Nhất Thành bản thể sau khi cơ thể được chữa trị, còn đột phá nữa nên tinh thần rất thoải mái. Ngồi thẳng dậy, cười nối với bản sao của mình:
- Có gì mà biến thái. Chuyện thường mà thôi. Dù sao ta cũng đã từng cảnh giới Bảy sao pháp sư thiên long. Bây giờ chỉ trong giai đoạn hồi phục cảnh giới.
Nhất Thành bản sao theo tính cách thì cũng nghe rồi bỏ qua. Hăn hỏi:
- Ngươi hồi phục hoàn toàn rồi vậy chúng ta cũng nên giải quyết chuyện ở Huyết Nguyệt Cốc chứ?
Nhất Thành bản thể gật đầu,
- Uh, chúng ta nên giải quyết chuyện ở Huyết Nguyệt Cốc nhưng ta nghĩ không dễ thế đâu, ngươi có cảm nhận được bên ngoài tràng đầy hắc khí không?
Nhất Thành áo trắng gật đầu. Bản thể nói tiếp:
- Ta sợ rằng vết nứt không gian kia chính là cổng dẫn đến quái dị thế giới. Với thực lực bây giờ của chúng ta có thể săn giết bên ngoài, tuyệt đối không thể vào sâu bên trong vì sẽ rất nguy hiểm. Một ngày một đêm, có thể đám quái dị đã tập hợp đủ lực lượng chuẩn bị công kích. Hy vọng mấy thế lực lớn biết chuyện này mà nhanh chóng cử nhân lực đến đây.
Ngay khi hai người định ra ngoài thì giật mình vội vàng bật người dậy. Hai người liếc mắt nhìn nhau rồi nở một nụ cười âm trầm. Bản thể cười nói:
- Chúng ta không cần vào Huyết Nguyệt Cốc nữa rồi, bọn chúng đã tự động ra tìm chúng ta rồi đó!
Nhất Thành áo trắng cười nói:
- Ta cướp ‘hạt giống ma thần’ của bọn chúng. Ta đã nghĩ chúng nên tìm đến từ tối hôm qua, không nghĩ đến sáng nay mới đến, thật sự là lâu hơn ta nghĩ nhiều.
Nhất Thành bản thể cười nói:
- Bọn chúng đã thấy thực lực của ngươi, nếu có chút trí tuệ thì sẽ không đơn giản tìm ngươi như vậy.
Hai người xốc lại quần áo, đi ra khỏi Tiểu Tiểu thôn. Hai người ngẩng đầu nhìn thì thấy bầu trời bị hắc khí bao phủ. Ánh mặt trời không thể xuyên qua đám hắc khí này vì vậy mà không khí bây giờ rất âm u quỷ dị. Đứng đối diện với bọn họ chính là một đội quân quái dị. Đúng vậy là một đội quân, kẻ cầm đầu là một tên Phi Quái đỉnh phong. Từ hắc khí trên người thì chiến lực phải cấp Đại Pháp Sư tám sao. Phía sau hắn còn có ba trên Phi Quái sơ cấp, chiến lực khoản 7 sao Đại Pháp Sư. Còn lại ác mấy trăm tên quái dị tạp nham, đẳng cấp cao nhất là Tử Quái, thấp nhất là Cương Quái.
Sau khi quan sát đội quân quái dị, Nhất Thành ngẩng đầu nhìn về nứt không gian kia.Vết nứt kia đã ổn định, không còn dấu vết mất ổn định. Có điều, hình như có một lớp màng gì đó đang che đậy vết nứt. Khi Nhất Thành nhìn vào cảm thấy rất kỳ quái.
Đám quân Quái Nhìn thấy hai ngươi thì hắc khí trên mặt dày đặc, tên cằm đầu nhìn chầm chầm hai người không rời mắt. Sau đó hắn dùng ngôn ngữ quái dị hết cái gì đó rất kỳ quái.
Nhất Thành bản tôn không hiểu tiếng quái dị nhưng hắn thấy cả quái dị tấn công thì hiểu tên lại vừa hét cái gì. Hắn quay Nhất Thành áo trắng bên cạnh nói:
- Tên đầu lĩnh giao cho ta, mấy tên còn lại phần ngươi. Nếu không được thì đừng gắng sức.
Nhất Thành áo trắng lắc đầu cười nói:
- Ta không yếu đến mức đó đâu! Ngươi chưa bao giờ để tâm tìm hiểu Đao Pháp và phép thuật về nó, vì thế mới không hiểu nó mạnh mẽ và đáng sợ đến bao nhiêu đâu.
Nhất Thành bản thể cười, hắn đúng là không nghiên cứu nhưng cũng hiểu được phần nào. Nhắc nhở chỉ là cho có mà thôi.
Nói thì dài, đám quái dị đã xong đến nơi. Hai người Nhất Thành hóa thành một bóng trắng một bóng đen lao ra đón đầu đám quái dị.
Nhất Thành bản thể hóa thành bóng đen lao đến đòn đầu tên quái dị Phi Quái đỉnh phong. Không chờ tên kia xuất thủ, hắn liền lao đến tung ra một đấm vào đầu tên này. Phi Quái đỉnh phong cũng không sợ hãi mà cũng xuất thủ. Cũng cùng một lúc đấm một đấm đón đỡ đấm của Nhất Thành.
- Oanh
Va chạm trên xuất hiện, sóng xung kích kịch liệt khuếch tán, cả hai cùng một lúc bị đẩy lùi, đám quái dị xung quanh vội vàng tản đi, chừa một khoảng lớn cho chiến trường của hai người.
Phi Quái đỉnh phong hai mắt đen kịt, quang mang chợt loé, lấy đầu ngón chân làm trục, đột nhiên thân người chùng thấp xuống. Cả người cấp tốc xoay tròn như con quay, chỉ trong nháy mắt, trên mặt đất đã muốn xuất hiện một cơn lốc nhỏ, đem cây cối, thậm chí bùn đất đồng loạt cuốn lên, phạm vi càng lúc càng lớn, uy lực cơn lốc càng ngày càng mạnh!
Giữa không trung vang lên tiếng gào thét bén nhọn, đâm phá màng tai người bình thường, nhanh như thiểm điện hạ xuống. Không trung phát ra sóng âm bàng bạc, Nhất Thành tốc độ đạt đến cực hạn, thân hình cùng quần áo ma sát không khí vọng lại tiếng xé gió mãnh liệt!
Tay phải Nhất Thành đưa ra phía trước, nắm chặt thành nắm đấm, tay trái ở phía sau, nâng lên bằng vai, một đầu tóc dài đen bóng, lao vút đi.
Cả cơ thể Nhất Thành giống như một mũi tên nhọn bắn ra! Gào thét hướng Quái Dị phóng tới!
- Gầm
Phi Quái gầm lên điên cuồng, trên mặt đất cơn lốc đột ngột từ dưới mặt đất mọc lên, nghênh đón đạo thân ảnh màu đen của Nhất Thành.
- Bốp, Bốp
Hai bên chợt tiếp xúc, đột nhiên phát ra một trận tiếng vang kỳ quái. Hai cổ cự lực lập tức cùng lúc biến mất. Nhất Thành xuất hiện trước mặt Phi Quái, hai tay xuất ra một loạt quyền ảnh đổ ập đến phía Phi Quái.
Phi Quái song chưởng hắc khí lượn lờ, hóa thành trảo thủ, cũng không một chút do dự mà đón nhận quyền đang đánh đến, một người một quái dị, bốn bàn tay chỉ một thoáng giao thủ mấy trăm lần. Đột nhiên…
- Phập
Xuất hiện một tiếng đâm trúng vang lên, Phi Quái thân mình đảo lộn ra xa, Nhất Thành thân thể cũng lảo đảo lui về phía sau. Cả hai vừa lui lại, khoảng cách giữa hai người đã kéo dài hơn mười trượng!
Mật đất nơi xuất thủ vỡ nát, không nghĩ đến mới xuất thủ một lượt, lại tạo ra tàn phá lớn như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...