Accel trước tiên để Mawile chơi đùa một chút, hắn đi dạo vòng quanh hỏi thăm thêm thông tin về Pokemon bí ẩn.
Ở trung tâm Pokemon tại thành phố Inland còn có cả bể bơi thông hướng thẳng ngoài biển, nó vui sướng mặc áo phao loại dành cho trẻ con rồi nhảy xuống nghịch nước, nó làm quen với nhiều Pokemon hệ nước khác nữa.
Accel ban đầu quyết định dừng chân trong Inland khoảng hai ba ngày nhưng hiện tại hắn hơi nghĩ thay đổi kế hoạch.
Chuyển sang một tuần, mục đích kéo dài thời gian tìm kiếm Pokemon bí ẩn.
Tối hôm ấy, Accel ôm Mawile đã ngủ gật về phòng trọ, đắp chăn giúp nó xong Accel ngồi vào bàn tổng kết mọi thứ thu thập được.
Mỗi mười người hắn hỏi thì có tầm bảy người hay biết chuyện con Pokemon bí ẩn.
Trong số đó thường là một đến hai người chưa từng nhìn qua tấm ảnh, Accel trò chuyện cùng một người đang ngồi chăm chú câu Pokemon hệ nước, ông ta kể rằng Pokemon bí ẩn xuất hiện nhiều lần từ giữa tháng trước.
Do ít kinh nghiệm về đa dạng Pokemon nên ông ta không thể biết chính xác, miêu tả cũng cực kỳ mơ hồ khiến Accel chẳng hình dung nổi.
Điểm quan trọng nhất, đấy là Pokemon bí ẩn khả năng thật sự tồn tại rất cao.
Accel nhận định nếu chỉ nghe đồn đại thì tất cả mọi người đều biết tấm ảnh, đây có người không biết vẫn khẳng định đã tận mắt thấy Pokemon bí ẩn lúc dạo quanh biển.
Hắn càng lúc càng cảm thấy hứng thú, khoanh vùng các điểm người ta từng bắt gặp nó, Accel đặt kế hoạch là ngày mai sẽ đi kiểm tra toàn bộ.
Tập tính của nó sống đơn độc hay bầy đàn dễ nhận biết qua những chỗ này, Accel đóng bản đồ lại vươn vai một cái, nằm ngủ say cạnh Mawile.
Sáng sớm, Mawile thức dậy trước vì cơn đói, nó trông thấy Accel đang nằm ngáy mê man nên dùng hàm sau kẹp hắn.
Tuy lực không bao nhiêu nhưng đủ khiến Accel giật mình, nhảy cái rớt ra khỏi giường.
Accel khóc không ra nước mắt: “Ngươi đừng dùng trò này nữa được chứ? Nó đáng sợ lắm đấy, một ngày nào đó ta đau tim chết mất...”
Accel thở dài, lục lọi ba lô lấy hộp thức ăn, mở nắp đưa cho Mawile.
Nó chẳng để ý lời Accel, mừng rỡ ngồi thưởng thức, đây là viên năng lượng khoái khẩu của Pokemon hệ thép.
Các viên cứng như đá, Accel ban đầu cầm một viên thử mỗi tội cắn không nát, răng hắn thì hơi ê ẩm.
Mặc dù Mawile khá thích nhưng coi bộ không giúp ích lớn đến việc đề cao năng lực, vì Mawile còn sở hữu hệ tiên nữa.
Đợi mọi chuyện xong xuôi Accel sẽ học cách chế biến, làm một dạng phù hợp hơn cho nó.
Accel ngáp uể oải, đánh răng rửa mặt sạch, hắn hỏi Mawile: “Ngươi muốn đi chung với ta không? Hoặc là tới trung tâm Pokemon bơi lội tiếp? Nói trước là đi cùng ta tương đối chán nhé.”
Mawile không cần thời gian suy nghĩ, ngay lập tức chọn theo Accel.
Nó ngốn hết mấy viên năng lượng còn lại, sợ Accel lén đi bỏ nó một mình nên nuốt vội thức ăn rồi loạng choạng leo lên vai hắn.
Accel chịu thua, hắn cũng đoán được Mawile sẽ không đồng ý rời hắn dù chỉ một chút.
— QUẢNG CÁO —
Khóa cửa cẩn thận, Accel lật bản đồ xem xét một lượt rồi đưa Mawile cầm, dặn dò nó: “Ngươi nhớ giữ kĩ.”
Mawile gật đầu, nó đã học vài thứ Accel dạy, xếp bản đồ thành hình chữ nhật gọn gàng, vui vẻ cầm chặt bằng hai tay.
Lên đường, địa điểm đầu tiên là những nhà hàng ven biển, nơi tập trung khách du lịch đông đúc và người tắm biển khá nhiều.
Thường thì Pokemon hoang dã ít xuất hiện tại đây nhưng khoảng hai tuần đổ lại, nhiều trường hợp Pokemon hoang dã lẻn vào bếp nhà hàng trộm thức ăn được báo cáo.
Accel lần lượt đi các chỗ hỏi thăm, đương nhiên phép lịch sự tối thiểu, ngồi phải ăn hoặc uống gì đó rồi mới thuận tiện đề cập chủ đề chính.
Mawile uống ly nước ép trái cây thứ ba trong ngày, nó cảm giác mình đang ở thiên đường, ước là Accel cứ đi dò hỏi thêm mấy nhà hàng.
Thời tiết hôm nay có vẻ nóng bức, người tắm biển đang tăng đột biến, Accel lau mồ hôi trán, thông tin quá ít, đa số là loài Pokemon sứa biển Tentacool trộm vặt chứ không đúng con Pokemon màu đỏ bí ẩn.
Cuối cùng, Accel bước vào nhà hàng thứ tư, khác biệt chút so với mấy chỗ kia là nó xây bằng đá biển, không khí thoáng mát sẵn khỏi cần điều hòa.
Nhân viên phục vụ tiến tới mời Accel ngồi, như cũ hắn lại gọi cho Mawile một ly nước ép xong hỏi thăm.
Nhân viên nữ để tóc ngắn ngang vai, mặc quần jean và áo thun cụt tay đặt ly nước trên bàn, nàng xoa mi mắt cố nhớ: “Hừm...!Đúng là ta gặp qua con Pokemon màu đỏ giống ngươi nói cơ mà nó vô tình đi lạc thôi, sau khi hướng dẫn chỗ ra ta liền chẳng ngó ngàng gì nữa vì lúc ấy khách kéo đến quá đông, bận bịu liên tục.”
Accel rốt cuộc phát hiện manh mối mới, rút sổ tay ghi chép, gặng hỏi chi tiết: “Ngươi miêu tả thêm một chút được không?”
Nữ nhân viên khoanh tay, nhắm mắt mường tượng: “Ừm...!Toàn thân nó đỏ lòe, nhiều gai nhọn và...!À đúng, có vài điểm trên người nó khiến ta nhận lầm là một con Muk, Pokemon bùn ấy.”
Accel ngẫm nghĩ, hắn bắt đầu liên kết ký ức tìm được tương đối nhiều loài Pokemon mang đặc điểm giống nàng nói.
Khi kết thúc, không còn thông tin gì, Accel cám ơn nữ nhân viên xong rời đi.
Hắn dừng đến các nhà hàng khác, bấy nhiêu thông tin đã đủ, tiêu hao tiền bạc tiếp chẳng tốt, Mawile nó uống nhiều sẽ gây hại sức khỏe.
Tuy vậy Mawile chưa hài lòng, nó kéo hai bên má Accel nằng nặc đòi một ly.
Accel lơ nó, xem Mawile tựa vô hình rồi tới địa điểm thứ hai, nơi này tồn tại nhiều rặng san hô, một khu vực đa số người dân làm nghề thủ công, mỗi nhà đều nuôi loài Pokemon Corsola.
— QUẢNG CÁO —
Corsola, Pokemon san hô, nó luôn sống trong môi trường nước sạch, những chỗ tụ tập nhiều Corsola thì nước chắc chắn có thể uống được.
Chúng thường theo bầy đàn, nửa thân trên và phần đầu màu hồng, nửa dưới cùng phần bụng màu trắng.
Những cành san hô mọc ở đầu chúng phát sáng bảy màu khi được soi bởi ánh sáng mặt trời.
Là loài Pokemon song hệ nước, đá.
San hô của Corsola có thể rơi ra theo cách tự nhiên sau một khoảng thời gian nhất định, người ta thu thập chúng để chế tạo nhiều đồ trang trí đẹp mắt.
San hô của Corsola mọc rất nhanh nếu chúng gãy, khoảng một đêm hoặc hai ba ngày là trở về lành lặn.
Dù thế, mấy hành vi cưỡng ép bẻ san hô Corsola bị liên minh Pokemon ban lệnh cấm và phạt cực nặng.
Chủ yếu điều đó sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành dài lâu của Corsola.
Accel hướng đến ngôi nhà lớn nhất quanh khu vực, đây là một trang trại chăn nuôi Corsola.
Rãnh nước, các cọc cắm tạo thành rào chắn đề phòng Pokemon hoang dã trà trộn và Corsola đi lạc.
Accel gõ cửa, chỗ trung tâm là một ngôi nhà biệt thự bằng gỗ, nó trang trí đẹp đẽ bắt mắt.
Nhiều khách du lịch thường hay tới đây hỏi xin chụp ảnh.
Một người đàn ông trung niên mở cửa, tóc xám, phần mái hơi ngả bạc, ông ta khoác áo da chung áo sơ mi sọc bên trong, quần dài, mũ cao bồi.
Mặt mày không hiện biểu cảm chào đón khách lắm, trông thấy Accel ria mép ông ta liền nhếch một chút kiểu lại gặp phiền phức, sau đó vẫy tay nói: “Các người muốn chụp ảnh gì cứ tùy tiện, đừng quấy rầy ta, nhớ là không được phép chạm vào hàng rào.”
Đóng sập cửa gây tiếng động lớn, chắc ông ta đang bực mình.
Accel chẳng rảnh rỗi quan tâm, đã có sự cho phép thì hắn đi thoải mái thôi.
Phía ngoài vườn dính khá nhiều bùn đất, Mawile ghét bẩn, nó trèo cao lên đầu Accel vì không muốn dính trúng.
Khác biệt so với khu vườn không dọn dẹp thì hồ nuôi Corsola ông ta chăm sóc rất cẩn thận.
Nước trong có thể thấy đáy, sạch sẽ thơm tho, chứa khoảng bốn mươi con Corsola vẫn dư một phần ba hồ.
Đa số đám Corsola đang say ngủ, ít con thức đang chẳng động đậy vì mải mê phơi nắng lẫn ngắm bầu trời.
Accel lấy Pokedex ra chụp vài tấm, nó kiêm luôn cả chức năng này.
Hắn thắc mắc tại sao nơi đây được ghi nhận là chỗ con Pokemon bí ẩn xuất hiện, không lẽ nó nấp ở đám Corsola?
Accel nheo mày xong vứt bỏ ý nghĩ ấy đi, Corsola cùng con Pokemon bí ẩn khác biệt một trời một vực chẳng thể ẩn núp được.
Bầy Corsola sinh hoạt bình thường, nghi ngờ chúng thì thật vô căn cứ.
Accel tưởng rằng hôm nay chẳng kiếm nổi manh mối mới, chuẩn bị rời khỏi thì hàng rào đóng quanh hồ Corsola phát sáng, tia điện truyền liên tục rồi phát âm thanh chói tai kiểu báo động kẻ xâm nhập.
— QUẢNG CÁO —
Accel và Mawile mau chóng bịt kín hai tai: “Cái quái...!Ta có táy máy tay chân đụng trúng gì đâu...”
Chủ trang trại Corsola, ông ta vừa nghe tiếng gấp gáp lấy theo quả cầu Pokemon chạy thẳng hướng Accel.
Tới nơi, nhìn Accel đứng cách rất xa không giống người gây báo động, ông ta cắn chặt răng, mặt hầm hầm đi về phía nguồn nước cung cấp.
Ông ta không quên tắt công tắc khiến âm thanh dừng lại.
Accel thở dài một hơi, Mawile đau đầu dựa vào hắn, Accel hiếm khi tò mò chuyện người khác nhưng ông ta hành động quá kỳ lạ nên hắn dõi theo đằng sau mong phát hiện một vài điều.
Nguồn nước lấy từ biển, thông qua máy móc hiện đại lọc các chất gây hại để chuyển đến hồ Corsola.
Ông ta đi gần đến, chú ý ngang dọc, đột nhiên nghe tiếng Corsola khóc thét, ông ta lo lắng mò theo âm thanh thì trông thấy loài Pokemon kỳ lạ đang gặm nuốt cành san hô của Corsola.
Chẳng những thế, liên tiếp nhiều con Pokemon chung loài với nó từ đường ống nước bơi ra ngoài, tốc độ chúng cực nhanh, lập tức lao đến bầy Corsola cắn nuốt san hô khiến chúng hoảng sợ bơi loạn.
Ông ta căm tức nghiến răng và khàn giọng: “Chết tiệt, tại sao chúng...!Vượt hàng rào ta xây dựng được, hơn hết chúng là loài Pokemon gì...”
Hàng rào ông ta dùng trang bị điện cao thế, các tác động bên trong thì chẳng sao nhưng ở ngoài sẽ kích hoạt tấn công kẻ xâm phạm.
Mấy con Pokemon trước mắt dễ như chơi phá hư, điện giật chúng hơi khựng lại xong thôi, chúng vận sức đẩy mạnh liền sụp đổ.
Quan trọng là số lượng chúng nhiều lắm, mới nháy mắt ngoài chục con Corsola đã bị bắt làm mục tiêu.
Tốc độ nhai san hô của chúng rất chậm, vấn đề là vì ông ta nhất thời không biết nên xử lý kiểu gì, làm cách nào đánh bại chúng, đám Corsola sẽ gánh các thương tích liên lụy.
Accel rốt cuộc thở hồng hộc bắt kịp, hắn thoáng giật mình, nhìn sơ cảnh tượng trước mắt thật tồi tệ, Accel quay sang chủ trang trại, ông ta đang đứng hình, Accel hô lớn đánh thức: “Mau lên, thà chục con Corsola bất tỉnh có thể đem đi hồi phục.
Để nguyên đà này cả trang trại ngươi giữ gìn sẽ nhanh chóng biến mất, đám Mareanie không bao giờ dừng tận khi ăn hết đống san hô hấp dẫn kia đâu!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...