Quái Dị Thẻ Ma Pháp


‘Ầm’
Một tiếng nổ kinh thiên phát ra.
Lỗ đen trên đầu Nhất Thiên đổ ập xuống, hai bên lỗ đen ép chặt, nuốt chửng tứ đại chí tôn cùng Hắc Ám và Nhất Thành.

‘Hử! Ngươi nghĩ vậy có thể giết ta sao?’
Hắc Ám giọng nói rét lạnh và đầy mỉa mai.

Hắn nhìn Nhất Thiên linh hồn như nhìn một con kiến hôi.
Nhất Thiên linh hồn nghe vậy cũng không phản ứng gì nhiều.

Chỉ cười đến quái dị nhìn Hắc Ám bóng dáng tạo thành từ hắc khí trước mắt.

Lỗ đen đổ ập xuống đầu Hắc Ám và Nhất Thiên.

Thuật ngữ hiến tế vang vọng khắp lỗ đen nhưng Hắc Ám vẫn đứng sừng sững trong lỗ đen không gian không chút ảnh hưởng.
‘Hừ, một con kiến lại muốn phá hỏng kế hoặc của ta.

Mộng tưởng sao? Ngươi chết được rồi.’
Phụt
Hắn dùng sức rút ngọn giáo bóng tối ra khỏi linh hồn Nhất Thiên.

Ngọn giáo bóng tối ngay khi được rút ra, ngọn lửa thiêu đốt linh hồn Nhất Thiên cũng lụi tắc.

Hắc khí trên tay của Hắc Ám xâm nhập lấy ngọn giáo khiến nó trở thành ngọn giáo bóng tối như trước.

Có điều màu tím trên ngọn gió đã giảm đi rất nhiều.

‘Uh, linh hồn ta thu thập mấy vạn năm lại bị ngươi hủy hơn nữa.


Ngươi chết cũng không còn hối tiếc đi.’
Hắc Ám cười lạnh, ngọn giáo bóng tối bừng bừng hắc khí, một giáo, đâm thẳng về phía đầu Nhất Thiên.
‘Ngươi dám giết hắn?’
Ngay đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc..

một tiếng quát lạnh vọng đến.

Theo sau tiếng quát là một đoàn ánh sáng trắng lướt nhanh di chuyển trong lỗ đen.

‘Keng’
Một tiếng như kim loại va chạm vang lên, ánh sáng kia cực nhanh ngăn chặn một thương của Hắc Ám đánh thẳng đầu Nhất Thiên.
Nhất Thiên nhìn bóng hình mờ ảo màu vàng đang ngăn trước mắt hắn thì cười nói.
‘Lâu rồi không gặp, Vật Chất Bí Ẩn!’
Lần này nụ cười của hắn hiện lên một cách thê lương, không còn ngạo mạn cùng tà ác nữa.

Vật Chất Bí Ẩn, vì nó mà hắn sống sót, vì nó mà quê hương hắn hủy diệt, nhưng hắn nên trách cứ nó ư? Nói đùa! Nhìn ở bất cứ mặt nào, hắn cũng không trách được Vật Chất Bí Ẩn, phải cảm ơn nó đã cho mình cơ hội sống một lần nữa, và đi đến ngày hôm nay mới đúng.

Hắn chỉ là cảm thấy buồn khi gặp lại nó mà thôi.

‘Khặc khặc… ngươi ngăn ta cũng không cứu nổi hắn.

Linh hồn hắn thiêu đốt đã đến hồi kết, lâu như vậy vẫn còn tồn tại đều nhờ sức mạnh linh hồn bên trong ngọn giáo bóng tối.’
Không đợi Vật Chất Bí Ẩn lên tiếng, Hắc Ám bên kia đã tiếp tục xuất thủ.

Ngọn giáo bóng tối hóa thành vô vạn thanh trên hư không đánh về phái Nhất Thiên và Vật Chất Bí Ẩn.

Vật Chất Bí Ẩn cũng không kém, tay nó như hóa thành ngàn vạn ngăn lại công kích của Hắc Ám.

‘Keng Keng …’
Từng cái phất tay, từng cái va chạm đều khiến không gian trong lỗ đen lung lay như sắp đổ.

Nhất Thiên nhìn chầm thân ảnh trước mắt đang giúp mình chống đỡ thì cười khẽ lắc đầu.

Hắn linh hồn đang dần dần tan biến, không lâu nữa sẽ biến mất.
Vật Chất Bí Ẩn vì cố gắng bảo vệ hắn, một tên sắp chết mà bị đánh lùi liên tục.

Thậm chí dưới một thương bất ngờ của Hắc Ám, chân phải của Vật Chất Bí Ẩn đã bị hắc khí lây nhiễm.

Thân thể màu vàng vấy bẩn hắc khí rất dễ dàng nhận lấy.

‘Người từ đầu đã không phải đối thủ của ta.

Bây giờ lại cố bảo vệ một tên sắp chết.

Ngươi thật sự ngu xuẩn.’
Hắc ám cười lên điên cuồng, công kích càng hung hăng.

Cả người hoá thành một đoàn ánh sáng đen hoà vào Ngọn Giáo Bóng Tối, cả người lẫn giáo lao vút trong không gian đâm thẳng tới Vật Chất Bí Ẩn.
‘Nguy hiểm!’
Công kích bất ngờ của Hắc Ám khiến Nhất Thành giật mình hét lớn.


Vật Chất Bí Ẩn vội vàng bùng phát sức mạnh, tạo thành một tấm chắn trước mắt.
‘Ầm’
Một tiếng nổ lớn vang vọng, Vật Chất Bí Ẩn phòng ngự vỡ nát.

Cả người bị đánh bật lùi ra sau, va vào linh hồn Nhất Thiên mới dừng lại.
‘Ha ha ha, chỉ bằng các ngươi mà muốn ngăn cản ta! Thực sự nực cười!’
Hắc Ám ngửa đầu cười lớn.
‘Người không sao chứ? Ngươi cần gì phải làm như vậy! Ta sắp tan biến, ngươi đang cố gắng bảo vệ một tên sắp chết, đáng sao?’
Nhất Thiên linh hồn cười nói.

Linh hồn hắn giờ đây đã xuất hiện các vết nứt nhỏ li ti khắp cơ thể.

Chân hắn đã bị thiêu đốt đến tan biến.

Chỉ một lúc nữa, hắn sẽ biến mất thật sự trong vũ trụ này.

Nhưng hắn không chút đau khổ, chỉ cảm thấy nhẹ nhàng như được giải thoát.

‘Haizz, đáng chứ! Chính ta là kẻ đã khiến quê hương ngươi hủy diệt.

Ta nợ người lần đó! Cuộc chiến chí tôn định sẵn chúng ta thất bại nhưng ngươi lại trở thành biến số.

Khiến chiến cuộc thay đổi, vì vậy ta nợ người thêm một lần nữa.’
Vật Chất Bí Ẩn thở dài rồi nói tiếp.

Ánh sáng màu vàng trên người Vật Chất Bí Ẩn đang ảm đạm dần.

Có vẽ một kích vừa rồi đã gây không nhẹ thương tổn cho nó.

‘Đối với bọn ta, sinh mệnh các ngươi rất nhỏ bé.

Nhưng nhân quả đã kết, ta phải làm gì đó để bù lại nếu không hậu quả khôn lường.

Vũ trụ có quy luật của nó, muốn tồn tại, tất phải tuân theo.’
‘Lần đó, ngươi mang ta rời đi Trái Đất đã cứu mạng ta.


Ngươi trả một lần nợ.

Lần này ngươi cứu ta khỏi bị Hắc Ám giết chết là trả nợ lần hai.

Thật ra, đến giờ chúng ta đã hoà.’
Nhất Thiên cười nói.
‘Các ngươi nói xong di ngôn rồi sao?ha ..

ha..

Để tiễn các ngươi lên đường.

Sau này, vũ trụ này sẽ do ta khống chế!’
Hắc Ám cười ha hả nói.

Hắn từng bước tiến tới, vừa đi vừa nhìn Nhất Thiên cùng Vật Chất Bí Ẩn nói.
‘Chỉ cần ngươi chết, vũ trụ pháp tắc sẽ rơi vào hỗn loạn.

Ta có thể dễ dàng trục xuất kẻ thực hành pháp tắc khỏi vũ trụ.

Lúc đó, vũ trụ này do ta quảng hạt, do ta nắm giữ.’
Hắc Ám càng nói càng hiện rõ hung quang.

‘Các ngươi chết hết đi!’
Ngọn giáo bóng tối trên Hắc Ám bùng cháy hắc khí, một giáo lao thẳng đâm đến Vật Chất Bí Ẩn.

‘Kết Thúc rồi sao?’
Nhất Thiên nhìn thấy Hắc Ám công tới cũng không có chút sợ hãi, hắn nhếch môi cười khẽ hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui