Triệu Thụy An chắp nối với Lý Hưng Hoa được là nhờ Tô Mộc dẫn tiến, gã làm những chuyện đó chọc Lý Hưng Hoa phản cảm. Hiện Lý Hưng Hoa cố ý vô tình hờ hững Triệu Thụy An, lại chính mắt thấy Tô Mộc bất phàm, gã càng khẳng định quyết định của mình. So với Tô Mộc thì người như Triệu Thụy An không đáng tài bồi.
Lý Hưng Hoa chưa có hành động gì gay gắt với Triệu Thụy An là do gã không làm chuyện quá lố, nếu gã phạm sai thì Lý Hưng Hoa tuyệt đối không nương tình.
Có ung nhọt nên sớm cắt bỏ, còn hơn là nó mục rữa ra.
Lý Hưng Hoa cười nói:
- Rất tốt, trong thời gian ngắn Trấn Hắc Sơn phát triển thế này thật không dễ dàng. Chờ ba phần đầu tư đều ổn định, chú tin Trấn Hắc Sơn sẽ thoát khỏi cái danh hương trấn nghèo, thật sự giàu có. Khi đó chú muốn uống duẫn tiêm trà đặc sản Thành phố Thanh Lâm của chúng ta.
Tô Mộc thuận thế nói:
- Chú Lý yên tâm, tuyệt đối không thành vấn đề. Đến lúc đó cháu nhất định sẽ đưa mấy hộp cho chú Lý nếm thử. Nhưng thưa chú, người định nếm thử duẫn tiêm trà Trấn Hắc Sơn chúng ta vậy có nên đi qua chỉ đạo trấn ủy không? Để cán bộ Đảng viên Trấn Hắc Sơn cảm nhận ấm áp.
Tô Mộc biết rõ quan hệ của Lý Hưng Hoa và Diệp Tích, hắn cũng đã xác định quan hệ với cô. Bỏ qua không dựa thế, Tô Mộc không có cái tính ngoan cố đó.
Lý Hưng Hoa thoải mái cười phá lên:
- Ha ha ha ha ha ha!
Đường Minh Hán ở ngoài cửa nghe tiếng cười thì thầm quyết định dù thế nào cũng phải quen thân với vị trưởng trấn này. Người có thể làm Lý Hưng Hoa cười to, nhìn khắp Thành phố Thanh Lâm không được vài người.
Lý Hưng Hoa rất vui.
Tô Mộc đúng là thông minh, kêu Lý Hưng Hoa đi chỉ đạo, tham gia nghi thức ký hợp đồng, một đống ích lợi đặt nơi đó. Đầu tiên Tô Mộc qua điều này biểu minh thái độ đứng về phía Lý Hưng Hoa, nếu không đã chẳng kêu gã đi tham gia nghi thức. Tô Mộc chủ động tặng một phần chiến tích cho Lý Hưng Hoa.
Trong thời gian Lý Hưng Hoa được điều đến Thành phố Thanh Lâm không lập công lớn gì, công tích Trấn Hắc Sơn trợ giúp rất lớn cho sĩ đồ của gã.
Hơn nữa phó thị trưởng thường vụ tham gia nghi thức ký hợp đồng, ba xí nghiệp kia càng tin tưởng nhiều hơn. Điều này biểu minh thái độ của ủy ban thành phố, miễn chính phủ tỏ thái độ rõ ràng, trong quá trình xây dựng ba xí nghiệp sẽ bớt đi nhiều rắc rối nhỏ. Đây là chuyện lớn rất quan trọng.
- Tiểu Tô, cháu rất gian manh, nhưng chú thích.
Lý Hưng Hoa trầm ngâm giây lát, ngước đầu nói:
- Vậy khi tới lúc hãy liên lạc với Minh Hán trước một ngày, hôm ký hợp đồng chú sẽ đến đúng giờ.
Tô Mộc cười nói:
- Rất cảm ơn chú Lý, tin tưởng có Lý thị trưởng đến thì nghi thức ký hợp đồng sẽ càng trọn vẹn.
Tô Mộc không ngờ đột nhiên nảy ý lại được Lý Hưng Hoa đồng ý ngay.
Xem ra Lý Hưng Hoa sống khó khăn trong Thành phố Thanh Lâm, nếu không cần gì nhằm vào chuyện này mà làm? Đường đường là phó thị trưởng thường vụ lại đi hương trấn tham gia nghi thức ký hợp đồng, nhìn sao cũng thấy lạ.
Tô Mộc không rảnh suy nghĩ mấy chuyện này. Đây là tin tốt, hắn phải về báo cho huyện và trấn biết. Nghi thức ký hợp đồng lần này không đơn giản chỉ là ký hợp đồng với xí nghiệp, vô hình trung nó trở thành nhiệm vụ chính trị.
Giải quyết xong chuyện quan trọng nhất trong lòng, hai người thả lỏng hơn.
Lý Hưng Hoa đưa cho Tô Mộc điếu thuốc lá, nói:
- Tiểu Tô, kế hoạch phát triển kinh tế Trấn Hắc Sơn của cháu rất có hiệu quả, tin tưởng cứ tiếp tục thế này thì Trấn Hắc Sơn sẽ thoát nghèo làm giàu. Nhưng chú muốn biết là cháu có ý kiến về phát triển kinh tế Thành phố Thanh Lâm không?
- Đừng khách sáo với chú, chú biết cháu là đệ tử đắc ý của Ngô lão Ngô Thanh Nguyên, nếu cháu không có quyền lên tiếng về kinh tế thì người ngoài nghề như chú càng không dám nói nhiều.
Một câu nói đùa kéo gần quan hệ giữa hai người.
Tô Mộc cười nói:
- Chú Lý, cháu nghĩ cháu không có quyền lên tiếng việc Thành phố Thanh Lâm phát triển như thế nào. Cháu chỉ là trưởng trấn Trấn Hắc Sơn, chưa có trình độ cao như vậy.
- Nhưng nếu chú Lý đã hỏi suy nghĩ của cháu thì cháu sẽ nói đơn giản. Cháu cho rằng Thành phố Thanh Lâm chúng ta muốn thật sự phát triển thì phải chế định sách lược lớn phát triển kinh tế khu vực, biết ưu thế tài nguyên của các nơi là gì, làm sao bổ sung cho nhau.
- Có như vậy mới biết tiếp theo nên làm gì, làm sao để phát huy được ưu thế tài nguyên các nơi, đẩy kinh tế lên cao.
Sách lược lớn phát triển kinh tế khu vực, Lý Hưng Hoa nghe từ mới mắt lóe tia sáng. Lý Hưng Hoa không ngờ Tô Mộc thật sự sẽ nói ra cách. Mới rồi Lý Hưng Hoa đề nghị tuy hy vọng có điểm tham khảo nhưng đa phần là tìm đề tài, muốn biết Tô Mộc hiểu kinh tế đến mức nào.
Lý Hưng Hoa thăm dò được Tô Mộc hiểu kinh tế, rất nhiều. Lý Hưng Hoa nghe Tô Mộc đột xuất đề nghị, gã xúc động muốn kéo hắn đến bên cạnh phụ trách phát triển kinh tế Thành phố Thanh Lâm. Nhân tài như vậy đặt ở Trấn Hắc Sơn là lãng phí.
Tô Mộc và Lý Hưng Hoa trò chuyện trong văn phòng, bất giác đến giữa trưa rồi đến giờ tan tầm. Nếu không phải Đường Minh Hán đi vào nhắc nhở thì Lý Hưng Hoa còn muốn trò chuyện tiếp. Lý Hưng Hoa lưu luyến không rời, trực giác cho gã biết trong bụng Tô Mộc còn giấu nhiều thứ.
Đường Minh Hán thầm ghi nhớ:
- Ít ai vào văn phòng báo cáo với Lý thị trưởng trên nửa tiếng, không ngờ Tô Mộc ở lại đến hai tiếng.
Lý Hưng Hoa cười nói:
- Đã đến giờ, Tô Mộc ăn cơm trưa cùng chú đi. Chúng ta đi căn tin ủy ban, ăn xong cháu lại về. Chờ chuyện kia định ngày giờ thì liên lạc với Minh Hán là được.
Tô Mộc cũng cười:
- Vâng thưa Lý thị trưởng.
Tô Mộc cùng Lý Hưng Hoa đến đại sảnh nhà ăn gây náo động lớn. Mọi người thầm suy đoán nam nhân trẻ tuổi này là ai mà khiến Lý Hưng Hoa mang theo cùng, còn trò chuyện vui vẻ. Quan hệ của hai người chắc chắn không đơn giản.
Tô Mộc bề ngoài bình tĩnh nhưng thần kinh thì căng thẳng, sợ làm lỗi ở đâu đó. Không nói đến căn tin ủy ban thành phố, Tô Mộc chưa từng đi căn tin huyện ủy, hắn giữ được bình tĩnh cũng nhờ khả năng kiểm soát rất mạnh.
Khi Tô Mộc từ biệt, Lý Hưng Hoa nói:
- Tiểu Tô, trong huyện nếu có chuyện gì không giải quyết được hãy tìm Lý bí thư. Hắn mới đến chỗ đó, có một số việc cần nhờ thì cháu nhớ giúp giùm.
Mọi thắc mắc trong lòng Tô Mộc thoáng chốc được giải đáp.
Thì ra Đảng ủy phó bí thư Lý Kiều là người của Lý Hưng Hoa, hèn chi bí thư thị ủy cho Tô Mộc mặt mũi như vậy, chắc vì Lý Hưng Hoa đặc biệt dặn dò.
Nếu phân tích theo chiều này, trưởng bộ tổ chức huyện ủy Trần Thái Niên là người của bí thư thị ủy Trương Ngâm Tuyên. Tạ Văn rơi đài, huyện Hình Đường bị mấy tay trùm xẻ thành mấy miếng.
Đường Minh Hán nhỏ giọng nói:
- Thị trưởng, Tô trưởng trấn đã đi.
Lý Hưng Hoa hỏi:
- Minh Hán, cậu cảm thấy Tô Mộc thế nào?
Lý Hưng Hoa không hề giấu diếm thân tín Đường Minh Hán, dù gì gã một đường theo Lý Hưng Hoa đến Thành phố Thanh Lâm, sớm khắc dấu ấn Lý thị.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...