Ngày hôm sau, Nhan An An trở lại phòng vẽ tranh, cả hai cô bé trợ lý đều có vẻ kỳ lạ.Ngày thường, bình thường một là có Đoạn Tuyết hoặc là có Lâm Khả có mặt ở phòng vẽ.
Còn đặc biệt xuất hiện cả hai người thì đếm trên đầu ngón tay.
Hơn nữa cô vừa vào cửa, Lâm Khả lập tức tươi cười chào hỏi cô: " Chị An An, chị có khát không?" Có muốn hay không em rót cho chị cốc nước nha".
Cô lắc lắc đầu.
Mới vừa ngồi xuống, Đoạn Tuyết lại đi đến trước mặt cô mà dò hỏi: "Chị An An, chị ăn sáng không, có muốn hay không em đi đến quán bên cạnh mua món bánh rán mà chị thích nha".
"Không cần".
Nghe vậy, Đoạn Tuyết cùng Lâm Khả đều im lặng.
Nhan An An đột nhiên há miệng thở dốc, lời còn chưa kịp nói, hai người kia lập tức ngẩng đầu, tập trung tinh thần mà nhìn cô chằm chằm, làm cô có chút hoảng.
.....
Sau đó cô sửa sang lại một chút đồ vật, rồi sau đó đứng dậy, Lâm Khả lập tức xông tới.
"Chị An An, chị định đi đâu vậy?"
"Đi ra ngoài một chuyến, làm sao vậy?"
Nhan An An đầy nghi ngờ mà cảnh giác nhìn hai cô.
Đoạn Tuyết ở một bên điên cuồng ra ám chỉ, Lâm Khả lại một bên lại chớp mắt vài cái, hai cô gái ở dưới mí mắt cô, mà nhìn nhau ra ám hiệu, Nhan An An có ngốc cũng nhìn ra vấn đề.
Cô hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Đoạn Tuyết hít mạnh một hơi, "Chị An An, em nói chị không được mắng em nha"
" Ừ, nói"
Tiếp theo, Đoạn Tuyết trầm mặc cả nửa ngày vẫn chưa nghĩ ra nên mở miệng nói như thế nào, Lâm Khả liền đem cô sang một bên nghiêm nghị nói: " Để em nói!"
Cô đứng trước mặt Nhan An An, làm động tác cố lên rồi nói: " Chị An An, ngày hôm qua thời điểm chị vẽ vị phu nhân kia, em nhất thời tiện tay chụp một cái, lại tiện tay đăng trên vòng bạn bè"
Nhan An An bình tĩnh mà nhìn cô, ý bảo cô tiếp tục nói.
"Sau đó có một vị bạn học, đại khái là cảm thấy chị họa nhân vật rất đẹp, đem ảnh chụp đăng trên diễn đàn học tập.
Ngay từ đầu mọi người đều thảo luận về bức tranh, sau lại không biết thế nào lại nói về chị"
"Một người ở khu bình luận nói về chị, từ cao trung đến đại học chị vẫn luôn xuất ngoại đi học.
Đúng rồi, bọn họ còn nói chị đang học nghiên cứu sinh chưa tốt nghiệp xong đã trở lại."
"Lúc này quản lý viên hẳn nên xóa bài hoặc cảnh cáo, thế những hắn ta không làm lại còn đem thẳng bài đăng đấy ghim lên đầu diễn đàn.
Tiếp theo bị lão sư phát hiện, liền xóa bài kịp lúc"
" Nhưng là Triệu Hinh Nhiên không biết vì cái gì, chuyện trên diễn đàn không đến lượt cô ta quản, cô ta còn cố tình chạy trên phòng hiệu trưởng một chuyến, kết quả hiệu trưởng nói người quản lí không coi quy định của nhà trường ra gì, phải làm cho cậu ta có một bài học nhớ đời, còn nói người quản lý lại đây xin lỗi chị.
Cho nên chốc nữa có người qua đây chị cũng không cần quá ngạc nhiên."
Nhan An An: "..."
Đoạn Tuyết tính dò hỏi: "Chị An An, chị không có tức giận chứ?"
Lâm Khả vẻ mặt áy náy: "Chị An An, em không biết sẽ vì chụp một bức ảnh mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy"
Nhan An An thật sự không có tức giận, có điều cô có chút thắc mắc, "Các diễn đàn đều sẽ bị quản lý nghiêm ngặt đến vậy sao?"
Lâm Khả giải thích nói: "Không giống nhau, diễn đàn này do nhà trường thành lập, chỉ cho giao lưu học tập, mấy chuyện bát quái tuyệt đối không cho thảo luận.
Hơn nữa quản lý viên cũng vô cùng nghiêm khắc"
" Nếu nghiêm khắc như vậy, người kia vì sao còn phạm phải sai lầm?"
Lâm Khả nhíu mày, "Không biết được, chắc là đầu óc tạm thời bị nhúng nước.
Người quản lý viên ở trường em vô cùng lợi hại, chưa từng có sai lầm như vậy"
Lâm Khả đang nói, Nhan An An liền thấy được một nam sinh ở cửa.
"Tinh Vũ" Nhan An An giật mình mà kêu một tiếng.
Nam sinh Thẩm Tinh Vũ đi đến, đứng trước mặt cô, " Chị An An"
Lâm Khả không khỏi kinh ngạc, " Chị An An cùng học trưởng Tinh Vũ có quen biết sao?"
Nhan An An không khỏi cảm thấy đau đầu một trận, liền đối với hai cô nàng Lâm Khả cùng Đoạn Tuyết,"Hai người các em ở lại phòng vẽ tranh, chị ra ngoài một chút"
Vì thế Nhan An An cùng Thẩm Tinh Vũ đi ra ngoài, liền ghé vào một quán trà sữa.
Thấy cậu ta không mở miệng, Nhan An An liền gọi hai ly trà sữa giống nhau.
Thẩm Tinh Vũ là học đệ của cô, nói đúng ra, lúc trước cô cùng Thẩm Tinh Vũ học cùng trường cao trung.
Trước kia sau khi tan học cậu ta thường đến văn phòng làm bài tập, còn Nhan An An thường xuyên bị những việc nhỏ mà bị gọi đến văn phòng mà giáo huấn.
Hai người gặp nhau vài lần thì cũng tự động quen biết.
Sau lại ngẫu nhiên Nhan An An cũng sẽ dẫn Tinh Vũ cùng đi chơi, Thẩm Tinh Vũ không thích nói chuyện, đa số anh đều lắng nghe cô.
"Nói một chút đi, vì chuyện gì lại phạm phải sai lầm như vậy?"Nhan An An một bộ dáng đàn chị đang tự mình giáo huấn đàn em.
Thẩm Tinh Vũ dừng ánh mắt trên mặt cô, anh đã từ một thiếu niên ngây ngô biến thành một thanh niên trầm ổn, nhưng ở trước mặt Nhan An An vẫn là em trai lễ phép thiện thùng.
Lúc trước Thẩm Tinh Vũ có bắt gặp qua cô vài lần, mỗi lần đều sẽ lặng lẽ, này lần vẫn là lần đầu tiên cùng cô nói chuyện.
"Thẩm Tinh Vũ, đừng có tưởng giả ngu thì chuyện sẽ cho qua nha, mau nói, vì cái gì sẽ phạm phải sai lầm như vậy?"
Thẩm Tinh Vũ vốn dĩ không giỏi nói dối, hơn nữa bị ánh mắt của Nhan An An nhìn như vậy, đành thành thật nói:"Nghĩ có thể biết được chuyện về chị nhiều hơn"
Nhan An An ngẩn người: " Chị?"
Thẩm Tinh Vũ gật gật đầu.
"Sau khi chị tốt nghiệp cao trung, liền không có tin tức gì nữa"
Khi anh học năm nhất ở đại học T, Nhan An An đang học năm 4, vốn dĩ cho rằng sẽ có cơ hội gặp nhau, nhưng Nhan An An bận tối ngày, mỗi ngày đều bận rộn chuẩn bị các loại giấy tờ tốt nghiệp, rồi giấy tờ xuất ngoại.
Một thời gian, cậu chỉ biết Nhan An An lại xuất ngoại du học, tất cả tin tức khác đều không có.
Hai năm trước trên diễn đàn không có hoạt động nhiều, để tìm được thông tin về Nhan An An là rất ít.
Không giống hiện tại, cậu chỉ cần gõ một chút, những bức thư tình được gửi cho cô đều hiện ra.
Nhan An An đại khái đã rõ, cô xoa xoa giữa hai đầu lông mày.
Thẩm Tinh Vũ buông ánh mắt xuống, lông mi hơi rung, cậu nhẹ giọng nói: "Thực xin lỗi, Chị An An, tôi có phải hay không lại gây cho chị thêm phiền toái?"
Nhan An An an ủi cậu, " Không phải, chị nghe người khác nói, bên phía trường học muốn ghi cho em tội vi phạm nặng ư?"
Loại chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ kỳ thật cũng nhỏ.
Cậu hiện tại đã là năm bốn, nếu muốn học lên nữa hoặc xuất ngoại du học, nhất định sẽ có ảnh hưởng.
Hơn nữa nhà cậu cũng chỉ là một gia đình bình thường, nếu lỡ ảnh hưởng đến cậu...
Thẩm Tinh Vũ nhẹ giọng đáp một câu:" Không có việc gì, giáo viên phụ đạo sẽ nói là sẽ giúp em đến văn phòng hiệu trưởng cầu tình một chút" Cho dù không quá quan hệ, cũng cam tâm tình nguyện.
Hai người nói chuyện một chút, Thẩm Tinh Vũ đưa cô đến cửa phòng vẽ tranh, sau đó thân ảnh cao ngất một mình rời đi.
Lâm Khả cùng Đoạn Tuyết thấy cô trở về, sốt ruột hỏi: " Chị An An thế nào? Chị nói xem học trưởng Tinh Vũ có bị ghi là vi phạm nặng không? Anh ấy đã chuẩn bị tư liệu xin được xuất ngoại du học, sẽ không bị ảnh hưởng gì chứ?"
Nhan An An cũng không biết bị ảnh hưởng hay không, lúc trước cô xin đi du học mọi chuyện đều thuận lợi, bởi vì có người từng bước một chỉ dạy cô.
"Cậu ta nói giáo viên phụ đạo sẽ đi cầu tình giúp"
Lâm Khả tức giận mà nói, " Kỳ thật, chuyện cũng không phải vấn đề gì quá lớn, chính là Triệu Hinh Nhiên ở bên tai hiệu trưởng mà thổi thêm gió, nói cái gì nếu chuyện này mà xử lý quá nhẹ, về sau sẽ có sinh viên vi phạm theo, diễn đàn kia không phải lúc trước tâm huyết thành lập nên hay sao"
Tuy rằng nói diễn đàn học tập này do đại học T thành lập nên, nhưng là mấy năm nay, học trưởng Tinh Vũ công hiến không ít vô đó.
Đoạn Tuyết cũng nói, " Giáo viên phụ đạo khả năng không có quyền gì lên tiếng, lúc này nếu là giáo sư Tư có thể hỗ trợ cầu xin hiệu trưởng thì tốt rồi."
Lâm Khả thở dài nói: " Nè nha, trừ bỏ Triệu Hinh Nhiên, hiệu trưởng nghe lời nhất là giáo sư Tư.
Nhưng giáo sư Tư trước nay đều không có quan tâm đến chuyện bên ngoài, trừ bỏ học thuật, những thứ khác đều không quan tâm."
Nhan An An nhìn hai cô, đều là cùng một ý, lại càng thêm đau đầu.
Nếu Tư Hành thật sự có thể hỗ trợ, cô cầu anh một chút cũng không phải việc gì khó, có điều cô lại nợ tên cẩu đàn ông kia thêm một ân tình.
Hai cái ý nghĩ trong đầu suy nghĩ một hồi.
" Văn phòng giáo sư Tư ở đâu?" Cô hỏi.
Lẩm Khả kinh ngạc nói: "Chị An An, chị là muốn đi tìm giáo sư Tư sao?"
Nhan An An không có hé răng.
Đoạn Tuyết ở một bên trả lời, "Ở khoa viện office building lầu 6, nếu tìm không thấy có thể hỏi bảo vệ"
" Ừ, đã biết"
Nhan An An học ở đại học T bốn năm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô đi tìm khoa viện office building.
Muốn đên khoa này phải xuyên qua một cái cổng đá, trước cổng khắp nơi đều là hoa rơi, đại khái là không có người xử lý.
Nhan An An đi qua mấy cầu tháng, tới một đại sảnh.
Nơi này muốn kiểm tra thẻ mới có thể đi vào, cô đành cầu xin bảo vệ, nhưng bảo vệ lại không chút mềm lòng mà cự tuyệt nói người ngoài không thể tự ý đi vào.
Nhan An An không còn cách nào, đành phải gọi cho Tư Hành.
Ở phòng thí nghiệm Tư Hành cùng vài sinh viên đang làm một vài nghiên cứu nhỏ, nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động đang sáng lên, chợt tháo bao tay xuống, đi ra bên ngoài, ấn nút nghe điện thoại.
Một lát sau, anh trở lại phòng thí nghiệm nói với sinh viên vài cậu: " Tôi có chút việc, đi ra ngoài có chút việc, các em làm xong thí nghiệm có thể trực tiếp rời đi"
" Là, giáo sư Tư?"
Vài tên sinh viên kinh ngạc nhìn theo bóng dáng đang rời đi, bọn họ chưa bao giờ thấy giáo sư Tư ở phòng thí nghiệm mà nghe điện thoại.
Hôm nay là ngày bao nhiêu vậy?
Khiếp sợ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...