-Hướng Thiên, bên này, bên này.
Đúng lúc này, Hướng Thiên nghe thấy một giọng nói gọi mình.
Hắn tìm kiếm giọng nói thì phát hiện Tôn Như cùng một nhóm thanh niên đi đến bên này.
-Tôn Như tỷ, lâu rồi không gặp.
Từ khi chia tay, tỷ vẫn tốt chứ?
Hướng Thiên nhìn nàng cười hỏi.
-Hừ, không tốt chút nào cả.
Tỷ bị đám m Quỷ bám đuổi đến tận học viện.
Giao thủ mấy lần, tỷ cùng mọi người bị thương không nhẹ.
Tôn Như khi nghe nhắc đến việc bị đuổi giết thì túc giận không nhẹ.
Nghe ra thì đám người hộ tống nàng cũng ăn rất nhiều khổ.
-May mắn là trên đường gặp được sư huynh sư tỷ và lão sư, cũng không có thương vong về người.
Đám m Quỷ thật sự đáng giận.
Tôn Như mỗi lần nhắc đến đám m Quỷ đều nổi giận đùng đùng.
Bỗng nhiên, hai mắt của nàng nhấp nháy như ánh sao nhìn Hướng Thiên hỏi.
-Tỷ biết đệ rất có tài nhưng không nghĩ đệ lại có tài đến thế.
Huyền Anh lão sư đánh giá đệ rất cao.
Lão sư chưa bao giờ đánh giá ai như vậy cả.
Hướng Thiên nghe khen thì rờ cái đầu trọc của mình ngại ngùng.
Ngư Thần bên cạnh nhìn hắn có hành động này thì sững sờ.
Tên này trong mắt hắn là một lão quái vật bằng cách nào đó sống lại, sao hành động kia lại rất giống như một đứa nhóc thế kia.
Thật sự khó hiểu.
Tất nhiên là Hướng Thiên còn rất trẻ, tuổi ba kiếp cộng lại cũng không bằng một gốc tuổi của Ngư Thần.
-Tôn Như, đây là người mà muộn nói đã cứu mạng muội.
Đi theo Tôn Như là một nhóm người của lớp Ám.
Bọn họ phần lớn đều là năm ba trở lên học viên.
Hướng Thiên nhìn người vừa lên tiếng thì kinh ngạc phát hiện năng lượng phép thuật trên người này khá kỳ quái.
Lúc đậm lúc nhạt, đây là hiện tượng đột phá mà chưa ổn định cảnh giới.
Nói thật thì Hướng Thiên là kẻ mù khi nói về phép thuật hay tu luyện cảnh giới ở thế giới này.
Cũng vì Nhạc Phong lần nào bị hỏi đến đều nói hắn sẽ học được mọi thứ ở học viện.
Nhưng với ánh mắt của kẻ từng tu luyện thì phát hiện một người vừa đột phá thì không khó.
Đặc biệt một tên mới đột phá lại không chịu bế quan để đánh vững cảnh giới.
-Sư huynh, đúng vậy! Đây là Hướng Thiên muội từng nói đến.
Chưa thức tỉnh phép thuật đã chém một đám m Quỷ cấp hai và cấp một.
Ngoài ra, ma y thuật dùng châm cực cao.
-Hướng Thiên, đây là sư huynh của ta.
Tên là Tống.
Cùng đến từ hội Thiên Huyền.
-Chào Tống sư huynh, chúc mừng huynh đột phá cảnh giới.
Hướng Thiên cười nhạt nói.
Tống kinh ngạc nhìn Hướng Thiên, sau đó hắn tập trung nhìn kỹ học viên mới này.
Hắn đúng là vừa mới đột phá không lâu, cảnh giới chưa vững chắc, nhưng không phải ai cũng nhận ra.
Kỳ quái! Kỳ quái!
-Bắt đầu từ lớp Ám! Học sinh mới nào muốn ở phòng cấp cao của lớp Ám, tiến lên trước một bước.
Cuồng Sinh lão sư vừa dứt lời thì có tám người đứng ra từ lớp Ám.
-Quy định đơn giản.
Đánh gục tất cả địch thủ, khiến học viên khác chịu thua.
Tám người lớp Ám đi đến giữa phòng.
Bọn họ đứng thành một vòng tròn, cảnh giác nhìn nhau.
-Bắt đầu!
Tiếng hô bắt đầu vừa vang lên thì cuộc hỗn chiến diễn ra.
Nói đến thì tám học viên này không kém, tất cả mỗi kẻ đều có thân thủ khá tốt.
Sức chiến đấu cũng thuộc hạng thiên tài.
-Bốp, bốp, bốp
Trong tám người, có hai người học viên mới lớp Ám khá nổi bật.
Một người thiếu niên khá nhỏ nhắn, kỹ thuật chiến đấu rất kỳ lạ.
Hắn dùng tốc độ cao, bám sát đối thủ, thường xuất hiện ở góc chết, đánh gục đối thủ.
Người thứ hai là một thiếu niên to lớn, tay chân cơ bắp cuồn cuộn.
Sức bộc phát rất mạnh, quyền pháp rất có lực, hạ bàn vẫn chắc.
Chiến đấu chỉ sau một lúc thì kết thúc, hai người đứng vững là thiếu niên nhỏ nhắn và tên cơ bắp.
Bọn họ không gia thủ mà quyết định phân chia hai phòng đơn.
Có vẻ hai tên này quen biết từ trước, tên nhỏ con gọi Ken zi còn thằng to con là Sun zi.
-Người chiến thắng là Ken Zi và Sun Zi.
Tiếp theo là lớp Ma.
…
Chiến đấu vẫn tiếp tục, lớp Ma và lớp Hắc cũng không có quá nhiều người nổi bật.
Lớp Ma và Hắc có sáu người giam gia tranh phòng đơn, chiến đấu kéo dài cuối cùng cũng phân ra thắng bại.
Có điều, không có học viên mới nổi bực, sức chiến đấu ngang nhau.
-Hướng Thiên, đệ tham gia chứ?
Tôn Như hai mắt lấp lánh nhìn Hướng Tôn hỏi.
-Có, đệ tham gia.
Đệ muốn phòng riêng.
Không biết phòng cấp cao như thế nào?
Hướng Thiên muốn có phòng riêng để tu luyện.
Hắn đã định bắt đầu tu luyện hai môn Phật Môn pháp thuật nhưng hệ thống đã không cho phép.
Nói hắn thức tỉnh phép thuật đã đủ, nhưng còn thiếu một thứ để học phép thuật.
-Đệ yên tâm, phòng đơn cấp cao sẽ khiến đệ kinh ngạc.
Nhưng đệ nhẹ tay một chút, đừng đánh chết người.
Tôn Như giọng nói không nhỏ, khiến mọi người hướng nàng nhìn tới.
Trong đó có rất nhiều người mang theo ánh mắt kinh ngạc, hiếu kỳ nhìn Hướng Thiên.
Hướng Thiên cười khổ, hắn phát hiện đám học viên mới ánh mắt có chút địch ý.
Hắn chưa bao giờ khinh thường đám học viên mới này, vừa rồi các lớp chiến đấu, hắn nhận ra một số thiên tài đều được đào tạo từ nhỏ.
Phong cách chiến đấu và kỹ thuật khá là nhuần nhuyễn.
-Lớp Dạ, người muốn tranh phong tiến lên phía trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...