Thương Khâu cười nói:
"Phu nhân đối với phu quân tín nhiệm như thế, phu quân trong lòng thật an ủi."
Tạ Nhất nghe hắn còn nói như vậy, mắt trợn trắng. Thương Khâu lại ngăn lại, nói:
"Nói thật, địa phương này buổi tối không thể đi."
Tạ Nhất mê mang nói:
"Hả? Vì cái gì?"
Thương Khâu nói:
"Bởi vì nơi này vẫn luôn tích góp âm khí. Trong thành Kim Lăng có người bệnh chết sẽ đem thi thể kéo đến nơi này vùi lấp, bởi vậy liền thành bãi tha ma, âm khí quá thịnh, người thường ở chỗ này đi lại đều sẽ lạc đường. Giống phu nhân thơm ngào ngạt, chỉ sợ sẽ có nguy hiểm."
Tạ Nhất nghe hắn nói không đứng đắn, nói:
"Cút, nói một lần nữa, ai là phu nhân!"
Thương Khâu cười nâng lên cằm Tạ Nhất, nhẹ nhàng hôn, biểu tình ôn nhu nói:
"Em a."
Tạ Nhất:
"......"
Thiếu chút nữa bị mê hoặc, thiếu chút nữa bị hắn lừa gạt!
Tạ Nhất mở tay hắn ra, nói:
"Em là chồng anh! Gọi một lần nữa đi!"
Thương Khâu cười cười, biết nghe lời nói:
"Ông xã!"
Tạ Nhất lúc này mới hài lòng nói:
"Dù em không thể đi, anh không phải rất lợi hại sao. Chúng ta cùng nhau đi, còn có nguy hiểm gì?"
Thương Khâu cười cười, tựa hồ đối với Tạ Nhất khen ngợi thập phần hưởng thụ, bất quá lại nói:
"Nếu không có gia nhập ác quỷ hẳn là không thành vấn đề. Dù sao anh là người đuổi ma, có thể tinh lọc quỷ quái, bất quá hiện tại......"
Tạ Nhất vẻ mặt ngốc nhìn hắn, nói:
"Không được sao?!"
Thương Khâu cười vẫn thực tự nhiên, nói:
"Khả năng có chút vấn đề. Trong thân thể anh hiện tại đều là tà khí, tinh lọc khẳng định là không được. Bất quá anh trong tay có không ít quỷ quái, nếu em muốn địa bàn, vẫn là không thành vấn đề."
Tạ Nhất tưởng tượng ra một đám quỷ quái tranh địa bàn, tức khắc đầu sinh đau. Bọn họ đây là vào Liêu Trai, hẳn không phải phim điện ảnh xã hội đen. Tạ Nhất vội vàng giơ tay đè đè thái dương, nói:
"Thôi...... thôi, vẫn là ngày mai đi, dù sao chỉ một buổi tối."
Thương Khâu nói:
"Cho nên, phu nhân chúng ta đi nghỉ ngơi chứ?"
Tạ Nhất trừng mắt nhìn hắn một cái. Thương Khâu lập tức mở miệng nói:
"Phu quân chúng ta đi nghỉ thôi."
Tạ Nhất lúc này mới cười trộm nằm xuống, nhanh đem mũ phượng khăn choàng đỏ ném qua một bên. Dù sao Thương Khâu chính là người quen, không cần sợ hãi lộ tẩy.
Thương Khâu ngồi ở một bên, nhìn Tạ Nhất cởi quần áo, cười nói:
"Phu quân gấp như vậy là không chờ nổi, muốn động phòng?"
Tạ Nhất:
"......"
Vậy mới nói, ngày thường gọi Thương Khâu là yêu tinh, hiện giờ Thương Khâu thật sự biến thành yêu tinh. Không biết mình có phải nên vả mặt hay không!
Tạ Nhất đột nhiên nhớ tới cái gì, ngồi dậy, nói:
"Đúng rồi!"
Thương Khâu nói:
"Làm sao vậy?"
Tạ Nhất nói:
"Anh có nhìn thấy một thợ săn hơn bốn mươi tuổi hay không?"
Thương Khâu nói:
"Thợ săn?"
Tạ Nhất nói:
"Đúng đúng đúng, trên đường em có gặp một cô nương con thợ săn đáng thương có phụ thân bị Hắc Sơn Lão Yêu bắt đi. Em đáp ứng giúp cô ấy tìm người trở về. Anh có nhìn thấy một thợ săn như vậy hay không?"
Thương Khâu híp mắt, nói:
"Hả? Con gái thợ săn?"
Tạ Nhất vừa nghe, liền nâng đôi tay ý bảo chính mình thanh bạch, nói:
"Chỉ là bởi vì bên ngoài quá lạnh, con gái thợ săn cho em nghỉ một đêm. Hơn nữa em cũng không phải một mình, em còn có ba đồ đệ!"
Thương Khâu nhướng mày nói:
"Tôn Ngộ Không, Trư Ngộ Năng, Sa Ngộ Tịnh?"
Tạ Nhất:
"......"
Phun tào thần công a!
Tạ Nhất nhanh đem sự tình của gia đình thợ săn nói một lần, cũng nói thành Kim Lăng lan truyền tin tức là Hắc Sơn Lão Yêu quấy phá, nam đinh sẽ bị yêu quái hút khô, sau đó đem linh hồn mang về cung điện lao dịch, nữ liền bắt dâng lên làm tiểu thiép cho Hắc Sơn Lão Yêu. Cho nên Kim Lăng mất tích rất nhiều nữ tử, nhân tâm hoảng sợ.
Tạ Nhất nói:
"Nói đi, có phải anh làm hay không?! Anh có bao nhiêu tiểu thiếp?"
Thương Khâu cười cười, nói:
"Đương nhiên không phải anh làm. Anh không có tiểu thiếp, bất quá có một phu quân còn chưa có động phòng."
Tạ Nhất nghe hắn lại trêu chọc chính mình, bặm môi nói:
"Nói đứng đắn đó!"
Thương Khâu nói:
"Thợ săn thật ra gặp được một người, ở thời điểm đi tìm em gặp được một người ngã trên mặt đất, liền cứu về. Hiện tại đích xác ở nơi này có một người còn đang tĩnh dưỡng, nguyên khí tổn thất rất lớn."
Tạ Nhất kinh ngạc nói:
"Hắn còn sống? Thật tốt quá, cám tạ trời đất."
Thương Khâu cười tủm tỉm nói:
"Không cần cảm tạ trời, cũng không cần cảm tạ đất, em nên cảm ơn anh. Cảm ơn phu quân của em như thế nào?"
Tạ Nhất trừng hắn một cái, không có thời gian cùng hắn nói cái này, vội vàng xoay người xuống giường, nói:
"Đi, chúng ta đi xem thợ săn kia."
Tạ Nhất khăng khăng muốn đi, Thương Khâu cũng không có cách nào, nói:
"Phải mặc quần áo vào chứ?"
Vừa rồi Tạ Nhất đem mũ phượng khăn quàng vai ném, hiện tại chỉ mặc một kiện trung y. HunhHn786 Thương Khâu nhắc như vậy, Tạ Nhất chạy nhanh nhặc áo cùng khăn choàng màu đỏ, vừa mặc vừa nói.
"Anh nơi này có dư quần áo hay không? Em không muốn mặc đồ nữ a, còn là áo cưới."
Thương Khâu lại che mất lương tâm, mặt cũng không biến sắc nói:
"Không có."
Tạ Nhất hiển nhiên không tin, không phải dễ lừa. Thương Khâu lại nghiêm trang nói:
"Em gặp qua quỷ thay quần áo sao? Bọn họ không phải vẫn luôn một bộ quần áo?"
Tạ Nhất cẩn thận nghĩ nghĩ.
Hình như cũng đúng?
Vì thế Tạ Nhất liền mặc bộ áo cưới màu đỏ của cô dâu thỏa mãn hứng thú của Thương Khâu đại ác.
Thương Khâu mang theo tân nương của hắn đi ra khỏi phòng.
Cung điện của Hắc Sơn Lão Yêu rất lớn, hai người vẫn luôn đi về phía trước, xuyên qua một cái đình viện. Trên không đình viện cũng tràn ngập sương mù màu đen. Thương Khâu nói đây là âm khí, cũng là tích tụ lâu ngày. Cho nên Thương Khâu ở chỗ này không cần mang bao tay, trong lòng bàn tay chỉ loáng thoáng thấy vết sẹo mà thôi.
Bọn họ xuyên qua đình viện, lại đi về phía trước. Nơi này rất yên tịnh, không có ai ở chỗ này đi lại, Tạ Nhất cùng Thương Khâu đi vào, Thương Khâu nói:
"Chính là ở nơi đó."
Tạ Nhất nhanh đi qua, bất quá còn chưa có đến gần, đã nghe được bên trong rống to.
"Cứu mạng!! Cứu mạng, tôi bị yêu quái bắt!! Cứu mạng!! Ai cứu tôi?!"
Tạ Nhất nheo mắt, nói:
"Anh không phải cứu hắn sao? Như thế nào thành bắt hắn?"
Thương Khâu nhún vai, thoạt nhìn thực vô tội, nói:
"Anh đích xác cứu hắn, bất quá thợ săn tựa hồ không tin anh là người tốt."
Thương Khâu nói, tựa hồ nghĩ tới mình đã thành ác quỷ, hiện tại đã không phải người, vì thế sửa miệng nói:
"Quỷ tốt!"
Tạ Nhất:
"......"
Tạ Nhất ghét bỏ nhìn qua Thương Khâu.
Nếu chính mình không biết rõ, khả năng cũng sẽ không cho rằng hắn là quỷ tốt. Dung mạo hồ ly tinh, bộ dáng này không trộm cũng cướp!
Thương Khâu cười cười, thấp giọng nói:
"Dung mạo hồ ly tinh? Hồ ly tinh hẳn là không đẹp như anh."
Tạ Nhất tức khắc mở to hai mắt, nói:
"Anh anh anh... anh như thế nào biết em nghĩ cái gì?!"
Thương Khâu cười cười, nói:
"Người săn ma đều sẽ không có tu thuật đọc tâm. Dù sao ở hiện đại nhân quyền quỷ quyền, yêu quyền là rất quan trọng. Bất quá Hắc Sơn Lão Yêu tựa hồ có thuật pháp này."
Tạ Nhất trong lòng tức khắc có chút e ngại, tâm nói.
Chính mình ở trong lòng mỗi ngày đều gọi Thương Khâu tiểu yêu tinh rất nhiều lần, không biết Thương Khâu có phải cũng đọc được.
Thương Khâu nhàn nhạt nói:
"Hơn nữa lúc này, tổng cộng gọi hai lần, thoạt nhìn ở thời điểm anh không biết em còn suy nghĩ rất nhiều lần?"
Tạ Nhất:
"......"
Muốn khóc!
Thương Khâu lại nói:
"Đừng khóc, em vừa khóc anh càng muốn khi dễ em."
Tạ Nhất:
"......"
Mẹ nó, biến thái!
Thương Khâu cười nói:
"Cái này mà tính biến thái gì? Chỉ có thể nói là một ít nho nhỏ... quái lạ?"
Tạ Nhất tức khắc nổi quạo nói:
"Em không cùng anh nói chuyện, anh không cần trả lời!"
Thương Khâu lập tức gật đầu, nói:
"Lần sau chú ý."
Tạ Nhất bất đắc dĩ nhìn Thương Khâu, nói:
"Hắn ở bên trong kêu một buổi sao? Anh thả hắn đi."
Thương Khâu buông tay, nói:
"Anh thả, cửa phòng căn bản không khóa, nhưng thợ săn không đi, nói là có gian trá."
Tạ Nhất tức khắc một trận câm nín, lại nói:
"Nếu một lão yêu quái nói muốn thả em, kỳ thật em cũng không tin."
Nghĩ nghĩ, Tạ Nhất lại nói:
"Không sao, ngày mai em rời đi cũng mang hắn đi là được."
Thương Khâu gật gật đầu, nói:
"Chủ yếu hắn chịu đi theo em."
Tạ Nhất sờ cằm nghĩ nghĩ, nói:
"Kỳ thật...... em có biện pháp, anh lại đây."
Tạ Nhất nói, lôi kéo Thương Khâu đi hướng bên cạnh. Thương Khâu đứng ở một chỗ sau núi giả, Tạ Nhất nói:
"Đừng ra, trong chốc lát nghe được âm thanh gì cũng đừng ra. Còn nữa, không cho cười."
Thương Khâu có chút vô tội nói:
"Anh không cười."
Tạ Nhất nói:
"Em nói trong chốc lát không cho cười!"
Thương Khâu gật gật đầu, dù sao hắn cũng không thích cười, không cười hẳn là không có gì.
Tạ Nhất để Thương Khâu trốn, chính mình liền đi qua cửa phòng, hít sâu một hơi, sau đó dùng một chân đá văng cửa.
"Rầm!"
"A!"
Thợ săn sợ tới mức hét to một tiếng, nhìn Tạ Nhất ngây ra.
Tạ Nhất xinh đẹp thanh tú, bộ dáng là nam nhân không hề giả. Đặc biệt hiện tại tóc cũng rối tung buông xuống dưới, thoạt nhìn càng không giống như nữ tử. Bất quá quần áo Tạ Nhất mặc trên người là áo cưới cô dâu, thoạt nhìn thật sự kỳ quái cực kỳ, thợ săn đã quên kêu.
Tạ Nhất đột nhiên xông vào, nói:
"Đừng sợ, tôi là đạo sĩ! Con gái huynh đài nhờ tôi tới cứu người!"
Tạ Nhất vừa nói, thợ săn kinh ngạc nói:
"Người quen của con gái tôi?!"
Tạ Nhất nhanh nói:
"Hiện tại tình huống nguy hiểm, quanh đây có rất nhiều nanh vuốt của Hắc Sơn Lão Yêu! Chúng ta nói ngắn gọn. Thời gian phi thường gấp gáp, hiện tại là buổi tối, trong núi âm khí quá nặng, không có tiện từ nơi này ra ngoài. Sáng mai tôi liền tới mang huynh đài đi ra. Trong khoảng thời gian này ngàn vạn lần không thể lộ ra, đừng la to, hạ thấp cảnh giới những yêu quái biết chưa?!"
Thợ săn nghe được sửng sốt, ngay sau đó nói:
"Biết! Biết! Đạo trưởng, cầu xin ngài cứu tôi!"
Tạ Nhất nói:
"Yên tâm, vì dân trừ hại là chuyện nên làm!"
Thợ săn ngàn ân vạn tạ, thiếu chút nữa quỳ xuống. Tạ Nhất lại nói:
"Không tốt, yêu tinh sắp phát hiện, tôi trước dẫn yêu tinh rời đi. Huynh đài ngàn vạn lần đừng lên tiếng."
Nói xong, Tạ Nhất lại lao ra cửa.
"Rầm!""
Cửa phòng đóng lại, sau đó Tạ Nhất thở phào nhẹ nhõm một hơi, thong thả ung dung đi đến sau núi giả.
Thương Khâu đứng ở sau núi giả, thế nhưng hai má hồng hồng.
Bởi vì Thương Khâu là ác quỷ cho nên sắc mặt là trắng bệch, gần như trong suốt, đột nhiên hai má đỏ bừng thật là phong tình vô hạn. Tạ Nhất nhìn thấy thiếu chút nữa ngây người. Thương Khâu còn run rẩy khóe miệng, tựa hồ...
Nghẹn cười!
Tạ Nhất tức khắc nói:
"Đã nói không cho cười!"
Thương Khâu nói:
"Em thực sự có thiên phú diễn xuất, có nghĩ tới gia nhập giải trí?"
Tạ Nhất nổi quạo nói:
"Em cắn chết anh, cái đồ yêu tinh!"
Tạ Nhất trực tiếp xông tới, nhảy lên ôm lấy Thương Khâu, liền muốn hướng trên cổ cắn. Thương Khâu vội vàng nâng Tạ Nhất, sợ té ngã. Hai chân Tạ Nhất kẹp chặt eo Thương Khâu, hung hăng cắn cổ Thương Khâu. Thương Khâu tức khắc kêu.
"Ui!"
Tạ Nhất nổi giận cắn thật, bất quá......
Tạ Nhất tức khắc có điểm tê da đầu, nói:
"Anh...... anh là thích bị ngược đãi sao?! Thế này cũng có thể hưng phấn?"
Thương Khâu cười cười, nói:
"Phu quân, chúng ta trở về phòng? Hay là màn trời chiếu đất?"
Tạ Nhất tức khắc mặt đỏ tai hồng, tức giận nói:
"Trở về phòng! Đi!"
Tạ Nhất xem hắn như ngựa cưỡi, Thương Khâu cũng không có ý kiến, cõng Tạ Nhất trở về phòng. Khi đi ngang qua phòng thợ săn, còn nghe thợ săn hạ giọng rất nhỏ rất nhỏ nói:
"Đạo trưởng...... Đạo trưởng không có việc gì chứ?"
Tạ Nhất ho khan một tiếng, nói:
"Không có việc gì, chỉ là tiểu yêu tinh đã bị bổn đạo trưởng thuần phục. Đạo trưởng ta còn phải đi thuần phục yêu tinh khác, huynh an tâm chờ đến hừng đông."
Nói xong, Tạ Nhất vỗ vỗ Thương Khâu, cho hắn đi mau, dừng lâu sẽ lộ tẩy. Thương Khâu cõng Tạ Nhất trở về phòng, nói:
"Em còn muốn thuần phục yêu tinh nào?"
Tạ Nhất cười gượng nói:
"Không phải nói giỡn sao?"
Thương Khâu cười lạnh một tiếng. Nụ cười này làm Tạ Nhất cảm thấy mình sắp gặp tai ương.
Tạ Nhất nắm tóc Thương Khâu ở trong tay, đương nhiên cũng không dùng lực, ngâm nga:
"Đi đi! Em có một con con lừa nhỏ, trước nay cũng chưa cưỡi, có một ngày em tâm huyết cưỡi đi họp chợ......"
Thương Khâu nghe Tạ Nhất hát, mỉm cười nói:
"Trong chốc lát không cưỡi cũng không được."
Tạ Nhất:
"......"
Chuyện thợ săn giải quyết, Tạ Nhất liền an tâm chờ buổi sáng rời khỏi nơi này. Đem thợ săn giao cho gia đình, sau đó tìm Trâu gia, cũng nói tác yêu tác quái không phải Hắc Sơn Lão Yêu. Lấy được trâm cài mẫu đơn bọn họ liền có thể an tâm tìm kiếm Đào Mộc Bổng.
Tạ Nhất nghĩ miên man, Thương Khâu cõng Tạ Nhất trở về phòng, đem người ném đi ở trên giường. Tạ Nhất lúc này mới biết sợ, vội vàng nói:
"Đại hiệp, tha mạng a."
Thương Khâu nắm đai lưng "vèo" một cái, trực tiếp ném ở một bên, cười tủm tỉm nói:
"Em mới là đại hiệp, Yến Xích Hà không phải kiếm khách sao?"
Tạ Nhất:
"......"
Vì cái gì Yến Xích Hà bị Hắc Sơn Lão Yêu uy hiếp a!
Thương Khâu lại cười tủm tỉm nói:
"Đúng rồi, vừa mới không phải em muốn cưỡi con lừa nhỏ sao? Bất quá con lừa không có, nhưng thật ra có đại mã."
Tạ Nhất nghe không nổi nữa, nói:
""Anh...... cẩn thận em đem anh hành quyết ngay tại chỗ. Em nói cho anh biết, em chính là kiếm khách nổi tiếng!"
Thương Khâu cười tủm tỉm. Tạ Nhất nhìn động tác của hắn, quả thực phong tình vạn chủng, tức khắc nuốt nước miếng. Cốt khí cũng không còn, tức khắc trúng mỹ nhân kế, vẻ mặt Tạ Nhất si mê nhìn Thương Khâu.
Thương Khâu cười tủm tỉm dựa qua, Tạ Nhất tựa hồ có chút gấp không chờ nổi. Vừa mới đã trải qua rất nhiều sự tình ly kỳ, còn tưởng rằng không thấy được Thương Khâu, không nghĩ tới Thương Khâu lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, cái này làm cho Tạ Nhất thập phần kinh hỉ HunhHn786.
Tạ Nhất cũng không phải là người thích làm ra vẻ. Đặc biệt là bị sắc đẹp làm mê muội đầu óc, Tạ Nhất dứt khoát đánh đòn phủ đầu, trực tiếp cũng chơi tư thế khóa giường. Thương Khâu nhướng mày, thập phần phối hợp.
Khi hai người hừng hực khí thế, thình lình nghe có người gào thét lớn:
"Sư phụ!!! Chúng con tới cứu ngài!!"
"Sư phụ đừng sợ! Hắc Sơn Lão Yêu mau thả sư phụ bọn ta!"
"Sư phụ?!"
Nhất Dạ, Nhị Tuần, Tam Tư không biết như thế nào vào được đây. Bất quá hiện tại thật sự ba người đã vọt vào phòng, liền nhìn thấy sư phụ cùng Hắc Sơn Lão Yêu ôm nhau. Nhất Dạ tức khắc có chút ngốc, nói:
"Đây là...... tình huống gì thế này?"
Nhị Tuần gãi gãi ót, nói:
"À...... Không rõ lắm."
Tam Tư lại như bừng tỉnh nói:
"Các huynh ngốc a! Sư phụ bắt Hắc Sơn Lão Yêu!"
Tạ Nhất:
"......"
Tạ Nhất bị dọa một thân mồ hôi lạnh.
May mắn còn chưa có làm cái gì, bằng không mặt mũi mất hết!
Tạ Nhất nhanh bò dậy, đem áo ngoài mặc vào. HunhHn786 Ba đồ đệ hưng phấn nói:
"Trời ơi! Sư phụ bắt được Hắc Sơn Lão Yêu rồi!"
"Sư phụ thật là lợi hại a!"
"Sư phụ quả nhiên là kiếm khách lợi hại nhất! Cả Hắc Sơn Lão Yêu loại khó giải quyết cũng có thể thu phục!"
"Đúng vậy đúng vậy, sư phụ uy võ!"
Tạ Nhất:
"......"
Thiếu chút nữa bị dọa sợ tới mức không bao giờ có thể uy võ a!
Thương Khâu sắc mặt đen như mực, âm trầm, cũng đem áo mặc vào.
Mấy đồ đệ còn vây quanh sư phụ bọn họ biểu đạt sùng bái.
Tạ Nhất nói:
"Các người vào như thế nào?"
Nhất Dạ nói:
"Sư phụ, bọn con đã tới chậm, bởi vì vừa rồi lạc đường!"
Nhị Tuần nói:
"Đúng vậy, lạc đường, một mảnh đen như mực thấy không rõ lắm. Đều là Nhất Dạ nói đi hướng đông, chúng con liền đi trở về thành Kim Lăng."
Tam Tư nói:
"Sư phụ, sư phụ, nhờ con cảm ứng phương vị đặc biệt tốt, con dẫn bọn họ tìm tới đây."
Tạ Nhất cười gượng nói:
"Giỏi lắm. Vậy con rất tuyệt đỉnh......"
Tam Tư căn bản nghe không hiểu ngôn ngữ internet này. Chỉ cho là Tạ Nhất khen chính mình, tức khắc hài lòng nói:
"Cảm ơn sư phụ khen ngợi!"
Tạ Nhất:
"......"
Ba đồ đệ này chỉ số thông minh không thể cứu!
Thương Khâu bị quấy rầy chuyện tốt sắc mặt thực đen. Nhóm đồ đệ còn quấn lấy sư phụ muốn nghe sư phụ kể làm như thế nào thu phục Hắc Sơn Lão Yêu. Tạ Nhất trong lòng thấy gian nan, chỉ có thể tùy tiện biên soạn kịch bản. Bất quá đương sự Thương Khâu ở một bên, biên kịch Tạ Nhất áp lực rất lớn. Cuối cùng Tạ Nhất nói:
"Khoan đã, nếu không phải Hắc Sơn Lão Yêu quấy phá, những cô nương bị ai bắt đi rồi?"
Thương Khâu nói:
"Vùng này quỷ quái rất nhiều, khả năng đều khá lớn."
Tạ Nhất tức khắc đau đầu không thôi, nói:
"Vậy làm sao bây giờ? Những cô nương kia sao có thể mặc kệ?"
Nhất Dạ nói:
"Chỉ có thể đi ra ngoài hỏi thăm."
Nhị Tuần nói:
"Đúng vậy, đúng vậy, Lý bộ khoái khả năng biết. Hắn vẫn luôn điều tra vụ án những cô nương mất tích."
Tam Tư nói:
"Lý bộ khoái còn quan tâm sư phụ, sốt ruột an nguy của sư phụ!"
Thương Khâu nheo lại đôi mắt, nói:
"Lý bộ khoái? Là người nào?"
Tạ Nhất vội vàng xua tay nói:
"Không không không, không phải người nào!"
Nhất Dạ nói:
"Lý bộ khoái chính là bộ khoái thành Kim Lăng."
Nhị Tuần nói:
"Gương mặt chữ điền, cao lớn chính trực!"
Tam Tư nói:
"Đặc biệt chính nghĩa. Nghe nói sư phụ thay thế Trâu tiểu thư làm tế phẩm, hắn thực quan tâm sư phụ đó."
Tạ Nhất:
"......"
Ba đồ đệ đem sư phụ bán!
Thương Khâu nguy hiểm nhìn Tạ Nhất, Tạ Nhất vội vàng nói:
"Thật sự không liên quan, căn bản chính là bèo nước gặp nhau!"
Nhất Dạ nói:
"Đúng vậy, bèo nước gặp nhau."
Nhị Tuần nói:
"Đúng vậy, chúng ta cũng không biết Lý bộ khoái tên gì, chỉ biết hắn kêu là Lý bộ khoái."
Tam Tư nói:
"Ai, các người ngốc nga. Bèo nước gặp nhau đó là duyên a!"
Tạ Nhất:
"......"
Từ từ, Tam đồ đệ sao lại hại sư phụ!?
Thương Khâu cười tủm tỉm nói:
"Duyên phận?"
Tạ Nhất nhanh nói:
"Các đồ đệ, các người trước đi ra ngoài, sư phụ cùng tiểu yêu tinh mới thu phục có chuyện muốn nói."
Nhất Dạ nói:
"Sư phụ, nói cái gì a?"
Nhị Tuần nói:
"Đúng vậy sư phụ, chúng con cũng muốn nghe."
Tam Tư nói:
"Các huynh ngốc nga! Đương nhiên là dạy dỗ tiểu yêu tinh! Chúng ta nhanh đi ra."
Ba đồ đệ vừa nói vừa rời đi, còn săn sóc đóng cửa lại.
Thương Khâu cười một tiếng, nói:
"Ngài muốn dạy dỗ như thế nào?"
Tạ Nhất nói:
"Hiểu lầm a!"
Thương Khâu cười, đột nhiên đem Tạ Nhất khiêng lên, trực tiếp ném lên giường, nói:
"Nương tử, đêm xuân đáng giá."
Ba đồ đệ ra ngoài cửa, cũng không có lại động, tất cả đều ghé vào cạnh cửa, từ kẹt cửa hướng vào trong nhìn. Bất quá Thương Khâu biết bọn họ không đi, đã hạ kết giới. Căn bản nhìn không thấy thứ gì, Nhất Dạ nói:
"Sao nhìn không thấy a?"
Nhị Tuần nói:
"Suỵt...... Có thể nghe được âm thanh? Âm thanh gì nhỉ? Sao như là tiếng khóc?"
Tam Tư nói:
"Trời ơi, sư phụ thật là lợi hại, Hắc Sơn Lão Yêu bị sư phụ dạy dỗ khóc!"
Tạ Nhất mơ màng hồ đồ liền ngủ rồi. Ngày hôm sau tỉnh lại giọng nói khàn khàn, dù sao do khóc nhiều, nơi nơi nhức mỏi, bất quá cũng xem như thoải mái, thoạt nhìn Thương Khâu đã giúp sửa sang lại. Tạ Nhất tức khắc mặt đỏ lên, nhìn nhìn bốn phía, thế nhưng không thấy Thương Khâu. Thương Khâu không biết đi nơi nào.
Tuy rằng đã là ban ngày, nhưng bốn phía vẫn cứ thực tối tăm, thoạt nhìn vẫn là âm trầm.
Thương Khâu đã sớm dậy, kỳ thật hiện tại đã không còn sớm. Ngày hôm qua hai người lăn lộn đến khuya, Thương Khâu dậy liền chuẩn bị nước ấm cho Tạ Nhất rửa, còn có bữa sáng gì đó.
Bất quá bữa sáng rất khó tìm, bởi vì nơi này đều là yêu tinh quỷ quái, Thương Khâu lại là tàn phế trong sinh hoạt. Nhưng hắn muốn biểu đạt một chút thành ý, cho nên chuẩn bị tự mình nướng thịt cho Tạ Nhất ăn. Thương Khâu cũng không có kinh nghiệm nấu nướng, hình ảnh vào bép quả thực có thể nói là bạo lực, sức tàn phá mười phần, cho nên cần một chút thời gian.
Thời điểm Tạ Nhất tỉnh lại, Thương Khâu xuống bếp chưa trở về. Đương nhiên Tạ Nhất không biết hắn đi xuống bếp, nếu Tạ Nhất biết, nhất định sẽ dùng công lực cả đời ngăn cản hắn.
Tạ Nhất có chút mệt liền nằm không nhúc nhích, chờ Thương Khâu trở về. Dù sao bọn họ một hồi còn xuống núi, cần đi đường, Tạ Nhất tính toán hiện tại bảo tồn thể lực.
Thương Khâu chính là Hắc Sơn Lão Yêu, chính là Sơn Thần vùng này, trong núi rất nhiều quỷ quái sùng bái Thương Khâu, tự động quy thuận ở dưới trướng Thương Khâu. Thương Khâu được sùng bái không chỉ là nữ quỷ nữ yêu, còn có nam quỷ nam yêu linh tinh.
Đêm qua, Thương Khâu sủng tế phẩm thành Kim Lăng đưa tới. Mọi quỷ yêu nghe nói Đại nhân đặc biệt thích tế phẩm này, sủng ái có thừa, đều ganh tị muốn chết.
Sáng sớm còn nghe nói, Đại nhân bởi vì sợ con người bình thường bị đói, còn tự mình đi nướng đồ ăn. Chúng quỷ tức khắc càng là uống dấm chua, một hai phải thấy mặt.
Nhiếp Tiểu Thiến cũng ở trong số những quỷ quái đó. Lúc này Thụ Tinh Lão Lão từ nơi xa đi tới, những tiểu quỷ sợ Thụ Tinh Lão Lão. Dù sao Thụ Tinh Lão Lão có tu vi cao nhất trong đàn quỷ bọn họ. Tuy rằng không đuổi kịp Hắc Sơn Lão Yêu, nhưng Thụ Tinh Lão Lão cũng không thể khinh thường.
Nhóm tiểu quỷ không dám bàn luận tiếp nữa. Thụ Tinh Lão Lão cười nói:
"Đều làm gì đó? Sáng sớm, không đi ngủ sao? Buổi tối còn làm việc nữa."
Nhóm tiểu quỷ vừa nghe nhanh tán đi, chuẩn bị trở về ngủ. Thụ Tinh Lão Lão gọi Nhiếp Tiểu Thiến, nói:
"Tiểu cô nương, Lão Lão có chuyện muốn nói với ngươi."
Nhiếp Tiểu Thiến cực kỳ sợ Thụ Tinh Lão Lão, liền dừng lại, nói:
"Lão Lão muốn dặn dò cái gì?"
Chờ đám quỷ quái đều tan, Thụ Tinh Lão Lão mới nhìn về phía Nhiếp Tiểu Thiến, nói:
"Lão Lão biết ngươi trong lòng không phục. Dù sao ngươi chính là nương tử tương lai của Đại nhân, không phải sao? Nhưng Đại nhân không biết sao lại thích một cô nương bình thường, mà không thích tuyệt sắc mỹ nhân như thế này chứ? Là bởi vì tế phẩm trên người có khí tức người sống a!"
Nhiếp Tiểu Thiến trong lòng vốn chua lòm. Nhóm quỷ quái, không có một ai không sùng bái Đại nhân, cũng không có một ai không muốn cùng Đại nhân kề cận. Hiện tại một người bình thường có được tiên cơ, sao có thể làm Nhiếp Tiểu Thiến cam tâm. Hơn nữa vốn dĩ ở bên trong nhóm quỷ quái, Nhiếp Tiểu Thiến chính là có khả năng cao nhất, hiện tại hoàn toàn không thể rồi.
Thụ Tinh Lão Lão sâu kín cười nói:
"Ngươi đẹp như vậy, so với nữ tử bình thường kia không biết đẹp hơn bao nhiêu lần. Lão Lão ta cũng thay ngươi không phục, khó chịu đó!"
Nhiếp Tiểu Thiến trong lòng tuy rằng khó chịu, nhưng cũng không dám làm cái gì, liền nói:
"Lão Lão, ngài nếu không có gì khác cần nói, Tiểu Thiến liền......"
Lời chưa nói xong, Thụ Tinh Lão Lão đã bắt lấy tay nàng, nói:
"Tiểu Thiến, ngươi không muốn đoạt lại Đại nhân từ người kia sao?"
Nhiếp Tiểu Thiến ánh mắt dao động. Thụ Tinh Lão Lão cười nói:
"Cái này tặng cho ngươi."
Nhiếp Tiểu Thiến cúi đầu nhìn. Thụ Tinh Lão Lão đặt vào trong tay nàng một thứ, thế nhưng là một cái dùi.
Thụ Tinh Lão Lão cười nói:
"Ngươi đi dụ dỗ nàng kia, dùng cách gì cũng được. Đợi nàng kia không chú ý, đem cái dùi đâm vào lòng bàn chân nàng. Như vậy nàng kia sẽ hóa thành quỷ, vĩnh thế không được siêu sinh. Nàng kia cũng biến thành quỷ giống chúng ta, không có gì khác nhau. Đến lúc đó ngươi vẫn là tốt nhất, đẹp nhất, có thể hấp dẫn Đại nhân, cũng là phu nhân tương lai của Đại nhân, không tốt sao?"
Nhiếp Tiểu Thiến cầm cái dùi, nghe Thụ Tinh Lão Lão nói, tức khắc như bị mê hoặc. Thụ Tinh Lão Lão vỗ vỗ vai Nhiếp Tiểu Thiến, liền xoay người rời đi.
Tạ Nhất còn đang nằm dưỡng sức, kết quả liền nghe được tiếng đẩy cửa, có người đi vào. Tạ Nhất còn tưởng rằng là Thương Khâu đã trở lại, ngẩng đầu nhìn, thế nhưng là Nhiếp Tiểu Thiến.
Nhiếp Tiểu Thiến vẫn như đúc ngày đến quán ăn đêm khuya. Tạ Nhất nhìn thấy Nhiếp Tiểu Thiến còn có chút thân thiết.
Nhiếp Tiểu Thiến đi vào, cười tủm tỉm nói:
"Phu nhân......"
Tạ Nhất thiếu chút nữa trực tiếp từ trên giường té xuống dưới.
Phu nhân đầu quỷ cô đó!
Nhiếp Tiểu Thiến đi tới, giọng nói cũng tức khắc đổi, kinh ngạc nói:
"Phu nhân... ngực... ngực phẳng a?!"
Tạ Nhất:
"......"
Tôi không phải siêu nhân cứu vớt thế giới, căn bản không cần size D a!
Nhiếp Tiểu Thiến nhìn kỹ, sợ hãi kêu:
"Cái gì!? Nam nhân!?"
Tạ Nhất cười gượng một tiếng, nói:
"Phải...... Đúng vậy."
Nhiếp Tiểu Thiến tức khắc trên mặt là biểu tình trời sập đất lún, nói:
"Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Đại nhân thích nam tử? Ta chẳng phải là không có cơ hội sao?"
Tạ Nhất một trận kinh ngạc.
Từ từ, Nhiếp Tiểu Thiến thích Thương Khâu sao? Kịch bản là viết như vậy sao?!
Nhiếp Tiểu Thiến nhìn chằm chằm Tạ Nhất, vung tay áo.
"Vèo!"
Cổ tay áo liền rơi ra một cái dùi nhòn nhọn, Nhiếp Tiểu Thiến nói:
"Ngươi thế nhưng là nam tử? Đại nhân thích nam tử, ta chẳng phải là không có hy vọng. Được! Hôm nay liền cùng ngươi cá chết lưới rách!"
Tạ Nhất hô to:
"Cái tình tiết gì a!"
Tạ Nhất trực tiếp nhảy lên. Nhiếp Tiểu Thiến xông tới, phải dùng cái dùi đâm chân Tạ Nhất. Tạ Nhất vừa chạy vừa quay đầu nói:
"Đừng xúc động!"
Nhiếp Tiểu Thiến nói:
"Ngươi đoạt đại nhân! Đoạt nam thần của ta! Ta cùng ngươi liều mạng!"
Tạ Nhất vội vàng nói:
"Hắn không phải nam thần! Là nam quỷ a! Nhiều lắm là nam bệnh thần kinh!"
Nhiếp Tiểu Thiến vừa nghe không hiểu, nói:
"Ngươi! Ngươi đã được thân thể Đại nhân, kết quả còn vũ nhục Đại nhân. Ta hôm nay cùng ngươi liều mạng!"
Tạ Nhất không nghĩ tới Thương Khâu còn có nhiều fans cuồng như vậy, chạy nhanh nhảy dựng lên né tránh, tâm nói.
Liều mạnh chính là tôi a. Cô đã chết, không thể lại liều mạng!
Tạ Nhất vừa trốn vừa nói:
"Từ từ, cô nương thích không phải Ninh Thái Thần sao? Tuyệt đối không phải Hắc Sơn Lão Yêu!"
Nhiếp Tiểu Thiến sửng sốt, ngay sau đó trên mặt có chút đỏ bừng, nói:
"Cái gì... Cái gì Ninh Thái Thần. Tôi cùng Ninh thanh thanh bạch bạch...... Phi, ai thích cái đồ ngốc đó. Ngươi, ngươi ngàn vạn lần không được nói bậy!"
Tạ Nhất:
"......"
Sao đột nhiên liền thẹn thùng?!
Tạ Nhất vừa thấy phản ứng của Nhiếp Tiểu Thiến liền biết nàng khẳng định thích Ninh Thái Thần ngốc kia, vội vàng nói:
"Nếu thích Ninh Thái Thần, chúng ta cũng không có gì xung đột, bỏ hung khí xuống, chúng ta nói chuyện!"
Nhiếp Tiểu Thiến đỏ bừng mặt, nói:
"Đã bảo không được nói bậy. Tên ngốc kia cả ta mặc áo tím hay áo hồng cũng phân biệt không được, ta mới không thích hắn!"
Tạ Nhất vội vàng nói:
"Rất tốt, phân không ra màu sắc, chứng minh là thẳng nam đứng đắn nha!"
Nhiếp Tiểu Thiến vẻ mặt mê mang, nói:
"Thẳng nam là có ý tứ gì?"
Tạ Nhất nói:
"Chính là thích nữ nhân. Cô nương xem, cô nương cùng Ninh Thái Thần xứng đôi biết bao nhiêu!"
Nhiếp Tiểu Thiến lại đỏ bừng mặt, nói:
"Ngươi đáng ghét, không được nói bậy."
Tạ Nhất nhẹ nhàng thở ra. Nhiếp Tiểu Thiến nói:
"Ngươi... ngươi sao biết Ninh thư sinh? Cả Thụ Tinh Lão Lão cũng không biết."
Tạ Nhất nói:
"Tôi là đại hiệp a, tôi sẽ biết trước."
Nhiếp Tiểu Thiến đầu tiên là ngượng ngùng, ngay sau đó sắc mặt biến đổi, nói:
"Không được! Ngươi nếu cái gì cũng biết, ta không thể lưu ngươi! Nếu ngươi nói ra, Thụ Tinh Lão Lão nhất định sẽ giết tên ngốc kia!"
Tạ Nhất thật vất vả mới cùng Nhiếp Tiểu Thiến lôi kéo làm quen. Kết quả Nhiếp Tiểu Thiến thái độ xoay 180 độ, cầm cái dùi hướng về hướng cũ. Tạ Nhất nói:
"Đừng động thủ! Có chuyện từ từ nói, đừng tùy tiện hại người!"
Nhiếp Tiểu Thiến đuổi theo Tạ Nhất chạy khắp phòng. Tạ Nhất hô to gọi Thương Khâu, không thấy bóng người. Lại kêu đồ đệ, cũng không có bóng người. Bị truy đuổi nhảy lên nhảy xuống, lại không dám chạy ra ngoài, sợ gặp càng nhiều quỷ quái.
Tạ Nhất vội cầm lấy một vật ngăn cản cái dùi của Nhiếp Tiểu Thiến. Tạ Nhất cũng không biết đã xảy ra cái gì, Nhiếp Tiểu Thiến đột nhiên hô to.
"Ai nha!"
Hô to một tiếng, nàng trực tiếp bị Tạ Nhất đánh văng ra quăng ngã ở trên giường.
Tạ Nhất cũng có chút ngốc.
Mình lợi hại như vậy sao?
Nhìn nhìn bàn tay, Tạ Nhất cũng không cảm giác được năng lượng gì.
Nhiếp Tiểu Thiến bị đánh ngã cũng ngốc, ngay sau đó hô to:
"Ngươi dám đánh lão nương?!"
Phong cách sao đột nhiên lại thay đổi? Không phải tiểu cô nương nũng nịu sao, như thế nào đột nhiên biến thành lão nương hung hãn?
Tạ Nhất nhanh ngăn nàng, nói:
"Hiểu lầm, hiểu lầm, vừa rồi nhất thời thất thủ. Cô nương không đánh người, tôi cũng không đánh lại, chúng ta tâm bình khí hòa ngồi xuống nói......"
Tạ Nhất nói còn chưa xong, Nhiếp Tiểu Thiến đã xông tới, hô to:
"Nói cái rắm!"
Tạ Nhất:
"......"
Tạ Nhất thấy nàng xông tới, vội vàng dùng vật trong tay đi chắn.
"Ai u!"
Nhiếp Tiểu Thiến lần thứ hai hô to, lại bị văng ra, lần thứ hai quăng ngã ở trên giường.
Tạ Nhất xem rành mạch.
Cục đá ném trên giường có đệm mềm khẳng định có tác dụng giảm xóc, nhưng cục đá bị ném mạnh cũng sẽ bị mẻ ra rồi!
Tạ Nhất kinh ngạc lại nhìn nhìn lòng bàn tay.
Chẳng lẽ mình thật sự có công lực của Yến Xích Hà? Chẳng phải là thần chắn giết thần, Phật chắn giết Phật sao? Nghe ra quá lợi hại!
Nhiếp Tiểu Thiến cũng ngốc, ngay sau đó lại muốn cùng Tạ Nhất liều mạng. Dù sao hai lần bị Tạ Nhất "nhục nhã". Tạ Nhất thấy nàng lại muốn vọt tới, đau đầu không thôi, vội vàng dùng thanh kiếm cũ nát trong tay che ở trước người, dứt khoát ngăn chặn Nhiếp Tiểu Thiến. Đoạt được cái dùi của Nhiếp Tiểu Thiến, Tạ Nhất nói:
"Chúng ta có thể nói chuyện chứ?"
Nhiếp Tiểu Thiến hoảng sợ nhìn thanh kiếm trong tay của Tạ Nhất, hô to:
"Cứu... cứu mạng... cứu mạng...!
Tạ Nhất có điểm ngốc.
Một cái kiếm cũ rút không ra khỏi vỏ mà thôi, như thế nào Nhiếp Tiểu Thiến sợ thành như vậy?
Liền ở ngay lúc này cửa phòng mở ra, Thương Khâu cùng ba đồ đệ từ bên ngoài đi vào.
Nhất Dạ kinh ngạc nói:
"Sư phụ đang làm cái gì!?"
Nhị Tuần hận sắt không thành thép nói:
"Sư phụ, sao cả nữ quỷ cũng không buông tha?!"
Tam Tư cảm thán nói:
"Sư phụ thật là uy mãnh, nữ quỷ cũng kêu cứu mạng."
Tạ Nhất ngây người.
Bởi vì hiện tại tư thế...
Ở trong mắt mọi người thoạt nhìn như là Tạ Nhất đem Nhiếp Tiểu Thiến đè ở trên giường, Nhiếp Tiểu Thiến còn hoảng sợ kêu cứu mạng.
Cái này nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch!
Thương Khâu nguy hiểm nhìn Tạ Nhất, Tạ Nhất nhanh buông tay, nói:
"Có chút hiểu lầm nhỏ."
Thương Khâu hơi hơi mỉm cười. Nụ cười quả thực khuynh quốc khuynh thành, bất quá mọi người nhìn thấy đều ớn lạnh. Liền nghe hắn sâu kín nói:
"Các người ra ngoài trước đi, tôi cùng hắn có chút chuyện cần nói."
Thương Khâu nói như vậy, Nhiếp Tiểu Thiến chạy trước nhất. Nhất Dạ, Nhị Tuần, Tam Tư cũng chạy ra khỏi phòng, tri kỷ đóng lại cửa phòng......
Mấy người Tạ Nhất chuẩn bị xuống núi. Đã qua giữa trưa, sắp là buổi chiều Tạ Nhất mới sửa sang xong. Không phải Tạ Nhất lề mề mà là Thương Khâu quá cầm thú.
Tạ Nhất cải trang Thương Khâu một chút. Thương Khâu thay đổi trường bào thuần trắng, tóc rời rạc. Bộ dáng kia quả thực như là một bạch y hiệp khách, hoàn toàn không giống như là Hắc Sơn Lão Yêu, thoạt nhìn như người tu tiên.
Tạ Nhất đi dẫn thợ săn ra, mọi người liền chuẩn bị xuống núi. Tạ Nhất nói với thợ săn bốn người kia là đồ đệ của mình.
"Đây là Nhất Dạ, đây là Nhị Tuần, đây là Tam Tư, đây là......"
Tạ Nhất tức khắc có điểm nói lắp, hoàn toàn chưa nghĩ ra tên cho Thương Khâu. Đột nhiên bảo đặt tên, Tạ Nhất lại học ngành khoa học tự nhiên, cho nên nhất thời không nghĩ ra được từ gì, liền thuận miệng nói bừa:
"Đây là Tứ Hỉ Viên."
Thợ săn kinh ngạc nhìn Thương Khâu. Thương Khâu cũng coi như là ngọc thụ lâm phong, tuấn dật vô cùng, thế nhưng cái tên quái lạ như vậy, thợ săn cảm thán nói:
"Quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong a!"
Tạ Nhất bị chọc cười.
Ai bảo buổi sáng Thương Khâu hành hạ như vậy? Hiện tại là lúc báo thù!
Tạ Nhất liền vẫy tay nói:
"Viên, mang hành lí, chúng ta khởi hành thôi."
Thương Khâu:
"......"
Thương Khâu bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Tạ Nhất tiểu nhân đắc chí, đành phải cầm tay nải cùng thanh kiếm Luyện Không của Tạ Nhất. Kỳ thật tay nải cũng không có gì, chỉ có một thanh kiếm cũ quấn vải bố.
Nhất Dạ:
"Ôi!"
Nhị Tuần:
"Ôi!"
Tam Tư:
"Ôi!"
Ba người kia đồng thời hút một ngụm khí lạnh, mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin tưởng. Mí mắt Tạ Nhất giật giật nói:
"Ba người choáng váng sao?"
Nhất Dạ nói lắp.
"Sư.... sư.... sư...Sư phụ!!"
Nhị Tuần chỉ vào Thương Khâu nói:
"Sư phụ! Sư đệ cầm thanh kiếm Luyện Không!!"
Tam Tư nói:
"Luyện Không nhiều năm theo sư phụ tiêu diệt yêu ma quỷ quái, chính khí rất nặng. Quỷ quái chạm vào liền sẽ hồn phi phách tán hóa thành vũng nước!"
Tạ Nhất hoảng sợ. Thương Khâu hiện tại chính là ác quỷ, lại là yêu tinh. Bất quá Thương Khâu cầm Luyện Không vẻ mặt thản nhiên, hoàn toàn không có chuyện gì. Chỉ có ba đồ đệ kinh hãi không thôi.
Tạ Nhất nhẹ nhàng thở ra. Liền ở lúc này Thương Khâu chạm vào vật trong tay nải, trong nháy mắt có ánh sáng phát ra, tựa hồ là đồ vật bị đốt nóng phỏng tay. Thương Khâu thế nhưng phát ra một tiếng hô nhỏ.
"Ui!"
Thương Khâu liền ném tay nải xuống đất. Tạ Nhất nhanh hỏi.
"Làm sao vậy?!"
Thương Khâu nhìn nhìn bàn tay có điểm cháy bỏng, nói:
"Không có gì, bất quá chính khí rất mạnh!"
Tạ Nhất có điểm mê mang.
Một thanh kiếm gỉ sét mà thôi, cũng không rút ra khỏi vỏ được, sao chính khí mạnh như vậy?
Tạ Nhất đành phải đem tay nải đeo trên lưng mình. Thương Khâu giúp cầm Luyện Không. Thương Khâu mặc một thân màu trắng, cầm thanh kiếm thoạt nhìn cũng rất phù hợp.
Mọi người một đường hướng dưới chân núi đi. Đến hoàng hôn nhóm người liền đến nhà thợ săn. Thợ săn về nhà, con gái thợ săn phi thường mừng rỡ, nhất định phải lưu bọn họ ở lại nghỉ ngơi ăn cơm. Tạ Nhất nhanh cảm tạ, nói:
"Chúng tôi còn phải vào thành Kim Lăng, ngày khác lại quấy rầy."
Con gái thợ săn nói:
"Ân công ngày khác nhất định phải đến đây để tiểu nữ làm hết lễ nghĩa của chủ nhà."
Nàng nói trên mặt có chút ngượng ngùng, liên tiếp nhìn về phía Thương Khâu. Tạ Nhất vừa thấy, tức khắc trong lòng vang lên hồi chuông cảnh báo, nghĩ thầm.
Thương Khâu chính là bộ dạng trêu hoa ghẹo nguyệt!
Con gái thợ săn ngượng ngùng nói:
"Không biết...... Không biết vị ân công này tên gọi là gì? Để tiểu nữ khắc trong tâm khảm."
Thương Khâu không nói gì, tựa hồ không chú ý con gái thợ săn. Nhưng thật ra biểu tình của Tạ Nhất hiện tại rõ ràng ghen tị, hắn cảm giác cũng không tệ lắm, thấy rất đáng yêu.
Tạ Nhất nói:
"Đây là tiểu đồ đệ, Tứ Hỉ Viên!"
Con gái thợ săn:
"......"
Mọi người từ biệt một nhà thợ săn nhanh hướng vào trong thành, trước trời tối xem như về tới trong thành.
Trong thành vừa vào đêm, trời tối xuống đã không có người đi lại. Không biết có phải bởi vì "Hắc Sơn Lão Yêu tàn sát bừa bãi" hay không dù sao thoạt nhìn thực tiêu điều.
Nhóm người đi đến Trâu gia. Tạ Nhất gõ cửa thật lâu không ai đáp lại. Lại gõ cửa, lúc này mới có người tới, nơm nớp lo sợ nói:
"Ai đó?"
Tạ Nhất nói:
"Là tôi! Tạ......"
Nói tới đây, cảm thấy không đúng, Tạ Nhất nhanh sửa miệng nói:
"Yến Xích Hà......"
"Cót két."
Cửa mở ra, là gia đinh lúc trước. Nhìn thấy Tạ Nhất, hắn tức khắc liền khóc, Tạ Nhất sợ tới mức không biết làm sao.
Gia đinh vội vàng nói:
"Đại hiệp! Ngài đã tới!!"
Tạ Nhất nói:
"Làm sao vậy?"
Gia đinh nói:
"Hắc Sơn Lão Yêu...... Hắc Sơn Lão Yêu tới!!"
Mọi người đều theo bản năng nhìn Thương Khâu. Tạ Nhất trong lòng rung lên, nghĩ thầm.
Gia đinh này thật lợi hại, thế nhưng liếc mắt một cái liền nhìn ra Thương Khâu là Hắc Sơn Lão Yêu?
Gia đinh lại nói:
"Híc...... híc Hắc Sơn Lão Yêu đã cướp tiểu thư nhà của chúng tôi đi!!"
Tạ Nhất tức khắc có điểm ngốc, hỏi.
"Cái gì?"
Gia đinh lặp lại nói:
"Hắc Sơn Lão Yêu không biết như thế nào phát hiện, tóm lại đã cướp tiểu thư đi! Chính là vào đêm qua, thật là đáng sợ!"
Đây tuyệt đối không có khả năng. Hắc Sơn Lão Yêu chính là Thương Khâu. Thương Khâu đêm qua cùng mình ở bên nhau, căn bản không có khả năng đi cướp Trâu tiểu thư. Nhưng Trâu tiểu thư lại không thấy!
Gia đinh vội vàng dẫn theo mọi người vào. Trâu lão gia cũng ở nhà. Trong phủ mọi người đều hoảng sợ, nghe nói Yến Xích Hà đã trở lại, Trâu lão gia chạy nhanh đến.
Trâu lão gia nước mắt đầm đìa nói:
"Đại hiệp! Xin cứu con tôi a! Cứu con tôi!"
Trâu lão gia nói liền phải quỳ xuống, Tạ Nhất nhanh ngăn lại, nói:
"Hiện tại không phải thời điểm quỳ, trước đem sự tình ngọn nguồn nói cho tôi nghe một chút đi."
Trâu lão gia thuật lại ngọn nguồn.
Ngày hôm qua bọn họ đem Tạ Nhất đưa đến trong núi xong liền trở về, hết thảy đều bình thường. Trâu lão gia còn đang cao hứng vì mình bảo vệ được con gái. Chỉ là không nghĩ tới......
"Hơn nửa đêm, con của tôi đột nhiên hô to lên "cứu mạng", nhưng chỉ hô một tiếng. Mọi người đều sợ hãi, chạy nhanh tới xem. Tất cả gia đinh cũng đều ra tới, nhưng không thấy được con của tôi. Chỉ có thấy cái này......"
Trâu lão gia nói, từ trong tay áo run rẩy lấy ra một thứ. Tròng mắt Tạ Nhất thiếu chút nữa rơi ra.
Là cái lá! Hơn nữa màu vàng. Cái lá này là từ trâm cài hoa mẫu đơn rơi xuống!
Tạ Nhất kinh ngạc nói:
"Trâu tiểu thư mang cây trâm kia?!"
Trâu lão gia nói:
"Đúng vậy, có cái gì không ổn sao?"
Trâu tiểu thư mang trâm cài khi bị bắt đi. Nói cách khác, trâm cài của mình bị lấy rồi. Không chỉ là bị lấy, trâm cài còn rớt một cái lá, hoá ra trâm cài hoa mẫu đơn bị hỏng rồi!
Tạ Nhất thiếu chút nữa điên rồi.
Không biết trâm cài hoa mẫu đơn bị hỏng rồi còn có thể trở về hay không. Vạn nhất không sử dụng được thì làm sao đây?
Sự tình còn có phần sau. Người Trâu gia chỉ nghe thấy Trâu tiểu thư hô to, hơn nữa chỉ một tiếng. Mọi người vọt vào phòng Trâu tiểu thư, phát hiện bên trong không ai, còn có dấu vết giãy giụa, nhưng không có bị mất đồ vật.
Mọi người đuổi theo ra ngoài, vẫn không có nhìn thấy Trâu tiểu thư, nhưng thấy được Lý bộ khoái té xỉu trên mặt đất.
Tạ Nhất nói:
"Lý bộ khoái?"
Trâu lão gia gật đầu nói:
"Đúng vậy. Lý bộ khoái bị trọng thương, hiện tại còn ở nơi này dưỡng thương, vẫn chưa có thể hồi phủ quan."
Tạ Nhất nói:
"Vậy Lý bộ khoái khẳng định nhìn thấy quá trình Trâu tiểu thư bị cướp đi. Mau dẫn chúng tôi qua đó."
Trâu lão gia dẫn mấy người Tạ Nhất đi phòng dành cho khách. Lý bộ khoái vẫn luôn hôn mê từ đêm qua đến bây giờ. Đại phu cũng không có biện pháp. Thời điểm bọn họ đến, đại phu còn ở trong phòng.
Mọi người đi vào phòng dành cho khách, quả nhiên thấy Lý bộ khoái nằm ở trên giường, sắc mặt trắng bệch, còn có điểm khô quắt. Thương Khâu chỉ là nhìn thoáng qua, nói:
"Hắn mạng lớn."
Bộ dạng Lý bộ khoái cận kề cái chết. Có thể là người Trâu gia kịp thời đuổi tới, cho nên kẻ bắt Trâu tiểu thư không có kịp lấy mạng Lý bộ khoái.
Lý bộ khoái nằm ở trên giường, hai mắt nhắm nghiền. Thương Khâu đi qua, chỉ là giơ tay nhẹ quơ một chút. Tay áo màu màu trắng run lên, phát ra tiếng gió nhẹ.
Lý bộ khoái đột nhiên liền mở mắt, tựa hồ thở không nổi, dùng sức hút khí.
Mọi người nhìn thấy Thương Khâu quơ tay một chút liền đánh thức Lý bộ khoái, đều chấn kinh không thôi. Trâu lão gia vội vàng nói:
"Vị đại hiệp này là......?"
Tạ Nhất ho khan một tiếng, nói:
"Đây là tiểu đồ đệ, gọi là Tứ......"
Nói còn chưa xong, Thương Khâu đã một phen nắm eo Tạ Nhất. Bị niết Tạ Nhất giật mình, linh hồn nhỏ bé thiếu chút nữa bay.
Không biết sao lại thế này, cảm thấy thủ pháp của Thương Khâu đặc biệt dâm...
Thương Khâu nhàn nhạt nói:
"Tôi là Thương Khâu."
Lý bộ khoái tỉnh lại, tức khắc có chút mơ hồ, không biết đã xảy ra sự tình gì, ngay sau đó khẩn trương nói:
"Mau! Mau cứu người! Trâu tiểu thư...!"
Trâu lão gia vừa nghe hắn nói như vậy, lập tức liền khóc. Tạ Nhất nói:
"Lý bộ khoái, rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì? Ngài đã hôn mê một ngày."
Lý bộ khoái vừa nghe, tức khắc chấn kinh không thôi, nói:
"Tôi đã hôn mê một ngày?! Vậy Trâu tiểu thư......"
Hắn nói, nhìn về phía Trâu lão gia. Trâu lão gia lại bắt đầu khóc, không nói lời nào. Lý bộ khoái cũng có thể minh bạch.
Lý bộ khoái hồi ức nói:
"Ngày hôm qua ở trên đường đụng phải ba đồ đệ của ngài......"
Lý bộ khoái đêm qua cực lực phản đối bọn họ đem "Trâu tiểu thư" coi như tế phẩm gả đi. Nhưng hắn phản đối không có hiệu quả, bị thôn dân mang đi rồi. Sau đó Lý bộ khoái không cam lòng, muốn lên núi đi ngăn cản, kết quả đi đến một nửa liền thấy được ba đồ đệ lạc đường đi trở về của Tạ Nhất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...