Edit + Beta: Vịt
Hàn Huấn tự nhận ý chí không đủ kiên định.
Nếu không phải băng vải trên người Từ Tư Miểu quá dày, cậu có thể khiến người đàn ông này hối hận đã nói người như thế.
Nhưng người bị hại không biết gì cả, còn ôm Hàn Huấn sờ sờ cọ cọ, giống như con mèo con dính người đã lâu không gặp chủ nhân, dùng mái tóc ngắn ngủn của anh, đâm cổ Hàn Huấn phát ngứa.
Vết thương trên người Từ Tư Miểu đau, trong lòng nôn nóng hơn nữa cũng không nổi phản ứng được, Hàn Huấn thì không giống, cậu rất khỏe mạnh, cũng rất bình thường.
Cậu một tay đẩy người phía trước ra, nhưng lại bị Từ Tư Miểu ôm trở lại.
"Sao thế?" Từ Tư Miểu ăn vạ trên người Hàn Huấn, trong nháy mắt cảm nhận được quẫn bách của Hàn Huấn.
Anh cười đến run rẩy lồng ngực, môi mỏng vuốt ve bên tai bốc khí nóng của Hàn Huấn, khàn khàn hỏi: "Anh ngậm ra giúp em?"
Huyết khí Hàn Huấn thoáng chốc dâng trào, cả tai và cổ biến thành đỏ ửng.
Cho dù biểu hiện trên mặt trấn định, cũng không cách nào duy trì hờ hững nhất quán của cậu.
Từ Tư Miểu nhìn một cái là hiểu.
Người bị thương lúc này trở nên vô cùng đáng ghét, một tay anh ôm lấy Hàn Huấn, tay còn lại trực tiếp duỗi xuống.
Bình thường anh ghét Hàn Huấn mặc quần thể thao cỡ nào, gây giờ cảm tạ cỡ đó.
Bằng không, động tác một tay cởi nút quần, kéo khóa độ khó cao như vậy, anh không tự tin có thể hoàn thành trăm phần trăm.
Nhịp tim Từ Tư Miểu rất nhanh, cả người đều là mồ hôi nóng, vẫn không nỡ buông Hàn Huấn lửa nóng toàn thân giống anh ra.
Hàn Huấn thật là đáng yêu, nếu không phải bị thương không tiện, nhất định phải làm chút gì đó.
"Thôi, thôi mà."
Bàn tay Từ Tư Miểu vừa tiếp xúc bụng cậu, Hàn Huấn lập tức không nhịn được túm lấy cánh tay Từ Tư Miểu.
Giọng cậu cà lăm khẩn trương hiếm thấy.
Sau khi bình phục hô hấp, Hàn Huấn nói: "Anh đã không sợ nữa, bọn mình ra ngoài đi."
"Anh sợ." Nụ cười của Từ Tư Miểu xán lạn lại tà ác, "Anh sợ mình làm không tốt, cơ hội hiếm có, bọn mình có thể luyện tập trước không?"
Phòng tắm đủ rộng, nhưng Hàn Huấn cảm thấy hẹp đến khó thở.
"Ra ngoài hẵng nói."
Cậu cúi đầu muốn mở cửa, Từ Tư Miểu đưa tay chống cửa, liều mạng từ phía sau lưng vây lấy câu.
"Ra ngoài sẽ không có cách nào làm." Hơi thở Từ Tư Miểu quanh quẩn ở gáy Hàn Huấn, quyết định không muốn buông cậu ra, "Bên ngoài 24h đều có bác sĩ, hộ sĩ trông chừng. Ra ngoài làm giúp em, bọn họ nhìn anh không sao, nhưng anh không thích người ngoài nhìn thấy dáng vẻ mê người của em, anh giúp em được không —"
"Không được."
Còn ở nữa, chắc là bác sĩ giám sát bên ngoài sẽ xông đến xô cửa, để tránh cho người bệnh nặng Từ Tư Miểu ở trong nhà tắm thiếu máu ngất xỉu.
Bị thương còn không thành thật như vậy, Hàn Huấn đánh giá thấp trình độ gấp gáp của Từ Tư Miểu.
Không khí bên trong phòng nóng bỏng, cơ hồ khiến Hàn Huấn ngạt thở.
Cậu nói: "Em tự ở bên trong giải quyết, anh ra ngoài trước đi."
"Cục cưng, công phu trên tay anh không kém hơn bên dưới......"
Ánh mắt Hàn Huấn nhìn chằm chằm Từ Tư Miểu, "Anh còn không ra ngoài, em lập tức mua vé máy bay về nước."
Cậu cho rằng khí thế mình hung dữ, có thể uy hiếp được Từ Tư Miểu t*ng trùng lên não.
Đáng tiếc ở trong mắt Từ Tư Miểu, Hàn Huấn má ửng đỏ, ánh mắt tủi thân, giống như cô vợ nhỏ dùng về nhà mẹ đẻ uy hiếp mình, Từ Tư Miểu nhìn đến đầu óc choáng váng, lại muốn đi tới ôm ôm ấp ấp.
Kết quả, Hàn Huấn trực tiếp mở cửa.
Ba bác sĩ bốn y tá ba hộ sĩ ngoài cửa đồng loạt nhìn đến đây, Từ Tư Miểu đầy mặt cười dâm lập tức bại lộ trước tầm mắt.
Từ Tư Miểu:......
Mặc dù anh ở nhà cũng không phải người nghiêm túc đứng đắn gì, nhưng nụ cười ngu như vậy, thực sự không thích hợp đối mặt với nhân viên y tế.
Từ Tư Miểu ho nhẹ một tiếng, thu lại nụ cười, lườm Hàn Huấn một cái, đi ra ngoài.
Cửa phòng tắm tức giận đóng lại sau lưng anh, các bác sĩ y tá kiểm tra tất cả các chỉ tiêu đâu vào đấy, sau đó hộ sĩ bắt đầu lau người cho Từ Tư Miểu thuận tiện...... thay vải xô.
Bác sĩ chủ trị ghi chép tình hình thân thể Từ Tư Miểu, cố ý nhắc nhở: "Ngài Roth, gần đây xin hãy giảm thiểu lượng vận động, miễn cho ra nhiều mồ hôi ảnh hưởng đến vết thương khép lại."
Hàn Huấn ở trong phòng tắm rất lâu mới đi ra ngoài, Từ Tư Miểu thậm chí nghi ngờ cậu trốn mình lén tắm ngâm.
Cơ hội hiếm có như vậy, anh vậy mà là bệnh nhân quấn vải xô đầy người, thật sự quá sát phong cảnh.
Anh phải khỏi sớm chút, nếu không phải bỏ lỡ bao nhiêu cơ hội đây!
Từ Tư Miểu quyết định dưỡng thương thật tốt, cho dù khắc chế cực kỳ, trên hành động cũng không bỏ qua cho Hàn Huấn.
Anh biết Hàn Huấn để ý giám sát, bèn động tý là dẫn người vào phòng tắm, làm một trận hôn kịch liệt.
Bởi vì thời gian bọn họ vào phòng tắm kéo dài vô hạn, tần số tăng nhiều, muốn giấu bất cứ ai cũng không thể.
Rốt cục có một ngày, Rex vẻ mặt nghiêm túc nói: "Hàn Huấn, mẹ hẹn anh đi dạo hồ."
Từ Tư Miểu lên tiếng hỏi: "Ở đâu, đi bao lâu?"
"Ở trang viên, nhưng ngày nào cũng đi." Ánh mắt Rex lên án nhìn Từ Tư Miểu, kể từ khi Hàn Huấn đến Anh vẫn luôn để lỡ trên người thằng cha này, chút dấu hiệu sáng tác cũng không có, thật là hại người hại mình.
Hắn nói: "Daniel, trên người anh nhiều vết đau như vậy không thể tĩnh dưỡng thật tốt sao? Mẹ cũng không tiện đến giáo dục vô liêm sỉ của anh, chỉ có thể giải cứu Hàn Huấn rời khỏi bên cạnh anh. Bắt đầu từ buổi chiều, bà ấy đã không cho phép Hàn Huấn ở cùng anh, đến khi vết thương của anh khép lại mới thôi."
Đổi lại bình thường, Từ Tư Miểu có thể bày ra tư thái bá tổng, bảo Rex câm miệng cút đi.
Nhưng, Rex giơ cao lá cờ Emma, vẻ mặt anh hơi xuất hiện chút lúng túng.
Anh chỉ là túm lấy Hàn Huấn hôn môi mà thôi, không có quá đáng như vậy chứ? Tại sao vẻ mặt ngưng trọng của Rex và hành động của mẹ, làm giống như anh ép buộc Hàn Huấn ở phòng tắm làm chuyện gì không phải vậy.
Từ Tư Miểu hiểu mẹ mình, sáng suốt dịu dàng, không thể nào chia rẽ anh và Hàn Huấn.
Anh nghiêm túc nói: "Rex, em không được mượn cơ hội trả đũa Hàn Huấn, còn dùng danh nghĩa của mẹ nói dối."
Rex cảm thấy yêu đương IQ giảm thấp là thật, hắn tức đến con ngươi màu lam xinh đẹp bùng lửa giận, không khống chế được dùng tiếng Anh nhanh chóng quát lớn: "Daniel, em dám nói dối? Em cũng không phải anh! Bây giờ là anh bị thương, vải xô và vết thương khắp người, bác sĩ đến nói với chúng em, anh luôn vận động quá sức ra mồ hôi diện tích lớn, có nguy hiểm nhiễm vết thương. Mẹ ngại nói anh, vậy thì em đến nói — đầu anh mọc trên xx, không oo sẽ xx thối rữa thành xx sao! Anh nhìn sắc mặt Hàn Huấn kìa, hồi thức đêm chăm sóc anh cũng không tệ như vậy!"
Rex từ nhỏ là một đứa nhỏ thông minh lanh lợi nghe lời hiểu chuyện, không giống thằng cha Từ Tư Miểu tùy hứng làm bậy.
Đầu tiên, hắn tuyệt đối sẽ không trầm mê yêu đương mà vứt bỏ công việc!
Thêm nữa, hắn tuyệt đối sẽ không bị thương nặng còn không biết tiết chế!
Cuối cùng, hắn tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng Hàn Huấn sáng tác kịch bản mới!
Rex nhìn chằm chằm Từ Tư Miểu vẻ mặt kinh ngạc, khinh thường tổng kết nói: "Ngài Daniel Roth, xin hãy thành thục chút, cho người ta chút tự do."
Tim Từ Tư Miểu đã sắp nổ, lời dặn của bác sĩ lướt qua đầu anh, đã có thể nghĩ đến hình ảnh bọn họ tưởng tượng!
Anh căn bản chả làm cái đếch gì! Chỉ là hôn môi mà thôi sao cả thế giới đều cảm thấy anh không chú ý tình hình thân thể đã home run rồi!
(Home run là thuật ngữ trong bóng chày, dùng để chỉ một cú đánh quả bóng xa đến độ người đánh quả bóng có đủ thì giờ chạy quanh các gôn để trở về chỗ cũ và thắng điểm; ý chỗ này là Từ tổng đã abcxyz Huấn Huấn)
Cho dù thật sự không chú ý thân thể, anh cũng không có điều kiện kia mà!
"Rex......" Từ Tư Miểu nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt đen kịt, "Chỗ này đến lượt em nói chuyện sao!"
Người đàn ông dục cầu bất mãn còn bị thương rất đáng sợ, anh đứng lên một bộ muốn ra tay dạy dỗ em trai, tàn bạo nói: "Anh không để Hàn Huấn tự do thì sao, cảnh cáo em bao lần rồi, không được nhúng tay vào chuyện của anh và em ấy —"
"Tiểu Huấn?" Emma đội mũ dạ tinh xảo, mặc váy dài màu trắng đi vào, "Hôm nay thời tiết đẹp, hiếm thấy có mặt trời, ta đã cho người chuẩn bị xong du thuyền, chúng ta đi dạo hồ đi. Nhé? Daniel, con muốn làm gì?"
Từ Tư Miểu giơ tay lên phủi phủi cổ áo Rex, tức giận nói: "Cổ áo nó có bụi."
Emma chớp mắt, cũng không quan tâm không khí giương cung bạt kiếm của hai đứa con trai, dù sao hai đứa từ nhỏ đã ở chung như vậy lớn lên, xung quanh phòng bệnh đều là bác sĩ chuyên nghiệp, xảy ra chuyện cũng có thể cứu về.
Cho nên, bà cười mời Hàn Huấn, "Đi thôi Tiểu Huấn, chúng ta đi chơi.
Nói xong, để lại các con trai nhìn nhau không thuận mắt của bà, hai người đến bên hồ.
Màu xanh phản quang hổ phác của trang viên Roth phản chiếu vòm trời xanh thẳm, thuyền Emma chuẩn bị là một chiếc Gondola, góc nhọn cao vểnh lên, còn có người chèo thuyền chống sào ở đuôi thuyền.
((*) thuyền Gondola: một kiểu thuyền truyền thống ở Venice)
Thuyền nhỏ Gondola màu đen lững thững trôi trong hồ, Emma một mực mỉm cười nói với Hàn Huấn chuyện của Từ Tư Miểu hồi bé.
Từ Tư Miểu, từ nhỏ đã rất tùy hứng, phản nghịch đặc biệt của bé trai dường như không có ý biến mất trên người anh.
Nhưng mà, anh lại rất hiểu chuyện.
Emma ôn nhu nói: "Xin lỗi, ta từ nhỏ đã không ở bên cạnh nó, cho nên Daniel thiếu lễ phép và cảm giác an toàn nên có, nếu nó đưa ra yêu cầu tùy hứng nào với cháu, ta làm mẹ...... xin lỗi cháu."
Dường như Hàn Huấn sau khi đến, Emma một mực xin lỗi cậu.
Hàn Huấn biết bà hiểu nhầm, nói: "Cháu và Daniel ở chung rất tốt, hai hôm nay anh ấy quả thực hơi khác người, nhưng cháu cũng có trách nhiệm, cháu sẽ...... chăm sóc anh ấy thật tốt."
Cơn gió dịu dàng thổi qua mặt hồ, tiếng mái chèo nhẹ nhàng rẽ hồ nước, khiến cho chiếc Gondola giống như lái vào tiên cảnh.
Hàn Huấn trong mắt Emma, tâm tình nội liễm lại khắc chế lý trí, căn bản không phải người cùng thế giới với Từ Tư Miểu.
Nhưng bọn họ ở cùng nhau, chuyện không hợp lẽ thường như thế, luôn khiến bà sợ là bởi vì Từ Tư Miểu ép buộc.
"Cám ơn cháu khoan dung nó." Ngữ khí Emma cũng mang theo hiền từ của người mẹ, "Cháu đã lựa chọn trở thành người yêu của nó, đôi khi, không thể quá dung túng cho nó. Daniel cần dạy dỗ và quản thúc, trước đây là do ta làm, từ nay về sau, thì phiền cháu. Tiểu Huấn, nhà Roth sẽ không cự tuyệt vũ lực, nếu cần thiết, cháu cho nó cái bạt tai cũng được, như vậy có thể khiến nó tỉnh táo lại."
Làm mẹ, vậy mà lại hoan nghênh người lạ cho con mình bạt tai, Hàn Huấn chỉ tưởng tượng hình ảnh đó, đã cảm thấy lông tơ lưng dựng ngược lên, đầy cảm giác không ổn.
Như này rất giống...... đối thoại của mẹ chồng nàng dâu.
Mẹ chồng hiền lành ôn nhu nói với con dâu, dạy chồng dùng bạt tai cũng được.
Có lẽ, đây đã là đề nghị đại nghịch bất đạo lớn nhất mà một thục nữ có thể cho ra.
Hàn Huấn rất không thích ứng với nhân vật như vậy, cho dù Emma ôn nhu xinh đẹp, mình ở trong mắt bà, giống một người phụ nữ.
Ở chung giữa đàn ông và đàn ông, không nên có phản kháng yếu thế như vậy.
Thế là, cậu cười nói với Emma đang đầy lo lắng: "Ngài không cần lo, nếu Daniel dám không nghe lời cháu, cháu có thể đánh khóc anh ấy."
Ngữ khí Hàn Huấn tràn đầy tự tin, hoàn toàn không phải hình tượng nho nhã biết điều có thể gắng sức của cậu.
Nhưng, nghe được câu này, Emma không phải vui mừng mà là xoắn xuýt.
Đôi mắt xanh thẳm xinh đẹp của bà, ánh mắt nhìn về phía Hàn Huấn muốn nói lại thôi.
Emma vô cùng do dự, sau khi bà ý thức được cường thế của Hàn Huấn vượt xa Từ Tư Miểu, bà không biết có thể dùng thân phận trưởng bối nói ra lời trong lòng hay không.
Nhưng mà, sức mạnh của tình mẹ chiến thắng xấu hổ.
"Huấn......" Bà mang theo chút cầu khẩn nhàn nhạt, "Vậy cháu có thể rời xa nó vài ngày không, vết thương của Daniel vẫn chưa khỏi, không thích hợp vận động quá sức, nếu không...... nếu không dục vọng của cháu khá mạnh, chúng ta có thể mỗi ngày ra ngoài cưỡi ngựa, câu cá, đi dạo hồ hoặc là đi tập thể hình bơi lội."
Trên mặt Hàn Huấn, xuất hiện kinh ngạc giống Từ Tư Miểu.
Lúc trước tranh cãi của Rex và Từ Tư Miểu, cậu cũng không coi là chuyện gì, hiện tại gặp phải báo ứng rồi.
Tiên nữ không ăn khói lửa nhân gian như Emma vậy mà sinh ra hiểu lầm lúng túng như thế, Hàn Huấn quả thực muốn sụp đổ nhảy xuống từ trên thuyền.
Cậu còn không bằng giả bộ bị Từ Tư Miểu ép buộc!
Hiện tại Emma hoàn toàn coi cậu thành tên đầu têu!
"Cháu, cháu không có!" Hàn Huấn lập tức phản bác.
Cậu căng thẳng đến nhịp tim tăng nhanh, lúng túng viết trên mặt, gió lạnh cũng không thể hạ nhiệt độ mặt giúp cậu.
"Cháu và Daniel không có, không có cái đó......" Cậu không có mặt mũi nói ra từ ngữ mà người Anh tự nhiên treo ngoài miệng, "Khắp người anh ấy ra nhiều mồ hôi như vậy chỉ là bởi vì quá nóng!"
Hàn Huấn hận không thể đẩy Từ Tư Miểu ra ngoài hành hung một trận, hôn còn kích động đẫm mồ hôi khắp người như thế, không biết trong đầu thằng cha này toàn rác rưởi gì.
Emma hiển nhiên thở phào, so với con trai chính miệng nói ra, bà tin Hàn Huấn hơn chút.
Hàn Huấn nói không có, chính là không có.
Bà nhẹ nhàng hơn rất nhiều, Daniel có thể ngoan ngoãn dưỡng bệnh, làm mẹ, bà vui mừng hơn ai khác.
Không khí dạo hồ quay trở lại tán gẫu, trong lòng Hàn Huấn lại đau khổ đến muốn bỏ chạy.
Cậu thề, về nhất định phải dạy dỗ Từ Tư Miểu.
Sẽ kéo anh vào phòng tắm, cậu nhất định lập tức về nhà!
Kết thúc dạo hồ tán gẫu, lúc Hàn Huấn về, Từ Tư Miểu theo bản năng phát giác có gì không đúng.
Anh cau mày hỏi: "Mẹ nói gì với em?"
Hàn Huấn cười lạnh một tiếng, "Bà ấy nói, nếu anh không nghe lời, còn ra tay với em ảnh hưởng đến dưỡng thương, kêu em thiến anh."
Từ Tư Miểu bỗng cảm thấy bên dưới phát lạnh, ánh mắt Hàn Huấn nhìn anh, giống như chủ nhân nhìn mèo đực trưởng thành của nhà mình.
Có cảnh cáo thiến, tim Từ Tư Miểu ngứa, cũng chỉ ngứa chút thôi.
Thằng cha hung ác tàn nhẫn vô tình lãnh khốc như Hàn Huấn, nói muốn thiến anh, có lẽ thật sự làm được.
Cuộc sống ngoan ngoãn dưỡng bệnh, Từ Tư Miểu không thể tay trong tay dẫn Hàn Huấn đến phòng tắm, đành phải cầm ngón tay Hàn Huấn, vuốt qua vuốt lại đỡ thèm.
Bàn tay Từ Tư Miểu khô ráo ấm áp, Hàn Huấn cũng không ghét.
Nhưng thằng cha này sờ tay chưa xong, còn nhất định phải dựa vào bên Hàn Huấn, cực kỳ gây trở ngại Hàn Huấn sử dụng máy tính.
Trong lòng Hàn Huấn cười lạnh ghi nợ cho Từ Tư Miểu, mặc anh sống đến ngu ngốc vô đạo như hôn quân, sau này lại tính sổ với anh.
Từ Tư Miểu mặc dù ảnh hưởng Hàn Huấn dùng máy tính, nhưng anh nghịch điện thoại ngược lại hết sức thông thuận, vừa ôm Hàn Huấn, vừa không chút kiêng kỵ ở trên mạng khai quật tin đồn nhảm trong nước, phát hiện mọi người đều tràn đầy nghi ngờ với sự biến mất của Hàn Huấn.
Sáng tác? 5 kịch bản nhét đáy hòm còn viết cái gì.
Hưởng tuần trăng mật? Đầu năm nay người hưởng tuần trăng mật không đăng ảnh show ân ái vung lương cẩu có đạo đức như vậy sao.
Bốc hơi nhân gian? Không không không, xã hội hài hòa không được đoán lung tung thầy Hàn an toàn hạnh phúc sống lâu trăm tuổi!
Dân dưa hiu quạnh tứ tán ăn tin tức khác trong giới, nhưng không có Hàn Huấn, thế giới tâm linh vẫn ảm đạm rất nhiều.
Chủ vựa dưa thật tốt mà, ngoại hình đẹp trai còn có tài, kịch bản viết ra quay một bộ nổ một bộ, mỗi một bộ đều rất có ý nghĩa thực tế, thường xuyên trở thành đại hộ hot search.
Gần đây làm sao lặng lẽ đăng một tấm hình liền biến mất không tung tích nữa nhỉ?
Hiu quạnh tịch mịch, Weibo tuyến 38 của Từ Tư Miểu, trang chủ yên lặng đã lâu, đột nhiên xuất hiện tin tức mới.
Dân dưa thỉnh thoảng xoát tin tức, suýt chút nữa tưởng là nhìn nhầm.
Blogger nhàm chán hàng ngày khoe xe sang, nhà cao cấp, cơm ngon và phong cảnh, lần này đăng hình, sao lại đơn thuần mộc mạc văn nghệ thế?!
Trong bức ảnh máy tính tùy ý đặt bên cạnh, hai bàn tay màu sắc khác biệt rõ ràng nắm vào nhau.
Da Từ tổng nghiêng về màu lúa mạch, người trái đất đều biết! Nhưng một bàn tay thon dài trắng nõn khác, lộ ra đoạn cổ tay gầy yếu, dưới kính lọc mờ mờ ôn nhu, bị bàn tay cường tráng ngăm đen của Từ Tư Miểu tôn lên đến mềm mại không xương.
Tay của phụ nữ!
Dân dưa ăn dưa theo quán tính vỗ bàn hô to: ĐM! Từ Tư Miểu ngoại tình!
Hình tượng tình vững hơn tiền sụp đổ trong nháy mắt, một đám người còn chưa kiểm chứng đã nghe nhầm đồn bậy, tin nhắn riêng bình luận forward nổ lớn, lên án "Tôi mắt chó đui mù mới tin anh là người tốt" "Từ Tư Miểu sao anh lại có lỗi với thầy Hàn viết kịch bản nuôi anh"!
Mọi người chửi lấy chửi để, hết sức tức giận, làm giống như Từ Tư Miểu bội tình bạc nghĩa mấy chục nghìn người tội không thể tha thứ.
Từ Tư Miểu ôm tâm tình ngầm show ân ái, vốn chờ một đám người ghen tỵ biến thân thành cây chanh tinh, kết quả mấy phút ngắn ngủi đã nhận phải mắng chửi máu chó đầy đầu.
Các dân dưa bình thường bắt bóng bắt gió rất thông minh, sao bây giờ một người hai người ngốc nghếch, đến mức Từ Tư Miểu muốn bắt bọn họ lại xem mọc trên cổ có phải dưa bọn họ ăn không!
Đám người mù này, ngay cả tay Hàn Huấn cũng không nhận ra, sao không biết xấu hổ nói chân ái?
Thế là, anh xóa Weibo gốc, lại đăng lên, thêm caption ảnh:...... Đây chính là Hàn Huấn.
Oa!
Thầy Hàn ở trong tay anh!
Thảo nào thầy Hàn lâu như vậy không cập nhật Weibo, hóa ra là anh làm!
Netizen mừng rỡ như điên, không có lời chúc chân thành từ người yêu trở thành người nhà, mà nháo nhào tỏ vẻ ghét bỏ, anh lừa được thầy Hàn của tụi tui là kiếp trước giải cứu thế giới biết không? Dám không tốt với anh ấy, thầy Hàn viết kịch bản để anh bị chết rất thảm trong phim.
Người ủng hộ Hàn Huấn quả nhiên mạch não nhất trí, chuyện gì cũng lái ra kịch bản.
Từ Tư Miểu dở khóc dở cười, đủ cảm nhận được yêu thích của quần chúng nhân dân đối với Hàn Huấn.
Có lẽ là tin bên lề trước kia của bọn họ nháo sôi sùng sục, mọi người đã tiếp nhận sự thật hai bọn họ ở bên nhau.
Hoặc là nói, trong mắt cư dân trên mạng rộng lớn, bọn họ căn bản chưa từng xa nhau.
Trong lòng anh có chút tiếc nuốc, lại cảm thấy tràn đầy hạnh phúc.
Từ Tư Miểu khẽ nghiêng đầu, dùng tầm mắt miêu tả gò má đang nghỉ trưa của Hàn Huấn, rốt cục không thể nhịn được, ghé tới làm một nụ hôn chúc buổi trưa.
Hàn Huấn vẫn chưa tỉnh ngủ, cậu hơi cau mày phát ra rên rỉ kháng cự, quả thực khiến Từ Tư Miểu phạm tội.
Đôi mắt mê mang kia vừa mở ra, đã nhìn thấy Từ Tư Miểu vẻ mặt hưng phấn nói: "Hàn Huấn, bọn mình kết hôn đi!"
Hàn Huấn:......
"Hôn lễ đặt ở nhà thờ lớn St. Paul thế nào? Nếu em đồng ý, anh lập tức cho người hẹn trước."
Hàn Huấn:......
"Bên anh có Rex, mẹ, Adrian tham dự, bên em muốn mời ai?"
Hàn Huấn:......
Hàn Huấn hết sức xác định đầu óc người này không tỉnh táo, anh không suy nghĩ đạo Cơ Đốc có phản đối đồng tính luyến ái hay không, trực tiếp muốn đến nhà thờ lớn nhất nước Anh phá đám, còn vẻ mặt hưng phấn thảo luận kế hoạch hôn lễ.
"...... Anh mặc áo cưới?" Hàn Huấn đột nhiên hỏi.
Vẻ mặt Từ Tư Miểu sửng sốt, ngữ khí xoắn xuýt nói: "Nếu em muốn xem...... vậy anh đi đặt một bộ......"
"Không muốn xem." Hàn Huấn cảm thấy Từ Tư Miểu vô cùng chiều mình, sẽ không nhảy dựng lên xù lông phản đối kết thúc đề tài nữa.
Cậu trở mình ngồi dậy, gãi gãi tóc tai bù xù, trực tiếp ngăn cản suy nghĩ lung tung của Từ Tư Miểu.
"Em không muốn kết hôn, anh là người Anh, có lẽ cảm thấy kết hôn đồng tính rất quan trọng, nhưng đối với em mà nói, chỉ là một nghi thức, ngoại trừ lãng phí thời gian thì không có tác dụng gì."
Từ Tư Miểu cuối cùng từ trong trạng thái ấm đầu hoàn hồn, "Không, anh là người Trung Quốc."
Anh không nhập quốc tịch Anh, vẫn là thân phận người Trung Quốc, nhưng ở Anh lâu dài, tiếp nhận tư tưởng hôn nhân đồng tính dần biến chuyển ở Anh, trong đầu một cách tự nhiên cho là, kết hôn phải trải qua.
Nhưng, trong nước không hề thừa nhận tính hữu hiệu của hôn nhân nước ngoài.
Cho dù tổ chức một nghi thức đầy cảm giác thành tựu, cũng quả thực không có tác dụng gì......
"Bằng không, bọn mình nhập quốc tịch Anh?" Từ Tư Miểu 10 năm không có ý nghĩ này, lần này lại vì Hàn Huấn nghiêm túc suy nghĩ.
Hàn Huấn cự tuyệt quyết đoán, "Không, em không có hứng thú với nhập tịch."
Dựa theo lệ đổi tên của Anh, nếu cậu nhập tịch kết hôn với Từ Tư Miểu, dù gọi là Từ Huấn, Từ Hàn Huấn, Huấn Roth đều rất kỳ cục!
Vẫn là đàng hoàng làm thổ dân Trung Quốc tốt nhất.
Cơn buồn ngủ của Hàn Huấn sắp bị Từ Tư Miểu làm ầm ĩ không còn, cậu ngáp một cái, cầm máy tính qua hỏi: "Anh rốt cuọc cả ngày nổi điên cái gì?"
"Anh nổi điên?" Từ Tư Miểu mở Weibo cho cậu nhìn, "Xem fans của em, lúc trước anh không viết những lời này suýt nữa bị bọn họ mắng thành đàn ông bội bạc bậc nhất thế giới, kết quả xóa đi đăng lại, những người này vậy mà không chút vui mừng không chút ngoài ý muốn, còn nói em đi tìm người tốt hơn?!"
Hàn Huấn nhìn mấy bình luận chân thật kia, mỗi một cái giống như một đống đồ vật nhỏ đáng yêu hoạt bát.
Mấy người này căn bản không phải fans cậu, chỉ là dân mạng bình thường mà thôi, không biết tại sao, một tấm hình đã triệu tập bọn họ đến dưới Weibo Từ Tư Miểu, liên tục không ngừng giáo dục Từ Tư Miểu phải đối tốt với cậu hơn.
— Từ Tư Miểu mặc dù đẹp trai nhưng anh phá sản rồi, thầy Hàn có tiền hơn anh anh phải chăm sóc anh ấy thật tốt!
— Thầy Hàn của chúng em đã chọn anh, anh hầu hạ đàng hoàng không được trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi!
— Lần sau show ân ái viết rõ ràng chút, anh bị chửi đều là tự tìm biết không!
Cậu xem comment cười ra tiếng dân mạng nghiêm khắc căn bản không chấp nhận show ân ái lương cẩu của Từ Tư Miểu, ngược lại kéo cờ, nghĩa chính ngôn từ bắt đầu lên án công khai.
Từ Tư Miểu đầy mặt mất hứng, Hàn Huấn lại không nén được nụ cười trên mặt.
Cậu nói: "Anh xem, bọn mình còn kết hôn cái gì? Dù sao ở trên mạng, bọn mình đã sớm là một đôi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...