Ngồi ở đầu giường phát ngốc một hồi lâu, cuối cùng cô mới lấy di động ra, đăng nhập một tài khoản mà đã lâu chưa dùng.
Cô đăng lên một bài viết rất dài.
“Tôi là Nhan An An, về chuyện sao chép ba năm trước đây, tôi có chút lời muốn nói.
Năm đó ở cuộc thi mỹ thuật, là Uyển Thanh sao chép tác phẩm của tôi….
Phía dưới là file ghi âm Uyển Thanh cùng tôi nói chuyện sau cuộc phỏng vấn.”
Nhan An An vẫn luôn giữ file ghi âm này mấy năm nay, trong cuộc nói chuyện Nhan An An hỏi anh vì lý do gì lại sao chép tác phẩm mà Uyển Thanh lại trả lời vô cùng hợp tình, hợp lý.
Cô không phải là lòng dạ vô tâm, lúc phát hiện Uyển Thanh sao chép tác phẩm của mình, cô đối với Uyển Thanh vẫn luôn cảnh giác.
Cô vẫn luôn nghĩ, nếu Uyển Thanh quay lại giống như trước đây, cô sẽ chọn tha thứ cho anh ta.
Nhưng hiện giờ, Uyển Thanh sớm đã không còn là Uyển Thanh mà trước đây cô quen biết.
Nhan An An sau khi ấn nút gửi đi, đem điện thoại ném lên giường, nhiều năm đặt cục đá ở trong lòng, rốt cuộc cũng đã ném ra ngoài.
“Ân?”
Bàn tay cầm điện thoại của Giang Đại cũng rung hết cả lên, “Thế gì cũng không nói ra, hôm nay mời cậu đi uống rượu.”
“Ừm.”
Quán bar Romantic, Giang Đại cũng Nhan An An vừa đi đến, Tả Nhiên liền thấy được hai cô.
Thế nhưng nghĩ đến hai ngày trước bởi vì Uyển Thanh bản thân đem chị dâu nhỏ ra chỉ trích một trận, hiện tại biểu tình trên mặt trở nên có chút ngượng ngùng.
Tả Nhiên lộ vẻ mặt xấu hổ mà kêu một tiếng: “Chị dâu nhỏ, hai người tới rồi.”
Giang Đại nhìn Tả Nhiên đặc biệt tự tin mà nói: “Tả thiếu, đem toàn bộ rượu ngon ở quán bar của anh ra, hôm nay tôi mời khách.”
Tả Nhiên vội lắc đầu, “Không có việc gì, hôm nay hai người cứ uống thỏa thích, tất cả cứ tính ở trên đầu tôi, tôi mời khách.”
Giang Đại dùng sức đẩy Tả Nhiên, “Không được, ai cũng không được cùng tôi tranh công.
Hôm nay nữ vương cao hứng, cần phải mời khách đừng không được khinh thường, hôm nay chính là ngày tôi được nhận lương nha.”
Tuy rằng số tiền Hàn Triết phát cho cô cũng không đủ mua một bình rượu quý ở đây nhưng là hôm nay Giang Đại vô cùng vui vẻ.
Giang Đại lôi kéo Nhan An An đến lô ghe dài ở quầy rượu ngồi xuống, kêu phục vụ mang vài bình rượu đến đây.
Giang Đại rót đầy hai ly, một ly đưa cho Nhan An An, một ly cho chính bản thân, “An An, chúc mừng những buồn lòng đã qua đi, chúng ta cùng nhau uống một ly.”
“Được.”
Căn bản trong lòng Nhan An An còn có chút vắng vẻ, hiện tại có Giang Đại ở bên cạnh, giống như một thứ gì đó đang giúp Nhan An An lấp đầy.
Tả Nhiên nhìn hai cô gái ở trước mặt, lắc lắc đầy, quay sang hỏi hàn Triết: “Hai cô ấy hôm nay làm sao vậy?”
Hàn Triết nhìn thoáng qua hai cô, nói đại một câu, “Đi lên diễn đàn trường đại học T cậu sẽ biết.”
“Lại xảy ra chuyện gì? Có chuyện gì không thể gặp mặt mà nói chuyện thật tốt sao, sao chuyện gì cũng đăng lên diễn đàn vậy.
Có thể giống tôi một chút hay không, cứ thành thực không phải là được rồi sao.”
Hàn Triết lười phải trả lời lại anh.
Một giây sau lại nhìn thấy Tả Nhiên đã mò lên diễn đàn hóng biết, trên mặt biểu tình quả thực so với Nhan An An cùng Giang Đại lúc này còn muốn khoa trương hơn.
“Chị dâu nhỏ, chị dâu nhỏ đăng bài?”
Hàn Triết liếc nhìn cậu một cái, nhàn nhạt nói: “Không phải chính cậu cũng nhìn thấy sao, còn hỏi tôi làm gì?”
Tả Nhiên lúc này mới miễn cưỡng khép miệng lại, cười nói: “Tôi chính là có chút kinh ngạc, chị dâu không lên tiếng thì thôi đã lên tiếng thì vô cùng ghê gớm nha, chuyện đã qua lâu như vậy, vậy mà vẫn còn giữ lại file ghi âm.
Xem ra, chị dâu nhỏ nhìn chính là cực kỳ lương thiện, kỳ thật trong xương cốt vẫn âm thầm đề phòng.”
Hàn Triết còn chưa kịp trả lời anh, Tả Nhiên lại nói tiếp: “Lần trước tôi còn nói cô ấy vì Uyển Thanh mặc kệ sống chết của đại ca, có phải cô ấy cũng đã ghi lại ở trong lòng rồi hay không? Xong rồi, tôi có phải là đã tìm đường chết rồi hay không?”
Tả Nhiên ồn ào đến mức khiến Hàn Triết bị làm phiền đến kiềm chế không được, cho nên anh tình nguyện đi đến chỗ hai cô nàng rồi ngồi xuống.
Hàn Triết rót rượu, nhìn Nhan An An noi: “Chúc mừng.”
“Cảm ơn.” Nhan An An cười nhạt.
Tả Nhiên thấy bọn họ uống đến vui vẻ như vậy, bản thân cũng vội vàng nhanh chóng đi qua, ngồi đối diện với Nhan An An.
Anh cười hắc hắc vài cái: “Chị dâu nhỏ, những lời lần trước em nói, cái đó chị dau tuyệt đối không cần để trong lòng nha, đều là tôi nói giỡn.
Chị cùng đại ca tình cảm tốt như vậy, sao có thể thích cái tên Uyển Thanh kia được đúng không.”
Tả Nhiên nhắc lại những lời ấy, Nhan An An giống như nghĩ đến cái gì đó, liền cố ý hù dọa anh: “Tôi không thích Uyển Thanh là thật, có điều cũng tự dưng lại bị chụp cho cái mũ như vậy, nếu như bị giáo sư Tư biết, lại cùng tôi cãi nhau…”
Nhan An An càng nói càng nghiêm trọng, Tả Nhiên nhanh chóng mở miệng nhận sai: “Chị dâu nhỏ, chị đừng nói nữa, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi.”
Giang Đại không biết hai người bọn họ đang nói cái gì, nhìn qua có vẻ như là Tả Nhiên khi dễ An An, cô liền đứng lên nói: “Có phải là anh khi dễ An An?”
Nhan An An không nhịn được, lại bị bộ dáng khôi hài của anh mà chọc cười.
Tả Nhiên từ nãy đến giờ vẫn luôn nhìn Nhan An An nhìn thấy biểu tình này của cô, liền biết chị dâu nhỏ không có thật sự là giận mình.
Có điều lòng dạ phụ nữ thật sự cần phải cân nhắc, rõ ràng không tức giận, thế nhưng cứ phải trêu chọc anh một phen.
Tư Hành sau khi làm xong việc ở công ty liền chạy đến đây, chờ đến lúc anh đến nơi trên bàn đã có năm bảy chai rượu người thì nằm hết ở trên ghế sô pha, ngoại trừ Hàn Triết vẫn còn xót lại một chút lý trí.
Tư Hành hỏi anh: “Như thế nào lại khiến hai cô nàng này uống nhiều như vậy?”, hơn nữa Tả Nhiên cũng không tránh được.
Hàn Triết buông tay, “Không có biện pháp, ngăn không được, chuyện ở trên diễn đàn cậu biết rồi?”
Tư Hành gật gật đầu, “Ân.”
Ngày hôm nay Tư Hành giống như được gió xuân quất vào mặt, vài người ở cuộc hội đồng quản trị đều bị bộ dáng khác thường của anh làm cho hoảng sợ.
Ngày thường đã quen với gương mặt lạnh lẽo của Tư Hành, đột nhiên hôm nay trên mặt lại treo thêm sự cao hứng, khiến bọn họ tránh không khỏi được hoảng sợ.
“Tư Hành, anh tới rồi?” Nhan An An nghe được thanh âm quen thuộc, từ trên sô pha bò lên, nghiêng nghiêng đảo đảo đi đến bên người Tư Hành.
Cái miệng nhếch lên, lộ ra hai cái trăng nanh trắng muốt, nhìn đáng yêu vô cùng.
Tư Hành đem người ôm vào trong ngực, khi đi qua người hàn Triết, liền nghe thấy cậu ta nói: “Được rồi cậu đi đi, Giang Đại tôi sẽ đưa về.”
Tư Hành nhiều lời hỏi một câu: “Hai người ở bên nhau?”
Hàn Triết không đề cập, chỉ nói: “Tạm thời chưa có quyết định chuyện này.”
Tư Hành cũng không nhiều lời xen vào nữa, liền ôm Nhan An An rời đi, chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, hơn nữa Hàn Triết vẫn luôn có chủ ý của chính mình, không giống như Tả Nhiên cần người nhắc nhở.
“Ayda, Tư Hành, anh như thế nào lại có hai khuôn mặt?” Nhan An An sờ sờ cái má trái anh rồi lại đến má phải, nghi hoặc nói.
Tư Hành sủng nịch mà nhỏ tiếng: “Đồ ngốc.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...