Pubg Thế Kỷ Võng Luyến




Chương 11:

Chơi Solo cả buổi, tâm trạng Dụ Diên rốt cục mới thoải mái hơn chút chút, dù không ăn gà được, nhưng trận nào cậu cũng giết được tầm năm mạng trở lên.
1

Buổi tối, Lô Tu Hòa online, giục cậu mau gánh cậu ta chơi, liền có mấy viewer xếp hàng muốn cậu rút thưởng.

Cậu đang định mở, thì có điện thoại gọi tới, mà người gọi lại chính là Lô Tu Hòa trong phòng game.

Không biết thằng bạn đang nghĩ gì, Dụ Diên hơi do dự, tắt micrô tiếp điện thoại. [tắt mic trong game nhé.]

"Gì vậy?"

"Dụ Diên, bữa nay ông đừng kéo viewer nữa." Lô Tu Hòa nói, "Tiểu Thụy cùng Ba Ba đang onl, vừa nãy tìm tôi, nói là muốn chơi cùng tôi với ông."

Tiểu Thụy cùng Ba Ba là bạn bè thường hay chơi cùng quán net với Dụ Diên, sau đó bọn họ thi lên đại học, dần dần cậu cắt đứt liên hệ với bọn họ.

"OK, cậu bảo bọn họ vào đi."

Rất nhanh sau đó, bốn người ở chung một phòng.

"Cái quỷ gì vậy, ngồi canh ở Trực tiếp cả ngày trời, kết quả là không chơi cùng viewer? Lãng phí thời gian của tôi quá."

"1, đi đây, chán."

"Không xem thì cút, tìm cảm giác tồn tại à?"

Dụ Diên ngoảnh mặt làm ngơ với những bình luận này.

Có người nói thoát live, nhưng người xem Trực tiếp không những giảm mà còn tăng. Hơn nữa ngày hôm qua cũng xem như cậu rút ra được bài học, tuy trước đó vận may có hơi tốt, viewer gặp phải đều rất thú vị, nhưng dù sao cũng chỉ thuộc thiểu số. Mà nhiều hơn là người chơi với trình độ gà mờ, suy nghĩ bất đồng.

Thậm chí hôm qua còn có một viewer, mở micrô đọc ID wechat bán giầy nhái...

"Tiểu Diên, đã lâu không gặp ha." Tiểu Thụy cười ha hả, "Khi nào rảnh ra ngoài nhậu đi."

"OK." Dụ Diên nói, "Chơi bản đồ nào?"

"Ừ...Sanhok đi."

Tiểu Thụy cùng Ba Ba đều là người chơi trung thành của tựa game bắn súng, tuy kỹ năng thao tác không bằng Dụ Diên, nhưng mạnh hơn nhiều so với Lô Tu Hòa.

Bốn người nhảy Paradise resort.

"Chỗ tôi có hai người nhảy." Ba Ba nói.

"Chỗ tôi không có ai, mà còn dư khẩu AK này, ai muốn thì qua lấy." Dụ Diên nói xong, dùng AKM trong tay sấy cho kẻ địch đối diện bay cho kịp chuyến mới tại chỗ.

"Không lấy." Lô Tu Hòa cười cậu, "Chỉ có loại người châu Phi như cậu mới cho AK là súng tốt, trừ khi là 98K hay M24, còn những loại khác đều không đáng để tôi ngàn dặm xa xôi chạy đến."

Dụ Diên quét nhìn bản đồ, ước chừng khoảng cách giữa cậu cùng Lô Tu Hòa, cười nhạo: "Chỉ có hơn 60m để chạy tới thật đúng là cực cho cậu nhở. Tôi là đang hỏi Ba Ba với Tiểu Thụy, cậu cầm AK...Lúc sấy chẳng phải giật tung lên trời sao."

AKM là một khẩu súng có độ giật rất lớn, nếu ghìm súng không tốt, mà để người chơi kỹ thuật yếu sấy hết mấy chục viên đạn, sẽ làm nòng súng bay thẳng lên trời.

Lô Tu Hòa: "Ề, có gì thì từ từ nói, sao ông cứ phải công kích cá nhân tôi."

Khu resort này khá ít nhà, không lâu sau, cuộc chiến khói lửa dần bình ổn.

Thành công tiếp tục sống sót chính là team Dụ Diên.

"Streamer tạm tắt hack đi, mở nhiều ngày vậy rồi mà không sợ lật xe à?"* [thất bại.]

"Hack? Hack gì cơ?" Dụ Diên còn chưa nói gì, Lô Tu Hòa tranh mở miệng trước, "Tôi nói cho các bạn biết...Đó là anh em ngoài đời của tôi, trước đây lúc cậu ấy còn chưa live, thì thường hay chơi game ở quán net nhà tôi, ngày nào tôi cũng đứng sau cậu ấy tận mắt nhìn cậu ấy chơi, thật sự không hack."

"Đây là mạng, đương nhiên mày nói gì thì là cái đó rồi."

"Sao bạn lại không nói lý như vậy? OK, nếu bạn không tin, bạn tự mình đến quán net mà hỏi, khá nhiều khách quen tại quán nhà tôi biết cậu ấy..."

"Tu Hòa." Dụ Diên nhắc nhở Lô Tu Hòa, "Cậu đừng nói chuyện, tôi không nghe thấy tiếng bước chân."

Lô Tu Hòa đành phải ngoan ngoãn ngậm miệng, trong lòng thì thấy uất ức.

Dụ Diên biết Lô Tu Hòa đối xử với cậu rất tốt, nhưng chuyện trên mạng cậu không muốn liên lụy tới ai. Hơn nữa, tranh luận với mấy người này cũng chẳng có nghĩa gì, không tin là không tin.

"Ủa, thính kìa?" Tiểu Thụy hét lên, Dụ Diên ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên, hòm thính đang từ từ rơi trên trời xuống, khoảng cách đến thính tầm 100m.

Có thính mà không cướp là ngu rồi, bốn người cùng nhau chạy đến hướng thính rơi.

"Tiểu Diên, nói trước nè." Ba Ba nói, "M249 cho cậu, AWM cho tôi."

"Không." Dụ Diên điều khiển nhân vật lao nhanh đến thính, "Chọn đồ chơi là hành động của con nít, tôi lấy hết."
2

"???" Ba Ba nói, "Đậu xanh, cậu chạy thì cứ chạy, sao còn cất súng?!"

Cất súng sau lưng sẽ giúp nhân vật trong game chạy nhanh hơn một chút, nhược điểm là không thể kịp thời phản ứng khi địch bắn, ở map Sanhok, từ khi chạy bo, thì rất ít người sẽ cất súng.

Dụ Diên không trả lời cậu ta, chạy một mạch đến hòm thính, AWM, dòng air gun, súng mạnh nhất PUBG, nếu để nói nó quý giá cỡ nào thì là - - đạn của súng này cũng chỉ có trong hòm thính, chỉ có 20 viên, và trừ khi bạn loot được AWM ở hòm thính khác mới có thêm đạn, không là khi dùng hết đạn, nó xem như biến thành đồ trang trí.

Thương tổn của súng gây ra mạnh, một khi bị hehot, thì ngay cả mũ 3 cũng khó bảo đảm tính mạng, hầu như là ước nguyện của mỗi người chơi khi muốn ăn hòm thính.

Cậu không chút nghĩ ngợi, vứt luôn khẩu 98K sau lưng.

Ba Ba chạy đến trước mặt cậu: "Tuyên bố muốn AWM."

Dụ Diên cầm AWM, nạp đạn: "Tuyên bố từ chối."

Ba Ba: "..."

Số người còn tồn tại là 12, bo mới quét tới, bọn họ nằm ngay chính giữa.

Lô Tu Hòa xoa tay nói: "Ngon, cảm thấy trận này có thể ăn gà."

Lúc này, Tiểu Thụy bỗng nhiên nói: "Tiểu Diên, hướng NE, chỗ chấm xanh lá." [chấm trên bản đồ.]

Lúc này Dụ Diên bật ngắm nhìn qua, chỉ thấy cây cối cùng cỏ và cỏ, còn lại cái gì cũng không thấy.

Cậu đang dùng x8, cho dù đối phương ẩn náu tốt đến đâu, chỉ cần trong phạm vi nhìn được, là cậu có thể nhận ra được.

"Ở đâu?"

"Phía sau cây." Tiểu Thụy nói xong, ngừng chút nói tiếp, "Tên đó vừa nhô đầu, cậu cứ canh, chờ tí sẽ lộ đầu ra."

Dụ Diên nhìn chăm chú gần hai mươi giây, rốt cục sau gốc cây có động tĩnh.

Chỉ thấy bên dưới góc phải gốc cây, lộ ra vệt đen, là viền mũ 3.

Dụ Diên không nghĩ nhiều, lập tức bật ngắm, thừa lúc đối phương lại thoáng lộ ra một chút, mau chóng nổ súng - -

Đoàng--

Cậu dùng AWM không gắn giảm thanh, nên tiếng súng vang dội nặng nề.

"Bạn dùng AWM hehot hạ XKTVXJGG"

Lại là streamer?

Lúc này, đồng đội đối phương mau chóng tới cứu, Dụ Diên không kịp nghĩ nhiều, tiếp tục bật ngắm nhằm gạt người.

"Team đó chỉ có hai người." Tiểu Thụy tiếp tục nói, "Tiểu Diên, súng đó có thể bắn chết luôn được không?"

Đoàng!

Tiếng súng 98K vang lên, Ba Ba ở một bên dẫn đầu nổ súng trước, mà trước đây cậu ta chơi game luôn ở vị trí bắn tỉa, kỹ thuật bắn cũng khá tốt, vào năm ngoái, Dụ Diên đấu súng bắn tỉa với cậu ta có thể nói là ngang ngửa nhau.

"RRRRRui1234 dùng Kar98K hehot tiêu diệt XJGGDXBB"

"Clear."

Dụ Diên thở phào nhẹ nhõm, tùy ý nhìn bình luận ở phía trên góc trái màn hình, lúc này mới phát hiện bình luận lên liên tục, tốc độ bình luận đẩy lên không kịp mà đọc.

"Streamer hack xuyên tường, mở replay đi, tắt hack nhận tội đi."

"Đại quân đại thần Chuối Tiêu giết tới, streamer nói xem nào, muốn chết kiểu gì?"

"Ra là người mới, còn không ló mặt, tách nào dám bật hack, có bị vạch trần thì chỉ cần đóng phòng phủi mông ra đi."

"Đao ở tay, giết dog hack."

"Chuối Tiêu nằm trốn dưới cỏ 3 phút, hơi động một tí là bị mày hehot? Sao mà streamer mày thấy được? Giải thích xem nào?"

Nhìn thấy hai chữ 'Chuối Tiêu', Dụ Diên mới rõ.

Xem ra streamer bị cậu hehot kia chính là streamer lớn Chuối Tiêu PUBG của Star TV.

Cậu thu hồi tầm mắt, chuyên tâm chơi bo cuối: "Không bật hack, tôi đồng ý bật replay."

"Có streamer trước cũng mạnh mồm như vậy xong bị nền tảng đá đít rồi."

"Ai không rõ thì có thể qua live của Chuối Tiêu để xem, Chuối Tiêu đang phát lại bên đó."

"Ai thích streamer này thì tranh thủ hôm nay xem nhiều vô đi, không là coi chừng mai không còn Trực tiếp để xem nữa đâu ha ha ha ha."

Giết xong người cuối cùng, giao diện ăn gà hiện ra, Dụ Diên cũng xem như không thấy, thoát về phòng chờ.

Cậu ngẩng đầu nhìn 'mắt', só người xem hiện giờ đang tầm 3 vạn, các bình luận đều là lời chửi rủa, không có bất luận viewer nào ra mặt nói chuyện giúp cậu.

Cũng bình thường, cậu mới phát mấy ngày, có fan trung thành mới có quỷ.

Thấy cậu không nói gì, Lô Tu Hòa nói: "Dụ Diên, đừng để ý bọn họ, tiếp tục chơi chứ..."

"Các cậu cứ chơi trước đi." Dụ Diên nói, "Tôi xử lý tí việc."

Lô Tu Hòng: "Này, cậu đừng..."

Cậu biết Dụ Diên không mở hack, và cũng biết, địa vị Chuối Tiêu ở 'ăn gà' trong lòng khán giả. [TQ gọi PUBG là ăn gà.]

Chuối Tiêu tham gia live trò ăn gà này khi nền tảng mới mở, cho dù hắn không phải streamer ăn à số một số 2, thì chắc chắn cũng nằm trong ba vị trí đầu.

Vừa nãy cậu ta nhìn thấy ID XKTVXJGG đã cảm thấy không ổn, quả nhiên phiền phức kéo tới.

Cho dù không phải chính mồm Chuối Tiêu suy đoán Dụ Diên bật hack, chỉ cần hắn cười lạnh một tiếng thôi, cũng đủ làm cho Dụ Diên bị nghi ngờ. Nên cậu ta vẫn không hy vọng Dụ Diên xích mích với Chuối Tiêu.

Dụ Diên mắt điếc tai ngơ với Lô Tu Hòa, cậu ở ngay trước mặt mấy vạn khán giả, mở Trực tiếp của Chuối Tiêu ra.

Vừa đúng lúc bên đó xem xong chiếu lại, im một lát mới nói với khán giả đang xem: "OK ok ok, xem lại lần nữa."

Nói xong, hắn mở replay game lần nữa, điều chỉnh thời gian trước hai phút khi hai team gặp nhau.

Dụ Diên nhìn chằm chằm nhân vật game của đối phương.

Chỉ thấy nhân vật đang chạy, đi tới một gốc cây, rồi nằm xuống.

"Chính là đoạn này, mình đi WC... Streamer đến xem Trực tiếp mình? Tới thì tới, nói với mình làm gì, các bạn còn muốn mình nắm tay với người ta sao? Ha ha ha ha."

Dụ Diên mím môi, tiếp tục nhìn chăm chú.

Nhân vật game nằm sấp ở phía sau gốc cây đủ hai phút, chưa từng nhúc nhích.

Lòng Dụ Diên căng thẳng.

...Ở góc này, bên cạnh còn có nhà che chắn, trừ khi là đứng phía sau hoặc bên trái Chuối tiêu, thì còn lâu mới thấy được hắn.

Mà vị trí team của Dụ Diên, là ở đỉnh núi đối diện Chuối tiêu, thẳng ra là góc chết.

Lúc này, nhân vật game thoáng di chuyển.

Đoàng- - một tiếng súng vang lên, nhân vật game bị cạo đầu. [nôm na là bị knockout/hạ gục và bay mũ 3/2/1.]

"Hờ."

Chuối Tiêu xem xong, phát ra một tiếng không rõ ý, sau đó đóng replay lại, "Rồi, mở trận kế tiếp, không lãng phí thời gian của mọi người."


Dụ Diên đóng web lại, im lặng suy nghĩ.

Chuối Tiêu hoài nghi không phải là không có đạo lý, quả thật, với pha vừa nãy, nếu người ở núi đối diện là cậu, thì cậu cũng sẽ cảm thấy đối phương bật hack.

Đương nhiên là cậu không bật hack.

Nhớ lại pha lúc đó - -

"Tiểu Diên, hướng NE, chỗ chấm xanh lá."

"Phía sau cây."

"Tên đó vừa nhô đầu, cậu cứ canh, chờ tí sẽ lộ đầu ra."

"Team đó chỉ có hai người."

Dụ Diên nhíu mày.

Tiểu Thụy...bật hack?

Đậu phộng thật, lúc thèn Tiểu Thụy nói M249 với AWM là phải nghi rồi chứ =.=. Thính chưa rơi sao mà nó thấy được, trừ khi nó bật hack wall hòm thính =.=.

Chương 12:

Quay trở về Trực tiếp của mình, nhìn phần bình luận vẫn đang chửi rủa.

"Xem xong rồi? Không nói nên lời?"

"Chính mình cũng không biết phải tẩy trắng kiểu gì đi."

"Nếu mày không bật hack, tao làm con mày."

"Đừng." Dụ Diên thu hồi tầm nhìn, giải tán phòng chờ trong game, "Sao phải làm con?"

Avatar QQ của Lô Tu Hòa sáng lấp lóe dưới góc phải màn hình, Dụ Diên điều chỉnh màn hình, kéo khung chat đến chỗ khán giả không thấy.

Ông nội Lô mày nè: Tình hình thế nào rồi, tiểu Diên...

Ông nội Lô mày nè: Tôi cũng vừa xem video kia, có chỗ hơi lạ.

Dụ Diên: Ừ, tôi cũng thấy vậy.

Ông nội Lô mày nè: Mà rõ là cậu đâu có mở hack!

Dụ Diên: Tôi không Mở hack, những người khác thì chưa chắc.

Ông nội Lô mày nè: Ý cậu là sao?

Dụ Diên: Là Tiểu Thụy nói với tôi Chuối Tiêu ở phía sau cây.

Lô Tu Hòa sững sờ, lập tức nhớ lại, gửi tới một hàng dấu chấm than qua.

Ông nội Lô mày nè: Ý cậu là...Tiểu Thụy mở hack??

Dụ Diên mím môi, đang nghĩ phải trả lời lại thế nào.

Cậu chơi game lâu như vậy, có mở hack hay không, cậu xem tầm mười giây là biết ngay. Thế nhưng người đó lại là bạn mình, cậu không muốn kết luận bằng miệng.

Dù sao chuyện chơi hack ở trong lòng đại đa số người chơi, đều là thứ nhân phẩm bại hoại.

Ông nội Lô mày nè: Ôi đờ mờ, Tiểu Thụy tìm tôi hỏi cách liên lạc với cậu...Tôi có nên cho không?

Trước đây Dụ Diên từng kết bạn wechat với Ba Ba cùng Tiểu Thụy, lại trong một lần bất ngờ, wechat của cậu bị hack, tất cả bạn bè của cậu đều bị xóa sạch. Mà đoạn thời gian đó mọi người cũng chẳng có việc gì để gặp nhau, nên không kết bạn lại.

Cậu đáp lại chữ 'được'.

Rất nhanh sau đó, mục wechat nhảy ra một màu đỏ, cậu vừa click vào đồng ý, đối phương liền gửi tin nhắn qua.

Tiểu Thụy: Dụ Diên, nghe nói Trực tiếp của cậu nổ rồi? Chuyện gì xảy ra vậy, còn chơi không?

Dụ Diên: Khán giả nói tôi mở hack.

Cậu nhìn chằm chằm khung chat, nhìn thấy chỗ gõ chữ hiện 'đối phương đang nhập nội dung....'.

Mãi đến hai phút sau, điện thoại mới rung rung.

Tiểu Thụy: Không thể nào? Có điều cái này không bình thường, cậu chơi hay, mà người ta lại chơi không được như cậu, đương nhiên nói cậu hack.

Dụ Diên: Ừ, vừa nãy sao mà cậu thấy được người ở bên núi đối diện?

Tiểu Thụy: Lúc nào?

Dụ Diên: Bo gần cuối, phía sau cây, tôi dùng AWM hehot gã đó.

Tiểu Thụy: Tôi quên rồi, chắc lúc đó nhìn thấy gã chạy đến phía sau cây?

Dụ Diên: Thật chứ?

Tiểu Thụy:... Đương nhiên thật rồi, không vậy thì sao?

Các bình luận chửi càng lúc càng quá đáng, tuy Dụ Diên luôn luôn lạc quan, nhưng tự dưng tự lành bị người ta dùng ngôn ngữ công kích gần mười phút, dù là ai cũng sẽ thấy không thoải mái.

Cậu im một lúc rồi hỏi thẳng: Có phải cậu mở hack?

Không thấy đối phương trả lời lại.

Dụ Diên: Tôi xem quay lại, vị trí đó của cậu không thể thấy được Chuối Tiêu.

Tiểu Thụy: Bệnh thần kinh à, không mở. Cậu lại không chơi với tôi thường xuyên, nên không biết tôi đọc hướng địch rất là lợi hại.

Tiểu Thụy: Vậy còn cậu, cậu có mở không? Tiểu Diên, hay là cậu tìm tôi là để tìm người thế tội.

Không ngờ đối phương có chết cũng không thừa nhận, còn cắn ngược lại cậu một cái.

Dụ Diên nhìn chằm chằm khung chat mấy giây, dứt khoát kéo người này vào danh sách đen, đến lúc ngẩng đầu, phát hiện các bình luận biến mất hết.

[Quản phòng sử dụng cấm nói hoàn toàn.]

[Quản phòng 012: Nền tảng chúng ta chống lại tất cả phần mềm hack, nếu có nghi ngờ gì đối với streamer, xin mời liên hệ với quản trị viên Trực tiếp, quản trị viên sẽ kiểm chứng. Trước đó chưa ra được kết quả kiểm chứng, bất kỳ viewer nào nhục mạ, công kích streamer sẽ bị cấm nói ba mươi ngày!]

Giao diện sạch sẽ, Dụ Diên cũng đỡ thấy phiền.

Tuy trong lòng có chút tự lừa dối mình.

Cậu dùng điện thoại đăng ký trang nền tảng Livestream, nhắn tin cho quản phòng.

"Yanxyan: Cảm ơn."

Ở đầu bên kia, cô gái quản phòng nhìn chằm chằm những bình luận khó nghe kia mà giận sôi lên.

"Nếu mà cảm thấy người khác mở hack thì báo cáo đi! Báo cáo không được xong định người ta tội chết, toàn đám anh hùng bàn phím!"

Cô vừa nói xong thì nhìn thấy tin nhắn riêng, không khỏi cảm động.

Quản phòng 012: Không có gì...Đây vốn là việc của tôi!

Dụ Diên không đáp lại, tiếp tục mở game.

"Tiếp tục, auto Squad."

Các lời chửi rủa vẫn kéo dài đến ngày hôm sau.

Dụ Diên ngoảnh mặt làm ngơ, nhặt khẩu QBZ dưới chân, nạp đạn xong liền xông ra ngoài: "Không có mở hack. Hôm qua biết phía sau cây có người, là do đồng đội nhắc nhở, còn gì nghi ngờ, thì tự mình đi xem lại video hôm qua tôi Trực tiếp đi."

"Ai thèm tốn hơi thừa sức xem lại Trực tiếp của mày? Ở bên Chuối Tiêu cũng đủ nhìn ra rồi."

"Mọi người đừng để bị lừa, xem chiếu lại sẽ tăng view cho Trực tiếp nó đó!"

"Bộ sơ cứu cùng thuốc giảm đâu bên cạnh sao không nhặt?"

Dụ Diên vừa ra ngoài liền gặp phải người, đấu súng cận chiến được hai giây thì đồng đội đối phương đúng lúc chạy tới, hai người họ hợp lực bắn ngã cậu.

Đây đã là lần thứ ba cậu nhảy dù thành hòm.

"Nhảy xuống khu hot, đáp xuống đất xong là phải nhặt súng trước, những cái khác đều lãng phí thời gian, người kia nhảy ngay sát bên, nếu tôi xoay người lại nhặt máu nước, có thể gã sẽ chạy luôn."

"Tâm lý streamer cứng nhở."

"Đã báo cáo, mọi người muốn nhìn streamer chơi thì có thể đến Trực tiếp 12312 Chuối Tiêu để xem, cận chiến đặc sắc còn hơn cái tên hack này."

"Chưa ra kết quả thì đừng có spam bậy được không? Có thấy phiền không??"

"Ái chà, còn có đứa ngu bảo vệ hack cơ đó."

Trải qua một đem, rốt cục cũng có mấy bình luận ra hồn, nhưng rất nhanh sau đó bị fans Chuối Tiêu nhằm vào nhục mạ, tùy thời có thể nổ ra một trận cãi vã.

Dụ Diên bật chế độ cấm nói toàn bộ, tiếp tục chơi game: "Không có gì mà phải cãi nhau, người báo cáo tôi, yên lặng chờ kết quả báo cáo không được à."

Đám fan này cũng không chịu yên, chọn biện pháp khác.

"Streamer này hack nhìn xuyên tường tặng một viên thiên thạch."

"Mở hack vui lắm à con trai, tặng một viên thiên thạch."

"Ba ba Chuối Tiêu dạy mày cách làm người, tặng mày một viên thiên thạch."

Thiên thạch là quà miễn phí, hình dạng là một tảng đá xấu xí, mặc dù không có bất kỳ ảnh hưởng gì tới streamer mà ngược lại còn tăng thêm EXP, nhưng ở Star TV, cái này ám chỉ không khác gì đang 'xỉ vả'.

Bình luận có thể cấm, nhưng quà thì không thể, quản phòng chỉ có thể trơ mắt nhìn antifan dùng quà spam.

Dụ Diên nhìn mà thấy phiền, trận này nhảy khu vắng, muốn lặng lẽ loot đồ.

Trên đỉnh đầu Trực tiếp xuất hiện một dòng chữ xanh lam nhỏ.

[Đại tinh sử '1' tiến vào Trực tiếp.]

Thư phòng.

Dịch Sâm vừa xem xong một bản kê khai, đúng tám giờ vào xem Trực tiếp.

Không ngờ vừa vào, nhìn thấy một đống spam thiên thạch.

Anh nheo con mắt, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, mục tin nhắn riêng sáng lên.

Chuối Tiêu hôm nay Trực tiếp hở: "Ông chủ, ngài tặng quà cho streamer này? Tên đó là hack, hôm qua bị nghiệp quật! Không tin ngài cứ qua xem chiếu lại bên Chuối Tiêu, ID live là 12312..."

Hai ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, mãi đến khi nhìn thấy dòng chữ nhỏ kia, Dụ Diên mới nhớ ra cuộc hẹn tám giờ tối nay.

Đang do dự phải nói thế nào, thì bên kia gửi qua tin nhắn riêng trước rồi, cậu mau chóng mở app trên điện thoại.

1: Chơi không?

Cấm nói hoàn toàn của Star TV chỉ có tác dụng trong năm phút, hết thời gian, tay cần ấn cấm nói lần hai.

1 vừa nói xong câu này, cấm nói năm phút hết hiệu lực, các bình luận tiếp tục spam vô số lời nói bẩn thỉu.

Vẫn nên giải thích một chút đi, Dụ Diên nghĩ.

Yanxyan: Ông chủ, tôi gặp chút chuyện, giờ ngài chơi game cùng tôi, sợ là sẽ bị người ta công kích theo.

1: Ừ, cậu mở hack?

Yanxyan:...! Tôi không mở!

Sau khi gửi qua, Dụ Diên liền hối hận.

Cậu nói thì có ai thèm tin, chẳng bằng ngồi yên chờ kết quả báo cáo.

Quả nhiên, tin nhắn được gửi đi lâu rồi mà chưa thấy hồi đáp.

Thời gian trong giao diện game đếm ngược đến 5 giây, Dụ Diên mím môi, bấm điện thoại.

Yanxyan: Vầy đi ông chủ, nếu ngài để ý... Thì gửi wechat hoặc Alipay cho tôi, tôi trả tiền quà tặng lại cho ngài. Có điều là tôi chỉ được chia một nửa, nên chỉ có thể trả lại cho ngài một nửa.

Gửi qua câu này, cậu úp mặt điện thoại xuống bàn máy tính, phát ra tiếng vang không nặng không nhẹ.


Bị chửi rủa hơn mười tiếng rồi, nhưng cậu vẫn còn chịu được mà chơi game. Nhưng khi vừa thấy 1 chất vấn, cậu chẳng khác gì quả bóng xì hơi, hết thảy ấm ức phá tan ràng buộc dâng lên xoáy lòng.

Cũng là vì, 1 là khán giả đầu tiên của cậu, cũng là ông chủ đầu tiên của cậu.

Về mọi mặt, khác hoàn toàn với các viewer.

Trận game này, Dụ Diên đánh rất hăng.

Bình thường là cậu là tay súng cận chiến, nhưng hiếm khi lại bốc đồng như vậy.

Cậu dọn dẹp xong một bên biệt thự, rồi chạy thẳng về phía bên phải, thì nghe được tiếng bước chân liền bắn mấy phát xuống sàn nhà. Quả nhiên như dự đoán, kẻ địch bị cậu dụ dỗ chạy tới, tiếng bước chân càng ngày càng gần.

Một quả lựu đạn ném tới từ khung quanh cầu thang, Dụ Diên cũng không nghĩ trốn, cầm súng xông tới phía trước, địch bị bất ngờ, lập tức bật ngắm bắn cậu.

Tiếng súng không ngừng nối đuôi vang lên, năm giây sau, Dụ Diên còn chấm máu ăn mạng.

"...Thật là đáng cmn sợ."

"Xem ra không chỉ hack nhìn xuyên tường, mà còn hack khóa máu, rác rưởi."

"Lần đầu tiên tui nhìn thấy đấu pháp kiểu này, streamer có thể sống đến giờ đúng là kỳ tích."

"Đừng nói thế, tui xem thấy rất hấp dẫn."

Dụ Diên nhấc tay, ấn đóng mục bình luận, chuyên tâm tập trung vào trong game.

Nhưng cách cậu nổ súng xuống đất quả thật quá kiêu ngạo, không lâu sau liền bị trừng phạt.

Nhìn màn hình màu xám, cậu trầm mặc cầm điện thoại lên, chuẩn bị chuyển khoản cho 1, lại phát hiện người nọ không gửi qua bất kỳ dãy số nào, chỉ nói hai câu.

1: Không cần.

1: Tôi vừa xem chiếu lại.

Dụ Diên ngẩn ra, sau đó thoáng trợn to con mắt.

Nếu không phải cậu nghĩ sai ý, thì đây là...ý anh ta là tin cậu sao?

Dịch Sâm cau mày, ấn chuột hai lần, mà máy tính vẫn không chuyển biến gì.

Dùng quen chuột cảm ứng trên laptop ứng quen rồi, mà lâu rồi không dùng máy tính bàn, nên lúc này mở video chiếu lại, bị lag đơ máy.

Nhớ lại lúc trước, thỉnh thoảng lúc chơi game cũng sẽ bị lag thế này.

Đang trong dòng suy nghĩ, mục tin nhắn riêng sáng lên.

Yanxyan: QAQ

Yanxyan: Thật tốt.

1: Gì cơ?

Yanxyan: Ngài chịu tin tôi.

Dịch Sâm cảm thấy buồn cười, cậu ta là một cư dân mạng chưa bao giờ lộ mặt, tin hay không tin, đối với tiểu streamer mà nói thì có gì quan trọng.

1: Ừ, cậu live đi, tôi nghỉ.

Yanxyan: Hả? Không chơi game à? Tôi gánh anh.

Yanxyan: Nếu có ai thêm bạn ngài, anh từ chối thêm bạn là được, tôi đảm bảo qua mấy ngày là ổn!

1: Không phải, máy của tôi có hơi lag, chắc là không chơi được.

Lúc này Dụ Diên trả lời rất là nhanh.

Yanxyan: Không sao! Ngài đi theo phía sau tôi là được, tôi sẽ che chở cho anh.
1

Dịch Sâm thoáng như không quen biết mấy chữ trên màn hình, nhìn lúc lâu rồi mới khẽ nheo mắt.

... Che chở anh?

Câu này thật đúng là mới mẻ.

Không thấy trả lời lại, Dụ Diên lại cẩn thận từng li từng tí một gửi qua một câu.

Yanxyan: Ngài chơi chứ?

Một lát sau.

1: Tôi vào rồi.

Chương 13:

1 vừa online, Dụ Diên mời anh vào phòng chờ ngay lập tức.

Trước khi vào game, dường như nghĩ tới điều gì, mở QQ ra định gọi Lô Tu Hòa vào chơi cùng, mới phát hiện thằng bạn đã gửi cho cậu một đống tin nhắn.

Ông nội Lô mày nè: Cũng do tôi, mẹ nó, biết thế không cho họ chơi cùng.

Ông nội Lô mày nè: Tiểu Thụy nói sao? Tôi xem video lại hai lần, không sai vào đâu được, nhất định cậu ta bật hack! Tôi gửi tin nhắn cho cậu ta mà chưa thấy trả lời gì!

Ông nội Lô mày nè: Hầy, tiểu Diên, lần này đúng là do tôi hại cậu rồi, xin lỗi nha.

Lúc cậu mở khung chat cũng không nghĩ nhiều, bất cẩn bị các viewernhìn thấy, làm kéo tới một loạt công kích mới, trong đó có mấy từ 'diễn sâu', 'làm trò' lẫn lộn giữa các bình luận.

Dụ Diên: Không sao, không liên quan gì tới cậu, cậu chơi không?

Ông nội Lô mày nè:...Thôi, tôi không chơi đâu.

Tuy người mở hack không phải là cậu ta, nhưng cậu ta lại là người đưa ra đề nghị, mở miệng bảo Dụ Diên cho Tiểu Thụy chơi cùng, chính cậu ta cũng có trách nhiệm.

Dụ Diên: Onl đi, sáng mai đem bữa sáng tới đây cho tôi.

Người khác thì cậu không biết, nhưng Lô Tu Hòa thì cậu rất là tin tưởng.

Những khoảng thời gian cậu chán nản nhất, Lô Tu Hòa đều tìm những cái cớ chẳng liên quan, mời cậu ăn cơm, giữ đủ mặt mũi cho cậu. Mà ngay cả chuyện miễn tiền net, cũng là do Lô Tu Hòa chạy tới mở miệng với ba cậu ấy.

Mặc dù cậu ấy không nói, nhưng Dụ Diên cũng không ngốc, cậu biết hết.

Lô Tu Hòa hơi im, một lát sau mới trả lời.

Ông nội Lô mày nè: Đừng nói là bữa sáng, mà cơm ăn nguyên tuần tới, tôi bao cậu! Giờ tôi onl ngay!!

Ba người chọn ghép ngẫu nhiên squad. [Auto matching]

60 giây đếm ngược lại quảng trường rèn luyện, người đồng đội mới ghép được mở miệng nói trước.

Số 4: "Alo alo alo,có ai không?"

Dụ Diên: "Có."

Số 4: "Ê anh bạn, chơi tốt không?"

Máy bay cất cánh rất nhanh, tiếng máy bay gầm quá lớn, Dụ Diên hơi kéo lỏng tai nghe ra.

"Bắn tốt."

Số 4: "...Ok, vậy chúng ta nhảy khu quân sự? Hay là Pochinki?"

"Nhảy Zharki đi." [Thề :)))))))))))))))))))) khu ít người nhảy và dành cho team loot dạo, và còn xa bo]

"Zharki?" Số 4 ngẩn người, "Anh bạn, không phải bạn nói bạn tay to sao?"

Zharki, nằm ở góc trái bản đồ, vị trí hơi tù, 80% là phải chạy bo xa, đồ cũng không nhiều, đừng nói là một team, nếu vận may kém, thì ngay cả một người cũng không đủ đồ.

Chỗ hay chính là...ít người nhảy khu này.

"Số 1 là người mới chơi, chăm sóc một chút." Giọng Dụ Diên ôn hòa, khiến người nghe xong khó lòng từ chối.

Nhưng số 4 cũng không muốn cho lắm, suy nghĩ giây lát lại hỏi: "Số 3, bạn cũng muốn nhảy Zharki à?"

Số 1 số 2 vừa nghe là biết đi chung, nếu hắn kéo được một phiếu của số 3 này, không chừng có thể thay đổi thế cuộc.

Lô Tu Hòa: "Tui yêu Zharki."
1

Số 4: "..."

Và chuyện này cứ thế được định ra.

Đường bay cũng không gần Zharki, bay cao đu dù may ra mới tới.

"A đù! Sao số 2 mở dù sớm vậy? Rốt cuộc bạn có chơi được không vậy, đu dù cũng không được sao??"

"Tôi thấy xe." Dụ Diên nói, "Tôi đi đón bạn ấy." [Chỗ này đổi xưng hô vì main đang nc với số 4.]

Số 4 liếc nhìn vị trí của Dịch Sâm: "Đừng đi, tên đó cách bạn mười vạn tám ngàn ngàn dặm, bạn chạy qua đó rồi sao mà loot đồ? Nhìn tên đó đến đu dù cũng không biết, có khi ngay cả nhảy dù bình thường nhất cũng không biết đi..."

Đang khi nói chuyện, Dụ Diên đã leo lên một chiếc xe máy hai chỗ ven đường, xe máy là phương tiện có tốc độ nhanh nhất trong game, có điều tốc độ càng nhanh thì độ nguy hiểm càng lớn, lái cũng khó, đặc biệt còn dễ bị lật xe, hầu hết người chơi không thích dùng.

Dụ Diên thuần thục chạy xe với tốc độ cao nhất, cười cười: "Không vậy được, bạn ấy đang rơi ở cảng Geo, tôi phải qua đón."

Đây vẫn là lần đầu tiên Dịch Sâm nghe thấy streamer nhỏ cười từ lúc xem Trực tiếp đến giờ.

Nhớ lại thì người nọ rất thích cười, sau vài pha đấu súng, còn tám với khán giả.

Nhớ lại các bình luận hôm nay, độ cong khóe miệng Dịch Sâm thoáng hạ xuống.

Tiểu streamer đến rất nhanh, cậu ngồi xe gắn máy, hớn hở đứng bên cạnh anh.

"Đến rồi, lên xe."

Dụ Diên lên xe, thuận tay cầm tách cà phê bên cạnh uống một ngụm.

"1." Streamer nhỏ đột nhiên nói, "Ngài ấn vào V đi."

Chờ vị cà phê tan ra trong miệng, Dịch Sâm mới nhận ra người nọ vừa rồi gọi mình.

Tên gọi 1 này, đúng là không quen cho lắm.

Anh ấn vào chữ V, trong nháy mắt giao diện trò chơi biến thành góc nhìn thứ nhất.

Không thể không nói, trò chơi này quả thật bắt mắt, ngồi trên xe rung lắc mà vẫn cảm nhận được từng ngọn cây cọng cỏ lướt qua bên người, sau cơn kích thích, còn khiến người ta đầu váng mắt hoa.

Đúng lúc này, xe vọt lên một mô đất lở cao, mất đi sự khống chế, bay thẳng lên giữa không trung...

Sau đó xoay vòng 360 độ.

"666666 Xin học hỏi!!"

"Mấy cái này tao cũng làm được, tưởng mình mày biết làm chắc?"

"Có bệnh à, không xem thì biến, ở đây mắng trời mắng đất, tố chất fans Chuối Tiêu kém thế sao?"

Dụ Diên không để ý, cậu không đi đường cái mà đi đường tắt, mỗi khi gặp dốc cao sẽ hay lật xe, rồi cũng nhanh chóng đến Zharki.

Lô Tu Hòa cùng số 4 loot ở khu cao đầu đường, Dụ Diên lái luôn xe xuống cuối đường.

"Ngài loot ở đây, tôi chạy đến khu giữa, lát nữa sẽ chạy đến đón ngài."

Lô Tu Hòa rốt cục cũng mở miệng: "Tiểu Diên, trên đường cậu đến có thấy xe khác không?"


Không ngoài dự đoán, Zharki không nằm trong bo, bọn họ lại phải chạy bo, nếu như muốn ở lại loot thêm chút nữa, thì phải tìm một chiếc xe để chạy.

"Không có." Dụ Diên nói, "Nơi này không có chỗ đặt xe cố định, mà bo cũng không xa, các cậu chạy được."

Lô Tu Hòa: "Không phải cậu có xe máy đó sao? Cậu chở tôi đi, chúng ta đi dọc đường tìm xe, tìm được thì quay về đón bọn họ..."

Dụ Diên bình tĩnh cắt ngang lời thằng bạn: "Bo sắp tới, cậu có thể chạy rồi đó."

Lô Tu Hòa: "..."

Lô Tu Hòa cũng đang áy náy trong lòng nên không dám bắt bẻ, nhận mệnh đeo súng nhảy xuống nhà.

Lúc Dụ Diên loot đến nhà thứ bốn, đã ở ngoài bo.

Cũng may là bo đầu, không mất nhiều máu.

"Chúng ta loot thêm lúc nữa, lát cắn máu là được."

Loot xong nhà cuối cùng, tiếp tục ngồi lên xe máy, chở 1 vào bo.

"Đờ mờ..." Lô Tu Hòa đang khổ sở chạy bo nhìn hai người chạy vút qua, ra giọng ghét bỏ, "Cậu chạy chậm tí, nhìn chiếc xe gần hỏng xem, không sợ bị địch sấy...A đù! Này này!! Tiểu Diên!!!"

Cậu ta đột nhiên nâng cao giọng, Dụ Diên nghe vào mà đau lỗ tai.

"Cái gì?"

"Nhanh, cậu nhanh nhìn Trực tiếp của cậu!!!"

Nghe thấy giọng điệu kiểu này của Lô Tu Hòa, lòng Dụ Diên trầm xuống.

Không phải là cậu bị cấm chứ?

Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng*. Cậu chạy xe đến dựng một chỗ tương đối bí ẩn, nói: "Chờ tôi một chút."

*[Mình tra google, cũng khá nhiều từ đồng nghĩa, Thói thường, khi người ta đã bị tổn thương hoặc bị làm cho kinh sợ thì cũng sẽ nảy sinh tâm lý phòng ngừa, nghi hoặc để rồi khi rơi vào tình cảnh tương tự thì cũng dễ nảy sinh tâm lý bất an: "Sợ bóng sợ gió" "Chim sợ cành cong", khó lòng mà phân định được tốt xấu, thị phi.]

Nói xong, cậu mau chóng chuyển qua giao diện Trực tiếp, thấy Trực tiếp vẫn được mở, lúc này mới yên lòng xem cái khác.

Trang Trực tiếp của cậu đã hoàn toàn bị các bình luận nhấn chìm.

"?????"

"Hành động này của Star TV nghĩa là sao??? Cơ chế mới ra sao???"

"Lần đầu tiên thấy..."

"Tôi xem trên app di động, tin thông báo này đột nhiên nằm ngang ở trên màn hình máy của tôi, rất dễ thấy..."

"Đám người vừa mắng chửi kia đâu? Đâu hết rồi?"

"Đây nhất định là bug, hoặc do streamer cài đặt, căn bản là Star TV không có cơ chế này hiểu không?? Tẩy bằng NM à?"

Dụ Diên mờ mịt ngẩng đầu, sửng sốt.

Thấy phía trên Trực tiếp, thấy một dòng chữ thông báo nền vàng chữ đen vô cùng bắt mắt - -

"Quản trị viên 03: Sau nhiều lần kiểm chứng [video chiếu lại của streamer, cơ chế báo cáo của PUBG], Yanxyan streamer Star TV đã Trực tiếp ở ngày 25 tháng 7 chưa hề dùng tới bất kỳ phần mềm gian lận làm trái quy tắc nào, báo cáo vô hiệu."

Chương 14:

Dụ Diên không rõ cơ chế báo cáo của Star TV lắm, cậu reset web lại nhiều lần, mà thông báo này vẫn treo cao ở trên đầu Trực tiếp của mình, xem ra không phải hệ thống bị lỗi.

Các bình luận vẫn spam, nhưng hiển nhiên chiều gió khác với trước đó, ngoài bình luận các dấu ? ra, thì còn có các bình luận nhảy ra nói chuyện giúp cậu.

Dụ Diên nhìn lướt qua rồi vội vã quay lại game.

"Thế nào tiểu Diên, cậu hỏi chưa? Có phải bug không?" Lô Tu Hòa nói, "Đây là lần đầu tiên tôi thấy tình huống này, quá đỉnh!"

"Chưa hỏi, chơi game trước."

Số 4 nghe như nhận ra điều gì, nghi hoặc mà hỏi: "Số 2 là streamer? Kênh nào vậy? Ngày nào tôi cũng xem live, sao lại không nhận ra giọng bạn."

"Tôi không phải streamer." Sợ đồng đội làm ra hành động gì đó, Dụ Diên phủ nhận.

Lô Tu Hòa ngắt lời theo: "Gì gì, bạn mau vào bo đi, đang bị bo đốt kìa."

Dụ Diên liếc nhìn lượng máu của cậu cùng 1, đảm bảo đủ để hai người vào bo, tiếp tục lên xe máy chạy.

Bọn Lô Tu Hòa đã ở khu nhà vắng nào đó chờ, Dụ Diên chạy xe cất vào trong nhà kho, nhảy xuống xe: "À..."

Dịch Sâm xuống xe, đứng im tại chỗ, muốn nhìn chờ xem streamer nhỏ định nói gì.

Dụ Diên lại im không nói gì.

Cậu định hỏi anh có bộ sơ cứu chưa, nhưng nghĩ rồi lại thôi, bởi vì có hỏi cũng không nghe được câu trả lời.

Cho nên cậu đi tới trước mặt nhân vật game Dịch Sâm, vất ra một bịch máu to cùng hai lon nước, rồi xoay người chạy lên lầu.

Bo hai quét tới, bọn họ ở giữa bản đồ.

Số 4: "Ha ha! Bo này đẹp đó! Chúng ta ở ngay trên nhà này mai phục đi, không chừng lăn lê bò trườn có thể ăn gà đó? Tôi đi đóng hết cửa lại...ủa! Số 2 đi đâu đấy??"

"Pochinki." Dụ Diên ở bên phải nhảy xuống, không hề quay đầu lại.

Số 4 không hiểu gì, cậu ta sống chết nhảy Zharki thì thôi đi, giờ vất vả lắm mới được cái bo đẹp, vậy mà giờ đòi chạy tới Pochinki??

Nhìn thời gian này, có khi ở Pochinki bắn nhau xong rồi, team còn sống chắc chắn rất là giàu, cậu ta...cầm AKM với S12K đi góp vui à?

"Bạn đừng đi, chắc chắn bị người ta loot xác!"

"Tôi biết."

"Biết mà còn đi?! Ở đó chẳng may còn người, thế thì không phải bạn đến chịu chết sao?"

"Số 4 này thật phiền nhỉ, không chơi thì cút."

"Mau bịt mồm số 4 lại cho ta!!"

Dụ Diên cũng cảm thấy số 4 hơi lắm lời: "Lô Tu Hòa, đi không?"

Lô Tu Hòa: "Hả, ba ba, con ở trên đường đây."

Dụ Diên theo bản năng liếc nhìn bản đồ, phát hiện 1 cũng đi sát phía sau Lô Tu Hòa.

Cậu vội hỏi: "1...Số 1, ngài ở trong phòng chờ tôi."

"Tôi sẽ mang đồ tốt về cho ngài."

Dịch Sâm đi được hai bước, khẽ dừng, quyết đoán xoay người chạy về.

Lần đầu tiên anh được dán mác 'cần được bảo vệ', dùng thử gần mười phút, cảm thấy vẫn rất hài lòng.

"Rắm streamer thải thành cầu vồng đầy trời."

"Tôi muốn có tiền, cũng muốn làm ông chủ streamer!! Tôi muốn nằm chờ đồ tốt!!!"

"Nói về là ông chủ về luôn? Không có huyết tính gì cả vậy?"

"Bạn thì biết cái gì, cái này gọi là co được dãn được, cho nên người ta là ông chủ, còn bạn thì không."

Hai người phân công ra hành động, chủ yếu không phải để đi loot đồ, mà là muốn đi tìm vị trí kẻ địch còn sống.

Lô Tu Hòa: "Bên phía tôi các cửa đều mở, không có ai."

"Chỗ tôi cũng không có." Dụ Diên đi ngang qua ba cái hòm chất đống vào nhau, cũng không quay đầu lại, "Đến cuối khu xem, cẩn thận một chút."

"Streamer loot xác đi, nhìn xem có gì tốt không."

"Không." Dụ Diên đổi sang giọng tổng giám đốc bá đạo, "Trước nay tôi chưa từng loot xác người khác loot qua."

"???"

"Còn diễn à??"

"Nhớ kỹ lời này, anh bạn."

Bình luận bay ào ào, Dụ Diên cầm súng, ở lầu hai nhà cách đó không xa chợt thấy một vệt xám trắng lóe lên.

"Tôi thấy người, nhà mái xanh lá cao nhất tầng hai, mũ 2." [Nhà này có 3 tầng, có tầng mái nữa.]

"Tôi cũng nhìn thấy." Lô Tu Hòa nói, "Giờ sao? Công nhà?"

"Công nhà?" Dụ Diên cười cười, "Còn chưa biết có bao nhiêu người...mà người ta còn mới tàn sát cả một khu, phụ kiện vừa loot xác lại nhiều, cậu lấy gì công nhà? Bom khói à?"

Lô Tu Hòa: "..."

Cậu ta lắc lư ở Zharki mãi, cả một lựu đạn cũng không nhặt, mà công nhà, không có lựu đạn chẳng khác nào là đi chịu chết.

"Vậy giờ làm sao?"

"Có x2 không?"

"Ống ngắm x2?" Lô Tu Hòa như là nghe được chuyện gì đáng cười, "Đó là cái gì? Dùng có thể hồi máu hả?"

"..." Dụ Diên liếc nhìn ô để ống ngắm còn trống, lại hỏi, "Có ngắm thường không?"

"Một cái holo."

"Cho tôi đi, hòm trên đó, tôi chia cậu một nửa."

Lô Tu Hòa vừa nghe xong, vội vàng chạy qua ném holo xuống.

Dụ Diên mau chóng nhặt lên, xoay người vào nhà lầu bên cạnh.

"Nhà này cửa mở rồi, bị loot rồi."

"Đừng nói là streamer muốn ở nhà này bắn nhau với người ta nha?"

Nghi hoặc của khán giả mau chóng có đáp án, chỉ thấy nhân vật trong game cầm AKM, chạy bình bịch đến nhà cao nhất, mở ống ngắm đến hướng vừa thấy kẻ địch.

"??? Bạn streamer này không nói đùa tui chứ?? Xa như vậy, khó mà bắn trúng."

"Holo vừa bật lên là tôi chẳng thấy gì luôn, dù người khác có lộ người cũng khó mà thấy."

"Streamer đang cầm AKM, ở đối diện còn kẹt góc cửa sổ, sao mà bắn được? Bỏ đi, quay đầu là bờ."

"Không quay đầu, tôi có thể bắn."

Nói xong, Dụ Diên nhạy bén bắt được mũ giáp màu xám trắng lộ ra trong tầm nhìn, không nghĩ gì hết chĩa đầu nòng súng bóp cò.

Tiếng súng vang lên, người đối diện tụt máu không ngừng, thậm chí tiếng súng vang vọng còn chưa tới ba giây --

[Bạn dùng AKM tiêu diệt ZEI-KU]

Quy luật tính điểm mạng trong PUBG đặc biệt, nếu kẻ địch bị bạn hạ gục còn đồng đội, thì hệ thống sẽ nhắc nhở [Bạn dùng XX hạ XX], nếu đồng đội địch chết hết, thì sẽ hiện 'tiêu diệt'.

Một loạt thao tác này vừa xảy ra xong, lập tức gây lên tranh luận ở khu bình luận.

"Quá đỉnh...Nếu mà thông báo kia không hiện, tôi còn không tin thật."

"Thông báo cái quần gì, chờ giải thích chính thức đi, đã có ngời báo cáo, streamer này hack xuyên tường."

"Chơi hay thế, mà không chơi chuyên nghiệp, tiếc thật."

Dụ Diên thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra họ may mắn, bên địch chỉ còn một người, nếu như nhân số team địch còn ba người trở lên, thì cậu không dám chắc.

Dụ Diên nhảy xuống lầu, đi thẳng đến hòm xác của địch.

Lô Tu Hòa chạy bịch bịch theo sau cậu, thật vất vả mới tới chỗ hòm, mở ra xem - -

M416 không phụ kiện cùng S12K đang nằm trong đó nhìn cậu ta, một viên đạn cũng không có, mà trên người Dụ Diên đủ đồ 1.

Quá đáng nhất chính là, đến ngay quả lựu đạn mà thằng bạn tốt cũng không để lại cho cậu ta.

"Cmn ông nói không giữ lời!! Bảo cho ông đây một nửa hòm mà!!!"

Dụ Diên nhảy lên xe máy ba bánh, lẽ thẳng khí hùng: "Tôi đổi ý."

"Ngay ở trước mặt mấy vạn người, gạt tôi một holo, mà ông không biết ngại!!!"

"Ngại gì, trả lại cậu." Dụ Diên vất holo xuống đất, sau đó chấm tiêu trên bản đồ, "Tự mình tới lấy."

Lô Tu Hòa vô cùng đau đớn, khóc thảm: "...Đúng là thời thế thay đổi, lòng người cũng không như trước!!"

Dụ Diên không nói gì thêm với Lô Tu Hòa, ngồi xe ba bánh chạy trở lại khu loot dạo.

Dịch Sâm nhìn tiêu streamer nhỏ chấm trên bản đồ càng lúc càng gần mình, cho đến khi đứng lại trước mặt anh.

Sau đó không một lời bắt đầu ném đồ xuống.

Anh mở balo, liếc mắt nhìn qua, là các phụ kiện streamer nhỏ thường dùng khi chơi game, nên đều là đồ tốt.

Đang định nhặt, điện thoại đặt trước bàn phím đột ngột vang lên.

Cái xác ban nãy rất giàu, ném băng đạn mở rộng, đạn cùng ống ngắm xuống, sau đó lại ném ra hai bộ sơ cứu.

Đối với người mới mà nói, bộ sơ cứu này hẳn là đồ tốt nhất.

Sau khi ném xong, cậu xoay người rời đi, đang định lên mái nhà xem có thể bắt được mấy xác di động không thì...

"Chuyện gì."

Là giọng nói của người đàn ông trưởng thành truyền ra từ tai nghe.

Trầm thấp, thành thục, có từ tính, mơ hồ ẩn ẩn chút lười biếng.


Không phải giọng của số 4, càng không phải giọng của Lô Tu Hòa.

Dụ Diên vô ý thức khựng đầu ngón tay, nhân vật game cũng đứng lại theo.

"Thứ năm..." Người đàn ông đang nói thì ngừng, như đang nhớ lại chuyện gì, rồi mới nói tiếp, "Chiều có cuộc họp."

"Về? Nhanh vậy?"

"Biết rồi."

Đối phương dường như không biết nãy giờ mình nói bị thu vào micrô, rất là bình tĩnh nói chuyện.

Trái tim Dụ Diên thoáng như không thể khống chế được, theo giọng nói của người đàn ông, tần suất nhịp đập dần tăng lên.

Lô Tu Hòa: "Giọng ai đấy? Ai đang gọi điện thoại?"

Dụ Diên: "Cậu im đi..."

Đáng tiếc là cậu ngăn không kịp, người đàn ông rốt cục nhận ra, im lặng.

Một lát sau.

"Lát sau tôi gọi lại." Nói xong, thì nghe thấy tiếng vọng điện thoại bị đặt dưới bàn. Theo sát sau đó, Dịch Sâm hỏi, "Các cậu nghe thấy tôi nói chuyện?"

Lô Tu Hòa: "Nghe thấy nghe thấy! Mà ông chủ nè, sao tôi không thấy micrô nhấp nháy cạnh tên ngài."

Dịch Sâm nhíu mày: "Tôi không mở micrô."

"Là sao??"

"A a a âm giọng này, chết tui mất!!!"

"Này sợ là CV nhà ai đi..."

"Cố ý hả? Còn họp với hành gì...giả làm ông chủ lớn?"

"Nick Trực tiếp của hắn là nick vàng! Streamer không cấm mục sử dụng, ông chủ lại không đóng micrô tự do, lúc nói chuyện đương nhiên nghe được."

"Ra vậy?" Lô Tu Hòa nói, "Vậy tiểu Diên này, cậu nhớ đóng micrô tự do của ông chủ."

Mà Dụ Diên cũng chẳng nghe ra Lô Tu Hòa đang nói gì.

Vì cậu đang thầm nghĩ chả trách trước đây cậu hay nghe thấy mấy âm thanh lạch cạch lách cách nhỏ.

Dịch Sâm im tiếng, nhặt phụ kiện lắp vào súng rồi định đi.

Lại thấy streamer nhỏ đang chạy lên sân thượng đột nhiên xoay người lại, chạy về chỗ anh lần nữa.

Theo vài tiếng ném đồ được cài đặt của game, trước mặt anh lại đặt thêm mấy thứ.

X8, metkit, kim tiêm.

Khán giả cứ thế trơ mắt nhìn Dụ Diên ném những bảo bối này nhứ ném rác xuống mặt đất.

"???"

"Sao vậy, định thoát game???"

"Mới cho hai bịch máu, giờ lại cho thêm metkid..."

"x8 cũng cho ông chủ? Liều mạng quá không vậy? Vậy bạn xài cái gì??"

Dụ • nghiên cứu về thanh khống • Diên cúi đầu nói: "Tôi, tôi khá mạnh."

Mới vừa nói xong, từ tai nghe truyền tới tiếng cười trầm thấp, còn kèm theo tiếng thở.

... Dụ Diên cảm thấy tai mình nóng ran lên rồi.

"Cậu cầm đi." Dịch Sâm nói, "Cho tôi có hơi lãng phí."

Streamer nhỏ đứng ngốc ở trước mặt anh vài giây, ngay lúc anh xoay người muốn chạy thì nghe thấy một tiếng 'kịch'.

Trước mặt anh có thêm một khẩu M24.

"Không sao...Bandage cùng x4 là đủ xài." Lâu sau, Dụ Diên nói thêm một câu, "Cái này ngài cầm đi."

Dịch Sâm càng thấy buồn cười, hỏi cậu: "Vậy cậu lấy gì xài?"

"Tôi..." Dụ Diên suy nghĩ một chút, "...Tôi lấy mini14 ở Lô Tu Hòa."
3

Bình luận: "??????"

Lô Tu Hòa: "??????"

Tác giả có lời muốn nói: Lô Tu Hòa: Hello? Anh bạn? Bạn có chuyện gì sao??

Chương 15:

Dụ Diên là fan thanh khống 100%, nhưng cậu không quá kén so với các fan khác.

Khi còn bé cậu thích nhất dùng máy radio nghe một vị MC đọc truyện, nghe cũng được bốn năm, gió mặc gió mưa mặc mưa. Sau đó vị MC kia không làm nữa, máy radio cũng bị cậu bỏ vào một xó, không động tới nữa.

Tiếp sau đó lại có diễn viên phối giọng cho một bộ anime nước ngoài, lúc đấy là do cậu vô tình nghe được khi đi ngang qua cửa hàng CD, nên ngay sau đó cậu đem toàn bộ anime mà CV kia phối âm về nghe lưu lại, những anime đó đến nay vẫn còn được cất lưu tốt trong máy tính của cậu, cũng tiếc vị CV đó già đi, không phối được chủ âm nam nữa, đổi nghề qua phối giọng các ông chú.

Dụ Diên còn nhớ khi đó ngay giây thứ nhất vị CV đó phối giọng ông chú, suýt chút nữa cậu đã bóp nát tai nghe.

...

Nghe đến nghe đi nhiều lần, Dụ Diên hơi nhướng mày, phát hiện có chỗ sai sai.

Giọng mà cậu yêu thích...hình như là giọng nam.

Cũng không phải do giọng nữ nghe không bắt tai, cậu cũng giống người khác, thấy giọng nữ mềm nhẹ rất ngọt, thấy giọng nữ cao lạnh rất ngầu, nhưng ngoài nó ra, thì cậu không có tâm tư khác nào hơn.

...Sẽ không giống như nghe thấy giọng của 1, nghe vào đỏ mặt tim đập, lòng bàn tay như cầm cây búa nhỏ, vẫn đang không nhẹ không nặng gõ gõ.

Suýt chút nữa cậu mất khống chế, quăng luôn balo cho anh.

Lô Tu Hòa: "Ông đừng có mà mơ, tôi sẽ không đưa cho ông đâu."

Dụ Diên lấy lại tinh thần, ném đồ xong xoay người rời đi, nhìn lướt qua bóng lưng cậu trông có vẻ cực kì hoảng hốt.

"Bạn sẽ không thể nói không."

"Cận chiến tại chỗ, ai thắng thuộc về người đó."

"Các bạn làm thế là bắt nạt người ta!"

Bản PC khác với bản mobile, đạn bắn trúng đồng đội sẽ gây ra thương tổn.

Lô Tu Hòa run lên: "Đừng nói ông muốn mưu sát con ruột nhé?"

"...Không có, mọi người đừng nói đùa, trước giờ mình không giết đồng đội." Dụ Diên dừng chút nói tiếp, "Tiền đề là đồng đội tôi không cầm mini14."

Nửa phút sau, Lô Tu Hòa vứt mini14 xuống đất: "...Sao trên lưng cậu chỉ có một khẩu súng? Cậu vừa vứt M24 cho ông chủ, sao không tiện tay nhặt lại khẩu của ông chủ vứt ra?"

Lúc nãy Dụ Diên ném đồ xong thì chạy luôn, nào còn tâm trạng chờ ông chủ ném súng.

"Ngài ấy cầm S686, tôi nghĩ là cậu sẽ không dùng."

Lô Tu Hòa: "..." Rốt cục là cậu ta chọc phải ai? Bị uy hiếp trấn lột mất súng, lại còn phải bị người công kích bản thân như thế?!

"Thật sự cảm ơn ông, đến giờ một tí hổ thẹn tôi cũng không cảm thấy."

"Tôi bỏ S686 tại chỗ." Dịch Sâm mở balo, nhặt từng món streamer nhỏ vừa vứt xuống mặc vào, "Không chấm tiêu, cậu tự tới lấy đi."

Dụ Diên không ngờ Dịch Sâm còn mở miệng nói chuyện tiếp, ngu ngơ bật ngắm đứng đờ ra đó hai giây, mới chậm rì di chuyển.

...Thật là dễ nghe.

Rất muôn ghi âm lại...

Không được, không được, ông chủ cho mình tiền tiêu, mà mình lại có suy nghĩ lưu lại giọng nói của ông chủ, làm vậy thật sự quá phận quá đáng.

Dụ Diên tự thẩm trong lòng, vội vàng đè xuống ý nghĩ này.

Lô Tu Hòa: "Đây, tôi đến rồi đây ông chủ..."

Số 4: "Có người! Hướng NW, sau tảng đá!"

Dụ Diên di chuyển góc nhìn, mau chóng thấy được một góc mũ 3 lộ ra sau tảng đá.

Cậu bật ống ngắm, nhắm vào đầu đối phương, nhưng không có vội vã nổ súng.

"Nổ súng đi, ngốc ra đó làm gì?"

"Không biết streamer đang làm gì, mà di chuyển cũng đứt quãng, chắc tay đang bận làm gì? Không mở camera bất tiện thật."

"Hack nên không dám mở camera, các bạn sẽ không thấy thao tác cậu ta ghìm súng."

"Địch đang đội mũ 3, ăn ba viên mới chết được." Dụ Diên nói, "Hắn đang di chuyển, nên mình không nổ súng trước. Mà hắn còn đội mũ 3, thì 80% sẽ cầm súng bắn tỉa tốt, chưa kể họ đứng trên đỉnh núi cao hơn nhà chỗ mình thủ, mình sẽ thiệt khi đấu súng bắn tỉa, phải đi móc."

"Lần đầu tiên thấy cậu sợ."

Dụ Diên bật ngắm: "Không phải mình sợ, nếu là cận chiến, mình có cầm súng lục cũng không sợ."

Ngay lập tức có người nói cậu khoác lác.

"...Xem cậu ta Trực tiếp mấy ngày rồi, bày tỏ quả thật cậu ta không khoác lác."

Kẻ địch đối diện hiển nhiên không phát hiện ra team Dụ Diên, chỉ thấy kẻ mũ 3 kia đi được hai bước lại đột nhiên dừng bước...sau đó móc ra một lon nước tăng lực, mở nắp, uống.

Lúc này Dụ Diên chuẩn bị ấn chuột, chẳng ngờ bên tai vang lên tiếng súng xả dồn dập, số 4 cầm AKM gắn holo, cướp trước cậu một bước chĩa nòng súng sấy liên hồi về phía đỉnh đồi.

Tiếng súng vang vọng.

Làm kẻ kia phát giác, lập tức di chuyển vị trí, trốn về phía sau tảng đá.

Số 4: "Ơ mẹ nó, hình như trúng một viên rồi."

Dụ Diên: "Không trúng viên nào."

"Trúng rồi, tôi thấy tóe máu!"

"Ha ha ha ha ha mở mắt nói mò, tui là tui phục số 4 sát đất."

Dụ Diên cũng lười cãi với hắn: "Bạn không có x2, cũng đừng lộ..."

Đoàng!

Người bên cạnh đột nhiên ngã quỵ - - số 4 bị người trên đỉnh núi dùng 98K hehot bay mũ.

Dụ Diên không chút nghĩ ngợi, xoay người chạy vào trong nhà.

Số 4 lập tức la lên: "Cậu đừng chạy! Cứu tôi đã!"

"Bạn bò vào đây." Dụ Diên nói, "Hắn đang canh ở trên, khó cứu."

Số 4 hừ một cái, bò từ từ qua, tiếc là còn chưa bò vào trong nhà, lại bị kẻ địch dùng súng bắn tỉa bắn chết.

Số 4: "Tôi đã bảo cậu cứu tôi rồi, nếu cậu không chạy, đã cứu được rồi."

Dụ Diên tắt thẳng micro trong game, định dùng voice trong Trực tiếp để nói chuyện.

Cậu chạy vào một căn phòng trống, nhìn thấy Dịch Sâm đang ngồi xổm bên cửa sổ, đang là bật ngắm bắn người.

"1, chỗ ngài đứng rất dễ bị bắn..."

Vừa dứt lời, một tiếng súng nặng trầm vang lên, Dịch Sâm đã bóp cò súng.

Người đàn ông giọng trầm báo một câu: "Một viên hehot."

Có bất ngờ trước đó, Dịch Sâm cũng không im lặng nữa, dù sao với trò chơi này, vẫn phải nói chuyện mới dễ hành động.

Dụ Diên: "..."

Dụ Diên! Mày có thể! Nhất định mày không được hoảng!

"Vậy ngài ở đây...tôi đổi phòng." Dụ Diên nói tiếp, "Ngài đứng chỗ đó dễ bị bắn từ hai hướng."

Dịch Sâm: "Hử, chỗ tôi đang đứng dễ bị bắn?"

"Đúng, ngài dịch sang trái một tí, sau đó cầm súng ló đầu sang phải."

"Biết rồi."

Dụ Diên ôm mini14, chạy nhanh ra phòng ngoài.

Ai ngờ vừa ra phòng ngoài, lại vang lên một tiếng súng.

[Yii11c sử dụng M24 tiêu diệt LACFMM]

"Chết rồi."

Cùng là một từ người khác vẫn thường hay nói, mà sao từ miệng 1 nói ra lại dễ nghe đến vậy?

Lô Tu Hòa cầm reddot nằm ngoài trong phòng khách, mở miệng nịnh bợ: "Ông chủ là người mới chơi thật sao? Sao chơi hay thế??"

"Không phải mới chơi, chơi mấy tiếng rồi." Dịch Sâm nói tiếp, "Hắn không thấy tôi, còn đang ngắm sân thượng."

Dụ Diên tranh thủ uống ngụm nước, sau đó mới nói: "Vậy 1 này, cùng đi loot xác đó không? Chắc giàu lắm đó."

"Ok."

Lô Tu Hòa mù mờ đứng dậy: "Tôi cũng đi..."

Bên ngoài truyền tới tiếng xe gắn máy, Dụ Diên chở Dịch Sâm theo, cũng không quay đầu lại nói: "Hết chỗ rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận