Pubg Thế Kỷ Võng Luyến

Chương 81:

Có rất nhiều weibo kỳ quái, nhưng kỳ quái nhất phải kể tới người đăng bài weibo kia- - Giải trí Chu Mễ.

Nhìn vào cái tên này là biết ngay không phải mấy cái gì mà club thi đấu điện tử, ngược lại giống như kiểu hình công ty cò môi giới.

Quả nhiên, dưới bài đăng nhảy ra bình luận nghi vấn.

"Bạn là gì trong công ty giải trí mà đang làm cái gì ở đây..."

Bài này vừa đăng, có rất ít bình luận, vị cư dân mạng này cũng chỉ cho đây là tin nhảm nhí, đi ngang qua bình luận chơi một câu mà thôi.

Không nghĩ tới chưa qua vài giây, lại nhận được hồi đáp.

[Giải trí Chu Mễ: Công ty tôi mới đổi tên.]

Lời đáp này chỉ tùy tiện qua loa, các viewer chẳng ai để bụng, xem như là trò cười.

"Đổi tên công ty thì đổi luôn cả tính chất? Vậy thì công ty này cũng tùy tiện quá?"

"Ha ha ha không biết công ty nhỏ này ở đâu chui ra, còn chưa từng nghe thấy cái tên này bao giờ."

"Tôi vừa đi thăm dò, trên danh nghĩa công ty này có 4 nghệ nhân, tất cả đều ở thế giới giải trí, mà chỉ có một là đang đàng hoàng ra dáng biết diễn...Công ty này xác định là không nói đùa đó chứ? Cho mấy người một đề xuất nha, muốn chạm sứ*, thì chạm lưu lượng lớn ấy, nhất định có thể lên hot search."

* Cre: Phong Miêu Chứng [ Chạm sứ : ở đây nguyên văn là từ 碰瓷 (HV: bính từ; 碰 bính: đụng, va phải; 瓷 từ: sứ), nguyên là thuật ngữ của dân buôn đồ cổ, chỉ việc những kẻ gian thương hay để những món đồ sứ dễ vỡ ở chỗ dễ thấy, dễ bị va chạm, hễ có ai sơ ý làm vỡ là nhảy ra bắt đền. Ngày nay, từ này dùng để chỉ những thành phần hay dàn cảnh tai nạn, thích nhảy ra trước đầu xe ở đường lớn giả bộ bị ô tô va phải hòng moi tiền bồi thường từ chủ xe. Nghe nói bây giở ở các thành phố lớn có hẳn một biệt đội "hàng cố-ý-dễ-vỡ" chuyên nghiệp luôn đó.]

"Tên streamer này nhìn rất quen mắt, có phải gần đây ở Trực tiếp rất hot không."

Chẳng thể ngờ, xế chiều hôm đó, quan bác giải trí Chu Mễ đột nhiên cập nhật lên một đoạn video.

Là một video trong đó có một nam sinh đang chơi game. Nam sinh mặc một chiếc áo đỏ cổ tròn, tóc hơi rối, bởi vì còn nhỏ tuổi, ngũ quan còn chưa nẩy nở, nhưng nhìn chung vẫn rất sạch sẽ đẹp trai.

Trong video, không biết là người bên cạnh đang nói gì với cậu bé, chỉ thấy cậu cười một tiếng, nói: "Ừm...Luyện chưa được bao lâu."

"Tối qua lại chưa ngủ đi?"

"Có ngủ một lúc trên ghế salon."

"Ừm, người trẻ tuổi chính là hổ." Người nọ đứng lên, vỗ vỗ vai nam sinh, "Luyện cho tốt, team chúng ta hi vọng cả vào cậu, ha ha. Nhưng cũng phải chú ý nghỉ ngơi, xong trận này thì đi ngủ đi."

"Được, " Tuy nam sinh đáp lại, nhưng có vẻ không để tâm, "Cảm ơn anh Lục."

Video tới đây thì hết.

Video chỉ dài ngắn ngủi 20 giây, nhưng gây ra xôn xao hơn thông báo lúc sáng rất lớn.

Sau giờ cơm tối là lúc weibo xôm tụ nhất, cũng là lúc lượng người xem Trực tiếp đạt đỉnh cao nhất.

Lúc đó Dụ Diên đang đánh bo cuối, team họ chỉ còn hai người, mà team còn lại vẫn còn đủ bốn, bầu không khí đang căng thẳng.

Dụ Diên nghe thấy tiếng bò, lập tức nói: "Có người ở đằng trước mặt tôi."

Đồng đội: "Đến đây, cho tọa độ."

Dụ Diên nói :" Tầm hướng..."

Đang lúc này ở màn đạn đột nhiên không hẹn mà cùng nhau spam cùng một chủ đề.

"Tiểu Diên, đừng chơi game nữa, mau xem weibo!"

"Có công ty nói là ông chủ cũ của cậu, nói cậu vi phạm hợp đồng, muốn tố cáo cậu..."

"Tui cũng nhìn thấy! Giải trí Chu Mễ gì đó phải không? Chắc chắn là giả, tiểu Diên chưa từng chơi chuyên nghiệp phải không???"

Dụ Diên đang nói cũng theo mấy bình luận này nhảy lên mà gián đoạn.

"Bạn ơi, tôi không thấy, ở gần bạn à? Bạn ơi?" Đồng đội vội la lên, "Cho tọa độ đi bạn ơi."

Dụ Diên hoàn hồn, nhìn thấy người đang bò chậm rì rì ở ngay trước mặt mình, mau chóng chĩa súng sấy về phía bụi cỏ.

Thông báo kích sát hiện ra, Dụ Diên nói như bình thường: "Không phải tới nữa, tôi giết rồi."

Viewer spam bình luận liên tục, thảo luận kịch liệt, có thể thấy được trên weibo đã sôi nổi tới cỡ nào.

"Đây là lại có người tạo phốt tới?"

"Nói người ta tạo phốt, vậy streamer cũng phải cho lời chắc chắn đi chứ, cứ im như thóc thế là sao?"

"Mọi người đừng ầm ĩ." Dụ Diên nói, "Trận này kết thúc, tạm nghỉ ăn cơm trước. Hôm nay mình còn chưa xem weibo, chưa tìm hiểu được gì."

Trận này thuận lợi ăn top 1, Dụ Diên cầm điện thoại xem, lúc này mới phát hiện màn hình đã bị phủ kín tin nhắn, đều là bạn tốt gửi tới hỏi thăm, thậm chí ngay cả Đoàn Đoàn cùng Lộ Lộ cũng gửi tin tới.

Trong đó có Lô Tu Hòa là gửi tới nhiều nhất, cả màn hình đều bị tin nhắn của cậu ta chiếm hơn nửa.

Dụ Diên rep cậu bạn một câu không có chuyện gì xong sau đó mở weibo.

Vào lúc này, quan bác Chu Mễ đã đăng lên đoạn video thứ ba.

Dụ Diên cũng không vội vã ấn vào, cậu chỉ xem qua hình nền thu nhỏ của video, nhất thời bừng tỉnh, đó là những chuyện cũ đã qua nhưng nay chỉ một thoáng lại ùn ùn kéo tới, lẫn trong đó là cỗ nhiệt huyết cùng chờ đợi khi quyết định dấn thân vào eSports chuyên nghiệp, quấy nhiễu làm cậu đau hết cả đầu.

Dụ Diên liếm liếm môi, giơ tay tắt mic, ấn mở video.

Hai video trước đều là huấn luyện hàng ngày, giống như là do trợ lý sinh hoạt lúc đó quay lại, nói là chờ sau khi bọn họ đoạt giải, có thể làm thành phim tài liệu cực kỳ ý nghĩa.

Nhưng hai video này, rõ ràng là video Dụ Diên đang chơi đấu giải.

Giải đấu này được cử hành ở quán net nhà Lô Tu Hòa, quán net lúc đó vừa mới khai trương, vì tiếng tăm, ba Lô đã bỏ tiền tổ chức không ít hoạt động, giải đấu này chính là một trong số đó.

Dụ Diên nhớ rõ giải đấu này, bởi vì đây là giải duy nhất cậu có thể thuận lợi bắt được tiền thưởng đầy đủ - - lúc đó ba Lô đưa thẳng tiền thưởng cho cậu, để cậu chia đều cho các thành viên khác, chỗ quản lý cũng không thể không biết ngại mà tìm cậu đòi.

Năm trăm chẵn, cải thiện một tháng ăn uống của cậu khi đó.

Dụ Diên kéo xuống, nhìn thấy đã có hơn nghìn bình luận.

"Tuy hơi mờ, dáng dấp cũng thay đổi nhiều, nhưng tôi cảm thấy đây là Yanxyan thật."

"Vậy thì sao, vậy là có thể chứng tỏ tiểu Diên thật sự có kỹ thuật, đánh mặt đám antifan nhỉ?"
"Trong lầu này thật sự có nhiều fan não tàn. Có biết vi phạm hợp đồng nghiêm trọng cỡ nào không? Hơn nữa còn nói rõ streamer không có cái khế ước tinh thần gì đó."

"Một tiểu lưu manh tốt nghiệp cấp 2, bạn còn chờ người ta khế ước tinh thần gì hả ha ha ha."

Lúc Dụ Diên đọc những bình luận này, tâm trạng vô cùng bình tĩnh.

Dù sao so với những chuyện cũ trước đây, những lời lẽ vô tình này căn bản chưa tính là gì.

Ở Trực tiếp, làm cái gì cũng không tiện, Dụ Diên dùng điện thoại tìm kiếm Giải trí Chu Mễ, quả nhiên trong dánh sách nhân viên quản lý đoàn đội nhìn thấy cái tên quen mắt.

Cậu mở khung tin nhắn riêng của quan phương, trống không, không có một tin nhắn nào. Thậm chí đối phương còn chưa từng âm thầm tìm cậu bàn bạc qua, đã tự đăng ba video lên weibo, có thể thấy, là bị đám viewer và fan chất vấn bức tới cuống lên.

Thậm chí Dụ Diên còn hoài nếu các viewer còn tiếp tục châm chọc, quan bác này sẽ đăng trọn nội dung hợp đồng giữa hai bên.

Dụ Diên không vội vã đáp lại, mà để điện thoại xuống, mở mic.

"Để mọi người chờ lâu, thật xin lỗi." Dụ Diên nói, "Tiếp tục nhé, đêm nay không gánh viewer, chơi solo dăm trận, gần đây thụt lùi quá."

"Tiểu Diên, cậu không ăn cơm à?"

"Đây là giả chết à. Cậu có biết bội ước nghiêm trọng đến mức nào không? Tuyển thủ chuyên nghiệp bội ước đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy, mà streamer bội ước với nền tảng sẽ phải đền 30 triệu đó, tự cầu phúc đi ha ha ha ha."

"Theo tui thấy. Nếu tiểu Diên thật sự bội ước, vậy cũng là có nguyên nhân nhất định, trước đó có thể là cậu ấy làm người bồi chơi, nhưng ai lại để tuyển thủ chuyên nghiệp không làm lại đi làm bồi chơi? Đương nhiên, bội ước là sai lầm phạm pháp. Tui sẽ đứng quan sát."

Dụ Diên mở game ra, vào quảng trường rèn luyện, im lặng nhìn các bình luận bay bay, không hé răng nói gì.

Làm tất cả mọi người đều cho là cậu không tính giải thích thì khi nhân vật game vừa lên máy bay, tiếng nói của cậu cũng vang lên theo.

"Thật thì mình có chơi chuyên nghiệp."

Một câu nói ngắn gọn, trong chớp mắt làm màn đạn nổ tung, rất nhiều viewer đến xem trò vui bắt đầu spam đống chấm than hoặc dấu chấm hỏi lớn.

Dụ Diên mím môi, có chịu tâm lý không khỏe, nói tiếp: "Nhưng mình không bội ước."

_ _

Nghỉ Trực tiếp, Dụ Diên mở ngăn kéo máy tính, lấy ra một quyển sổ nhỏ màu đen.

Là sổ ghi chép của cậu, đã rất lâu rồi chưa động tới, bởi vì gần đây ngoại trừ mua máy mới ra thì cậu không mua gì với số tiền lớn.

Lại mở trang cá nhân Trực tiếp, nhớ kỹ số tiền mình kiếm được, còn định mở app ngân hàng kiểm tra thì đột nhiên điện thoại vang lên.

Dịch Sâm gọi video tới.


Dụ Diên theo phản xạ ngồi thẳng lưng, khép sổ trước mặt lại.

Dịch Sâm ngồi trên ghế làm việc, vứt phần tài liệu cuối cùng qua một bên, gác điện thoại ở trước mặt.

Một tuần qua, anh bay đi bay về phải tới năm chuyến, cuộc họp này xong lại tới họp khác, rồi còn một đống tài liệu phải phê duyệt, bận rộn tới nỗi một ngày 24 giờ cũng không đủ dùng.

Dù không đủ dùng, nhưng gọi video mỗi đêm đều không thể thiếu.

Yêu cầu gọi video vang lên hồi lâu, mới nghe thấy 'đinh', đã được nhận.

Dụ Diên ngồi xếp bằng ở trên giường, thấy người đàn ông trong video, khẽ thở ra một hơi.

Dụ Diên cười cười: "Hết bận chưa?"

"Rồi." Dịch Sâm nhìn cậu một lúc, hỏi, "Sao vậy?"

Dụ Diên sợ hết hồn, lắc mạnh đầu: "Không sao cả..."

"Trông em cười rất khó coi."
"..." Nói thẳng quá.

Hơn nữa sức quan sát cũng quá mạnh rồi.

Dụ Diên nói: "À, lúc Trực tiếp có xảy ra chút chuyện."

Dịch Sâm hỏi: "Nghiêm trọng lắm không?"

"Không, việc nhỏ." Dụ Diên không miễn cường cười nữa, nghiêm túc nói, "Tự em xử lý được."

Cũng không phải cậu cậy mạnh. Lúc này là cậu đang tính sổ, tính xem mình hiện đang có bao nhiêu tiền tiết kiệm, để mời luật sư.

Hình như Dụ Mẫn Dương chỉ am hiểu kiện cáo về hôn nhân, nhưng trong sở của chú chắc có vài vị luật sư, có thể được chiết khấu cũng không chừng. Dụ Diên tính tổng số tiền quà được tặng, tiền lương Trực tiếp cùng tiền thưởng Sát Nhân Vương hàng năm, cảm thấy đối với việc ra tòa sắp tới hẳn là dư sức.

"Ừm, anh tin em." Dịch Sâm dựa vào ghế, bắt chéo chân vào nhau, thả lỏng người, "Nhưng anh vẫn muốn biết, xảy ra chuyện gì?"

Tiểu nam sinh ở đầu kia nhíu mày, như đang suy nghĩ có nên nói ra không.

Thấy thế, đuôi lông mày của Dịch Sâm khẽ nhếch: "Anh là chỉ muốn cùng nhau chia sẻ với bạn trai của mình."

Hai chữ bạn trai này quả thật là đại sát khó đỡ nổi.

Dụ Diên cảm thấy, lúc này Dịch Sâm nếu có hỏi mật mã thẻ ngân hàng, chính cậu cũng không giấu mà nói hết ra.

Cậu cắn cắn môi, nói: "Là...Là chuyện trước đây em chơi chuyên nghiệp."

Dụ Diên kể chuyện cũ này một cách ngắn gọn: Lúc trước mang mơ ước gia nhập team chuyên nghiệp, vì team thi đấu gần một năm, đoạt được mấy giải quán quân, nhưng tiền lương một năm gộp hết lại cũng chưa đủ hai nghìn tệ, gần đây công ty kia lại mặt dày mày dạn xuất hiện, yêu cầu cậu tiền bồi thường vi phạm hợp đồng.

Dịch Sâm bình tĩnh nghe xong toàn bộ câu chuyện, nếu bỏ qua đáy mắt anh âm u tức giận, thì cũng chỉ thấy sắc mặt anh bình thường.

"Em không phải mời luật sư." Qua lúc lâu, Dịch Sâm mới nói, "Em là streamer Star TV, ở phương diện này nền tảng sẽ giúp em giải quyết sạch sẽ."
Dụ Diên vội nói: "Nhưng em không có vi phạm hợp đồng, căn bản không cần nộp phí bồi thường gì đó..."

Dịch Sâm ý vị không rõ cười ra tiếng, giọng lại lạnh: "Ai nói sẽ cho bọn họ phí bồi thường hợp đồng?"

Chương 82:

Dụ Diên ngẩn người: "Vậy anh..."

"Hắn không phát lương cho em, là chính hắn không thực hiện điều khoản trong hợp đồng trước." Dịch Sâm hỏi, "Lúc đó em ký hợp đồng là bao nhiêu năm?"

Bình thường nếu ký hợp đồng về nghề nghiệp thường không dài hạn, theo lý thuyết đến giờ đã quá hạn.

"...Ba năm?" Dụ Diên không qua chắc chắn, nói tới phương diện này, cậu có chút quẫn bách, "Em không nhớ rõ."

Nếu lúc đấy cậu để tâm đến hợp đồng một chút, về sau này đã không bị gài đến thảm như vậy.

"Không sao. Anh sẽ sắp xếp người đi xử lý, bàn bạc...với bọn họ." Dịch Sâm nói, "Em cứ cẩn thận Trực tiếp, nếu có viewer hỏi, cấm nói là được."
Dụ Diên mím mím môi, còn định nói gì đó, cuối cùng vẫn đáp: "Được."

Cùng lúc nói lời này, Dụ Diên mở điện thoại cài đặt báo thức, đặt chuông báo lúc 8 giờ sáng mai, định mai đến sở luật một chuyến.

Hợp đồng kia là ký trước kia gia nhập Star TV, tất nhiên không thể tính chuyện này lên đầu nền tảng, cậu không thể vì có quan hệ thân sâu với Dịch Sâm mà để nền tảng vác đại oan ức này.

Vừa cài đặt báo thức xong, thì nghe thấy đầu điện thoại bên kìa truyền tới tiếng cửa mở.

"Anh."

Người phát ra tiếng chính là Dịch Nhiễm, gần đây gia đình cậu đang tu sửa, cha mẹ lo cậu không về nhà rồi chạy loạn nơi nơi, đã tự mình tìm mẹ Dịch nhờ Dịch Sâm thu nhận giúp đỡ cậu em mấy ngày, "Tết này anh về nhà chứ?"

Dịch Sâm không đáp, mà hỏi lại :"Làm gì?"

"Ba mẹ em nói năm nay muốn trải qua ở nước ngoài, muốn em đi cùng, nhưng em không muốn đi, nào có nơi đâu tốt hơn trong nước." Dịch Nhiễm lại nói, "Em nghe bác nói cũng định đi đó, nếu anh không đi...Có thể cho em ở lại đây được không?"
Dịch Nhiễm giơ tay tạo thành chữ thập, "Anh, thật sự em không muốn đi nước ngoài. Nếu anh chê em phiền, chờ họ ra nước ngoài xong, em sẽ tự mình thu dọn hành lý cút ra ngoài."

Dịch Sâm luôn luôn không thích nhà ồn ào, dì giúp việc thường thì tối đến làm việc xong là đi luôn, mà Dịch Nhiễm chính là máy chế tạo tiếng ồn, hơn nữa, nếu anh cho thằng này ở lại, anh bận rộn không quản lý để mắt hết được, đến lúc xảy ra chuyện gì cũng quá phiền phức.

Dịch Sâm động động môi, đang định cự tuyệt, lại như nhớ ra gì đó.

Dịch Sâm nhíu mày, một lát sau mới nói: "Tùy em."
"Anh, em sẽ nghe lời anh, anh hãy giúp em..." Dịch Nhiễm còn đang định cầu xin tiếp, nói được nửa câu lập tức ngừng. Cậu trợn to mắt, vẻ mặt không thể tin tưởng, "Anh! Anh đồng ý rồi?!"

Giọng cậu quá lớn, Dịch Sâm cau mày: "Sắp đổi ý."

"Đừng đừng đừng...Em sẽ nói với mẹ em, đến lúc đó nếu mẹ có hỏi anh, anh nhớ nói đã đồng ý đó nha." Dịch Nhiễm sợ anh đổi ý thật, nói nhanh như nã pháo, mở miệng cáo biệt, "Anh ngủ ngon!"

Một tiếng đóng cửa 'cạch' khe khẽ vang lên.

Dịch Sâm thu hồi tầm mắt, thấy người trong video dùng tay nắm thành quyền, vắt tay ngang trán, trông có vẻ hơi chán nản: "Ồn tới em?"

"Không có, sao có thể." Dụ Diên ngồi thẳng người, hỏi, "Anh không trải qua năm mới với người nhà à?"

Dịch Sâm nói: "Xem tình huống."

"Tại sao vậy." Dụ Diên hỏi xong, mới phát hiện vấn đề này không đầu không đuôi, bổ sung thêm, "Ý em là...Năm mới không phải là sẽ trải qua cùng người nhà sao? Thời gian đó nghỉ tết, cũng không làm việc."

Câu hỏi kiểu này, vẫn là lần đầu tiên Dịch Sâm nghe được: "Mấy năm trước đã bắt đầu không trải qua năm mới cùng nhau."
Lần này không chờ Dụ Diên hỏi, anh nói tiếp: "Không có nhiều người thân để chúc tết, có mấy năm ba mẹ anh có chuyện ở nước ngoài, sự chênh lệch thời gian, đêm 30 cũng không về kịp, nên bỏ qua. Năm trước nữa công ty anh có hạng mục khẩn cấp cần xử lý, anh không về nhà. Còn năm ngoái, nhà anh không ăn tết."

Dụ Diên nhíu mày, hỏi anh: "Vậy tết năm trước, anh đang làm gì."

Dịch Sâm bị hỏi đến ngẩn ra, anh nghĩ một hồi rồi đáp: "Vẫn ở nhà."

Ngay cả Dụ Diên, đến tết vẫn đến nhà Dụ Mẫn Dương và nhà Lô Tu Hòa chúc tết.

Một ý nghĩ mơ hồ xuất hiện trong đầu Dụ Diên, cậu chớp mắt mấy cái, thốt lên: "Năm nay..."
"Năm nay cùng nhau trải qua đi." Dịch Sâm nói.

Lời muốn nói bị đối phương giành nói trước, Dụ Diên ngẩn cả người, sau đó gật đầu: "Được...Em đến chỗ anh, được chứ?"

Người mới trước đó còn mặt mày nghiêm túc, lúc này đáy mắt đột nhiên phát sáng, còn mang theo nụ cười ngốc ngốc. Dịch Sâm không biết lúc này đến ngay cả mặt mày anh cũng dịu hơn so với bình thường.

"Được."

Cúp điện thoại, Dụ Diên mở lịch ra xem ngày, vui sướng trước đó tiêu đi nửa phần.

Năm tới tết sớm, ngày 21 tháng 1 dương, nhưng dù có sớm, từ giờ đến lúc đó vẫn còn lâu.

Nhưng gặp mặt nhau được là may rồi.

Bởi vì cuộc điện thoại này, tâm trạng đang buồn bực bất an đỡ đi rất nhiều, Dụ Diên bình ổn lại cảm xúc, sắp xếp lại chuyện đã xảy ra hôm nay lại một lần, xong nhắn cho Dụ Mẫn Dương biết có thể là ngày mai cậu sẽ tới tìm làm phiền chú, rồi mới trở mình ngủ.

_ _

Streamer vi phạm hợp đồng, chuyện này đã chẳng là chuyện gì lạ đối với viewer, mà các streamer lớn có thể bình an giải quyết thì đó mới là hiếm thấy. Nhưng tuyển thủ chuyên nghiệp vi phạm hợp đồng, còn đổi nghề sang nền tảng Live...có hơi ngạc nhiên. Từ lúc giải trí Chu Mễ đăng bài weibo đến giờ, thu nhận được không ít quan tâm, các viewer thảo luận hừng hực khí thế, bình luận dưới video được đăng cuối cùng của Chu Mễ đã lên tới 6 nghìn.

"Có đại ca nào sành sỏi đến giải thích nghi hoặc cho mọi người không. Tiểu Diên như vậy có tính là vi phạm hợp đồng không? Phí bồi thường hợp đồng tầm bao nhiêu vậy? Cả tối nay tim mẹ già tui đây muốn nát rùi QAQ..."

"Star TV sẽ nhúng tay chứ?"

"Vậy phải xem trước khi ký kết Star TV có biết chuyện không, mà dù có biết, vậy cũng chẳng liên quan gì tới nền tảng, là tự streamer vi phạm, trừ khi nền tảng muốn bảo vệ Yanxyan, không thì tỷ lệ ra mặt giải quyết khá thấp. Nếu có vi phạm thật, vậy số tiền bồi thường hợp đồng ít nhất phải trên bảy con số, mà vị trí Yanxyan hiện giờ...theo tôi thấy nền tảng sẽ không đứng ra vì cậu ta."

Sự việc khó biết rõ đầu đuôi, đến giờ còn chưa nhìn ra ai đúng ai sai, các viewer đã thấy rất nhiều tranh chấp giữa nền tảng và streamer, nên ai cũng chọn đứng bên quan sát.

Mãi đến khi có một bình luận đột nhiên nhảy ra, nhận được hơn nghìn lượt thích, nhảy lên thành bình luận nổi bật nhất.

"Yanxyan này cũng quá nhiều chuyện xấu đi. Đầu tiên là mở hack, sau đó xé mặt với streamer khác, giờ lại vi phạm hợp đồng, một người mới mà cũng lắm phốt nhở. Kiến nghị tầng quản lý Star TV nên mượn việc này mà đuổi luôn, đừng giữ người như thế ở nền tảng gieo vạ streamer khác."

"Cmn, tui khâm phục, top bình luận thay thành người khác? Các người mua thủy quân coi thường bọn này là đồ ngu à?"


"Nói ra thì nền móng fans của Yanxyan vẫn còn yếu quá. Nhớ lại vụ Chuối Tiếu mà ớn, giống như bát quái ở thế giới giải trí vậy, fans đến tẩy trắng một hàng dài. Nếu không phải gần đây nền tảng hạn chế Chuối Tiêu đứng đầu xếp hạng, thì lưu lượng của hắn sẽ chẳng bị ảnh hưởng rồi."

Các viewer hóng chuyện bàn tàn đến ngày hôm sau.

Ngay khoảng lúc mọi người ăn sáng, một weibo mới được tạo ra.

[Ba Ba Diên Diên: @Giải trí Chu Mễ, làm trình tự khởi tố nhanh lên, xin mời người phụ trách Chu Mễ lập tức liên hệ nhân viên quản lý với bên chúng tôi.]

Cái tên Ba Ba Diên Diên này, Theo dõi 1, fans 300, trong đó có 299 người đều là fangirls Nhất Ngôn Đường, qua weibo Dụ Diên ấn Theo dõi biết mà chạy tới.

Các fan thấy tài khoản weibo này mà chết lặng, còn nghĩ là mình chưa tỉnh ngủ.

"Ý bài đăng này là sao ông chủ 1? Tôi đọc mãi mà không hiểu?"

"Nhân viên quản lý của chúng tôi...là chỉ nơi nào?"

"Lúc này ông chủ 1 cũng đừng đăng bài gì hết... rất nhiều antifan thấy bài này của anh, tính bỏ đá xuống giếng đấy."
"Bạn nhìn nhầm ông chủ rồi, nếu là người có tiền, không bằng anh nộp phí bồi thường hợp đồng giúp streamer đi ha ha ha ha."

"Ông chủ, nơi chân trời, chẳng nơi nào là không có cỏ thơm, nên tìm một streamer tốt hơn. Đề cử anh một streamer, người đẹp hát hay @ Star TV Nha Nha."

Nửa tiếng sau.

[Ba Ba Diên Diên: @Giải trí Chu Mễ]

"???"

"Tức tới điên?"
"Xem hổng hiểu hành động này..."

Lại nửa tiếng sau.

[Ba Ba Diên Diên: @Giải trí Chu Mễ, @Nhâm Liêm Mẫn, @...]

Sau tag @Giải trí Chu Mễ là đống tag mấy vị nghệ nhân dưới cờ.

Hành động này gây lên cảm giác cười khó nói, các viewer cảm thấy thú vị, vui vẻ sao chép dán lại, giống như làm ám hiệu gì đó, trong vòng mười phút nhảy ra hơn 300 share.

Quan bác Giải trí Chu Mễ vừa đọc xong dễ bị kích động, lại không hiểu ra sao bị tag @ mấy trăm lần, rốt cục không nhịn được nữa, xuất hiện ở khu bình luận.

[Giải trí Chu Mễ: Chào bạn fan này, phương diện khởi tố chúng tôi sẽ trao đổi cùng Yanxyan và công ty Star TV, không liên quan tới bạn nên mời bạn hãy chờ đợi kết quả.]

Phụ trách quan bác thật ra là một vị 'cao cấp' của Chu Mễ, nói là cao cấp, thật ra thì Chu Mễ hiện giờ chỉ còn lại mấy vị nhân viên mà thôi.

Hắn đáp lại bình luận trên xong, thầm mắng :"Fans streamer này thật hơi ngốc mà."

"Cậu đi lý sự với một acc clone mấy trăm lượt theo dõi làm gì." Phùng Hùng bên cạnh hỏi.

"Anh không nhìn thấy đám fan dưới bài của hắn nói à, tất cả đều đang chửi công ty chúng ta đó." Người phụ trách quan bác chửi một câu, lại hỏi, "Anh Hùng, anh chắc chắn làm vậy có thể moi tiền của Dụ Diên kia được chứ? Hợp đồng này...vừa nhìn là biết không có tác dụng."

Phùng Hùng chăm chú nhìn điện thoại, suốt đêm qua hắn đã nhắn cho Dụ Diên mấy tin, còn kèm theo cách liên lạc của hắn, đang chờ Dụ Diên âm thầm liên lạc hắn đây.

"Có thể." Phùng Hùng nhớ ra gì đó, nói, "Thằng nhóc đó, chưa từng được học nhiều, cậu nói gì nó tin cái đó, rất dễ lừa."

Căn bản là họ không có ý đi khởi tố, từ đầu tới cuối là muốn lừa được ít tiền từ Dụ Diên mà thôi.

"Anh định tìm nó đòi bao nhiêu tiền?"

Phùng Hùng giơ tay, ba ngón.

Phụ trách quan bác hỏi: "Ba mươi vạn?"

"Ba triệu."

Người kia kinh ngạc: "Ba triệu? Nó lấy đâu ra nhiều tiền vậy chứ."

"Cậu không hiểu rồi, anh đây nghe người ta nói, giờ streamer kiếm tiền được lắm, ba triệu với họ mà nói chỉ là cày mấy tháng mà thôi." Nói đến đây, Phùng Hùng còn ra vẻ tiếc nuối, "Anh vốn còn tính năm triệu, nhưng sợ nhiều quá, nó không bỏ ra nổi...bức thỏ cuống lên sẽ cắn người mà."

Phụ trách quan bác suy nghĩ, vẫn thấy không yên lòng: "Vậy nếu Star TV nhúng tay vào thì sao? Kéo ra tòa thật à?"

"Sao có thể chứ? Yên tâm đi, anh không ngu, phụ trách Star TV càng không ngu nha. Hợp đồng này chẳng liên quan gì tới bên họ, dù Dụ Diên có vi phạm thật đi nữa, trách nhiệm đó cũng chỉ ở trên người Dụ Diên, nền tảng rảnh rỗi đâu mà quản chuyện xấu này." Phùng Hùng nói xong, vỗ vỗ vai hắn, "Nhanh, nhìn xem Dụ Diên có trả lời lại tin nhắn không. Sao đến giờ nó còn chưa liên hệ anh..."

Phụ trách quan bác kiểm tra tin nhắn.

Không thấy tin nào từ Dụ Diên.

Nhưng giao diện tin nhắn tự dưng tự lành nhảy ra rất nhiều tin chưa đọc.

"Có ở đây không? Mau triển khai tiến độ khởi tố đi, đừng để ông chủ 1 bọn tui sốt ruột chờ :) ."

"Ha ha ha ha ha công ty rác tưởi các người có thể đẩy nhanh hiệu suất làm việc được không?!"

"Mặc Liêm Mẫn: Tôi đã hủy hợp đồng mấy tháng với các người rồi, sao trên baidu bách khoa vẫn còn chưa cập nhật? Các người nhất định phải đăng bài thanh minh, làm sáng tỏ chuyện tôi đã không ở công ty các người!"

"Phùng tổng, anh xem..."

Phùng Hùng sáp tới xem: "Sao thế? Cái gì?"

Phụ trách quan bác vẻ mặt chết lặng ấn vào tin nhắn ai đó trong giao diện.

Mạng trong văn phòng yếu, làm hắn không cẩn thận lại ấn nhầm tin người khác, lại là tên của chủ nhân "Ba Ba Diên Diên" kia.

Nhưng sau vài giây, bốn chữ này đột nhiên thay đổi - -

Dịch Sâm.

Weibo chứng nhận: Chủ tịch Dịch Đạt.
3

Dịch Sâm: @Giải trí Chu Mễ.

Chương 83:

Phụ trách quan bác sửng sốt, phản ứng đầu tiên là reset lại giao diện.

Nhưng dù hắn có reset cỡ nào, tên weibo vẫn không thay đổi, chứng nhận không thay đổi...Ký tên kia cũng không thay đổi.

Hai chữ Dịch Đạt này, hầu như không hề xa lạ đối với tất cả đảng tìm việc, có không ít người muốn chen nhau gia nhập Dịch Đạt, dù là công ty chi nhánh, vì nói ra thì vẫn được hưởng hào quang.

Phùng Hùng lớn tuổi, không hiểu mạng xã hội như người trẻ, nếu không cũng chẳng cần tìm người tới làm quan bác thay. Gã hỏi: "Ý là sao?"

"Phùng tổng... là Dịch Đạt đó." Người phụ trách kinh hoảng, "Người tôi vừa rep kia, là ông chủ Dịch Đạt."

"Dịch Đạt?" Tự Phùng Hùng cũng hiểu hàm nghĩa hai chữ này, gã cau mày, không vui nói, "Tôi đã nói cậu rồi, đừng dại mà dùng tới tài khoản quan bác, trước đó đã cho cậu mấy acc clone đi spam thì thôi, giờ làm chính sự, cậu còn dùng tới gây lớn chuyện?"

"Tôi không có gây lớn chuyện." Phụ trách quan bác nói mạnh mồm, xong thì vẻ mặt như đưa đám, "Giờ phải làm sao Phùng tổng, tôi phải rep thế nào?"

"Trả lời gì cơ?" Phùng Hùng nói, "Dù là Dịch Đạt thì sao? Việc này chẳng liên quan một tí gì tới họ, hắn chen vào làm gì? Đừng để ý tới."

Phụ trách quan bác nghĩ nghĩ, thấy cũng có lý, nhưng cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Sau một lát, hắn mở baidu ra, gõ tìm.

Thấy rõ chữ trên web xong, mặt hắn trắng bệch ra, ngay cả nói chuyện cũng đứt quãng.

"Phùng tổng...chuyện này..."

"Cậu nói to để làm gì?!" Phùng Hùng vừa nhận được cuộc điện thoại giục trả nợ, tâm trạng kém tới cực điểm, "Dụ Diên trả lời chưa?"

"Phùng tổng, anh đừng kích động gì hết." Phụ trách quan bác hoang mang, "Star TV...là nền tảng trực tiếp dưới cờ Star TV."
1

"Sao có thể...thật hay giả?" Phùng Hùng trợn to mắt, "Bị thu mua?"

"Thật! Thật, anh tới mà xem..." Quan bác chỉ vào thông tin trên baidu, "Vẫn luôn dưới cờ Dịch Đạt, mà ở phương diện này Dịch Đạt khá là khiêm tốn, Star TV trước giờ chưa từng lấy đại danh Dịch Đạt ra oai..."

Quan bác căng thẳng tới tê cả da đầu, "Phùng tổng, ý của Dịch tổng trên weibo kia là sao?!"

Phùng Hùng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, gã bước sát tới; "Mau mau...cậu mau nhắn tin riêng cho hắn."
"Nhắn riêng gì hả Phùng tổng?"


Phùng Hùng liếm liếm môi, nhịn không được chửi một câu thô tục, gã đã tính im lặng uy hiếp, lại trêu phải thần tiên nào chứ?! Gã nói: "Tôi nói câu nào, cậu gõ câu đó!"

Dịch Sâm đang trên đường đến công ty.

Anh reset lại giao diện weibo, nhưng vẫn chưa nhận được tin của giải trí Chu Mễ.

Cho tới giờ anh chưa từng thấy loại công ty nào như này, trên weibo đăng mấy bài về công việc, tất cả đều là hạng mục chết trẻ, số điện thoại công ty đăng ký lại là số ảo, ngay cả địa chỉ công ty cũng điền sai, anh từng sai người tìm hiểu, nói là mấy tháng trước công ty đã chuyển đi.

Dùng hai chữ 'công ty', sợ là quá coi trọng bọn họ.

Mà đây cũng là lần đầu tiên anh dùng weibo xử lý chuyện làm ăn, loại hình như weibo này bình thường anh không cần tới, chẳng qua lúc trước thấy Dụ Diên đăng ký mở tài khoản, nên tiện thể anh mở theo.

"Sếp Dịch." Trợ lý ngồi ở ghế trước đột nhiên quay đầu lại, "Đã có thông tin ông chủ giải trí Chu Mễ, tên Phùng Hùng, 43 tuổi, số điện thoại đã gửi tới, có cần tôi gọi hỏi rõ tình hình không? À còn bên phía cậu Dụ...có cần tôi thông báo trước một tiếng không?"

Vẻ mặt trợ lý nghiêm túc, nhưng vẫn không che được mùi hóng chuyện lẫn trong giọng nói.

Lúc hắn vừa nghe ông chủ bảo hắn đi làm chứng nhận weibo, còn tưởng là lỗ tai hắn bị làm sao. Mà hắn càng không thể ngờ là, ông chủ làm chứng nhận weibo chính chủ, chỉ vì muốn xử lý một công ty nhỏ vô danh tiểu tốt.

Dịch Sâm cũng không ngẩng mặt, hỏi: "Phùng Hùng còn chuyện gì khác không?"

Trợ lý lời ít mà ý nhiều: "Mắc nợ, ít nhất là mấy triệu."

Dịch Sâm đang định nói gì đó, đột nhiên điện thoại rung lên.

Ở tin nhắn tài khoản ấn Theo dõi hiện số '2' nho nhỏ.

Vì chờ giải trí Chu Mễ đáp lại, anh đã ấn Theo dõi cái clone rác kia, để tiện có tin nhắn thì có thể nhận được luôn.

[Giải trí Chu Mễ: Chào ngài Dịch tổng!]

[Giải trí Chu Mễ: Dịch tổng, ngài có ở đó không?]

[Dịch Sâm: Các người photo hợp đồng giữa các người cùng Dụ Diên rồi gửi qua đây, còn lại thì nền tảng bên tôi sẽ toàn quyền xử lý, không muốn các người lại đi quấy rầy streamer dưới cờ."

"Xong rồi." Phụ trách quan bác cuống lên, "Ý Dịch tổng này là sao đây, muốn ra tòa thật hả?!"

Cái trán Phùng Hùng thẫm mồ hôi: "Cậu gấp cái gì? Còn không phải do cậu mắt mù mà đi rep dưới bài của hắn à! Nói cho cậu biết, nếu việc này xảy ra vấn đề gì, cậu cũng là người có trách nhiệm!"

[Giải trí Chu Mễ: Dịch tổng, hợp đồng là trước khi Dụ Diên gia nhập Star TV, chúng tôi biết chắc chắn trước đó cậu ta không báo cáo qua chuyện hợp đồng với bên ngài, như thế tính ra, toàn bộ trách nhiệm đều ở trên người Dụ Diên, ngài hoàn toàn không cần phải lo lắng. 'đáng yêu' ]

Dịch Sâm không thích gõ bàn phím, bình thường ngoại trừ Dụ Diên, anh rất ít khi nói chuyện cùng người khác, rất nhiều chuyện đều gọi voice hoặc gọi thẳng điện thoại.

Thấy cái icon này xong, tất cả kiên trì của Dịch Sâm biến mất sạch hoàn toàn.

Phùng Hùng di chuyển ghế nhỏ đến ngồi cạnh bàn máy tính, gấp đến độ trắng bệch cả môi, đi lừa Dụ Diên vốn là hạ của hạ sách, nếu không nghĩ ra cách kiếm được tiền, không bao lâu nữa gã sẽ bị chủ nợ lấy mạng!

"Không nhận được trả lời à?"

Phụ trách quan bác: "Vẫn chưa..."

"Có phải do mạng có vấn đề không? Đang nói bình thường, sao giờ lại không trả lời lại gì cơ chứ?" Phùng Hùng vỗ vai hắn một cái, "Lại gửi thêm một câu, hỏi hắn có đó không..."

Vừa nói dứt lời, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Phùng Hùng theo đó mà run cả người.

Mấy tháng bị gọi giục trả nợ, làm gã gần đây cứ nghe thấy tiếng chuông là sợ.

Gã ấn nghe: "Ai vậy? Đòi mạng à?"

Đầu dây kia im lặng vài giây, sau đó, một giọng nam trầm nặng vang lên: "Gần như thế."

"..." Phùng Hùng còn tưởng là gã nghe lầm, "Ý là sao?"

"Ông là Phùng Hùng?"

"Là tôi, anh là ai?"

"Tôi là Dịch Sâm tập đoàn Dịch Đạt." Dịch Sâm đặt một tay lên một bên đùi, khẽ động ngón trỏ, "Chúng ta nói chuyện qua điện thoại."

Trợ lý cả gan nhìn ông chủ nhà mình qua gương chiếu hậu, hắn cảm thấy người đầu dây bên kia giống như đang kinh hoảng.

Hắn thầm nghĩ, có thể để ông chủ lớn chúng ta tự mình gọi điện cho ông, công ty ông phá sản tại chỗ cũng đáng giá.

Phùng Hùng sững sờ, tay còn lại theo phản xạ giơ lên đỡ điện thoại: "Dịch tổng! Chào ngài chào ngài..."

Gã trừng mắt người ngồi trước máy tính, xoay người đi ra hành lang, "Dịch tổng, không biết tin nhắn tôi vừa gửi ngài có đọc được không? Hiểu lầm thôi, tất cả chỉ là hiểu lầm, chuyện này căn bản không liên quan gì tới quý công ty, ngài không cần lo lắng..."

Dịch Sâm hỏi: "Ai nói không liên quan?"

"Này, ngài tìm nhóm luật sư quý công ty cố vấn cho là hiểu." Phùng Hùng nói.

"Trước khi tôi ký kết với cậu ấy, đã biết chuyện hợp đồng của các người."

Phùng Hùng sững sờ: "Hả?"
"Cho nên dù có là vi phạm hợp đồng, phí bồi thường vi phạm hợp đồng cũng là do bên tôi giúp cậu ấy." Nói đến đây, Dịch Sâm khẽ hừ, lẫn trong lời nói còn có mấy phần châm chọc, "Tòa án phán bao nhiêu, tôi cho bấy nhiêu."

Rõ ràng chuyện khởi tố là do gã đưa ra trước, nhưng giờ nghe tháy hai chữ tòa án này, làm Phùng Hùng sống lưng tê dại, tâm thần bất định.

Nhưng gã không để quay đầu rồi.

Phía trước là cái gì còn chưa biết, nhưng phía sau chính là núi sâu vạn trượng, nếu gã không gom đủ số tiền kia, vậy những công ty đòi nợ...

Nghĩ tới đây, Phùng Hùng hít sâu một hơi, giả mạnh trấn tĩnh nói: "Hóa ra là vậy, vậy chuyện này bỏ qua. Dịch tổng, hẳn là ngài phí bồi thường vi phạm hợp đồng ở phương diện này hẳn là không ít đi? Chắc là ngài cũng từng nghe qua án lệ các streamer mấy đợt thời gian trước."

Dịch Sâm nhíu mày lại, không nói gì.

"Dịch tổng, nói ra không biết ngài tin không, tuy tôi lớn tuổi hơn ngài, nhưng trên phương diện thương trường, ngài xem như là thần tượng của tôi...nào có ai lại nháo ra tòa với thần tượng của mình? Rất rất không dễ nhìn, tận đáy lòng tôi đây cũng thấy không thoải mái." Phùng Hùng nói tiếp, "Nếu ngài đã nói vậy, vậy tính chất chuyện này chính là đục khoét nền tảng, nói ra thì thật cũng không nghiêm trọng lắm. Phương diện phí bồi thường hợp đồng đôi bên chúng ta có thể thương lượng, hoàn toàn không cần phải bước tới quy trình khởi tố...dù sao nếu làm lớn chuyện, sẽ gây ảnh hưởng tới công ty ngài."

Vốn Dịch Sâm còn đang nhàn nhã nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, nghe được một số chữ, làm anh khẽ nheo mắt, không thích lẫn trong giọng nói: "Đục khoét nền tảng?"

Không chờ Phùng Hùng phản ứng, Dịch Sâm lạnh lùng nhấn mạnh: "Cậu ấy vẫn luôn là người của tôi, không có bất kỳ liên quan gì tới bốn chữ này."

"Phí bồi thường hợp đồng có thể bàn, nhưng là ra tòa án đàm. Lần này tôi gọi cho ông, chỉ là muốn hỏi, là ông khởi tố, hay là tôi?"

Phùng Hùng tê cả da đầu: "Không cần thiết, thật sự không cần thiết, Dịch tổng, Dịch tổng, vầy đi, ba triệu! Ngài cho tôi ba triệu, chuyện này liền xong, hà tất gióng trống khua chiêng cơ chứ..."

"Để tôi đi." Dịch Sâm ngắt ngang lời gã, "Đỡ cho quan tòa xong vụ kiện này, tôi còn muốn sắp xếp một đợt khởi tố khác."

Phùng Hùng choáng váng: "Dịch tổng, ý ngài là sao?"

"Hợp đồng kia của các người, trăm ngàn chỗ hở, trong lòng ông còn không rõ sao?"

"Sao lại thế được...không, ngài nói là ngài muốn sắp xếp một đợt khởi tố khác... là sao hả?"

Dịch Sâm nhìn trời mưa lất phất ngoài cửa sổ, hỏi: "Chuyện khất nợ tiền lương mấy năm trước, ông cho là cứ thế là qua?"

Phùng Hùng nói: "Đây cũng không còn cách nào mà Dịch tổng, công ty ngài thuận buồn xuôi gió, không trải qua rung chuyển, làm sao hiểu được khổ sở của các công ty nhỏ như chúng tôi. Lúc đó đừng nói là tiền lương, đến cả kinh phí sinh hoạt cũng là tôi bỏ tiền. Huống chi lúc đó nhà tiểu Diên xảy ra chuyện, không phải là tôi đã chắt bóp mấy trăm tệ đưa cho cậu ta đó sao."

Không nhắc tới còn tốt.

Vừa nghe thấy Phùng hùng nói thế, một cỗ tức giận từ đáy lòng Dịch Sâm bỗng dưng dâng lên.

"Mấy trăm tệ?"

"Ngài đừng xem thường mấy trăm tệ, các team chơi chuyên nghiệp khi đó đều không chính quy, tôi có thể đưa mấy trăm tệ đã là rất hào phóng..."
"Phùng Hùng." Dịch Sâm ngắt ngang lời gã, hỡ hững lẫn trong giọng nói đã biến mất tiêu, thay vào đó chính là tức giận nặng nề, "Cũng may ông chỉ nhớ một hợp đồng này, nếu không tôi đây có khi còn phải lãng phí thêm chút thời gian."

Không chờ Phùng Hùng tiếp lời, Dịch Sâm liền nói tiếp.

"Tình hình công ty ông đăng ký có vấn đề, tôi tìm ông đã rất lâu, không ngờ chính ông lại tự nhảy ra trước."

"Nhóm luật sư phía bên tôi trong thời gian này sẽ thu thập chứng cứ, liên hệ những người trước đây bị ông lừa gạt, khoảng không lâu nữa sẽ chính thức khởi tố ông. Đương nhiên, tội danh không chỉ đơn giản là quỵt tiền lương, với công ty nhỏ như ông, cũng từng làm không ít chuyện xấu xa, nợ xấu, trốn thuế...góp vốn phi pháp."

"Mấy năm trước ông mang tới tổn thương cho nhân viên nhà tôi, giờ ông hãy chuẩn bị tâm lý trả nợ gấp trăm lần đi. Đến lúc đó ông sẽ biết, khoản nợ mấy triệu đối với ông mà nói, đã là phúc tinh cao chiếu."

Đọc tiếp chương 84>

Chương 84:

"Ý của cháu là, họ còn chưa gửi hợp đồng qua cho cháu?"

Trong phòng làm việc, Dụ Mẫn Dương mặc vest, đang híp nhìn điện thoại đọc bài đăng weibo kia, "Thời buổi này người được nuôi thành thói à? Không làm theo trình tự cho tốt, lại đi đăng lên mạng để làm gì, sẽ gây hiệu ứng pháp luật được sao?"

Dụ Diên nhấp ngụm trà, gật đầu: "...Không ạ."

Dụ Mẫn Dương hỏi: "Có lén liên hệ với cháu không?"

Dụ Diên nói: "Không ạ."

Sở luật Dụ Mẫn Dương tuy nhỏ, nhưng trong đó có mấy luật sư tiền đồ vô lượng, lúc này đang có mấy người ngồi làm việc ở bên ngoài, thỉnh thoảng còn liếc mắt nhìn vào trong này. Rèm cửa sổ bị kéo lên, nhìn qua cửa sổ kính, có thể nhìn rõ hết thảy bên trong.

"Đây là cháu trai anh Dương thật hả? Cháu ruột? Đẹp trai thế mà trông không giống nhau lắm."

"Gì đấy, đó là do cô chưa từng thấy lúc anh Dương hồi còn trẻ đi, luôn được ca ngợi đến tận lúc tốt nghiệp ở trường học bọn tôi đấy, vẫn luôn đẹp trai."

"Nhưng vẫn không bằng đứa cháu này. Mặc áo thun trắng, nếu không phải tôi đã lớn tuổi..."

"Này này tỉnh lại đê, chồng cô còn ở nhà chờ cô đấy."

Dụ Diên không biết mình đang bị người ta bàn tán, cậu mím mím môi, hỏi: "Chú, với tình huống này, cháu xem như là vi phạm hợp đồng hả?"

"Không!" Dụ Mẫn Dương nói thẳng, "Hồi cháu ký, còn chưa 15 tuổi phải không? Chú nhớ hình như lúc mới lên lớp 9 cháu đã chơi...game?"

Dụ Diên ừm một tiếng: "Dạ."

Dụ Mẫn Dương nói: "Vậy cháu yên tâm, nếu ra tòa thì 80% sẽ thắng kiện. Tuy công ty chú không lớn, nhưng nhân tài vẫn có, chúng ta có một luật sư mới kiện thắng một vụ vi phạm hợp đồng, hắn được bên nền tảng kia mời tới, thắng rất đẹp. Mà mấy ngày nay hắn đến M thị công tác, ngày mai sẽ về, mai cháu tới đây một chuyến, chú dẫn cháu đi ăn cơm với hắn một bữa, hai người cố gắng nói chuyện."

"Dạ." Dụ Diên nói, "Cảm ơn chú, vậy mai cháu lại tới."

Dụ Mẫn Dương gật đầu, lúc này mới cất nhắc tới tình thân, nói: "Việc này không làm cháu sợ chứ?"

Dụ Diên lắc đầu: "Không có gì, chỉ hơi bất ngờ thôi."

"Cái công ty này cũng thật không biết xấu hổ là gì, không trả tiền lương thì thôi, giờ còn dám ra mặt lừa tiền..." Nói đến đây, Dụ Mẫn Dương mới kinh ngạc phát hiện mình vừa giẫm phải mìn, mau chóng ngậm miệng, theo bản năng nói, "Ý chú là..."


"Đúng vậy." Dụ Diên xả ra nụ cười, "...Cho nên mới bất ngờ."

Không chờ Dụ Mẫn Dương nói tiếp, Dụ Diên đứng dậy, "Chú, vậy cháu không ở đây phiền chú làm việc nữa, mai cháu sẽ tới sớm, bữa cơm kia để cháu mời."

Dụ Mẫn Dương nhíu mày lại, vẻ mặt xẹt qua nét bi thương.

Hồi lâu sau, hắn mới gật đầu: "Được, vậy mai lại gặp."

Hai chú cháu vừa ra văn phòng, đi ngang qua chỗ nhân viên làm việc, Dụ Diên lễ phép gật chào với bọn họ, đếm đếm số người có mặt, thầm nghĩ ngày mai tiện thể mang ít trà sữa hay cafe đến.

Đưa tới cửa, Dụ Diên nói: "Vậy chú ạ, cháu về trước."

"Ừm." Dụ Mẫn Dương nhịn một đường, cuối cùng vẫn nhịn hết nổi, hắn giơ tay vỗ vỗ vai Dụ Diên, "Tiểu Diên, chuyện tiền thuốc thang không thể trách cháu, cháu đừng có suy nghĩ nhiều quá, biết chưa? Ba mẹ cháu lúc đó đã..."

"Cháu biết ạ." Dụ Diên ngắt ngang lời hắn, nụ cười trên mặt phai hơn nửa, đến giọng nói cũng thấp đi vài độ, "Vậy cháu đi đây, chào chú."

Lên xe xong, Dụ Diên thở phào nhẹ nhõm, thuận thế nhìn điện thoại, đã mười giờ rưỡi.

Cũng không biết hôm nay làm sao, đến giờ này đường xá còn kẹt. Bị kẹt ở ngã tư gần mười phút, Dụ Diên mới quyết định lên weibo đăng bài cho các viewer biết mình xin nghỉ một ngày.

Kết quả là vừa lên weibo, cậu liền bị thông báo tin nhắn +999 bên dưới hấp dẫn ánh mắt.

Tin nhắn bình thường nhận được cũng không ít, nhưng cứ hai ngày là cậu xử lý một lần, căn bản sẽ không dồn tới +999, Dụ Diên kéo xuống chọn, nghi hoặc ấn vào xem, nhìn thấy từ mấy tiếng trước ở nhóm chat này tag @ cậu nhiều nhất - -

[Nhất Ngôn Đường fangirl tết đến: Hai ngày qua cảm thấy giống như xem một bộ phim lớn, đặt đậu cà vỏ phân loại 9.9. Cái công ty như cẩu kia lại dám đăng bài nói muốn tố cáo con trai tui vi phạm hợp đồng, ở dưới còn rep lại các vấn đề của antifan, làm đám antifan được cớ kéo tới tàn sát các lâu siêu thoại* con trai tui. (*siêu thoại kiểu như dạng một nhóm mở trên fb thì phải, đây thì ở weibo.)

Thật không dám giấu giếm, các chị em, lúc đó tui đã chuẩn bị tâm lý thu dọn quần áo chờ con trai tui đi đâu tui sẽ đi đó, vô cùng bi tráng.

Không ngờ rằng, sáng sớm nay... bên quan phương đột nhiên phát một viên đường cho tui, suýt chút nữa làm tui nghẹn chết.

Không có gì để nói nhiều.

Ông chủ 1 lợi hại, tiểu Diên cũng lợi hại.

Tui vĩnh viễn yêu Nhất Ngôn Đường.

Làm mẹ, lần này tui làm đến hoàn hảo (hình ảnh).]

Hình ảnh chính là Dịch Sâm không ngừng tag mấy tag tài khoản @Giải trí Chu Mễ.

Dụ Diên mở to mắt, không thể tin ấn mở danh sách Theo dõi của mình.

Quả nhiên, đã không còn ID Ba Ba Diên Diên, thay vào đó là mang V vàng, số lượng fans Dịch Sâm phải đến mấy vạn.

Cậu ấn vào xem trang cá nhân của đối phương, dừng lại ở bài đăng @ đầu tiên gây chú ý nhất, bình luận bên dưới đã vượt hơn vạn.

"Tuy tui không xem Trực tiếp, cũng không biết cái gì là vi phạm hợp đồng, nhưng đánh mặt lần này cũng làm tui thoải mái 23333."

"Quan bác giải trí Chu Mễ đâu? Trả lời đi chứ, không phải trước đó mạnh mồm lắm sao? Không phải còn để đám fan bọn này chờ sao? Bọn này đang chờ."

"Hậu trường Yanxyan này cũng lớn quá rồi đó, trắng trợn quá rồi? Thật lo lắng cho các streamer Star TV khác."

Xác định hình ảnh trong tin kia là thật xong, Dụ Diên không có tâm trạng mà xem tiếp nữa, mở wechat ra định gửi tin cho Dịch Sâm, kết quả là vừa ấn mở, đập vào mắt bên icon thêm bạn hiện số 1 nho nhỏ.

"Nhược Nhược xin kết bạn, tin nhắn kèm theo: Diên Diên, tôi là Lưu Nhược Nhược."

Lại là tên quen thuộc.

Gần đây những người quen cũ như hẹn nhau mà kéo tới, từng người từng người kéo tới.

Đây là trợ lý sinh hoạt ở team của Dụ Diên trước đây, quan hệ cũng tàm tạm, nhưng từ lúc cậu rời team thì chưa từng liên lạc qua.

Dụ Diên hơi do dự, vẫn ấn đồng ý.

Dường như đối phương đã canh sẵn, yêu cầu vừa được đồng ý, ngay lập tức gửi tin nhắn tới.

Nhược Nhược: Tiểu Diên, cậu còn nhớ chị chứ? Chính là người trước đây thường ngày pha mì cho cậu.

Dụ Diên: Nhớ chứ.

Nhược Nhược: Cậu không sao chứ? Chị thấy bài đăng của giải trí Chu Mễ, bọn họ cũng thật không biết xấu hổ! Bên Star TV có người liên hệ với chị, cậu yên tâm, đến lúc đó chị sẽ đứng ra làm chứng cho em! Nhất định phải khiến cho Phùng Hùng trả hết lại tiền lương của chúng ta trước kia!

Nhược Nhược: Tuy không nhiều, nhưng bị gã nợ, luôn cảm thấy khó chịu trong lòng! Huống chi lúc đó em còn khó khăn như vậy, quả thật gã không phải con người.

Bên nền tảng liên hệ với chị ta? Liên hệ chị ta làm gì?

Dụ Diên không rõ, nhưng cũng không hỏi nhiều, ngập ngừng, rep lại một icon tươi cười.

Nhược Nhược: Nhìn thấy cậu bây giờ sống tốt hơn trước chị rất yên tâm...Lần trước gặp cậu, chị còn không tin vào mắt mình cơ mà.

Dụ Diên: Thấy em?

Nhược Nhược: Đúng vậy...Giờ chị là trợ lý team CN7, thịnh yến Star TV hàng năm chị cũng tới, nói tới đây, suýt chút nữa chúng ta lại trở thành đồng sự đấy.

Nhược Nhược: Lúc đó chị định bắt chuyện với em, thế nhưng lại bị sếp Dịch gọi đi. Lần sau có cơ hội, chúng ta lại tâm sự đàng hoàng.

Dụ Diên bất ngờ, bắt lấy trọng điểm.

Dụ Diên: Sếp Dịch?

Nhược Nhược: Đúng vậy, hắn rất xem trọng em đó, còn đặc biệt gọi chị đến phòng nghỉ ngơi hỏi han.

Dụ Diên không ngờ, cô gái lần trước cùng Dịch Sâm đến phòng nghỉ ngơi, lại chính là Lưu Nhược Nhược.

Dụ Diên cầm điện thoại, trong lúc nhất thời không biết nên phải nói gì.

Còn chưa chờ cậu hỏi, đối phương lại nói tiếp.

Nhược Nhược: Hắn hỏi chị chuyện về Team cũ, chị thấy có vẻ hắn rất để ý chuyện của nhân viên, nên nói hết cho hắn biết.

Nhược Nhược: Lúc đó chị còn lo lắng có phải là mình lắm miệng quá không...lại không ngờ sếp Dịch sẽ ra mặt vì chúng ta!

Nhược Nhược: Việc này bọn Phùng Hùng đuối lý là chắc chắn! Sếp Dịch cũng ra tay rồi, công ty kia sẽ hoàn toàn xong đời!

Dụ Diên nhìn đối phương gửi qua rất nhiều icon bánh bao, qua lúc lâu mới hồi hồn.

Nhược Nhược: Diên Diên? Em đang Trực tiếp hả?

Dụ Diên: Không ạ, bên em còn chút chuyện, lần sau chúng ta nói chuyện tiếp nhé.

Gửi câu này đi xong, Dụ Diên thoát khung chat, hơi xuất thần nhìn ra ngoài cửa sổ.

Dịch Sâm đã biết từ trước? Biết bao nhiêu rồi? Toàn bộ?

Sau khi biết phản ứng của anh ấy là...

Dụ Diên nhớ lại, hôm thịnh yến - -

Dịch Sâm tỏ tình với cậu.

Một suy nghĩ mơ hồ bất an từ trong lòng nảy mầm.

Lúc đó cậu chỉ cảm thấy, nụ hôn kia đến rất bất ngờ, không hề có điềm báo trước.

Xe đột nhiên xe thắng gấp, kéo cậu ra từ trong suy nghĩ.

Dụ Diên hoàn hồn, quét mã QR đằng trước để trả tiền, một câu cũng không nói liền vội vàng xuống xe.

Về đến nhà, Dụ Diên ngồi vào ghế chơi game, vừa nghĩ vừa mở máy tính.

Điện thoại được đặt trước mặt, trước đó cậu còn định tìm Dịch Sâm hỏi chuyện weibo, nhưng giờ cậu lại đột nhiên không muốn hỏi nữa.

Cậu sợ mình sẽ không nhịn được lôi nghi hoặc ra hỏi.

Trước khi mở Trực tiếp, Dụ Diên đặc biệt tìm quản phòng chào hỏi mấy câu. Hôm nay màn đạn Trực tiếp chắc chắn sẽ không yên ổn, để quản phỏng làm tốt chuẩn bị cấm người.

Trước đó cậu đã nghĩ thông, có thể nhịn được thì nhịn, không thể nhịn thì cấm.

Ai ngờ sau khi mở ra, các bình luận lại theo chiều hướng khác - -

"Đọc chuyện cũ của cậu, rất đau lòng, sống một đời người, ai cũng không dễ dàng. Tặng cậu một sao, cố lên!"

"Con trai...con muốn ta đau lòng chết luôn sao?? QAQ rất muốn xuyên qua màn hình ôm con một cái!!"

"Người xấu đều sẽ phải chịu trừng phạt!!"

Dụ Diên không hiểu ra sao, vừa mở game vừa hỏi: "...Các bạn đang nói gì vậy?"

"Chuyện của cậu ai cũng biết hết, yên tâm! Chúng ta sẽ giúp cậu! Chắc chắn không để cho phường bất lương thực hiện được."

Dụ Diên cau mày, đang định hỏi tiếp, Lô Tu Hòa liền gửi tin nhắn tới.

Ông nội Lô mày nè: Ôi cmn! Tiểu Diên! ! Không biết thằng chả nào ngu ngốc, nói hết chuyện của cậu lên mạng...mẹ nó [website liên kết]

Lại là một liên kết weibo.

Dụ Diên giờ chỉ cần nhìn thấy icon weibo, là thấy đau đầu.

Thời đại cộng nghệ thông tin phát triển, các tin tức được cập nhật rất nhanh, ngay lúc cậu vừa cùng Lưu Nhược Nhược nói chuyện, lại có một weibo nhảy ra.

Người đăng bài dùng acc doanh tiêu, thậm chí còn dùng tiền mua quảng cáo, bài đăng này rất nhanh sẽ hot lên.

[Xe tốc hành trực tiếp: (nặc danh đóng góp) Chuyện về Yanxyan, tôi đã quan sát hai ngày, rốt cục nhìn hết nổi, nhất định phải đứng lên giải oan cho tiểu Diên! Đúng là trước đây tiểu Diên có chơi chuyên nghiệp, team đó lấy tên Mãnh Thú, tin rằng mấy người chơi eSports cũ ở Mãn dương ít nhiều còn nhớ, vì team này hồi đó đoạt rất nhiều giải thưởng ở Mãn Dương.

Hình như lúc đó tiểu Diên đi đấu giải còn chưa được 15 tuổi, cậu rất nỗ lực, mỗi lần đều huấn luyện lâu nhất, lúc thi đấu cũng thường nắm MVP, nếu là hiện giờ, cậu còn hot hơn thành viên chuyên nghiệp nào đó cũng không chừng, vậy tại sao cậu ấy lại rời team??

Rất đơn giản, bởi vì phía trên không trả tiền lương, tiểu Diên đánh giải một năm, tiền lương lấy được thậm chí còn chưa đủ bốn con số, đổi là bạn thì bạn có đi không?

Mới đầu tiểu Diên cũng không định đi, vì phí sinh hoạt, nên vẫn ở lại team. Mãi đến khi có một lần gia đình cậu ấy xảy ra chuyện, chuyện rất lớn, hình như là có người nhà nằm viện, cậu ấy đi tìm quản lý Phùng mỗ nào đó hỏi tiền lương, sau cùng chỉ lấy được mấy trăm đồng.

Đúng như thế, chỉ mấy trăm đồng. Con mắt bé trai lúc đó đỏ như máu, rất là đáng thương, tôi không nhẫn tâm, quay về lấy chút phí sinh hoạt của mình cho cậu ấy tạm trang trải, nhưng qua vài chuyện, cậu ấy đi luôn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận