Pubg Thế Kỷ Võng Luyến




Chương 41:

Cửa sổ taxi hơi mở, gió theo khe hở bay vào thôi tung mái tóc Dụ Diên.

Lúc xuống xe, tóc của cậu bị thổi rối hết nếp trông cứ như ổ gà, chính xác biến thành con ma men.

Dịch Sâm trả tiền xuống xe, đỡ eo cậu kéo người lên.

Quá là gầy, nâng lên nhẹ tênh, eo cũng nhỏ hơn con trai bình thường.

Nhân viên khác sạn thấy vậy, mau chóng đi qua đỡ: "Thưa ngài, để tôi giúp ngài."

Dịch Sâm liếc nhìn người trong lòng, gò má người nọ kề sát vai anh, làm miệng bị ép trề ra.

"Ừm." Anh dịch người nọ ra một chút.

Bỗng nhiên người trong ngực động đậy, con mắt Dụ Diên khép hờ, hỏi nhân viên: "...Ông là ai?"

"Tôi là nhân viên khách sạn, cậu uống say, tôi đỡ cậu đi."

Khách sạn?

Dụ Diên lắc đầu, tựa ra sau, xua tay với hắn: "Tôi...Tôi không vào khách sạn."

Dịch Sâm hạ mắt: "Nhà ở đâu?"

"Nhà, nhà ở..." Dụ Diên nghĩ mãi, đột nhiên ngẩng đầu, "...1?"

"Ừm."

Dụ Diên nhìn nhìn anh, đột nhiên giơ tay nắm lấy cằm anh.

Dịch Sâm: "..."

Nắm còn chưa đủ, còn mở hai bàn tay vỗ nhẹ, sau một lát mới nhỏ giọng rầm rì: "...Lần này còn mơ thấy cả mặt?"

Nhân viên lén nhìn, quả nhiên sắc mặt người đàn ông thay đổi.

Hắn có ấn tượng với vị này, mấy đại gia này muốn thuê mấy phòng xa hoa nhất khách sạn, trước đó có nhận được thông báo, phải tiếp đãi bọn họ thật chu đáo.

Hắn mau lẹ tiến lên một bước, muốn kéo người qua, nhưng người đàn ông đột nhiên lùi lại.

"Không cần." Dịch Sâm kéo người về lại, "Mang cốc nước mật ong gừng tới, 2311."

"Vâng." Nhân viên mau chóng đi trước, ấn thang máy giúp họ, "Tôi lập tức mang lên cho ngài."

Cửa thang máy vừa đóng lại, người trong ngực bắt đầu không an phận.

"1, tôi nóng." Dụ Diên nói, "Anh có thể chờ tôi rời giường, mở, mở quạt...sau đó quay lại."

Dịch Sâm nghe không rõ lắm: "Không thể." [Gặp nhau đổi xưng hô được rồi :D]

"..."

Dụ Diên mơ màng nghĩ, sao 1 trong mộng không có tình người như thế, thật sự cậu rất nóng, nhất là lỗ tai, cổ cùng dạ dày, như bị lửa đốt vậy, khó chịu cực kỳ.

Dịch Sâm kéo người đến trước cửa phòng, quẹt thẻ mở cửa, đi thẳng tới phòng ngủ thả luôn cậu xuống giường.

Giường khách sạn rất mềm, mềm đến nỗi Dịch Sâm cảm thấy ngủ lâu thì eo sẽ gặp sự cố mất. Dụ Diên nằm lên cảm thấy có gì đó sai sai, như rơi vào bông, cả người như bị mất sức.

Mùi rượu dính cả người, Dịch Sâm mở va li, định đổi qua một bộ quần áo sạch khác: "Uống xong nước mật ong gừng thì ngủ đi."

Vốn anh định bỏ người tại quán bar, chắc chắn sẽ có người đưa cậu ta về nhà, nhưng anh thấy mấy người bạn học kia không quá đáng tin, có khi đưa về xong thì sẽ bỏ đó rồi đi. Bình thường xem cậu live thì hình như là sống một mình, về nhà rồi tám mươi phần trăm sẽ không có ai chăm sóc, không uống ít đồ giải rượu thì đến ngày hôm sau cũng chưa tỉnh được.

Vốn tưởng cậu ta dính giường liền ngủ, không ngờ anh tính sai rồi, lúc này Dụ Diên đã chống người trở mình, nằm lỳ trên giường, trừng anh: "Anh đang tìm cái gì?"

Dịch Sâm nói: "Quần áo."

Dụ Diên 'à' lên: "...Tôi đau đầu quá."

"Tôi biết." Dịch Sâm quay đầu lại, thấy đáy mắt cậu hồng hồng, lạnh nhạt nói, "Cho cậu biết mặt, xem cậu còn tự nhảy vào hố nữa không."

Dụ Diên nhìn 1 quen quen. Nhưng cái này không quan trọng, cậu cảm thấy 1 rất đẹp trai, ngũ quan có nét hơn đàn ông bình thường rất nhiều, lại không có vẻ sắc bén như đàn ông nước ngoài.

Dụ Diên nhìn chằm chằm anh hồi lâu, hỏi: "Anh đang tìm cái gì?"

"Quần áo."

Dụ Diên gật đầu: "Cảm ơn."

Dịch Sâm đang tìm đồ dừng tay lại, buồn cười hỏi: "Cảm ơn cái gì?"

Không được câu trả lời, Dịch Sâm quay đầu, liền thấy người trên giường quay lưng với mình, đã cởi hết quần áo trên người ra.

Xem phần lưng rất trắng, xương bả vai cao cao lộ ra, bởi vì quanh năm ở nhà nên làn da hầu như không có tỳ vết gì. Quần áo cởi ra bị cậu ném bừa sang một bên.

Dịch Sâm nhìn một lát, nơi cổ họng khô khốc, lại nói: "Không phải tôi tìm quần áo cho cậu."

"Tôi biết." Đương nhiên cậu biết, đây là trong mơ, cho dù 1 tìm quần áo cho cậu, thì cậu cũng không cách nào mặc vào được, "Anh, anh cứ tiếp tục...không phải để ý tới tôi."

Cởi quần áo xong lại thấy hơi lạnh, Dụ Diên theo bản năng kéo chăn bên cạnh qua, đắp đắp lên người, xong lại không chớp mắt nhìn anh.

Trông dáng vẻ kia, thật giống cún con bị tìm về.

Dịch Sâm quay người lại, tìm đồ, chỉ tới đây hai ngày nên anh không mang nhiều quần áo, tìm được cái nhỏ nhất ném lên trên giường: "Mặc vào."

"Không mặc, chỗ này của tôi không thoải mái..." Nói xong, dạ dày bốc lên một mùi chua, Dụ Diên cau mày, "Xong rồi, 1, hình như...tôi muốn ói."

Tửu lượng đã kém còn uống pha lẫn, ói là còn nhẹ. Dịch Sâm nói: "Đứng dậy, tôi đỡ cậu đến Wc."

"Không đi." Dụ Diên kéo mạnh chăn, "Tôi có thể chịu được."

Dịch Sâm: "...Không cần cậu phải nhịn, dậy."

"Không, tiếng động quá lớn, không cẩn thận sẽ dễ bị tỉnh dậy."

Mộng này lại thấy được cả mặt, ngàn năm khó gặp một lần, cậu đâu dễ dàng cứ thế mà tỉnh.

Đã tới nước này, mà nhóc này còn nghĩ là mình đang mơ.

"Sao cậu biết đây là mơ?" Dịch Sâm nhướng mày, đột nhiên xẹt qua một ý nghĩ: "...Cậu thường mơ thấy tôi?"

Dụ Diên lẽ thẳng khí hùng: "Đương nhiên."

"Tại sao?"

Dụ Diên: "Bởi vì mỗi đêm tôi..."

Dụ Diên còn chưa nói hết câu, thì bị tiếng chuông cửa cắt ngang, Dụ Diên miễn cưỡng nuốt lại lời định nói phía sau, nhắc nhở anh, "Chuông cửa vang kìa."

Dịch Sâm ra phòng ngủ, mở cửa, là nhân viên bưng nước mật ong tới.

Theo phía sau nhân viên còn có một người.

Mạc Nam Thành ngó dáo dác, hỏi: "Ai ở trong đó?"

Dịch Sâm tiếp nhận nước mật ong, chờ nhân viên đi rồi mới nói: "Không có ai."

"Vậy mật ong này cho ai uống?" Hắn mới từ phòng ra định đi tìm người, đúng lúc gặp được nhân viên, ban đầu là muốn xem ai không chịu được mà gọi nước mật ong giải rượu, ai ngờ nhân viên lại đưa đến bên ngoài phòng Dịch Sâm.

"Tôi."

"Không thể nào." Mạc Nam Thành nói, "Quan hệ chúng ta là gì, tửu lượng của chú anh đây còn không rõ sao? Là người chú mang từ quán bar về?"

Dịch Sâm đang định đuổi người, thì nghe thấy từ trong truyền ra tiếng nói: "1 – – tôi sắp không nhịn nổi nữa!"

Dụ Diên cảm giác mình sắp ói ra thật, lại không nỡ cũng không nhịn được, miệng ngậm lại nhưng cứ đòi nôn khan.

Lời này bay tới tai người khác, ý nghĩa lại khác biệt.

Nghe thấy là một giọng nam, Mạc Nam Thành hiểu rõ: "...Hình như anh đây quấy rầy bọn em?"

Dịch Sâm: "Chỉ là một người bạn."

"Bạn gì mà đáng giá để em quay lại đưa về?" Mạc Nam Thành nói, "Quan hệ chúng ta vững chắc chứ? Lần trước anh đây uống say ở quán rượu, cmn em lại ném anh lên ghế salon rồi rời đi."
1

Dịch Sâm nói: "Bà chủ quán rượu là người tốt già trước tuổi."

"...Cái này rất khác."

Trong phòng ngủ lại gây ra tiếng động nhỏ, Dịch Sâm chẳng muốn nhiều lời với hắn, đóng luôn cửa lại.

Dụ Diên dựa vào trực giác nghiêng ngả lảo đảo thành công tìm được vị trí wc trong phòng ngủ, ôm bồn cầu trút hết nỗi lòng.

Nôn xong quả nhiên thoải mái hơn rất nhiều, ho khan vài lần, nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn lại thấy 1 đang cầm khăn tắm đứng ở cửa wc nhìn mình.

Dịch Sâm đi tới, ấn nút xả nước, từ trên cao nhìn xuống hỏi cậu: "Nôn xong chưa?"

"...Gần như."

Người đàn ông đi qua, cầm lấy cảnh tay cậu kéo lên, không khách khí cầm khăn cắm lau lau miệng cậu, sau đó kéo đến trước bồn rửa mặt: "Súc miệng."

Dụ Diên cảm thấy giọng điệu 1 trở nên hơi trầm, nghe vào hơi hung dữ.

Dụ Diên ngoan ngoãn súc miệng, quay về giường lần nữa, tay thì bị nhét một cốc nước mật ong.

"Uống hết, ngủ."

Dụ Diên cầm lấy cốc nước: "Vậy còn anh?"

"Có hai phòng." Giường này đã dính mùi rượu, anh định qua phòng khác ngủ.

Dụ Diên uống nước mật ong, nói: "Phiền phức làm gì, trước giờ anh toàn ngủ bên tai tôi."
1

Dịch Sâm vừa đứng dậy thì khựng lại, một lát sau mới híp mắt hỏi: "Ngủ bên cạnh cậu?"

Dụ Diên nằm ở trên giường, không e dè gì nhìn anh: "Đúng vậy."

"..." Dịch Sâm xác nhận lần nữa, "Trước đây cậu ngủ mơ thấy tôi, còn ngủ ở bên cạnh cậu?"

Dụ Diên suy nghĩ một chút, bên cạnh cùng bên tai cũng không khác nhau là mấy.

Cậu gật đầu: "Đúng."

Dịch Sâm thoáng nhíu mày, hai mắt tối đi, như đang lý giải ý tứ trong lời nói kia.

Hai người họ nhiều nhất chỉ là bạn qua mạng, mà tiểu streamer lại thường hay mơ tới anh? Còn mơ thấy bọn họ ngủ cùng nhau?

Bất luận nghĩ kiểu gì...đều không phải là giấc mơ lành mạnh gì.

Yên tĩnh một lát, Dụ Diên hơi buồn ngủ, đến âm giọng cũng nhỏ đi rất nhiều: "Sao anh không nói chuyện?"

Nhìn cậu rất buồn ngủ nhưng tầm mắt từ đầu đến cuối đều đặt ở trên người Dịch Sâm, chưa từng dao động, khác hoàn toàn với ánh mắt vừa nhìn thấy đã lúng túng rời đi ở quán bar.

Một ý nghĩ đột nhiệt nảy lên trong lòng Dịch Sâm, mày hơi giãn ra, mau chóng bóp chết suy nghĩ đó.

Lại nhìn, bé con dường như muốn nhắm mắt lại, trông có vẻ buồn ngủ lắm rồi.

Dịch Sâm thoải mái hơn, họ chỉ là bạn bè qua mạng chưa từng gặp nhau, anh không cần thiết phải nghĩ nhiều quá.

Anh đứng dậy chuẩn bị rời đi, vừa đi tới cửa thì tiện tay tắt đèn: "Ngủ đi."

Căn phòng nháy mắt rơi vào bóng tối, trong không khí còn tràn ngập mùi rượu.

Dụ Diên cảm thấy mí mắt nặng trĩu, trên dưới mí mắt như dính nam châm, liều mạng muốn khép lại.

Nhưng cậu vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, như là thiếu mất gì đó.

Mãi đến khi quanh người chợt tối đi, cậu mới nghĩ ra: "Chờ đã!"

Dịch Sâm dừng lại động tác đóng cửa, giơ tay bật điện lên.

Chỉ thấy tiểu streamer đã từ nằm thành ngồi dậy, lấy điện thoại của mình từ tủ đầu giường, sau đó tìm kiếm trên người mình, miệng rầm rì: "Tai nghe...tai nghe..."

Sau một lát, cậu thở dài: "Thôi bỏ."

Dịch Sâm định mở miệng hỏi, thì thấy cậu như quá quen thuộc mở phần mềm gì đó trên điện thoại, không biết là mở cái gì, ngay sau đó, từ điện thoại phát ra giọng đàn ông trầm thấp nặng nề nói – –


"Được. Tôi chờ cậu."

"Tôi không ngọt, cậu ấy rất ngọt."

"Diên Diên? Nó rất ngoan."

Chủ nhân giọng nói này đang đứng ở cửa, hiếm khi thấy một tia ngạc nhiên trên mặt.

Dịch Sâm còn chưa hoàn hồn, thì thấy tiểu streamer bật nhỏ âm lượng, hai tay cầm điện thoại đặt xuống bên gối, tiếng từ điện thoại phát ra cứ vậy truyền vào tai cậu.

Sau đó vô cùng tự nhiên ngủ thiếp đi.

"..."

Chờ người trên giường phát ra tiếng gáy khe khẽ, Dịch Sâm mới lấy lại tinh thần.

Vẻ mặt anh phức tạp nhìn người ngủ say trên giường, suy nghĩ vừa dập tắt lại sinh sôi nảy nở.

Mãi đến khi nhạc trong điện thoại phát xong, tiếp tục phát lại lần hai, anh mới có động tác —

Vẻ mặt xoắn xuýt đi tới bên giường, đắp kín chăn cho Dụ Diên vừa không cẩn thận đạp ra.

...Sau đó xoắn xuýt tắt 'tình yêu hoàn hảo không thể không nói giữa tiểu streamer cùng ông chủ lớn (tập 2)' đang phát lại.

Rồi xoắn xuýt xoay người rời đi, khẽ tay đóng cửa phòng ngủ lại.

Đọc tiếp chương 42>

Không biết có ai thấy nhàm chán không chứ kiểu viết chậm nhiệt như tác giả tui rất thích, nó cứ sao sao í :D, thích cảm giác này thật sự.

Chương 42:

Ngày hôm sau, tầm mười giờ Mạc Nam Thành kêu gọi trả phòng.

Tới tham dự sinh nhật hắn đều là người bận rộn, còn phải chạy về Tấn Thành họp.

Dịch Nhiễm ngáp một cái: "Anh Thành, hay là các anh về trước đi, em ngủ thêm mấy tiếng, tự đặt vé mới về sau."

"Lên máy bay ngủ tiếp đi." Mạc Nam Thành nhìn xung quanh, "Anh em đâu?"

"Hả? Không biết, anh không thấy anh ấy sao?" Dịch Nhiễm hỏi, "Trước giờ anh ấy vẫn dậy sớm."

Dịch Sâm kéo va li tới cạnh chân, liếc nhìn người ngủ trong phòng.

Người trong đó vẫn còn ngủ say, điều hòa bật vừa đủ, cả người cậu nằm ổ trong chăn, chỉ lộ ra gương mặt tròn.

Cho dù là uống say, tư thế ngủ của cậu vẫn ngay ngắn, tư thế tối qua thế nào thì sáng nay vẫn vậy, mà một bên tóc đã bị ép tới thê thảm.

Dịch Sâm kéo vali xoay người rời khỏi phòng.

Một lát sau, anh lại quay lại kéo kín rèm cửa sổ, lúc này mới rời đi.

"Đến rồi!" Mạc Nam Thành đang định gọi điện, thì thấy người muốn tìm đang từ thang máy bước ra, "Đi thôi, đưa thẻ phòng cho họ, tự họ trả."

"Chờ đã."

Tay Dịch Sâm trống trơn, nào có bóng dáng thẻ phòng.

Anh đi tới trước quầy, giọng điệu tự nhiên: "2311, ở thêm một ngày."

Người đứng trong quầy bất ngờ, vội vàng gật đầu: "Dạ vâng."

Mạc Nam Thành nghe thấy, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó kéo người qua một bên hỏi nhỏ: "...Xảy ra chuyện gì sao? Chú dằn vặt người ta tới không dậy nổi?"

Mãi Dịch Sâm mới hiểu được, ý 'dằn vặt' của ông anh là gì. Anh nói, "Nói rồi chỉ là bạn bè."

Dịch Nhiễm sáp tới: "Bạn bè gì vậy? Anh, anh gia hạn thêm làm gì, còn muốn ở lại thêm một ngày? Quá tốt rồi, em cũng rất mệt đây, vừa lúc phòng có hai gian, anh cho em ở một gian đi."

"Không thể ở lại, lát đi luôn." Nói xong, Dịch Sâm lại đi tới trước quầy, "Bữa trưa cùng bữa chiều đúng giờ đưa tới, ấn chuông trước, không ai mở thì thôi."

"Dạ vâng."

"Đưa một áo tắm cùng một khăn mặt mới lên." Đồ tại khách sạn đều qua sử dụng, mỗi lần bọn họ ở, đều kêu khách sạn đưa đồ còn mới tới.

"Dạ vâng."

"Sau khi ăn xong thì trái cây cùng đồ ngọt không được thiếu."

"...Vâng."

Dịch Nhiễm nghe nghe liền tỉnh táo. Cậu hỏi: "Anh Thành, anh em cmn...xảy ra chuyện gì vậy?"

Mạc Nam Thành tặc lưỡi: "Còn xảy ra chuyện gì nữa, trong phòng còn có người ngủ chứ sao."

Dịch Nhiễm nói như chặt đinh chém sắt: "Không bao giờ."

"Anh nào rảnh lừa cưng."

"..." Dịch Nhiễm cả kinh, "Thật hay giả? Anh tận mắt nhìn thấy?"

Mạc Nam Thành nói: "Nhìn thì không nhìn thấy, nhưng nghe thấy."

Nghe thấy?

Cách âm khách sạn tốt đến thế, mà còn nghe thấy??

Sáng sớm, nhiều đạn pháo bắn trong đầu Dịch Nhiễm như vậy, làm cậu không biệt nên ngạc nhiên với ai trước tiên.

"Anh nhận ra người đó chứ?"

"Không nhận ra." Mạc Nam Thành nói, "Tối qua đó, không phải nó quay lại quán bar đó sao, chắc là mang người từ đó ra."

"Không phải chứ, nơi quán bar nhỏ như vậy mà cũng có người anh em quen biết..."

Vừa nói được nửa câu thì bị Dịch Nhiễm giữa đường nuốt ngược về.

Đừng nói là...

Cmn thật đúng là có.
1

_ _

Dụ Diên chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày cậu bị chính mình xông tỉnh.

Tình huống cụ thể là, lúc ngủ cậu có trở mình, chăn trùm lên mặt, mùi rượu hôi ám người cả buổi tối, nên có thể tính là trong sinh hóa nguy.

Vậy cũng rất may, khao khát tìm đường sống khiến cậu chớp mắt ngồi phắt dậy, tỉnh táo lập tức.

Mới tỉnh táo không được vài giây, cậu lại rơi vào chết lặng.

Trong đầu không ngoài ba câu hỏi – -Tôi là ai? Đây là đâu? Tôi phải làm gì?

Ngẫm nghĩ chừng mười giây, mới thật vất vả giải được câu thứ nhất.

Đầu đau muốn nứt ra, Dụ Diên vén chăn đứng dậy, lần nữa đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Hôm qua cậu đi họp lớp, cãi nhau với Lý Hàng một trận, sau đó uống rượu cùng bạn.

...Tiếp sau đó thì sao?

Tiếng chuông cửa vang lên, cậu thu hồi suy nghĩ, đi ra mở cửa.

Nhân viên đứng ở bên ngoài, cầm toa ăn, trên toa bày món ăn tinh xảo: "Buổi trưa tốt lành, cơm trưa của cậu tới ạ."

Dụ Diên nhìn chằm chằm toa ăn vài giây, đau lòng không thôi.

Chỉ mới nghĩ cũng biết, chắc tối qua cậu bị chuốc say tới ngu người, mấy đứa bạn không biết địa chỉ của cậu, nên đưa thẳng cậu tới khách sạn.

Nhận toa ăn rồi vào ngồi ghế salon, càng nhìn quanh phòng Dụ Diên càng khẳng định trong lòng – –

Nhất định là Lý hàng đưa cậu tới đây.

Ngoại trừ Lý Hàng, cậu không nghĩ sẽ có ai hận cậu đến vậy, đưa cậu tới khách sạn muốn thuê một đêm cũng phải tới hàng bốn chữ số.

Dụ Diên quay lại phòng ngủ, tìm tìm điện thoại trên giường, nhìn xong choáng váng – –

Cả màn hình hiện đầy tin nhắn chưa nhận cùng chưa đọc, trên mặt sáng loáng một hàng số 12:03.

!!!

Dụ Diên liền cảm thấy có chỗ không đúng, giờ ngồi nhớ lại, nhân viên nói là 'cơm trưa' mà không phải 'bữa sáng'...

Dụ Diên mau chóng mở Trực tiếp, trên đó bay không ít bình luận.

"12 giờ rồi, cảm ơn hoa trên bệ cửa sổ, người chúng ta chòe vẫn chưa tới."

" Streamer này nổi tí đã làm màu, trước đây đều đúng giờ, mấy ngày nay cứ hai, ba hôm lại xin nghỉ. Tôi đến live khác xem."

"Trời ạ! Đến rồi đến rồi! Streamer vào live – -"

Dụ Diên cmt một câu xin lỗi, sau đó đổi tên live thành [Ba giờ chiều livestream, phát hồng bao tạ lỗi...], lại qua weibo xin lỗi xong, mới trả lời điện thoại Lô Tu Hòa.

"Trời ơi bạn tui ơi, tui còn tưởng ông mất tích rồi." Lô Tu Hòa kích động không thôi.

"...Tôi không sao hết." Dụ Diên vào phòng tắm, mở nước, điều chỉnh độ ấm, "Hôm qua họp lớp, uống hơi nhiều."

"Giờ ông đang ở đâu? Chuyện ngày hôm qua, ông biết không?"

Dụ Diên sững sờ: "Chuyện gì?"

"À là có một streamer dùng tên thật báo cáo Lão Thử."

"... Báo cáo cái gì?"

"Báo cáo hắn mua thủy quân tăng độ hot cho mình, còn tìm người chuyên môn đi hắc các streamer khác!"

Dụ Diên rất bình tĩnh: "Chuyện này à..."

"Sao ông không kinh ngạc tí nào vậy?

"Tôi đoán trước được." Dụ Diên thử nước ấm, "Về rồi nói đi, tôi tắm đã."

Cúp điện thoại xong, Dụ Diên mở wechat, đang định hỏi Xá Trướng tình hình tối qua, thì thấy màn hình nhảy ra một thông báo từ nhóm chat.

Dụ Diên mở ra, trên đó hiện một dòng chữ màu trắng – –

[Bạn bị 'Lý Hàng LH' mời ra khỏi nhóm.]

"..."

Trưởng thành hết rồi, mà sao tên này vẫn còn ấu trĩ đến vậy.

Dụ Diên chẳng mảy may gì, tìm wechat Lý Hàng, dùng hệ thống hồng bao để thử, quả nhiên hắn nhỉ đá cậu ra khỏi nhóm, chứ không kéo cậu vào danh sách đen.

Muốn nói tại sao trước giờ Lý Hàng không xóa kết bạn cậu...Chắc là lo cậu không nhìn thấy vòng bạn bè của hắn đi.

Mỗi ngày nghỉ lễ Dụ Diên thường chu du tứ phương ở vòng bạn bè Lý Hàng, nay xe thể thao mai tiệc dứng, cuộc sống sung sướng đến không ngờ.

Dụ Diên kéo thẳng ID Lý Hàng vào danh sách đen, sau đó mới tìm wechat Xá Trường.

Dụ Diên: Xá Trường, hôm qua tôi uống say quá, làm phiền tới các cậu. Là ai đưa tôi đến khách sạn? Tiền thế chấp là bao nhiêu tôi trả lại cho.

Gửi qua câu này xong, Dụ Diên đặt điện thoại qua một bên, xoay người vào phòng tắm xa hoa rộng lớn tắm rửa.

Tiền cũng bỏ ra rồi, cậu cũng chỉ có thể nằm im hưởng thụ.

Tắm xong đi ra, lại cầm điện thoại lên xem.

Xá Trường: Không có gì, cũng tại tôi, sớm biết cậu không uống được thì không chuốc rượu cậu rồi, không sao chứ?

Xá Trường: Tối qua là bạn cậu đến đưa cậu về.

Dụ Diên dùng khăn tắm xoa xoa tóc, lau khô nước, rep lại: Là bạn nào?

Xá Trường: Cậu xem trò chuyện ưu tiên của cậu đi.

Ừa, trò chuyện ưu tiên của cậu.

Là ai trong trò chuyện ưu tiên wechat của cậu?


Dụ Diên đóng khung chat lại, giương mắt nhìn nhìn.

Avatar màn đêm trăng tròn lẳng lặng nhìn lại cậu, đoạn đối thoại của họ dừng lại lúc 22:14 giờ tối qua.

Dụ Diên cứng người tại chỗ, sau một lát mới rep: Không thể nào.

Xá Trường: Cái gì? Chính là người ưu tiên wechat kia của cậu mà, tối qua Duy Tử có xem qua điện thoại của cậu. Anh ta nói có hẹn trước sẽ đến đón cậu, bọn tôi mới để anh ta mang cậu đi.

Dụ Diên: ... ...

Khăn tắm rớt từ trên đỉnh đầu xuống, Dụ Diên choáng váng nửa ngày mới đóng khung chat Xá Trường lại.

Là 1 mang cậu tới khách sạn?

Không thể nào, 1 không phải là người Mãn Dương – –

Nhưng 1 có đi công tác.

"..."

Dụ Diên cảm giác bức tường nào đó trong lòng đang từ từ nứt ra, rồi vỡ tan.

Lại mở khung chat với 1, phát hiện phía dưới toàn là tin nhắn của người nọ gửi tới.

1: Quán bar rất loạn, về sớm một chút.

1: Về chưa?

1: .

Nội tâm Dụ Diên giãy dụa hồi lâu, lại không nhịn được vỗ vỗ đầu mình.

Mau nhớ lại nhanh lên nào!!

Nói ra thì cũng gõ ra được một ít ký ức.

Tối hôm qua cậu hình như còn nôn ra.

Ôm bồn cầu, người ngợm lôi thôi, khuôn mặt biến dạng. Lại không còn chút ấn tượng nào với người tối qua.

Bình tĩnh, trước tiên phải bình tĩnh.

Trên thế giới này nào có sự trùng hợp như vậy, 1 đi công tác mà địa điểm lại ngay Mãn Dương, còn trùng hợp đến hộp đêm thả lỏng, lại còn gặp phải cậu uống say?

Hơn nữa lúc cậu rời đi, chắc chắn mấy đứa bạn khác cũng có tí men say, rồi đùa nhau — tỷ như trò chuyện ưu tiên là ai, sau đó sáng nay nhớ lại lên xóa?

Dụ Diên tự an ủi bản thân, nơm lớp lo sợ ăn xong bữa trưa, sau đó trước hai giờ chiều xuống lầu tính tiền.

"Chào anh, tiền thuê phòng của anh đã được thanh toán hết."

"..." Dụ Diên hỏi, "Tôi có thể hỏi là ai trả tiền được không?"

Nhân viên nữ đứng trong quầy nói: "Thật xin lỗi, sáng này không phải ca của tôi, nên không rõ lắm."

"Vậy chắc có lưu lại bản sao căn cước...có thể nói cho tôi biết tên trên dó không?"

"Xin lỗi, đây là thông tin tư mật của khách." Nhân viên nữ gõ gõ máy tính trong quầy, "Thưa anh, phòng của anh còn đặt điểm tâm ngọt, bữa tối cùng thủy liệu SPA của khách sạn chúng tôi, nếu anh bây giờ trả phòng, những mục này chúng tôi sẽ không hoàn tiền."

"..."

Trên xe taxi, vẻ mặt Dụ Diên nghiêm nghị, tay run run nắm điện thoại.

Hồi lâu sau, như đã hạ quyết tâm, mở điện thoại vào một khung chat nào đó – –

Ở nơi khác, Dịch Sâm cầm một hồ sơ cá nhân của một tiểu streamer.

Đây là lần đầu tiên anh vì việc tư mà đọc hồ sơ cá nhân nhân viên.

Mỗi nét trên người trông đều non nớt hơn bây giờ, bên cạnh ghi hai chữ: Dụ Diên.

Không trách mỗi lần nói chuyện tới Diên Diên, tiểu streamer sẽ đỏ mặt, ánh mắt còn liếc ngang liếc dọc.

Tiểu streamer thích anh.
2

Dịch Sâm xoa xoa ấn đường, hiếm thấy có chút hối hận. Lúc đó anh chỉ đặt đại một cái tên, không ngờ trong lúc vô tình lại trêu chọc người ta một trận, chưa kể lại còn qua mạng, có lúc anh cũng sẽ nói hơi tùy tiện.
1

Anh rất tán thưởng tiểu streamer đáng yêu, nỗ lực vươn lên, còn dễ tính, có điểm mấu chốt. Khi rảnh rỗi, anh rất muốn tiếp xúc cùng một người như vậy, sẽ làm anh cảm thấy dễ chịu thoải mái – -anh thích một người bạn như vậy.

Đáng tiếc.

Từ nhỏ đến lớn, người ngưỡng mộ anh không ít, nam nữ đều có, mà cách anh từ chối rất đơn giản, chính là cách xa người ta.

Không để ý tới là tốt rồi, đối phương chủ động một hồi cũng sẽ mệt mà tự từ bỏ.

Dịch Sâm nghĩ vậy, nghiêm chỉnh đặt phần hồ sơ này vào trong ngăn kéo.

Hai phút sau, điện thoại vang lên.

Tiểu streamer: 1...Anh đang ở đâu vậy?

Long Dịch Sâm nảy lên một cái, mà khung chat lại nhảy lên một tin – –

Tiểu streamer: À ừm, thật xin lỗi, tối qua tôi uống nhiều quá, nên mới không trả lời anh...Khi nào anh về Tấn Thành?

1: Tối qua.

Tiểu streamer: !!! Có thật không??

1: Ừm, sao vậy?

Tiểu streamer: Bạn tôi nói tối qua là anh mang tôi tới khách sạn, dọa chết tôi luôn...Chắc do họ uống say nói nhầm...giữa trưa nhắn tin cho anh, không quấy rầy anh chứ?

"..."

1: Không có.

1: Cậu vừa nói cậu uống nhiều mà? Giờ tốt chứ.

Tiểu streamer: Cũng còn tốt, chỉ hơi nhức đầu thôi, đêm nay nghỉ ngơi sớm sẽ không sao nữa.

Dịch Sâm tự nhiên như thần mở tìm kiếm lưu lại vài link tip.

1: [Wechat tip hay: Hôm sau say rượu ăn gì mới tốt?]

1: [Wechat tip hay: Cùng bàn luận 'Văn hóa bàn rượu'!]

1: [Wechat tip hay: Quá đáng sợ! Liên quan tới mạng người — hai loại rượu này không thể uống pha lẫn!!]

Đọc tiếp chương 43>

Tác giả có lời muốn nói: Sâm: Cách xa là được rồi.
3

Chương 43:

Dụ Diên nặng nề thở dài.

Cũng may, 1 không thấy được dáng vẻ cậu ôm bồn cầu.

Nghĩ tới đây, Dụ Diên lại không khỏi ngẩn người.

...Thật ra thì cậu cũng không phải tuýp người chú trọng hình tượng.

Nếu không phải 1, vậy rốt cuộc là ai mang cậu tới khách sạn? Còn thanh toán hết.

Suy nghĩ hồi lâu không có kết quả, còn bị đá ra khỏi nhóm, hết chỗ để hỏi. Dụ Diên nghĩ nghĩ lên vòng bạn bè viết một stt.

"Tối qua ai mang tôi tới khách sạn, để lại tin nhắn, tôi sẽ hậu tạ!"

Về tới nhà, thấy 1 gửi qua vài tip hướng dẫn, làm cậu có ảo giác như đang nói chuyện với Dụ Mẫn Dương.

Nhịn không được rep lại vài từ ha ha ha ha.

1: Cười cái gì?

Dụ Diên: Anh gửi cái này làm tôi cứ cảm thấy an bình.

1:...Tôi xem qua rồi, mấy cách này rất hữu dụng, nếu cậu khó chịu thì cứ thử xem.

Không biết tại sao, Dụ Diên luôn cảm thấy tốc độ rep của 1 chậm đi rất nhiều, chắc là bận việc rồi.

Dụ Diên đáp 'được', xe đang chạy lại dừng đột ngột, tài xế quay đầu lại nói: "Đến rồi cậu trai."

Dụ Diên trả tiền xuống xe, trước khi lên lầu còn tiện thể mua một phần miến chua cay ăn liền.

Đồ khách sạn được cái đắt mà thôi, lại còn ít, mùi vị còn không bằng một phần mười hai đồng dưới lầu.

Về đến nhà đã là hai giờ rưỡi, Dụ Diên mở máy tính, cũng không vội live luôn mà mở weibo ra xem trước. [Trước khi edit tui cũng lướt face chán chê :v]

Stt viết trước lúc xin nghỉ lúc này đã có hơn 200 bình luận, vừa ăn miến, vừa xem từng bình luận, rồi chọn một số bình luận rep lại.

14:45, điều chỉnh lại các thiết bị phần mềm Trực tiếp, đang định live thì đột nhiên QQ vang lên.

Đoàn Đoàn: Về chưa cưng?

Dụ Diên: ...Về rồi.

Đoàn Đoàn: Weibo Tieba Livestream oanh tạc mà giờ cưng mới onl, bỏ qua biết bao nhiêu drama rồi đó.

Dụ Diên: Chuyện Lão Thử?

Đoàn Đoàn: Chỉ mình hắn thì nào có bản lĩnh lớn vậy? Có một streamer mới, tên Hudy, cưng biết không?

Dụ Diên nói biết, Hudy này là một streamer mới trong kế hoạch nâng đỡ streamer, số liệu bình thường mà thôi, nhân khí lúc mới live cũng không đuổi kịp Dụ Diên, càng đừng nói là Lão Thử hàng ngày phát hồng bao.

Đoàn Đoàn: Hudy thật ra là tiểu streamer Dương Dương chiêu vào, chuyên môn bồi dưỡng rồi tham gia hoạt động lần này. Nhưng người như Dương Dương, rất ngay thẳng, để cậu ta tự thân phấn đấu bằng bản lĩnh, chứ không chơi bẩn như Chuối Tiêu. Kết quả là gần đây Hudy tìm người tra xét Ip mấy antifan thường đóng quân ở live cậu ta, phát hiện tất cả đều là người tặng sao ở live Lão Thử, lại tra ra thêm, tất cả trước giờ đều do Lão Thử giật dây, Chuối Tiêu hay hắc các streamer khác...Mà giờ hắn đã biến thành đại streamer Star TV.

Dương Dương cũng là một streamer có tâm ở nhánh PUBG, Dụ Diên quét mắt qua một cái, hiểu rõ.

Dụ Diên: Cấp trên vào cuộc chưa?

Đoàn Đoàn: Mới xảy ra tối qua, cấp trên chắc chưa biết, mà cũng không ngờ hai bên lại đột nhiêu xé nhau. Lúc em live thì cẩn thận một chút, trước khi cấp trên có thông báo, thì đừng nói lung tung, đỡ phải bị người ta thưa cơ bóp méo.

Dụ Diên đáp ứng rồi mở Trực tiếp.

Đoàn Đoàn căn dặn như vậy không phải không có lý, vừa mở live, bình luận đã bay lên tên streamer khác.

"Lão Thử ngã rồi, Lão Thử ngã rồi! Lòng thật hả hê!!"

"Ngồi hóng chuyện cả tối qua, tui nghi tiểu Ngôn cũng là một trong những người bị hại!"

"Các bạn có bệnh à? Liên quan gì tới streamer này, hơn nữa còn chưa có thông báo chính thức gì, streamer sợ phiền bị cọ nhiệt mới xin nghỉ được chứ?"

"Ha Ha ha ha ha ha streamer xin nghỉ, tui cười tui đi toilet, cậu xem lại mình đi, không cố gắng Trực tiếp, bị antifan bắt được điểm xấu đi."

"Tôi chết." Dụ Diên cười ra tiếng, mở game, "Xin lỗi nay onl trễ quá, thật sự là có chút nguyên nhân bất tiện, 15:15 mở rút thưởng, đánh ba trận, một trận năm bao lì xì 100 nguyên, hơi nghèo, mọi người đừng để ý nha."

"Nguyên nhân gì mà bất tiện?"

Dụ Diên nói thật: "Ngủ quên."

"?"

"OK, cậu nói cậu thế nào cũng được, dù sao cmn tui cũng không nỡ lòng mắng câu.

"Mọi người cũng vừa phải thôi, trước đó ngày nào tiểu Ngôn cũng live 12 tiếng, tiêu hao nhiều tinh lực, giờ mới chỉ xin nghỉ có ba ngày – -có ai một tháng mà không nghỉ ba lần?!!"


Khoảng thời gian live này, Dụ Diên đã luyện thành thần công chịu đựng, bất luận các bình luận có cười cậu thế nào, cậu cũng xem như gió thoảng bên tai, cứ vậy mở Solo.

Vừa vào quảng trường rèn luyện, Dụ Diên mở một tip wechat 1 vừa gửi tới, sau đó dựa theo review trong bài, gọi Meituan (app giao đồ ăn) đặt trước một phần bánh ngọt đậu xanh.

Trận đầu tiên cậu chọn nhảy nhà thi đấu (El pozo – Sa mạc), vừa rơi xuống liền mau chóng quan sát tứ phía.

Mặt đất trống trơn, đến cả súng lục cũng không có.

Lại đi mấy bước, rẽ xuống tầng dưới, đến tầng này cũng không có tới một khẩu súng.

"Nhà thi đấu cũng không tìm được súng??"

"Vô lý quá đi, đề nghị gỡ game."

Dụ Diên cũng hơi kinh ngạc, khu El Pozo này là một trong những khu vực giàu có của map Sa mạc, sao lại đến cả một tầng nhà cũng không có tới một khẩu súng vậy được.

"Không đúng." Đi được hai bước, thấy tay mấy tên địch cũng không có súng, Dụ Diên nói, "Đến tiếng súng cũng không nghe thấy."

Dụ Diên khom lưng nhặt nỏ thần ( An Dương Vương), lên tiễn, ngồi xổm ở góc nào đó, rốt cục xác nhận, "Game lỗi rồi, trận này bug...không drop súng."

Trong khung bình luận lập tức xuất hiện một loạt dấu chấm hỏi, Dụ Diên trấn tĩnh, đây không phải lần đầu tiên cậu gặp tình huống kiểu này, trò này lỗi quá nhiều, có lúc cậu còn gặp một game cả bản đồ chỉ drop xe.

"Biểu diễn cho các bạn xem một cây nỏ thần vô địch." Dụ Diên nói xong, mở một bình chọn.

"Có thể giết 5 mạng" cùng "không thể giết 5 mạng".

Quiz này vừa nhảy ra, khu bình luận bắt đầu nhao nhao.

"Nỏ giết 5 mạng? Có phải streamer có độc không haha."

"Tui nghĩ làm được, không có súng, thì nỏ chính là vũ khí lợi hại nhất, các anh em theo tôi!"

"Mọi người hãy nhìn vào thực tế, nỏ rất khó để sử dụng, tên cũng có hạn, streamer có thể sống ra khỏi nhà thi đấu cũng là tốt lắm rồi, tôi chọn không thể!!"

Lẫn trong một đống bình luận, Dụ Diên từ khung chat nhìn thấy một dòng chữ trắng nhỏ.

"1 vào Trực tiếp."

"Ông chủ 1 đến rồi!"

"Streamer chơi trận này xong rồi chơi Squad với ông chủ? Thiếu đồng đội không..."

Dụ Diên nói: "1..."

Còn chưa nói hết câu, trên khung bình luận lại nhảy ra.

"1 rời Trực tiếp."

"?"

Dụ Diên ngậm miệng, tiếp tục chơi game.

Loot cả nhà thi đấu chỉ có một cây nỏ trên tay Dụ Diên, cậu bắn ra hai mũi tên, hehot người cách cậu gần nhất, sau đó ngồi xuống dùng tay đấm chết luôn.

"1 vào Trực tiếp."

Dụ Diên nhìn chằm chằm khu bình luận vài giây, quả nhiên theo sát sau đó lại – –

"1 rời Trực tiếp."

"..."

"Tình huống này là sao? Tui sắp bị ông chủ này ra vào kẹp chết."

"Sao đây, tình thú mới giữa hai người sao?"

"Vì hấp dẫn lực chú ý của streamer, ông chủ đã bất chấp dùng mọi thủ đoạn tồi tệ, quá ngọt!"

Dụ Diên loot xác xong, suy nghĩ một chút nói: "Chắc do mạng chập chờn?"

"1 vào Trực tiếp."

Trong Star TV, khán giả ra vào Trực tiếp không có nhắc nhở, chỉ có ông chủ tiêu phí từ hai nghìn tệ trở lên mới có đãi ngộ này.

Khán giả chỉ thấy nhắc nhở lúc vào lúc ra từ hệ thống, mà không biết nội tâm đang xoắn suýt của người trong cuộc.

Dịch Sâm lại mở Trực tiếp, trỏ chuột nằm trên chữ X đỏ, từ bỏ, di chuột qua chọn mở rộng toàn màn hình, rồi tiếp tục lật xem tài liệu trước mặt.

Anh chỉ đến xem livestream, không trò chuyện, cũng không chơi game, sẽ không có ảnh hưởng gì.
1

Nghĩ vậy, lại ngẩng đầu nhìn người trong màn hình.

Không có vẻ uể oải sau say rượu, nhưng con mắt hơi phù, làm hai mắt tậm thời biến thành mắt một mí, trông ít ôn hòa, lại khí thế hơn bình thường.

Không giống hôm qua, mắt hơi híp lại, từ gò má đến tai đều đỏ, cả người mềm nhuyễn, không có sức chống cự.

Không ít khán giả nữ nhịn không được spam quà cho cậu. Dịch Sâm liếc nhìn danh sách quà tặng dưới góc trái màn hình, ngón trỏ vuốt nhẹ mặt giấy, thu hồi tầm mắt.

Dụ Diên ngồi xuống đấm chết người, rảnh mắt ra nhìn, hỏi: "Không thể giết hết?"

"Không ai tin sao?"

"Tin, tôi tin!" Một giọng nói phát ra từ Trực tiếp, "Tiểu Diên ơi tôi tin cậu, cậu đã chọn bên 5 mạng rồi, tiếp đi!"

Dịch Nhiễm vừa vào live đã ồn ào.

Bởi vì 1 cũng hay nói chuyện ở Trực tiếp, nên mọi người không thấy kinh ngạc khi gặp tình huống này.

"Cậu chọn rồi?" Dụ Diên bất ngờ, "Đừng, tôi đùa thôi."

"Chọn thật mà, 20 nghìn hạt đậu đó, tôi phải tích góp cả tháng đấy." Dịch Nhiễm có ý định làm thân với Dụ Diên, để dễ về sau cậu ta tra hỏi, khi nói chuyện cũng không phải che giấu, "Cậu là nam thần của tôi, tôi phải tin cậu."

Dụ Diên nói: "...Tôi sẽ cố hết sức."

Bởi vì game không drop súng, nên có nhiều người chơi thoát trận, Dụ Diên giết được hai người xong thì cả khu nhà thi đấu clear, số người tồn tại trong trận còn 31 người.

Lúc này, quiz dưới bình luận đột nhiên có biến- –

"Có thể giết 5 mạng" vốn lúc đầu chỉ có 3 vạn đậu, chêch lệch thua bên "Không thể giết 5 mạng" tới 400 vạn đậu.

Lại trong chớp mắt cột 'có thể giết 5 mạng' tăng lên dữ dội, nhảy lên 570 vạn đậu.

"???"

"Ông chủ nào đặt vốn lớn thế."

"Một lần bỏ hơn 500 vạn đậu??? Tui ăn nằm ở đây lâu như vậy, chưa từng thấy có ai nhiều đậu như vậy, đậu lại không thể mua, thì chỗ này cần phải tích góp mấy năm hả?"

"Có thể là ông chủ 1 không? Tôi nghe nói đập tiền ở nền tảng được phòng lên Thủ hộ sẽ được hệ thống tặng rất nhiều đậu sao.

"Trời ui, tui quyết định cùng ông chủ thần bí này phải dương danh lập vạn cho bằng được!"

Nỏ đã dùng hết tên, Dụ Diên dùng dao chém nhau với địch, cuối cùng chấm máu thắng hiểm, cậu trốn trong bụi cỏ bơm máu, cùng lúc rảnh mắt ra xem bình luận.

Nhìn xong không khỏi kinh ngạc : "...Các bạn làm à?"

"Không phải chúng tôi! Là ông chủ 1!!"

"Giống như có một ông chủ thần bí đập phá 500 vạn đậu vào..."

Dụ Diên mau chóng mở điện thoại.

Dụ Diên: Đậu này là ngài bỏ?

1: Tôi đang đi làm.

Ý là phủ nhận.

Dụ Diên thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy 80% là Trực tiếp cũng bị lỗi, 500 vạn đậu, phải là người chơi quiz lâu dài, chưa kể cậu chỉ là người mới, đậu thu ngược về khi bình chọn cũng không nhiều, đổi lại thành ai cũng không nỡ lòng bỏ ra để chọn nhiều như vậy.

Nghĩ vậy, lòng trấn định lại, rồi tiếp tục quay lại trò chơi giết người.

Sau mười phút, Dụ Diên dùng chảo gõ đầu kẻ địch thứ năm, thành công giết được 5 mạng.

Dụ Diên cười ra tiếng: "Tôi nói rồi, các bạn phải tin tôi–"

Còn chưa nói hết câu, trên đỉnh live thổi qua một dòng thông báo trong suốt.

"Thành tựu vừa mở khóa – -Chúc mừng '1' ở Trực tiếp Yanxyan hào phú ném 5200 đậu tham dự Bình chọn thắng lợi, thành công mở khóa thành tựu ẩn: "Được ăn cả ngã về không"!"

Dụ Diên: "..."

Dịch Sâm: "... ..."

Hệ thống rác rưởi của nền tảng Trực tiếp này không sớm thì muộn cũng sẽ chết.

Đọc tiếp chương 44>

Tác giả có lời muốn nói: Dịch • điên lên đến cả công ty của mình cũng mắng • Sâm
1

Chương 44:

Thành tựu hệ thống Trực tiếp vẫn luôn có, lúc đầu mới đưa ra còn gây lên một trận bàn tán, có rất nhiều viewer tặng quà để làm theo nhiệm vụ thành tựu, treo máy xem thường xuyên, mở khóa được hàng trăm thành tựu Trực tiếp.

Về sau thì nhiệm vụ thành tựu được mở khóa càng ngày càng ít, cái trước mở khóa thành công cũng đã là chuyện hơn nửa năm trước rồi, tên nhiệm vụ là 'Nhanh lên 120', yêu cầu hoàn thành là – – online liên tục 720 giờ không được rời Trực tiếp.

Sau khi mở khóa thành tựu sẽ nói: "Nhanh lên 120! Máy tính này sắp nổ rồi!"

Còn thành tựu vừa mở khóa chắc sẽ thành hot trend mới, phải lâu nữa mới giảm độ hot.

"520 vạn?? một acc mới như 1 lấy đâu ra nhiều đậu như vậy, bạn tôi làm Thủ hộ ở các live khác, bỏ cũng hơn 10 vạn, mà hệ thống cũng chỉ cho hơn 6 vạn đậu."

"Từ đâu tới không quan trọng, quan trọng chính là con số này!! Xuyên qua hiện trường xem bản chất đi các chị em!"

"Tỉ lệ cược đậu ở live này là 0,6, ở các đại streamer khác tỉ lệ cược tận 0.3, gấp hai lần."

Chi chít bình luận bay qua trước mắt, Dịch Sâm xoa xoa huyệt thái dương, cửa bị gõ vang lên, anh nói: "Vào đi."

Thư ký đẩy cửa vào, theo sau còn một người, là người phụ trách Star TV.

"Sếp Dịch." Người phụ trách cầm một tệp tài liệu trên tay, trông có vẻ khẩn trương.

"Ừm." Dịch Sâm ngừng chút lại hỏi: "Hệ thống thành tựu nền tảng do ai đề nghị?"

Người phụ trách lập tức đáp: "Là tôi, sếp Tổng, chuyện này...làm sao ạ?"

"...Không có gì." Dịch Sâm hỏi, "Mang tài liệu đến?"

"Mang đến, danh sách này chúng tôi đã họp qua nhiều lần mới chọn ra được."

Người phụ trách nói xong, đột nhiên nghe thấy từ tai nghe cạnh máy tính lúc có lúc không truyền tới tiếng súng. Hắn sững sờ, theo phản xạ nhìn qua, trước khi màn hình tối đen, thành công nhìn thấy trang web Trực tiếp.

Quả nhiên, quản trị viên gần đây hay phản hồi với hắn, nói là tài khoản cấp cho ông chủ lớn gần đây vẫn hay được sử dụng.

Dịch Sâm tắt màn hình máy tính, tiếp nhận tài liệu, lật qua lật lại, cau mày: "Sao đều là minh tinh?"

Trên tay anh cầm chính là danh sách kế hoạch thịnh điển hàng năm của Star TV.

"Như vậy sẽ hút lưu lượng." Người phụ trách nói, "Mấy năm trước chúng ta đều làm vậy, độ quan tâm rất cao, phối hợp với ban Pr..."

Dịch Sâm chỉ lật xem hai trang rồi khép tài liệu lại, ném tới trước mặt, ngắt ngang lời hắn: "Cho nên thịnh điển mấy năm trước tất cả đề tài lưu lượng đều là minh tinh, còn streamer nền tảng đến một độ quan tâm cũng không có."

"Là do chúng tôi sai sót." Người phụ trách khẩn trương nói, "Vậy ý của sếp là..."

"Ý của tôi?" Dịch Sâm nhướng mày, "Nếu đều làm theo ý của tôi, vậy tôi còn dùng tiền thuê anh làm gì?"

Người phụ trách muốn đổ mồ hôi lạnh.

Tuy ngành nghề này đứng số một số hai Star TV, nhưng lợi nhuận thu về không cao, mỗi tháng hắn tới công ty báo cáo tình hình, thì ông chủ này cũng chỉ lãnh đạm gật đầu hừ nhẹ, không nói gì nhiều. Lại không ngờ eSports thời gian qua lại hot lên bất ngờ, lợi nhuận từ nửa cuối năm ngoái đến nay tăng lên điên cuồng, lúc này mới gây chú ý cho ông chủ.

Cùng lúc đó, hắn rốt cục cảm nhận được 'mùi tử vong' trong miệng công nhân những ngành khác.

"Tôi, tôi lập tức về sửa lại."

Dịch Sâm hỏi: "Lúc nào đưa tới."

Người phụ trách suy nghĩ, cẩn thận hỏi: "Nửa tháng?"

Bọn họ đưa ra danh sách xong, còn phải đảm bảo nhân viên trong danh sách đúng hạn đến dự họp, không thể gây ra một tí sai lầm nào.

"Một tuần."

"..." Sếp cắt thời gian kinh quá rồi.

Không được câu trả lời, Dịch Sâm giương mắt: "Có thể?"

"Có thể." Người phụ trách cắn răng một cái, cmn không phải tăng ca thôi sao, hắn hoài nghi nếu mình không đồng ý thì sẽ bị cuốn gói ngay tại chỗ, "Một tuần sau tôi sẽ giao cho sếp."

Người ngoài đi rồi, Dịch Sâm mới mở màn hình máy tính lại.

Trận game kia đã kết thúc, hiện đang ở phòng chờ, trong phòng còn thêm Dịch Nhiễm.

"Anh tôi còn chưa rep anh à?" Dịch Nhiễm hỏi.

Dụ Diên ừm một tiếng.

"Vậy thì vào đi, hai chúng ta chơi cũng được, à mà bạn anh đâu?"

Mãi mới hiểu người ta hỏi là Lô Tu Hòa, Dụ Diên nói: "Gần đây cậu ấy chơi game khác."

Lúc tiểu streamer nói chuyện, thường hay cúi đầu xem điện thoại.

Dịch Sâm cầm điện thoại lên nhìn.

Tiểu streamer: ...

Tiểu streamer: May mà thắng, không là tôi đổi mạng đền 500 vạn đậu này rồi...

Tiểu streamer: Mà không phải ngài đang đi làm sao?

Tiểu streamer: Muốn chơi game không?

"..."


1: Ừm, đang đi làm, rảnh chút chơi đậu.

Trong màn hình, người đang mím môi liếc trộm điện thoại đột nhiên con mắt sáng lên, tranh thủ lúc thời gian đếm ngược vào trận, cầm điện thoại đưa tới trước mặt nhìn mãi.

Tiểu streamer: Lần sau tới mấy đại streamer mà chơi, tỉ lệ cược sẽ cao hơn một chút, tỉ lệ cược lúc tôi live cao nhất cũng chỉ 0.6 mà thôi. Hơn nữa anh bỏ nhiều quá, chơi ít vui hơn! Chơi lớn dễ thương thân!

Dịch Sâm đọc mà buồn cười, nói như đánh bạc thật vậy.

Trong tài khoản của anh có tới 1000 vạn đậu, cũng không biết đổ vào từ lúc nào. Vốn anh định bỏ 50 vạn đậu thôi, chẳng ngờ hệ thống đột nhiên hiện ra một cái khung, anh cũng không nhìn kỹ đã ấn xác nhận.

Bây giờ nghĩ lại, con số 520 này 80% là do hệ thống thành tựu quấy phá, tới lúc đủ để kích hoạt thành tựu ẩn, mới tự nhảy ra khung thông báo.

Cửa vang lên lần hai, thư ký đi tới, nói nhỏ nhẹ: "Sếp Dịch, năm phút sau cuộc họp bắt đầu, các nhân viên đã đến đông đủ."

"Ừm."

Dịch Sâm thu hồi suy nghĩ, tắt máy tính, xoay người ra khỏi văn phòng.

Sau khi Dụ Diên gửi tin nhắn xong, mới phát hiện mình đã bay qua chỗ đồng đội chấm tiêu.

"Tiểu Diên? Sao cậu không nói chuyện?" Dịch Nhiễm ồn ào ở voice.

"Xin lỗi, vừa xem điện thoại." Dụ Diên mau chóng nhảy dù, "Không có gì, chỗ các cậu không có nhiều người nhảy, tôi loot dạo gần đó rồi qua ngay."

"Được." Dịch Nhiễm thoát game, xác định anh mình không còn ở live xong mới ho nhẹ một tiếng, tìm được cơ hội để hỏi chuyện đang bị kìm nén mãi trong người, "Đúng rồi, nghe nói tối qua cậu xin nghỉ?"

Dụ Diên gật đầu: "Ừm."

"Có chuyện gì không?"

Thấy đối phương quan tâm hỏi han làm Dụ Diên hơi khó hiểu, nhưng cũng không quá để ý, thuận miệng nói: "Tôi đi họp lớp."

Dịch Nhiễm: "Họp ở đâu?"

Dịch Nhiễm cố gắng để cho giọng điệu như đang tùy tiện hỏi về việc nhà, nhưng vẫn khó nén cơn hóng hớt trong đó.

Dụ Diên: "...Tới quán bar, sao vậy?"

Quả nhiên! Người hôm qua cậu nhìn thấy chính là tiểu Diên!

Dịch Nhiễm tiếp tục hỏi: "Vậy sao sáng nay lại xin nghỉ?"

Dụ Diên đã loot xong khu vắng, xoay người chạy đến hướng đồng đội, nghĩ bụng nói thẳng cho khán giả biết lý do: "Uống hơi nhiều nên ngủ hơi say, không có đồng hồ báo thức mình, lại thêm ngủ ở bên ngoài, về tới nhà cũng cần ít thời gian."

Dịch Nhiễm hầu như đã xác nhận – -người tối qua trong phòng anh mình chính là tiểu Diên!

Bát quái lớn nhất Dịch gia vào giây phút này cất tiếng khóc chào đời!!

Dịch Nhiễm như phát hiện được bảo tàng, giọng điệu kích động: "Vậy sáng nay cậu dậy, có cảm thấy chỗ nào không thoải không?"

Dụ Diên không nhận ra thâm ý trong lời cậu ta nói, "Không thoải mái lắm, cả người đều khó chịu."

Dịch Nhiễm: "!"

Dụ Diên thở dài: "Quần áo cũng không mặc được." Quần áo tối qua bị dính mùi rượu hôi, vừa bị cậu ném rồi.

Dịch Nhiễm: "!!!"

Nhớ lại cảnh mình ôm bồn cầu, Dụ Diên nói: "Chỉ kém chết luôn trong wc."

Dịch Nhiễm: "...!!!!!"
2

_ _

Một tuần sau, Star TV chính thức đưa ra phản hồi về chuyện Lão Thử hắc người khác.

[ Star TV quan bác*: Chào mọi người, liên quan tới sự kiện gần đây phía chúng tôi đã tiến hành kiểm tra, và đưa ra vài phản hồi:

Thông qua kiểm chứng, Chuối Tiêu và Lão Thử phía nền tảng streamer không hề có bất kỳ hành động nào bôi đen người khác.

Phía nền tảng ngăn chặn các hành vi spam nhân khí, spam cọ nhiệt.

Streamer Chuối Tiêu, Dương Dương, Lão Thử, Hudy sẽ tiếp tục tham gia giải thi đấu streamer phía nền tảng tổ chức, hi vọng các bạn ủng hộ nhiều hơn.

Streamer công kích lẫn nhau là điều mà nền tảng không muốn nhìn thấy nhất, sau này phía chúng tôi sẽ quản lý phương diện này nhiều hơn, về sự kiện lần này đã mang tới phiền toái cho các bạn, phía chúng tôi rất xin lỗi.]

Lúc Dụ Diên lướt tới thông báo này cũng đang chuẩn bị đi ngủ, vừa xem xong, cơn buồn ngủ bay mất một nửa.

Cậu chụp cắt ảnh lại, gửi qua cho Đoàn Đoàn.

Vừa gửi xong, liền bắn ra một thông báo mời voice.

[Đoàn Đoàn mời bạn gia nhập nhóm chat voice 'Nhất Ngôn Đường']

"..."

Cậu ấn xác nhận, trên điện thoại lập tức nhảy ra giao diện voice chat.

"Tôi chịu thua thật sự." Vừa vào là nghe thấy Lộ Lộ đang nói chuyện, "Chuối Tiêu nhét bao nhiêu tiền cho quản lý? Mà cũng tẩy trắng được? Cmn làm vậy sau ai dám báo cáo với quan phương*?...Tiểu Diên vào rồi?"

*Quan bác, quan phương ( 官博, 官方 :bên mình không biết phải chuyển thành gì, ai rảnh thì giúp mình với :(, mình chỉ biết sơ nghĩa là trang chính thức đưa ra thông báo, nên tạm giữ nguyên."
1

"Dạ." Dụ Diên nói, "Các chị cứ tiếp tục, em không quấy rầy các chị."

"Hiện giờ Chuối Tiêu đang là streamer hàng đầu nhánh PUBG, mà bên quản trị viên muốn đẩy hắn tới cướp vị trí đầu bên LOL, đương nhiên phải bảo kê cho hắn." Đoàn Đoàn nói, "Dương Dương, vậy giờ anh định làm gì?"

"Còn làm sao được." Một giọng nam lên tiếng, "Weibo cũng thông báo rồi, chính là chuyện ván đã đóng thuyền.Haizz, đêm nay tôi cũng không dám mở Trực tiếp, có lẽ là một đám sẽ nhảy vô mỉa mai tôi."

Lộ Lộ: "Hơn nữa tôi mới nhận được một tin, nói streamer hay nhất hằng năm đã được nội bộ quyết định, chính là Chuối Tiêu."

"Thật hay giả?" Đoàn Đoàn tức giận nói, "Chả trách phiếu bình chọn cho hắn cao bất ngờ, xin lỗi chứ, phía nền tảng không xem đám tiểu streamer chúng ta vào mắt à? Vậy các fan vì cày top mà đập quà cho chúng ta thì tính là cái gì?"

"Hết cách rồi, giờ Chuối Tiêu xem như một tay che trời." Dương Dương thở dài, "Cũng do tôi không tự lượng sức, cứ muốn đối cứng với hắn, ngẫm lại thì trước đây hắn từng xé với mấy streamer khác, có ai mà thắng lại hắn đâu?"

Nói đến đây, voice chat đột nhiên yên tĩnh vài giây.

"...Cái này, chờ chút." Giọng điệu Lộ Lộ do dự, "Anh vừa nói thế, nhưng thật ra thì có."

Dương Dương: "Ai?"

Lộ Lộ: "Tiểu Diên đó!"

Dụ Diên suýt nữa nghe tới ngủ: ". . . ?"

"Đúng vậy! Cái thông báo kia của cưng đó!" Đoàn Đoàn vỗ đùi, "Lúc đó Chuối Tiêu ở live nói ám chỉ cưng hack, quản trị viên trở tay treo một thông báo – – đến giờ cái thông báo đó vẫn là cái duy nhất toàn Trực tiếp!"

Đọc tiếp chương 45>

Chương 45:

Bọn họ không nhắc tới chắc Dụ Diên cũng quên mất tiêu, không ngờ cái này còn được nhắc lại.

Dụ Diên nói: "Nhưng mà..."

Lộ Lộ vui vẻ: "Đúng vậy đúng vậy! Đợt đó Chuối Tiêu xanh mét mặt luôn ha ha ha, còn vịt chết mạnh miệng, nói mình chưa từng nói Dụ Diên hack, để khán giả không nghĩ là mình phát tán, lúc đó xem mà tôi thoải mái biết bao nhiêu, chỉ hận không thể chạy qua spam sao cho Dụ Diên!"

Dụ Diên: "Không cần đâu..."

Đoàn Đoàn: "Nói vậy là quản trị viên 03 vẫn còn thường xuyên ngồi ở live tiểu Diên?"

Dụ Diên: "Không phải em..."

"Đúng, còn ra tay khóa nhiều người!" Lộ Lộ nói rất dứt khoát, "Hậu đài tiểu Diên lợi hại quá nha!"

Dụ Diên: "Em không có..."

"Cưng yên tâm, chúng ta sẽ không xem thường cưng." Bao Đoàn nói, "Đây là ưu thế rất lớn nha! Giờ chị phải nịnh em cho thật tốt để sau này chẳng may có người hãm hại, thì em phải ra mặt bảo vệ chị đấy."

Dụ Diên có trăm miệng cũng không thể bào chữa, khóc không ra nước mắt.

Sau khi voice chat kết thúc, Dương Dương còn gửi qua lời mời kết bạn, Dụ Diên nhìn chằm chằm lời mời hồi lâu, cũng không biết nên đồng ý hay từ chối mới tốt, cậu chỉ sợ hắn cũng nghĩ cậu có hậu đài, đặc biệt chạy tới cầu viện...Chẳng phải sẽ khó xử lắm sao.

Cũng may sau khi xác nhận thì hắn cũng chỉ hỏi thăm cậu đôi câu, không nói gì thêm.

Tắt QQ, Dụ Diên lại quay về weibo lướt xem, dưới thông báo weibo chính thức đang chia làm hai phe, một phe là fans Chuối Tiêu, đang không ngừng gáy to, cằm sắp hất cao lên tận trời, phe còn lại lại gào to 'Star TV đen không tháy đáy', bày tỏ không tin phán quyến này, yêu cầu quan phương đưa ra chứng cứ kiểm tra.

Xem ra đến bây giờ, thế lực hai bên ngang nhau. Xem thái độ quan phương lần này, chắc cũng không có ý bàn tới chuyện này nữa.

Dụ Diên thở dài.

Nếu đúng như lời Dương Dương từng nói, Chuối Tiêu ở nhánh này một tay che trời, còn có hậu đài vững chắc, nắm chắc giải thưởng streamer hay nhất hằng năm...Vậy thì 80% Lão Thử cũng gần như vậy.

Vậy kế hoạch nâng đỡ streamer cùng Vua Sát Nhân cũng kiểu không thấy đáy rồi.

Tuy bản thân cậu không có hi vọng gì lớn với giải thưởng, nhưng sau khi đã biết rồi thì vẫn có chút khó chịu.

Có điều thế giới này chính là vậy, trước giờ không có gì công bằng, cậu quá rõ ràng.

Chỉ là mỗi lần gặp phải chuyện như vậy, vẫn cảm thấy không cam lòng cùng không phục.

Bỏ đi,

Dụ Diên tiện tạy đặt điện thoại qua bên gối, kéo chăn trùm đầu, nhắm mắt ép mình ngủ.

Hai phút sau, chăn bị kéo phắt ra, Dụ Diên vươn người dậy, lần nữa cầm điện thoại lên mở wechat.

Trò chuyện ưu tiên còn dừng lại ở ngày hôm qua, là cậu gửi qua một câu 'được, vậy lần sau nhé', đến giờ vẫn chưa được rep.

Một tuần qua không cùng 1 chơi game, đến nói chuyện cũng ít đi.

Mở khung chat ra, đang định nhắn một câu, trên khung đột nhiên biến đổi – –

[Đối phương đang nhập nội dung.]

Dụ Diên mở to mắt, ngón tay dừng lại ở icon, yên lặng chờ.

Hai phút trôi qua.

Năm phút trôi qua.

Mười phút...

Dụ Diên chịu hết nổi, cảm thấy bồn chồn, không chút nghĩ ngời mở khung chat – –

Dụ Diên: ?

Người nọ gần như rep ngay sau đó.

1: ?

Dụ Diên: Ngài còn đang bận sao?

1: Hết bận rồi.

Dụ Diên không ngừng cố gắng, hỏi: Vậy mai cùng chơi game chứ?

Người đầu kia chần chừ hồi lâu, mới rep: Chắc không rảnh rồi.

Lại bị từ chối.

Dụ Diên thở dài, rep: Ừm.

1: Sao còn chưa ngủ?

Dụ Diên: Vậy giờ ngủ.

1: Ừm.

Dụ Diên: Chờ chút.

1: ?

Dụ Diên: Nếu ngài còn chưa ngủ...tôi có thể xem mèo không?

1:...

Nhìn hàng dấu chấm này, đáy lòng Dụ Diên lặng đi, đánh chữ chậm rì: Không được cũng không sao.

Còn chưa gửi đi, giao diện điện thoại nhảy ra yêu cầu mời trò chuyện video.

Dụ Diên lấy lại tinh thần, mau chóng ấn nghe.

Một gương mặt mèo to lớn lọt vào, Diên Diên chớp đôi mắt to tròn, cứ dùng cái đầu dụi điện thoại.

"Đừng dụi." Giọng người đàn ông trầm thấp nặng nề, còn mang chút khàn khàn, giọng điệu bất đắc dĩ, "Mèo ngốc."

Dụ Diên vừa nhìn thấy cảnh này xong thì nỗi buồn xiu xíu chớp mắt được chữa trị.

Cậu nhìn chằm chằm mèo con, nỗ lực từ góc trống quanh mèo con nhìn trộm được chủ nhân của nó.

Trong lúc cậu đang gian nan nhìn trộm, người đối diện cũng đang nhìn cậu.

Ánh đèn rất mờ, chỉ bật một cái đèn ngủ, bóng tối phủ lên mặt anh, làm ngũ quan hiện rõ góc cạnh.

Trên người vẫn là áo thun, bởi vì vừa chui từ trong chăn ra, mà cổ áo hơi xộc xệch, từ góc độ này nhìn vào, có thể nhìn rõ đường nét xương quai xanh cao cao lộ ra.

Thật sự tuần qua Dịch Sâm rất bận, bàn chuyện hạng mục mấy tháng tiếp theo đến giờ mới xem như gần xong, bởi vì có hai mục cùng tiến hành, mà chỉ sáu ngày qua anh đã phải chạy tới chạy lui bốn chuyến, họp từ vấn đề này sang vấn đề khác, mà anh cũng chỉ vừa về đến nhà, tắm còn chưa kịp tắm, thì tin nhắn tiểu streamer tới.

Anh khẽ gãi cằm mèo con, hỏi: "Sao không nói gì, ngốc rồi?"

Dụ Diên tỉnh táo lại: "À, không có, không ngốc."

Này còn không phải ngốc?

Dịch Sâm khẽ cười một tiếng, hỏi cậu: "Không phải nghỉ live sớm rồi sao, sao giờ còn chưa ngủ?"

Dụ Diên nói thật: "Vừa chat voice xong, đang định đi ngủ. Sau lại đột nhiên...muốn xem mèo chút."

"Voice chat?" Dịch Sâm nhướng mày, động tác đùa mèo ngừng lại, "Cùng ai?"

"Mấy chị Đoàn Đoàn."

Dịch Sâm liếc mắt nhìn đồng hồ, đã hơn mười hai giờ khuya rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận