Hồng hoàn toàn có được vẻ diễm lệ lạnh lùng, tao nhã mà khí chất hơn người như băng sơn nữ thần vậy.
Rất nhiều người gặp qua Lý Hồng đều nói, cô so với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật trước kia còn phải nghiêm túc, rất nhiều người không sợ với vẻ trầm tĩnh để xưng danh của Thẩm Hoành Quốc kia, ngược lại không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Lý Hồng.
Bởi vậy, Lý Hồng ngồi trên vị trí này, không ai nói qua lời phàn nàn gì.
Ở cùng với Lý Hồng, tâm tư của Trương Nhất Phàm vô cùng vui vẻ, hắn rất thích nhìn ngắm Lý Hồng ở những góc độ khác. Lý Hồng liếc thấy Trương Nhất Phàm đang đánh giá chính mình, cô liền hỏi câu:
- Anh có thể đừng cứ nhìn em như vậy không? Nếu không thì anh lái xe đi!
Trương Nhất Phàm mỉm cười nói:
- Nét đẹp của phụ nữ, chính là để đàn ông thưởng thức mà.
- Không phải em!
Lý Hồng trả lời cứng rắn.
- Đừng cứ mèo khen mèo dài đuôi như vậy, làm mình thành loại khác như vậy.
Lý Hồng trừng mắt nhìn hắn nói:
- Có phải anh muốn đi bộ về không?
- Anh đâu có muốn,
Trương Nhất Phàm trả lời chắc chắn:
-Vậy yên lặng một chút, không được nhìn em!
Trương Nhất Phàm nói:
- Hay là để anh lái vậy! Nhìn em chạy mệt như vậy, Anh khó chịu lắm!
Đích thực, Lý Hồng ngồi thẳng tắp như vậy, bộ ngực khá cao như vậy, lại không để cho người ta nhìn, làm cho người ta rất khó chịu. Nếu Trương Nhất Phàm đang lái xe, còn có thể chuyên tâm mà lái xe, nhưng hắn ngồi chỗ phụ này, muốn ánh mắt hắn đừng nhìn loạn, điểm này thực sự rất khó.
Lý Hồng quẹo xe vào ven đường rồi dừng lại, từ trên xe bước xuống, nhường vị trí để cho Trương Nhất Phàm.
Đây là xe chuyên dụng của Lý Hồng, trong xe mang theo một mùi thơm ngát sâu kín, giống như bản nhân Lý Hồng vậy. Trương Nhất Phàm nhớ rõ mùi hương môi của Lý Hồng, cũng là loại hương vị nhạt nhạt này.
Hương mà không nồng, ưu nhã thanh tân.
Xe đi lên cầu thứ hai, Lý Hồng nói đến bên kia xem thử. Bên kia chính là nơi trước kia bọn họ đã ở đó. Trương Nhất Phàm liền lái xe qua, dừng lại ở chỗ cũ.
Sau khi Lý Hồng xuống xe, đưa mắt nhìn bốn phía.
Trương Nhất Phàm thì đứng ở bên cạnh xe đốt một điếu thuốc đánh giá Lý Hồng, cô muốn làm gì?
Con gái luôn thích lưu luyến nơi chính mình từng tới qua, bởi vì nơi này đã xảy ra nhiều việc làm cho Lý Hồng hồi tưởng lại. Cô chính là tại trên phiến cỏ này, bị Trương Nhất Phàm chiếm giữ một thứ gì đó.
Tuy nhiên hôm nay Lý Hồng cũng không phải tới để tìm lại hồi ức, mà là đến xem khoảng trời nơi này.
- Nghe nói khí nghiệp Hoa Phong chọn nơi này?
Lý Hồng đứng trên bãi cỏ ở bờ sông hỏi Trương Nhất Phàm:
- Ừ ——
Lý Hồng không nói chuyện, nơi này thuộc vùng ngoại thành, không khí xanh tươi, vừa bên cạnh Tương Thủy. Nếu xây dựng một nhà xưởng ở trong này, dường như hơi phá hủy cảnh tình nơi này.
Qua một hồi lâu, Lý Hồng mới nói:
- Chẳng lẽ anh không cho rằng, nơi này càng thích hợp cho làm bất động sản hơn sao?
Ở bên bờ Tương Thủy làm bất động sản, hẳn là phát triển hơn so với nhà xưởng. Một nhà xưởng một khi định hình, nơi này đã được luận là nó phụ thuộc vào sản nghiệp. Trương Nhất Phàm hiểu tâm tư của Lý Hồng, khó trách cô muốn lái xe đến nơi đây, hóa ra là muốn khuyên mình thay đổi chủ ý.
Hoặc là cô muốn cho mình lưu lại chút kỷ niệm không muốn bị môi trường nhà xưởng làm ô nhiễm nơi này.
Trương Nhất Phàm nhìn bóng dáng của cô, bây giờ còn đang đàm phán chứ? Có thể đàm phán được hay không, đều là con sổ ẩn chưa biết được.
Lý Hồng xoay người lại, đón gió nói:
- Anh ít giả sửng sốt lại đi. Gạt được người khác, có thể gạt được em sao?
Trương Nhất Phàm cười thản nhiên nói:
- Sao? Em đều biết cả rồi sao?
Lý Hồng đón gió rồi đi đến nói:
- Anh có một bà xã tốt, người phụ nữ giống Tiểu Phàm vậy là độc nhất vô nhị, cô ấy quả là tính toán chu toàn.
Lý Hồng đi tới trước mặt Trương Nhất Phàm dừng lại, lắc đầu nói:
- Thực không hiểu nổi, anh làm phước kiếp nào mà có thể có phúc khí như vậy.
Trương Nhất Phàm cười cười đi qua, hai người tới ngồi trên cỏ nói:
- Còn không phải em? Biết rõ còn muốn đâm vào.
Lý Hồng có chút xấu hổ nói:
- Anh ít đắc ý lại đi, lúc ấy em chỉ là tâm trạng sa sút, muốn tìm người giải tỏa một chút, ai biết anh lợi dụng thời gian rảnh rồi tiến vào, xem ra em đã tin nhầm anh.
Trương Nhất Phàm kéo tay cô nói:
- Anh không hề thừa dịp mà vào.
Lý Hồng không nói, lúc trước của cô thực sự có ý tưởng, muốn mượn một người mà bản thân để mắt, làm thử nghiệm với trẻ con thôi. Nguyên nhân gây ra cảm giác mà Lý Hồng hoang mang như thế này, chủ yếu còn là đến từ áp lực trong nhà.
Một cô gái đã qua ba mươi, mắt nhìn đời cao, chướng mắt với người bình thường, nếu như cô cưới người đàn ông chính mình không thích, Lý Hồng sẽ làm không được. Có lẽ ý tưởng trước của cô lúc đó là đúng, đây là biện pháp giải quyết vấn đề duy nhất.
Không ngờ tới ma xui quỷ khiến cô có cảm tình với Trương Nhất Phàm, Lý Hồng nở nụ cười đau khổ, Trương Nhất Phàm đích thực không có thừa dịp hư mà vào, nhưng lúc hắn xâm phạm mình, Lý Hồng cũng không có từ chối.
Hiện tại Lý Hồng ngược lại đã không có loại ý tưởng hoang đường này, sau khi cùng Trương Nhất Phàm vui tươi hớn hở xong, Lý Hồng thay đổi rất nhiều. Ở trước mặt Trương Nhất Phàm, có thêm một tia dịu dàng, ấm áp.
Cuối mùa thu, có chút rét lạnh, gió đêm thổi vù vù, Trương Nhất Phàm nhích lại gần Lý Hồng nói:
- Em có lạnh không?
Lý Hồng lắc đầu, tiếp tục đề tài khác nói:
- Ô tô sản nghiệp quốc gia chúng ta rất lạc hậu, cô ấy có thể có ý tưởng này đích thực rất tốt, chỉ mong từ nay về sau công nghiệp quốc gia chúng ta có thể nhanh chóng phát triển đi lên, không cần nói vượt qua những quốc gia phương Tây kia, ít nhất đạt tới trình độ này của bọn họ, hoàn toàn có khả năng này.
Cô nghiêng đầu nhìn Trương Nhất Phàm liếc mắt một cái nói:
- Tuy rằng anh không nói, em cũng biết mật thư này. Nếu không gia tộc Sơn Bản dựa vào cái gì đến đầu tư ở tỉnh Tương? Điều Kiện Quảng tỉnh, vùng Giang Chiết tốt hơn, càng thành thục hơn.
Trương Nhất Phàm nhẹ nhàng dùng sức cầm tay cô nói:
- Em nhầm rồi, cô ấy tạm thời chỉ là muốn thị trường trong nước, thành thị ở vùng duyên hải phát đạt lại không bằng nội địa. Nếu ở tỉnh Tương, Bắc lên Trung Nguyên, Nam xuống Quảng Tỉnh, Tây đi Điền Xuyên, Đông đi Giang Chiết ngược lại phương tiện giao thông tiện lợi hơn. Nhu cầu của nội địa, chủ yếu tập trung ở khoảng một trăm ngàn, thậm chí là hình thức xe là chính dưới một trăm ngàn. Bởi vậy cấp bậc xe chủ yếu tập trung ở loại trung. sản nghiệp loại hình xe xa hoa này chỉ là mục tiêu về sau. Thị trường nước ngoài rất khốc liệt. Nó không thể đấu được hơn người ta . Tuy rằng nó có đại Fuji cung cấp kỹ thuật, em nghĩ đảo quốc ít dân này , không có khả năng giao ra hoàn toàn kỹ thuật động cơ được. Trong ngành sản xuất ô tô này năng lực bắt chước của người Trung Quốc chúng ta là có một không hai trên toàn bộ thế giới, ngoại trừ động cơ, mặt khác đều không là vấn đề. Cho nên cô ấy phải một bên làm xe hình thức kém, một bên nghiên cứu động cơ xa hoa.
Hắn nhìn Lý Hồng nói:
- Những cái này làm sao mà em biết được? Chẳng lẽ em đang âm thầm điều tra anh sao?
Lý Hồng nói:
- Ngay cả điểm này em cũng không có, làm sao có thể làm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật này được, mặc kệ là ai, làm chuyện gì, chỉ cần làm, sẽ lộ ra sơ hở. Chỉ cần có sơ hở, em có biện pháp ngay. Nếu không dựa vào đâu mà Bao Dụ Dân đàm phán lâu như vậy, mỗi ngày cùng người ta vui chơi giải trí, cảm tình giao lưu cũng không lưu lại được gì cho đối phương, anh chỉ cần một câu, khách liền ngoan ngoãn lưu lại chứ? Khả năng duy nhất, chính là bà xã phú khả địch quốc kia của anh, đã lén lút nắm trong tay doanh nghiệp này. Đừng xem thường trên thế giới này bọn đại doanh nghiệp xuyên quốc gia họ ở mặt ngoài rất ung dung, kỳ thật mạch máu của bọn họ, vĩnh viễn đều nằm trong tay gia tộc từ xưa ở Âu Châu. Cái Đổng Tiểu Phàm học được, e rằng cũng là chiêu thức ấy đó!
Trương Nhất Phàm mỉm cười nói:
- Không ngờ tới, em cũng có nghiên cứu kinh tế?
Lý Hồng nói:
- Em chỉ là cảm thấy tò mò, liền phái người tra xét thử, quả nhiên phát hiện bí mật của anh. Cho nên anh phải cẩn thận một chút, đừng để em điều tra được cái gì khác?
Nói đến thời điểm khác của hắn, Lý Hồng ánh mắt thay đổi, Trương Nhất Phàm nhìn cô mỉm cười, dùng sức ôm chầm bả vai của cô.
- Nói như vậy, em đã quyết định rồi?
- Quyết định cái gì?
- Làm người phụ nữ của anh mãi mãi.
- Anh mơ à!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...