Pokemon Hành Trình Bất Tận


Sau khi thoát khỏi khu rừng sương mù thành công, Accel đi xuyên đêm nhằm hướng thẳng đến Greenfield, còn Mawile sớm đã quá mệt mỏi nên nằm trong ba lô của Accel thoải mái ngủ.

Accel đi chậm rãi vừa tận hưởng cảnh đêm vừa tránh không làm Mawile thức giấc.

Mawile đến cả khi ngủ cũng rất đáng yêu.
Sáng sớm, Mawile tỉnh lại trông thấy đang nằm ở lều do Accel dựng còn hắn thì nằm ngáy ngay bên cạnh.

Do đi xuyên đêm, lúc vừa đặt chân vô Greenfield Accel liền kiệt sức, nhanh chóng dựng lều nghỉ ngơi.

Mawile không vội đánh thức Accel, nó nhẹ nhàng đi ra ngoài, phong cảnh nơi này thật tuyệt vời khiến Mawile ngắm say sưa.
Greenfield là một nơi thường xuyên có nhiều khách du lịch đến tham quan.

Cảnh vật hoang dã nhưng đầy quyến rũ, trải dài trước mắt là vùng đồng bằng bao la rộng lớn cùng những đồi núi thấp.

Mấy bông hoa xinh đẹp nở rộ xung quanh như một bức tranh thiên nhiên rực rỡ màu sắc.

Đợi Accel đột nhiên chạm nhẹ đầu Mawile nó mới thoát khỏi sự mê hoặc nơi này mang lại.
Accel nghịch ngợm hàm sau hình dáng hoa ăn thịt của Mawile nói nhỏ: “Nơi này thật không hổ danh là một trong những nơi đẹp nhất Johto...”
Dừng một chút, Accel lầm bầm chỉ mình hắn nghe rõ: “Đây cũng là nơi sẽ diễn ra sự kiện đám Unown giả mạo Entei...”
Mà ngẫm một chút, điều này không có khả năng diễn ra ở hiện tại.

Vì trước mắt Greenfield vẫn đang rất đẹp đẽ không hề bị ảo ảnh của lũ Unown tác động.

Thêm nữa, việc Accel ở thế giới này sẽ gây ra thay đổi ít nhiều đến từng sự kiện nên không thể nói trước liệu nó sẽ theo hướng tốt hay xấu.

Cố gắng tận hưởng khoảnh khắc hiện tại vẫn luôn là điều Accel quan tâm nhất.

Suy tính tương lai là cần thiết nhưng đừng để nó quấy rầy bản thân thời điểm bây giờ, Accel ủng hộ trường phái sống cho hôm nay chứ không phải ngày mai.


Đặt Mawile ngồi giữa hệt đang chăm sóc đứa bé, Accel bắt đầu lấy bàn chải đánh răng chà rửa sừng từ hàm sau của nó.

Mawile giật mình liên tục phản kháng nhưng bị Accel ngăn cản, nghiêm túc ra lệnh: “Yên nào, ngươi phải vệ sinh cho sạch sẽ mới không dính bệnh...”
Accel thuận tay đưa Mawile một chiếc bàn chải khác, giả vờ làm mấy động tác hướng dẫn: “Như thế này, hiểu chưa? Ngươi tự xử bản thân đi, ta chỉ lo mỗi phần hàm sau.”
Mawile ban đầu buồn chán, có điều sau khi tìm được thú vui nghịch ngợm nó nhanh chóng vui vẻ bắt chước.

Cơ mà quả nhiên Pokemon hệ thép không thể dùng cách bình thường đối đãi, cộng việc Mawile tính tình hậu đậu, lát sau bàn chải về tay Accel đã gần sắp gãy nát.

Accel lắc đầu, tiếp tục đánh bóng sừng của Mawile, nó thích thú cầm lấy gương ra soi mấy chiếc sừng sáng lấp lánh ở hàm sau.

— QUẢNG CÁO —
Hoàn thành tất cả mọi việc, Accel thu hồi lều chuẩn bị lên đường.

Mawile đang có hứng ngắm cảnh nên Accel để nó ngồi trên vai mình, đây là lần đầu tiên Mawile đi du hành chính thức.

Accel vẫn chẳng hiểu sao một con Pokemon ở Hoen đi lạc tới tận Johto, bất quá nếu ẩn sâu khúc mắt thì theo thời gian cũng tìm thấy lời giải thôi.
Giữa đường Accel trông thấy khá nhiều lều trại, không phải chuyện lạ, nơi này nổi tiếng như vậy mỗi người du hành mới có cơ hội thưởng thức thì thật đáng tiếc.

Nhưng chắc họ ít ỏi kinh nghiệm cắm trại nơi hoang dã nên chẳng thèm đề phòng hay sử dụng dạng lều đặc biệt giống của Accel.

Kết quả là vài chỗ Accel đi ngang, lều bị giăng kín tơ nhện lẫn mấy con Spinarak bò đầy quanh đó.
Spinarak, Pokemon nhện mang song hệ độc, côn trùng.

Toàn thân màu xanh lục, kích thước trung bình chứ không quá lớn.

Tốc độ vốn có của loài này khá ổn, nếu di chuyển trên mạng nhện do chúng tạo thì nhanh gấp mấy lần bình thường.

Tơ nhện của chúng được áp dụng rất nhiều vào đời sống nhờ tính chất đặc biệt và độ bền cao.
Nhiều người chuyên câu cá còn lấy tơ nhện Spinarak để dệt thành một tấm lưới thuận tiện hốt gọn mấy con Pokemon hệ nước lớn.


Hai chiếc nanh Spinarak màu đỏ và một chiếc sừng giữa trán, ở thân thì mang hoa văn giống hình biểu cảm trên mấy trang mạng xã hội, Spinarak có thể tùy ý thay đổi hoa văn một chút, chuyển sang kiểu tức giận hoặc mặt cười theo tâm trạng thực của nó.
Mấy loài Pokemon quý hiếm thường không lộ diện tại Greenfield, cũng hiểu được, con người tập trung đông đúc gây khó khăn cho bọn chúng.

Nếu để bị bắt gặp sẽ lắm người sẵn sàng đuổi bắt dai dẳng, dẫn tới đa số Pokemon Accel thấy đều là hệ côn trùng.
Accel chợt lóe lên ý nghĩ buồn cười rằng lỡ đâu Larvesta xuất hiện ngay trước mắt.

Mỗi tội điều này vô lý đến mức bản thân Accel đều khó tin, Larvesta là một loài Pokemon song hệ côn trùng, lửa.

Hồi ấy chơi game gen 5 nó cũng là một trong số Pokemon Accel ưa thích.

Sức mạnh thì khỏi bàn cãi, cận bán thần với 550 điểm chỉ số tổng khi tiến hóa thành Volcarona.
Ở game đã khó tìm bắt được một con, thực tế Accel đang sống còn phũ phàng gấp nhiều lần.

Larvesta là Pokemon cực hiếm, thậm chí mấy giải đấu Pokemon lớn đôi lúc còn chẳng thấy bóng dáng.

Không phải do số lượng thưa thớt mà là trường hợp gặp nó chỉ đếm bằng đầu ngón tay, chưa kể nó giỏi trong việc bỏ trốn nữa.
Sức mạnh của Volcarona ở hiện thực vẫn vô cùng kinh khủng.

Hầu như mấy trận có người mang nó ra thi đấu Accel đã thấy trên tivi đều chưa từng thất bại.

Một con Larvesta nếu bị bắt gặp tại Greenfield chắc chắn các huấn luyện gia sẽ đánh nhau tranh giành sứt đầu mẻ trán, hoặc khả năng những người tầm tứ thiên vương sẽ tham gia.
— QUẢNG CÁO —
Cuộc hành trình diễn ra bình thường, tốc độ không nhanh lắm vì Accel chiều theo sở thích của Mawile.

Hai ngày sau, bọn họ đứng trên sườn núi nhìn xuống nơi thành thị cao vót, tàu thuyền và các máy bay xuất hiện liên tục.

Đứng ở đây thậm chí chẳng thấy hết được toàn cảnh, các nhà cao tầng hiện đại vẫn kéo dài vô tận.

Accel bật thông tin từ Pokedex, âm thanh máy tính vang lên: “Goldenrod, một trong những thành phố lớn nhất thế giới.

Vinh dự là nơi trung tâm của vùng Johto, một thành phố kiểu hiện đại với đầy những công trình kiến trúc bậc cao.

Gần như bạn có thể tìm kiếm tất cả mọi thứ tại đây.”
Pokedex hơi tóm gọn quá mức nhưng bấy nhiêu đủ hiểu sơ về Goldenrob rồi, Accel dẫn theo Mawile tiến thẳng tới trong sự phấn khích.

Sau hai giờ miệt mài dò đường đến trung tâm Pokemon, Accel và Mawile phải bất lực công nhận bọn họ đã lạc mất phương hướng.
Thành phố Goldenrod ngoài mong đợi quá nhiều, nó cực lớn khiến Accel không thể xác định chính xác nơi nào bọn họ đang đứng.

Các tòa nhà cao tầng mười cái giống một, chẳng hề mang đặc điểm nào dễ dàng nhận biết cả.

Accel rốt cuộc đành hỏi thăm người sinh sống tại nơi này, xui xẻo thay hắn bỗng bắt gặp vài người đang lạc hệt mình.
Kiên trì tìm kiếm sự giúp đỡ, khoảng hơn một giờ Accel mới thành công đặt chân tới trung tâm Pokemon.

Thu hồi Mawile vào quả cầu Pokeball giao cho y tá Joy, một cô gái tóc hồng thắt kiểu cánh bướm ở hai bên, trợ thủ của nàng là Chansey, Pokemon cả người tròn như quả trứng hồng nhạt biết di động, đặt trong túi trước bụng là trứng ngoại cỡ.
Đây là một loại trứng đặc biệt do loài này sản xuất.

Nó không thể nở được, chỉ bề ngoài trông giống trứng Pokemon nhưng thực ra lại là một loại thực phẩm.

Chansey cũng thường đưa trứng này cho Pokemon ăn khi đang bị thương vì nó giàu chất dinh dưỡng.
Yên tâm để y tá Joy kiểm tra sức khỏe Mawile kĩ càng, Accel tranh thủ ngồi đợi ở hàng ghế gần đó.

Huấn luyện gia đã đăng ký chính thức thì có thể tự do sử dụng các đặc quyền miễn phí từ liên minh Pokemon cung cấp, bao gồm chữa trị tại trung tâm Pokemon.

Bất quá Accel vẫn chưa đăng kí tham gia liên minh Johto, vì lúc Accel còn ở thị trấn New Bark hắn không có bất kì Pokemon nào hết.

Chút Mawile hồi phục xong xuôi Accel sẽ làm, hắn cũng nghĩ tới việc gọi về thị trấn Pallet hỏi thăm cha mẹ và nghe ngóng chút tin tức của Ash với Gary.

Trong ba đứa có lẽ Accel là người khởi đầu chậm trễ nhất.
Nửa tiếng sau, y tá Joy đẩy xe đặt mấy quả cầu Pokeball cùng Mawile ngồi một chỗ trên đó đi ra ngoài.

Accel vui mừng vì sức khỏe Mawile ổn định, nó năng động hơn rất nhiều, thói quen nhảy lên vai Accel ngồi.


Nghiêng đầu biểu hiện cảm ơn y tá Joy, Accel dẫn Mawile đi khu điện thoại công cộng.

— QUẢNG CÁO —
Accel nói thầm: “Đúng là thành phố công nghệ cao...”
Khác biệt so với thị trấn New Bark, điện thoại nơi này hoàn toàn là dạng cảm ứng, bảng điện tử hướng dẫn Accel cách sử dụng.

Accel cầm thẻ huấn luyện đặt ngang ống kính để nó quét một cái xác nhận, màn hình báo hiệu thành công Accel được xài miễn phí.

Một loại công nghệ mới thuộc liên minh Pokemon, áp dụng cho các thành phố lớn.
Accel trước tiên báo tin đến cha mẹ, hai người bất ngờ vì Accel khoe rằng Pokemon đầu tiên của hắn là Mawile chứ không phải bộ ba vùng Johto.

Accel kể qua loa tình trạng hắn mấy ngày vừa rồi và đã gặp Mawile thế nào, đương nhiên Accel bỏ bớt mấy chi tiết khiến hai người lo lắng.

Cuộc trò chuyện kết thúc đơn giản bằng lời chúc mọi chuyện thuận lợi từ mẹ Accel, Lilia.
Tiếp theo, Accel chuyển sang gọi tới nhà nghiên cứu của giáo sư Oak.

Bắt máy, trên màn ảnh xuất hiện giáo sư Oak đang đầu tóc rối rắm, một phần nhà nghiên cứu đang hư hỏng.

Accel hiếu kỳ hỏi: “Chuyện gì xảy ra tại đó vậy giáo sư?”
Giáo sư Oak gãi đầu, liếc nhìn một phía xong chuyển ống kính đến chỗ một con Scolipede đang nổi loạn.

Scolipede có hình dáng giống rết nhưng nó đi bằng bốn chân, tuy các chi hơi ngắn nhưng chiếc cổ dài gắn sừng nhỏ chứa độc tố mạnh khiến nó trông cao hơn hai mét.

Màu hồng đậm với các hoa văn tím tròn và sừng dài đỉnh đầu, thuộc song hệ côn trùng, độc.

Nó là hình thái tiến hóa cuối cùng của loài Venipede.
Giáo sư Oak than thở: “Vài ngày trước Gary chuyển nó về cho ta nghiên cứu thì vẫn là Whirlipede, do tính tình nó khá thụ động nên mọi chuyện tương đối dễ dàng.

Ai ngờ nó bất chợt tiến hóa, chuyển sang phá hoại tất cả thứ gì trong tầm mắt...”
Bùm một tiếng, bụi bặm bay khắp nơi cản trở giáo sư Oak, con Scolipede húc sập một lỗ hổng lớn trên tường xong cắm mặt chạy ra ngoài sân.

Giáo sư Oak tuyệt vọng ôm đầu: “Thành phố Gary đang dừng chân gặp trục trặc với máy vận chuyển quả cầu Pokemon...!Giờ ta phải chịu đựng nó thêm một khoảng thời gian nữa...”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận