Bộ dáng bước ra khỏi thang máy, điều đầu tiên thu hút sự chú ý của Hoa Ứng Thời chính là đôi chân thon thả kia.
Bước đi của anh ta chậm rãi, làn da trắng nõn của anh ta dường như hấp thụ tất cả ánh sáng bên ngoài cửa sổ.Khi anh đến gần, Hoa Ứng Thời mới nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh.
Anh ta chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, đôi mắt hồ ly hẹp dài trên khuôn mặt có chút quyến rũ.
Các đường nét trên khuôn mặt rất thanh tú khiến người ta không thể rời mắt được.Dù cho Hoa Ứng Thời đã sống hơn một ngàn năm, đã vô số lần thấy bộ dáng do yêu quái biến ra để lừa người nhưng cũng chưa thấy khuôn mặt nào đẹp như của anh ta cả.Khán giả trong phòng livestream sau khi nhìn thấy dung mạo của người tới đều không khỏi thắc mắc tại sao lại xuất hiện một người đẹp trai như vậy.
Có người thậm chí comment: 【 Có phải yêu quái biến thành không? 】Ban đầu Hoa Ứng Thời cũng nghi ngờ, nhưng cô không thấy yêu khí từ trên người anh ta.Khi người đàn ông đến gần Hoa Ứng Thời, anh ta có vẻ nghi ngờ thân phận của cô.
Anh nhìn cô từ trên xuống dưới, lấy một lá bùa trong chiếc túi đeo bên mình ra để phòng thân, cảnh giác hỏi: “Côi là yêu quái hay là người?”Cô đánh giá lá bùa trong tay anh ta, phỏng đoán anh ta là một chuyên gia bắt yêu quái.Hoa Ứng Thời quay đầu nhìn về phía Phù Quang, ý bảo cậu ta giao tiếp với anh ta.Phù Quang ngầm hiểu, đẩy mắt kính, mỉm cười vươn tay ra, tự giới thiệu nói: “Hai chúng tôi là streamer thám hiểm, tới đây vì nghe nói có yêu quái xuất hiện.”“Nơi này rất nguy hiểm, mọi người cần phải cẩn thận.”Anh ta nói xong thì cất lá bùa vào trong túi, bắt tay, “Tôi là đạo sĩ tự học trừ yêu, tên là Thẩm Vị Trì, còn mọi người thì sao?”Phù Quang cười nói: “Tôi tên là Phù Quang, người bên cạnh tôi là sư phụ của tôi.”“Xin chào.”Anh ta hàn huyên với mọi người một lúc, rồi hỏi bọn họ về chuyện livestream.
Dường như anh ta rất có hứng thú đối với nghề nghiệp mới mẻ này, thấy hai người dường như không định rời đi, xung phong nhận làm “vệ sĩ” của hai người họ.Hoa Ứng Thời hờ hững liếc anh ta một cái, trong lòng không khỏi than thở: “Người tự học trừ yêu, chỉ sợ sức mạnh cũng không lớn, lát nữa có khi lại phải bảo vệ cả anh ta.”Chưa kịp suy nghĩ thì đã có tiếng giày cao gót đi tới.Cả ba đồng thời quay đầu lại, nhìn thấy người phụ nữ mặc áo đỏ trong truyền thuyết đang từng bước tiến về phía họ.Tóc của cô ta rất dài và che khuất cả khuôn mặt.
Dưới ánh trăng, móng tay đỏ chót trên tay cô ta dài như dao nhọn.“Đây là loại yêu quái gì vậy?!” Thẩm Vị Trì hơi sợ hãi và lùi lại hai bước.Hoa Ứng Thời liếc mắt nhìn cô ta một cái, mới lạnh lùng thốt ra ba chữ: “Yêu quái Địa Phược.”Loại yêu quái này rất giống Địa Phược Linh, vì một lý do nào đó mà chết ở một chỗ.
Nhưng bởi vì oán niệm sau khi chết rất nặng, không chịu rời đi, hình thành lên yêu quái Địa Phược.
Những con yêu quái Địa Phược này, thông thường chỉ có thể hoạt động ở nơi mà nó đã chết.Hoa Ứng Thời ước chừng sức mạnh của cô ta nhiều nhất là cấp 6, nhưng không hiểu vì lý do gì mà con yêu quái Địa Phược này có hơi thở của một loại yêu quái khác.Khi khán giả theo dõi livestream nhìn thấy yêu quái Địa Phược thì vô cùng hào hứng, sôi nổi bắt đầu tặng quà, còn nói muốn thấy rõ ràng bộ dáng của con yêu quái đó.Phù Quang giơ điện thoại lên chỉ vào con yêu quái Địa Phược, quay đầu nhỏ giọng hỏi Hoa Ứng Thời: “Con yêu quái này đồ nhi có thể xử lý không sư phụ?”“Cũng tạm đấy.” Hoa Ứng Thời lấy lại di động, “Cậu đi thử xem.”Sức mạnh hiện tại của Phù Quang gần như có thể đối phó với yêu quái cấp bốn, vì vậy sẽ không thành vấn đề khi đối phó với con yêu quái Địa Phược này.
Hoa Ứng Thời cũng lo lắng, bản thân không tiết chế được sức mạnh rồi đánh con yêu quái hồn phi phách tán, dọa cái cậu đạo sĩ bên cạnh này mất.Camera livestream hướng về phía Phù Quang, cậu ta dập tắt nụ cười và nhanh chóng tấn công con yêu quái Địa Phược.Đôi mắt của Thẩm Vị Trì bắt đầu sáng lấp lánh, không khỏi cảm thán nói: “Người đồ đệ này của cô lợi hại quá!”“Ừ.” Hoa Ứng Thời lạnh lùng đáp.Cô thực sự không biết làm thế nào để nói chuyện với một người mà mình chưa quen cả.Thẩm Vị Trì không hề sợ hãi trước thái độ thờ ơ của Hoa Ứng Thời, ngược lại cúi người lại gần, kích động hỏi: “Đồ đệ của cô đã lợi hại như vậy, cô là sư phụ có phải còn lợi hại không?”“Giống nhau.” Hoa Ứng Thời nói.Cô ấy nói thật.Ngàn năm trước cô đã từng là chiến thần, có khả năng đánh ngang tay với Phục Thần.
Sau này, cô đã bị phong ấn gần hết sức mạnh của mình trước khi bị đưa đến lục địa Trừng Phạt, bởi vậy hiện tại chỉ có thể miễn cưỡng ngang sức ngang tay với mấy con yêu quái cấp 1.Còn khi rơi vào trạng thái xấu, ví dụ như lúc trăng tròn hoặc trăng non, có thể sức mạnh của cô chỉ vượt qua những con yêu quái cấp ba một xíu.Thẩm Vị Trì bí mật kiểm tra sức mạnh của Hoa Ứng Thời, sau đó mỉm cười bình tĩnh, rồi làm bộ lơ đãng quay đầu nhìn về phía Phù Quang, có ý định giở trò với kế hoạch của bọn họ.Lúc yêu quái Địa Phược chiến đấu với Phù Quang, gần như không ra tay, chỉ né tránh.
Phù Quang tấn công hết chiêu này đến chiêu khác, nhưng không có đòn nào trúng đích.Hình như cô ta đang trêu chọc Phù Quang, thỉnh thoảng còn vòng ra phía sau lưng Phù Quang vỗ vai cậu.Sau đó, Phù Quang cũng cảm thấy rằng mình đang bị lừa, tốc độ ra chiêu cũng càng lúc càng nhanh hơn.
Chắc yêu quái Địa Phược cảm thấy mình không phải là đối thủ của Phù Quang nên sau khi tránh thoát một đòn trí mạng của cậu thì đột nhiên biến mất.Hoa Ứng Thời nhíu mày, cảm giác rõ ràng có gì đó không ổn.Điều này thật là kỳ lạ!Đột nhiên, một bàn tay trắng như tuyết vươn ra nắm lấy điện thoại trên tay cô.
Cô ngẩng đầu lên thì thấy yêu quái Địa Phược xuất hiện ở trên đầu mình, cố gắng giật điện thoại của cô.Hoa Ứng Thời nắm lấy bàn tay của yêu quái Địa Phược và ném cô ta ra ngoài ngay lập tức!“Gào!”Yêu quái Địa Phược hét lên một tiếng và đâm sầm vào một cây cột bên cạnh nó.Cô bất mãn chạm vào dấu ngón tay trên màn hình điện thoại di động, lẩm bẩm nói: “Tôi đã tiêu rất nhiều tiền cho chiếc điện thoại di động này.
Nếu nó bị hỏng, tôi sẽ không tha cho cô ta đâu.”Thẩm Vị Trì: “……”Phù Quang: “……”Khi tất cả mọi người đều không nói nên lời, yêu quái Địa Phược lại lặng lẽ tiến lại gần, chuẩn bị tấn công từ phía sau Hoa Ứng Thời.Sự chú ý của Hoa Ứng Thời đang ở trên màn hình điện thoại di động của mình, dường như cô không phát hiện ra sự tiếp cận của yêu quái Địa Phược.“Sư phụ, cẩn……”Phù Quang còn chưa nói hết chữ “thận”, Hoa Ứng Thời đột nhiên quay đầu lại.
Cô nắm lấy tóc của yêu quái Địa Phược và ném nó về phía trước một lần nữa.Yêu quái Địa Phược cười nhạo, mái tóc của cô ta đột nhiên quấn lấy cánh tay của Hoa Ứng Thời.
Hoa Ứng Thời gỡ vài lần mà không được, hiển nhiên là cô đã mất kiên nhẫn.Cô ném điện thoại cho Phù Quang, sau đó hóa phép ra một lá bùa, dán trực tiếp lên trán của con yêu quái.Dòng điện từ trong lá bùa phóng ra, yêu quái thét chói tai buông lỏng Hoa Ứng Thời rồi xoay người bỏ chạy..Cô ta đã từng ăn thịt người phàm, được xếp vào loại yêu quái không được để mặc nó tồn tại trên thế gian.Hoa Ứng Thời hóa ra một thanh kiếm, niệm quyết làm nó bay đến chặn trước mặt yêu quái Địa Phược.
Ngay khi thanh kiếm tiếp đất, nó ngay lập tức biến thành một vòng tròn kiếm, nhốt yêu quái Địa Phược ở bên trong.Yêu quái Địa Phược nhìn Thẩm Vị Trì cầu cứu, toàn thân không nhịn được run rẩy.Anh liếc nhìn Hoa Ứng Thời, im lặng làm ra một cái thủ quyết.
Ngay lập tức, một vài con đom đóm bay vào từ cửa sổ và bay vòng quanh thanh kiếm đã vây khốn con yêu quái Địa Phược, những thanh kiếm đó ngay lập tức biến thành khói xanh và tan biến.Hoa Ứng Thời lập tức đứng ở phía trước Phù Quang bảo vệ cậu ta, nhỏ giọng nhắc nhở: “Phục Thần đã xuất hiện rồi, cẩn thận.”Phù Quang giữ chặt chiếc điện thoại và cảnh giác quan sát xung quanh.Nhưng hai người quan sát trong bóng đêm một hồi lâu cũng không nhìn thấy con siêu yêu quái trong truyền thuyết kia.Ngay sau khi những thanh kiếm xung quanh yêu quái Địa Phược biến mất, nó liền giãy giụa muốn chạy trốn.
Hoa Ứng Thời phát hiện ra hành tung của nó đầu tiên, bay tới và dán lên lưng cô ta một lá bùa.Động tác của cô ta bị đình chỉ, hoàn toàn không thể động đậy.“Những con yêu quái đã ăn thịt người phàm thì không thể tồn tại trong thế giới này được.”Hoa Ứng Thời nói xong liền búng tay, yêu quái Địa Phược nháy mắt hóa thành khói nhẹ biến mất, chỉ còn lại một viên yêu đan màu đen từ trong làn khói xanh rơi xuống.Cô vuốt lại phần tóc mái rối bù trên trán, bước tới với những bước chân duyên dáng, nhặt viên yêu đan lên và đặt vào tay mình.Cảnh tượng ban nãy đã hoàn toàn được camera của điện thoại di động quay lại, khán giả bàng hoàng đồng thời sôi nổi cảm thán buổi livestream này quá xuất sắc, vì vậy tặng vô số quà tặng.Phù Quang thấy yêu quái đã bị tiêu diệt, nên quay camera về phía mình và nói: “Buổi livestream hôm nay đã kết thúc, bởi vì việc khám phá tốn quá nhiều công sức nên không chắc chắn được thời gian của buổi livestream kế tiếp là khi nào.
Xin quý vị hãy follow tài khoản của chúng tôi, chúng tôi sẽ thông báo trước lịch của buổi live kế tiếp.
Tất nhiên, quý vị có thể cho chúng tôi biết quý vị có những huyền thoại đô thị nào, chúng tôi sẽ đi khám phá, cảm ơn đã theo dõi, tạm biệt.”Nói xong, cậu ấy tắt phát sóng trực tiếp.Thẩm Vị Trì giả vờ kinh ngạc đến gần hai người, cảm thán nói: “Hai người lợi hại thật đó, cũng học huyền học sao?”“Đúng vậy.” Phù Quang mỉm cười đáp lại.Thẩm Vị Trì càng thêm kích động: “Vậy mọi người có thể dẫn tôi theo được không? Những bài học tự học của tôi gần như vô dụng, chẳng bắt được con yêu quái nào.
Cho nên……”“Thật không tiện.” Phù Quang lễ phép từ chối.Hoa Ứng Thời cũng không muốn nói chuyện vớ vẩn với anh, cô mở cửa thang máy, bước vào, bấm nút ở lầu một.
Cô ngẩng đầu, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Thẩm Vị Trì, lập tức bình tĩnh quay đi.Cô từ trước đến nay đều không quen đối mặt với người lạ.Phù Quang thì rất hào phóng, đẩy mắt kính, cười hiền lành nói: “Cùng nhau xuống đi.”“Mọi người xuống trước đi, tôi muốn kiểm tra lại nơi này một chút.” Thẩm Vị Trì chán nản nói, trông như bị đả kích rất nặng nề bởi vì Phù Quang từ chối mình.Hai người cũng không khuyên anh nữa, đóng cửa thang máy đi xuống.Khi thang máy đi xuống tầng dưới, vẻ mặt của Thẩm Vị Trì bắt đầu nghiêm túc.Con yêu quái Địa Phược vừa mới biến mất lại xuất hiện lần nữa ở đằng sau Thẩm Vị Trì, rồi cung kính quỳ xuống đất: “Yêu Vương, mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch..”“Ừ.” Thẩm Vị Trì lạnh nhạt đáp lại, trong đầu vẫn đang nghĩ về chuyện của Hoa Ứng Thời.Anh nghe nói gần đây Cục Quản lý Yêu quái đang truy nã bản thân, bởi vậy muốn chơi chúng tiên nhân này một vố.
Anh cố ý tung tin nói nơi này có yêu quái, thu hút chúng tiên nhân lại đây để bỡn cợt bọn họ.Không hề nghĩ đến vị tiên bị anh thu hút lại đây lại khiến anh rất có hứng thú.Rõ ràng sức lực của cô ấy rất mạnh mẽ, nhưng dường như đã bị thứ gì đó phong ấn lại.
Hơn nữa sức mạnh của cô khiến Thẩm Vị Trì cảm thấy được sự quen thuộc.“Nhờ sự bảo vệ của Yêu Vương, thần mới sử dụng được thủ thuật che mắt lừa gạt vị tiên nhân kia, nếu không lần này thần khẳng định sẽ hồn phi phách tán.” Yêu quái Địa Phược nói.Thẩm Vị Trì định thần lại, trong mắt hiện lên một tia chết chóc.
Ang quay người đi, nhắc nhở nói: “Gần đây mi rụt cái đuôi lại đi, nếu cô ta phát hiện yêu đan là giả, chắc chắn sẽ quay lại tiêu diệt mi.”Anh có cảm giác Hoa Ứng Thời giống mình ở phương diện nào đó.Cùng lúc đó, Hoa Ứng Thời, người đang đi bộ về nhà, lấy ra viên yêu đan.
Cô giơ lên nhìn thoáng qua dưới ánh trăng, sau đó sắc mặt tối sầm lại.Cô phát hiện viên yêu đan này được biến ra do thủ thuật che mắt..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...