Quận Chúa Truy Phu
""Hoàng thượng giá lâm"" Tiếng thông báo của thái giám vang lên cắt đứt suy nghĩ của bọn họ.
Tất cả mọi vội vàng quỳ xuống hành lễ ""Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế"".
Tề Đế Tề Ngôn và Tần Đế bệ hạ đều là quân chủ của một nước, vì vậy cả hai
chỉ gật đầu chào hỏi. Và tất nhiên Tề Đế cao ngạo của chúng ta chỉ ngồi
gật đầu mà thôi.
Thái tử Mạc Lăng Thiên, Thái tử Sở Nguyệt và
Nghệ vương Yên Nghệ không cần phải quỳ xuống hành lễ bởi vì họ đều là
thái tử vương gia của một nước, tương lai có khả năng kế thừa ngai vàng.
Hai vị thái tử cùng Nghệ vương đây đều là tiểu bối, nên chỉ đứng dậy ôm quyền thỉnh an Tần Đế là được.
""Miễn lễ""
""Đại hội tỷ thí lần này tổ chức tại Đại Tần, trẫm rất vinh dự. Hôm nay mở
tiệc tẩy trần cho chư vị đường xa tới. Trẫm kính mọi người một ly"" Sau
đó Tần Đế một hơi uống cạn, úp chén lên.
Tất cả mọi người đều nâng ly cạn chén.
""Khai tiệc""
Yến hội bắt đầu.
Đám tiểu thư thế gia bắt đầu hiến vũ, hiến tài nghệ của mình lên. Trong đó
nổi bật nhất là điệu múa ""Phượng hoàng tại thượng"" của Ngũ công chúa.
""Ban thưởng"" Tần Đế không mặn không nhạt nói.
""Tạ phụ hoàng"" Ngũ công chúa miễn cưỡng tươi cười. Nhìn thấy Bảo Bảo không biết từ khi nào chạy đến bên cạnh Tần Đế, nhìn ngài yêu thương lau
miệng cho Bảo Bảo mà nảy sinh ghen tỵ cùng oán hận.
""Phụ hoàng, nhi thần nghe nói Vô Ưu quận chúa tinh thông cầm kì thi họa, nhân dịp hôm nay thỉnh giáo"".
Ngũ công chúa vừa dứ nóit lời liền bị ánh mắt lạnh lùng của Tần Đế và Diệp Thái tử bắn tới dọa nhũng cả người.
Tiểu Bảo Bảo nhìn Ngũ công chúa mà chán ghét nhíu mày, nữ nhân đáng chết này luôn tìm nàng gây chuyện. Không ngờ hôm nay nàng ta lại dám ở yến tiệc
nghênh sứ thần mà gây chuyện với nàng. Vậy nàng cũng không cần phải
khách khí với nàng ta.
Bảo Bảo đè tay trấn an Tần Đế đang chuẩn bị phát hỏa, vô tội chớp chớp mắt nhìn Ngũ công chúa hỏi:
""Không biết Ngũ công chúa từ đâu nghe tin bản quận chúa tinh thông cầm kì thư họa vậy?""
Không đợi Ngũ công chúa trả lời, Bảo Bảo nhảy xuống long ỷ đi tới trước mặt
ngũ công chúa nói “ Bản quận chúa không hề tinh thông cầm kì thư hoạ,
lại càng không hiến vũ trước đại điện như kĩ nữ mua vui“.
Đám nữ nhân vừa hiến vũ nghe thấy lời Bảo Bảo nói, cả khuôn mặt như tắc kè hoa, vừa trắng vừa xanh lại đỏ.
”Ngươi, ngươi...” Ngũ công chúa á khẩu.
”Ta cái gì mà ta? Bất quá bản quận chúa đối với hoạ lại có tí hiểu biết. Không biết công chúa có dám do tài“.
Bảo Bảo khiêu khích nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...