“ Ục ục ục “ , cái bụng của bé cáo vang lên từng hồi , báo hiệu giờ ăn đã đến.
Bé cáo bật dậy , dùng đôi chân ngắn tũn chạy ra ngoài kiếm ăn .Một lúc sau bé ngậm về một chiếng lá cây xanh.
Cam Cam đạt lá xuống , hai bên lá bung ra lộ ra những quả táo dại đỏ tươi cùng ba con chuột lông xám đã chết.Đôi mắt tròn của nó nhìn Nam Anh một cách mong trờ , còn An lúng tứng ngồi nhìn đống đồ ăn mà bất lực không niết làm gì .Một lúc sau , bé cáo bắt đầu giục Nam Anh dùng lửa để nướng con chuột đi.
Nghe đến đây hắn muốn thổ tào , muốn mắng con cáo ngốc ngếch kia rằng , lửa đâu mà đòi nướng , hơn nữa con chuột kia còn chưa được sơ chế cơ.
Nhưng vì nể ơn cứu mạng , chứ không phải là do hắn bị thuyết phục bới độ dễ thương của con cáo đâu đấy , đường đường là nam tử hán đại trượng phu hắn khồng bao giờ mềm lòng trước những con vật xù lông dễ thương đâu, Nam Anh lấy ra một con dao được trạm trổ tinh xảo từ trong túi ra mà lúc náy hắn tìm được , bắt đầu vụng về sơ chế con chuột .Bỗng , hắn nhớ ra một điều, quay dang hỏi Cam Cam.
Gần đây có nước không vậy ?.
“Có nha”, bé cáo tự hào trả lời .“ Em tên là Cam Cam hả?” ,“ đúng vậy “ bé cáo trả lời , cái đuôi lắc lắc trông đến vui mắt .Bỗng nhớ đến vấn dề trước mắt nó nói “ Không được phân tâm nữa ,anh làm tiếp đi “ nói xong , nó giơ chân lên để lộ đệm thịt hồng hồng cùng bộ móng vuốt sắc nhọn như ẩn , như hiện qua lớp nệm.Nó chạy ra một góc , lấy ra một cái bát đá.
Nói bát đá cho sang vậy thôi chứ nó chỉ là một cục đá bình thường được khoét ra một chỗ trống nhỏ .Bé cáo đứng yên đấy , nhắm mắt lại , một lúc sau một dòng nước chảy ra từ không trung rồi đổ vào cái bát.
Nam Anh ngạc nhiên một lúc , bống nhớ ra hình như đây là thế giới huyễn huyễn a.
Khi nào rảnh phải nhờ Cam Cam dạy cho mới được , hắn thầm nghĩ .Con dao sắc nhọn từ từ lột lớp lông xám ra khỏi người của con chuột .Nam An thầm biết ơn cha mẹ khi xưa đã đưa hắn vào trại hè sinh tồn.
Sau đó , hắn vụng về tách bộ xương cùng các cơ quan trên cơ thể con chuột ra.
Cam Cam bỗng nhiên cảm thấy tiếc nuối bới , tại sao sau khi chế biến xong , thịt lại ít thế kia.
Đôi mắt cáo con mở to , ngấn nước , tiếc nuối nhìn Nam - con vật bò sát- Anh dọn dẹp những thứ hắn không chắc là có thể ăn sang một bên .Miếng phomat lại lấy ra khỏi túi áo của hắn một cái kính áp tròng , đi ra khỏi hang.
Một lúc sau một đốm lửa đỏ xuất hiển , bên trên là một cái bàn bếp thô xơ được làm từ những hòn đá trồng lên nhau.
Sau khi mặt trên của tảng đá đã nóng , miếng phomat cẩn thận đặt lên một lượng mỡ chuột nho nhỏ.
Đợi được một lúc , Nam Anh cầm hai cành cây nhỏ đã được rửa sạch dùng làm đũa, đặt những lát thịt chuột mỏng lên bếp.
Bếp phát ra tiếng xèo xèo và toả ra một mùi hương quyến rũ nhàn nhạt .Một lúc sau hắn đặt lên lá những lát thịt thơm ngon.
Thịt được lát mỏng tuy vậy vẫn giữ nguyên độ săn trắc của chúng.
Khi cho vào miệng , miếng thịt có phần dai dai.
Nó mang một hương vị riêng biệt, khiến dư vị cửa thịt lưu trên đầu lưỡi của một người , một thú.
(Thịt chuột có gì ngon vậy sao)Tráng miệng bàng một quả táo dại.
Thịt táo giòn giòn nên mỗi lần nhai lại tại ra tiếng động vui tai.
Táo mang hương vị ngọt ngào mà thanh thuần , khiến cho người ăn cảm thấy đang ngồi dưới bóng râm tươi mát trên ngọn đồi bao la và tận hưởng những cơn gió ngát hương hoa thổi tới ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...