Editor: Vi Vi
~~~~~~~~~~~~~~~
Frey cùng Levi là điển hình của thiếu niên nghiện tinh tế võng, ngày thường ngoại trừ đến học viện đi học thì chính là ngâm mình trong thế giới.
Trước kia Vick còn theo chân bọn họ cùng nhau chơi, hiện nay đã dời lực chú ý đến mỹ thực của Nhan Yên.
“Cái gì gọi là u mê thế giới? Chẵng lẽ trước kia không phải cậu cũng vậy sao? Còn không biết xấu hổ mà nói tụi tớ?” Frey tức giận trừng Vick, cũng không cảm thấy trầm mê thế giới có cái gì không đúng.
Levi cũng gật gù nói: “Chúng tớ là ở đấu trường tôi luyện kỹ thuật điều khiển cơ giáp, cậu đó thật lâu rồi không vào, không biết trình độ sụt lùi bao nhiêu nha?”
Vick nhướng mày: “Có sụt lùi hay không lần sau đi thử luyện chẳng phải sẽ biết à? Đừng quên, tớ có người chị họ đến từ Herriel đấy!”
Frey cùng Levi sôi nổi khinh bỉ Vick, loại bạn bè chọc tâm bạn mình vẫn nên bỏ đi!
Hai người tức giận đến mức cúi đầu không nói lời nào, ánh mắt dừng trên đồ ăn được Nhan Yên bày ra.
“Đây là điểm tâm bạn học Nhan nói à?”
Ánh mắt Frey cùng Levi dính chặt vào món tinh xảo đẹp mắt trước mặt, điểm tâm mang theo mùi hương làm say mê lòng người.
Nhan Yên mỉm cười giới thiệu nói: “Xíu mại thủy tinh, bánh như ý, điềm mật tiễn nhi, đầu sư tử, lúa hương thịt, bánh trôi ủ rượu tổng cộng có sáu loại, đều là được làm từ các nguyên liệu nấu ăn tớ mua gần đây trên Tinh Võng.”
Frey cùng Levi đều mờ mịt, hai người ngơ ngác lắc đầu: “Tất cả đều chưa từng nghe qua.”
Vick thì kinh ngạc ra miệng: “Yên Yên, mỹ thực này sao với lần trước cậu làm còn tinh xảo xinh đẹp gấp nhiều lần, quả thực chính là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, không! So với nghệ thuật bình thường càng thêm mê người!”
Nhan Yên nhìn nhìn mấy món điểm tâm, nói đúng sự thật: “Trước đây đối với các nguyên liệu của tinh tế chưa quen thuộc, gia vị có thể sử dụng cũng không nhiều lắm, gần đây có tự bản thân điều chế thử một ít, nhưng mà vẫn không đủ, tuy rằng nguyên liệu nấu ăn cùng trước kia có chút khác biệt, nhưng hương vị chắc là không khác lắm, mọi người nếm thử đi, nếu ăn ngon về sau tớ sẽ làm nhiều thêm chút.”
Frey cùng Levi còn đang khiếp sợ chưa định lại tinh thần, Vick đã gấp không chờ nổi cầm một muỗng múc lên ăn.
Nhân lúc hai tên gia hỏa này còn chưa phản ứng kịp ăn nhiều một chút!
Đầu tiên là xíu mại thủy tinh.
Phần vỏ óng ánh nõn nà như cái túi nhỏ, bên trong chưa đầy những hạt gạo như trân châu, toàn bộ miếng xíu mại như đang lấp lánh sáng lên, quả thực giống như thủy tinh lóng lánh.
“Yên Yên, cái này nhìn hơi giống tiểu long bao lần trước ăn nhỉ?” Vick phát biểu cảm nghĩ của mình, trong ánh mắt chứa đầy sự thèm ăn.
Nhan yên gật đầu tán đồng nhìn Vick một cái: “Cũng coi như chung một loại bột, nhưng các làm thì không giống, tên gọi cũng không giống nhau, đương nhiên, hương vị lại càng khác biệt!”
Vick đáp lại một tiếng, trong ánh mắt kinh ngạc của Frey cùng Levi đem xíu mại đưa vào trong miệng.
Giây tiếp theo, Vick đã không nhịn được đưa hai tay nâng mặt biểu tình hạnh phúc như là đang nằm mơ.
Cái hình ảnh này Frey cùng Levi hai người là lần đầu tiên chứng kiến!
Nhưng mà xem hình ảnh người khác ăn luôn làm lay động bản thân, hai người không hẹn mà cùng cầm muỗng múc một miếng xíu mại nếm thử.
Đồ ăn nhìn bề ngoài tinh xảo như vậy cộng thêm mùi hương tỏa ra mê người đến thế chắc sẽ không khó ăn lắm.
Chờ Frey cùng Levi chân chính nếm được hương vị của xíu mại, biểu cảm như được thời gian ngưng động.
Cái hương vị gì đây?
Phần vỏ tinh tế mềm mại, vừa chạm răng một cái, nháy mặt khoang miệng được bao vây trong sự mềm mại mượt mà của gạo, phần gạo tựa hồ còn có một mùi hương nồng nàn đang ngập tràn trong cơ hàm, một tầng lại một tầng đánh thẳng vào vị giác, làm người ăn không phục hồi lại tinh thần.
Hai người vô ý thức chuyển động cơ hàm, biểu cảm lại trống rỗng.
Vick so với Frey cùng Levi còn tốt hơn một xíu, vẻ mặt cậu cũng là say mê, ăn xong rồi vẫn còn nhớ cách phát âm: “Không chỉ đẹp hơn so với bánh bao nhỏ lúc trước, hương vị còn tuyệt hơn gấp nhiều lần! Tớ ăn mà có cảm giác muốn đem đầu lưỡi nuốt cùng!”
Nhan Yên thấy Vick thích, trong lòng cũng rất cao hứng, “Nhưng đừng nóng vội ăn, món ngon phía sau vẫn còn nhiều lắm đấy! Nào, tới điểm thử món bánh như ý này đi, là điểm tâm ngọt, thử xem như thế nào?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...