Có loại nữ nhân trời sinh đã làm cho người ta sùng bái, vẻ đẹp của các nàng, khí chất của các nàng, mùi vị của các nàng, đều sẽ tản mát ra một loại khí tràng đặc biệt, có thể làm cho người ta ngay phút đầu tiên nhìn thấy liền bị khuynh đảo.
Nói thí dụ như Đường Tú Thi hiện tại chính là mỹ nhân như thế!
Đường Tú Thi thân là người quản lí chuyên nghiệp, nhiều năm lăn lộn trong thương trường, đã sớm nuôi dưỡng cho nàng loại khí chất siêu nhiên hơn người. Mỗi cử động của nàng có thể quyết định hơn ngàn vạn đầu tư, ngươi nghĩ không có khí chất cũng không được.
Chưa nói đến bối cảnh gia đình thần bí của Đường Tú Thi, đã sớm gây dựng nội tình của nàng. Trên cơ sở như vậy, Đường Tú Thi giống như một đóa hoa bách hợp nở rộ, trong nháy mắt đứng trên sân khấu, dẫn động vô số ánh đèn flash.
Cho dù là Tô Tẩm tự xưng là xinh đẹp vô song, giây phút đầu tiên nhìn thấy Đường Tú Thi, cũng không khỏi bị nàng chấn động.
Không sai, người Tô Mộc mời tới làm nhân chứng cho sự trong sạch của hắn chính là Đường Tú Thi, đại diện toàn quyền của tập đoàn Cự Nhân trú ở huyện Hình Đường, một nữ nhân quyền cao chức trọng.
- Tô Huyện trưởng!
Đường Tú Thi tiến lên phía trước chào hỏi.
- Trợ lý Đường, chuyện tiếp theo xin làm phiền cô.
Tô Mộc nói.
- Theo lý mà làm thôi.
Đường Tú Thi xoay người nhìn về phía tất cả truyền thông phía dưới, là người đã sớm quen với loại tràng diện này, không chần chờ, trực tiếp giơ lên mấy tờ giấy trong tay.
- Chư vị, tôi nghĩ các vị cũng biết tôi là ai, nếu không biết..., xin tự giới thiệu, tôi chính là phụ tá tổng tài của tập đoàn Cự Nhân Đường Tú Thi, toàn quyền chịu trách nhiệm tất cả sự vụ của tập đoàn ở huyện Hình Đường. Xưởng đóng hộp Gia Hòa sát nhập vào tập đoàn Cự Nhân , là tôi toàn quyền chịu trách nhiệm từ đầu tới cuối. Cho nên nếu như nói trong chuyện này, người nào có quyền lên tiếng nhất..., tôi nghĩ tôi tuyệt đối là một trong số đó.
Hơi dừng lại một chút, sau khi Đường Tú Thi thích ứng với cảm giác mê muội do ánh đèn flash mang đến, tiếp tục nói:
- Nói thật, tôi cảm thấy thật sự rất nhàm chán đối với bài viết của « Nhật báo Hoa Lâm » nhằm vào Tô Huyện trưởng. Bởi vì bài viết như vậy chẳng những bôi đen Tô Huyện trưởng, trọng yếu hơn là bôi xấu danh dự của tập đoàn Cự Nhân chúng tôi, là vu tội cho tập đoàn Cự Nhân chúng tôi, ảnh hưởng đến danh dự của tập đoàn Cự Nhân chúng tôi.
- Nói Tô Huyện trưởng và tập đoàn Cự Nhân tham ô quốc hữu tài sản, đây chính là bài viết của « Nhật báo Hoa Lâm » đúng không? Các vị thật sự cho là, tập đoàn Cự Nhân chúng tôi để mắt đến những thiết bị cũ kỹ hỏng hóc của xưởng đóng hộp Gia Hòa sao? Tài sản quốc hữu của xưởng đóng hộp Gia Hòa có bao nhiêu? Đáng để tập đoàn Cự Nhân chúng tôi để ý sao? Không phải nói khoác với các vị, chỉ riêng đầu tư của tập đoàn Cự Nhân chúng tôi ở Hắc Sơn trấn, cũng đủ ăn hết bao nhiêu xưởng đóng hộp rồi.
Cường thế! Bá đạo! Cao ngạo!
Lời nói hiện tại của Đường Tú Thi giống như một loại tuyên chiến, càng tôn lên vẻ cao ngạo của nàng. Tập đoàn Cự Nhân của tôi rất nhiều tiền, tài chính hùng hậu, các ngươi tuyệt đối khó có thể tưởng tượng. Duới tình huống như thế, chúng tôi cần gì phải tham ô tài sản của xưởng đóng hộp Gia Hòa? Các ngươi có ai từng thấy một con voi giật đồ ăn của một con kiến chưa?
- Thật đúng là một nữ nhân cao ngạo!
Trong lòng Tô Mộc bất đắc dĩ nói.
Nhưng nữ nhân cũng nên nói những lời tương xứng với thân phận của nàng..., bởi vì như vậy không những không khiến người khác cảm thấy đột ngột. Hơn nữa còn sẽ cảm thấy tương đối bình thường. Nếu như ngươi không nói như vậy, ngược lại sẽ làm cho người ta cảm thấy không thoải mái.
Giống như Đường Tú Thi hiện tại !
Nếu nàng ấm giọng dùng lời nói nhỏ nhẹ nói chuyện với ngươi, sợ rằng ngươi thật sự sẽ cảm thấy không thoải mái. Đường Tú Thi là ai? Đây chính là trợ lý tổng tài tập đoàn Cự Nhân , nhân vật lãnh đạo trọng yếu trong tập đoàn. Trên rất nhiều tạp chí kinh tế có đăng tải bài viết có liên quan đến Đường Tú Thi. Có nhiều như vậy danh hiệu nàng. Đối với một người có nhiều chức vụ như nàng..., nói ra những lời khí thế hùng hồn như vậy cũng là bình thường.
- Đợi sau khi sự kiện dư luận này làm sáng tỏ, tìm một cơ hội trị liệu cho Đường Tú Thi, tránh cho nàng phải chịu bệnh đau đầu khốn nhiễu.
Tô Mộc nói thầm.
Đường Tú Thi ném những tài liệu kia lên trên bàn, nàng tùy ý cầm lấy một bản, lạnh nhạt nói:
- Đây là danh sách tài vụ của xưởng đóng hộp Gia Hòa, ở đây còn có danh sách đầy đủ các thiết bị máy móc, nợ nần và tất cả quyền sở hữu tài sản của xưởng đóng hộp Gia Hòa trước khi sát nhập, nơi này còn có đánh giá tài sản quốc hữu của phòng tài chính tỉnh, cục đất đai và cục quản lý tài sản tỉnh.
- Những tài liệu này đều có thể cho thấy, sau khi xưởng đóng hộp Gia Hòa sát nhập vào đến tôi tập đoàn Cự Nhân, tài chính mà tập đoàn Cự Nhân đầu tư vào trong đó còn cao hơn giá trị của toàn bộ xưởng đóng hộp. Chưa nói đến tập đoàn Cự Nhân còn phải gánh vác nợ nần và tiền lương công nhân của xưởng đóng hộp Gia Hòa trước kia. Nếu có người nào không tin..., hiện tại có thể tiến lên đây chụp ảnh, sau đó đi thăm dò chứng nhận.
- Sự thật chính là sự thật, nếu như các vị nói Tô Mộc Huyện trưởng trong quá trình tập đoàn Cự Nhân thu mua xưởng đóng hộp Gia Hòa, tồn tại nghi ngờ thu nhận hối lộ, thâu tóm tài sản quốc hữu, như vậy những tài liệu này có thể chứng minh, hắn chẳng những không có cơ hội đó, cũng càng không có khả năng. Bởi vì Gia Hòa đã không có bất kỳ vật gì đáng giá để ngầm chiếm! Còn nữa, cuối cùng tôi muốn nói, chuyện « Nhật báo Hoa Lâm » tiến hành bôi xấu danh dự của tập đoàn Cự Nhân, chúng tôi sẽ tiến hành tố tụng theo luật pháp.
- Ở đây có nhà báo của « Nhật báo Hoa Lâm » đúng không? Làm phiền anh sau khi trở về nói cho xã trưởng của các anh, tập đoàn Cự Nhân chúng tôi sẽ đưa các vị ra tòa! Những gì phải nói tôi cũng nói rồi, mời các vị tiếp tục!
Đường Tú Thi rời đi và xuất hiện đều quyết đoán, sau khi nói xong những lời này, nàng liền không chần chờ, xoay người rời khỏi sân khấu. Ở giữa ngoại trừ bắt tay với Tô Mộc, cũng không có bất kỳ dừng lại.
Lưu lại để các nhà báo đặt câu hỏi sao? Có cần thiết khong?
Những tư liệu kia thật sự có thể làm chứng cớ? Buồn cười, lời nói của tôi chính là chứng cớ, nếu các người không tin… tập đoàn Cự Nhân chúng tôi sẽ đưa các vị ra tòa đến cùng!
Đây chính là Đường Tú Thi !
- Nói hay lắm!
Khi Đường Tú Thi vừa rời khỏi hội trường, Tô Mộc vẫn chưa tiến lên trên, từ phía cửa truyền đến một đạo thanh âm vang dội, ngay sau đó dưới nhìn soi mói của mọi người, Triệu Thụy An chậm rãi đi đến. Hắn vừa vặn nối tiếp Đường Tú Thi, trong nháy mắt Đường Tú Thi vừa đi xuống, cước bộ của hắn cũng rảo bước tiến lên. Mượn lời nói kia làm lời dạo đầu, hắn quyết đoán la lớn.
Triệu Thụy An hoàn toàn không để ý Đường Tú Thi đã thật sự rời đi hay chưa, điều hắn quan tâm chính là thái độ của Đường Tú Thi. Phải biết rằng năng lượng to lớn của tập đoàn Cự Nhân, tuyệt đối không phải thứ hắn có thể so sánh. Phân lượng của Đường Tú Thi rất nặng, đừng nói ở trong huyện, cho dù là trong thành phố trong tỉnh, cũng là một người nổi danh. Nếu bởi vì mình ảnh hưởng tới thái độ của Đường Tú Thi, từ đó tạo thành khó khăn trong việc chiêu mộ đầu tư đối với huyện Hình Đường..., tội lỗi hắn cũng gánh không nổi.
Cho nên Triệu Thụy An không hề nghĩ ngợi, liền chọn lựa lời dạo đầu như vậy, đi vào hội trường.
- Tại sao Triệu Thụy An lại tới đây?
Tâm tư Tô Mộc nhanh chóng xoay chuyển, nói thật chuyện này không có trong kế hoạch, chưa nói đến Triệu Thụy An còn xuất hiện mạnh mẽ như vậy, dùng loại thái độ hoàn toàn ủng hộ hắn lộ diện, điều này thật sự khiến cho Tô Mộc có chút ứng phó không kịp.
Nhưng cho dù ngạc nhiên, Tô Mộc vẫn rất nhanh khôi phục như thường, đứng lên sân khấu lớn tiếng nói:
- Các vị, xin cho tôi long trọng giới thiệu, vị này chính là Huyện trưởng Triệu Thụy An của huyện Hình Đường chúng tôi.
Là một huyện trưởng?
Làm sao hắn không lộ diện trước buổi công bố, lúc này buổi công bố cũng gần như sắp kết thúc lại đứng ra, như vậy có ý gì? Muốn làm gì? Những nhà báo ở đây, không có ai là người ngu, bọn họ đều có được một đôi hỏa nhãn kim tinh, vừa nhìn liền phát hiện bên trong có cái gì không đúng. Chính bởi vì cảm giác lần này đến đây rất giá trị, làm bọn họ lúc này càng thêm hứng thú dạt dào, mong đợi Huyện trưởng có thể nói ra ngữ điệu kinh người gì đó.
Tô Tẩm nhìn thấy Triệu Thụy An bước lên sân khấu, khóe miệng lộ ra vẻ thú vị.
- Triệu Huyện trưởng, tại sao ngài cũng tới?
Tô Mộc hỏi.
- Tô Huyện trưởng, làm sao tôi lại không thể tới, buổi công bố truyền thông lần này là trải qua quyết nghị của thường ủy huyện ủy. Lần này tôi tới đây, chính là làm chỗ dựa cho cậu, yên tâm đi, tôi sẽ trả lại trong sạch cho cậu.
Triệu Thụy An vừa nói vừa trực tiếp đứng lên sân khấu.
Mặc dù nói Triệu Thụy An cũng là người dày dặn kinh nghiệm, nhưng buổi công bố truyền thông vượt qua quy cách này vẫn làm cho hắn thất thần trong phút chốc. Phải biết rằng trong hội trường không chỉ có các loại tòa soạn báo đài truyền hình cấp huyện, mà còn có tổ công tác của đài truyền hình tỉnh, trong đó số lượng tòa soạn báo cấp tỉnh tới đây cũng đã sáu báo. Quy mô như vậy, khiến cho tâm tình của Triệu Thụy An nhất thời có chút kích động.
Sau khi hơi chút khống chế tâm tình, Triệu Thụy An liền mỉm cười quét qua toàn trường:
- Các vị bằng hữu của giới truyền thông, lần này huyện Hình Đường chúng tôi triệu khai buổi công bố truyền thông, chính là để làm sáng tỏ chuyện phát sinh mấy ngày qua. Tin tưởng mọi người nghe đến hiện tại, đã hiểu những bài viết của « Nhật báo Hoa Lâm » nhằm vào phó Huyện trưởng Tô Mộc đều chỉ là vu tội, đây là khiêu khích nghiêm trọng đối với các cán bộ lãnh đạo huyện chúng tôi, đối với sự kiện lần này chính quyền huyện ủy huyện Hình Đường chúng tôi sẽ dùng thái độ tuyệt đối nghiêm túc chất vấn.
- Vậy sao? Vậy tôi cũng muốn hỏi Triệu Huyện trưởng, vì sao chuyện phát sinh đến hiện tại, đã ba ngày rồi, cho đến lúc này chính quyền huyện ủy các vị mới ra mặt bác bỏ tin đồn? Hơn nữa còn là để cho Tô Mộc Huyện trưởng tự mình đứng ra bác bỏ tin đồn, từ đầu đến hiện tại, chính quyền huyện ủy không có một người nào, không có một thường ủy nào đứng ra? Đừng nói là thường ủy, cho dù là phó Huyện trưởng chưa nhập thường vụ, chúng tôi cũng không nhìn thấy, đây chính là cách làm huyện Hình Đường các vị bảo vệ cán bộ lãnh đạo sao?
Tô Tẩm bắt đầu nổ súng.
Phát nổ súng mở màn này chính là lạnh thấu xương, trực tiếp xé rách lớp màn Triệu Thụy An muốn che dấu, lộ ra bên trong máu chảy đầm đìa. Tô Mộc nghe thấy câu hỏi này, trong lòng không nhịn được bái phục Tô Tẩm. Vị chủ trì này quả nhiên là lợi hại, chỉ một câu nói tùy tiện liền có thể có lực uy hiếp như vậy.
Chết tiệt, làm sao lại toát ra một kẻ não rỗng như vậy! Tô Tẩm đúng không? Cô thật sự cho là mình là người của đài truyền hình tỉnh, là có thể muốn làm gì thì làm sao? Hỏi ra một câu như vậy, đúng là bụng dạ khó lường!
Dĩ nhiên những ý niệm này chỉ chợt lóe trong lòng Triệu Thụy An, trên mặt hắn lại không thể cứng ngắc, đối mặt với câu hỏi của Tô Tẩm, hắn tận lực tỏ ra như thường, nụ cười công thức tiếp tục duy trì.
- Câu hỏi của vị nhà báo này rất thú vị, tôi muốn nói là, từ khi sự kiện dư luận bắt đầu đến hiện tại, chính quyền huyện huyện ủy huyện chúng tôi chưa bao giờ coi đây là chuyện nhỏ. Cho nên, hôm nay tôi tới đây, chính là để đưa ra chứng cớ rửa sạch oan khuất cho phó Huyện trưởng Tô Mộc...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...