Play Boy And Play Girl (Bộ Đôi Lạnh Lùng)
Sau khi chơi đùa ở cánh đồng cỏ.cả 3 ai cũng cảm thấy rất thoải mái.và riêng hắn hắn đã biết thêm 1 phần nhỏ àk không to lắm về quá khứ bị vùi lấp của mình.Duy đưa họ về nhà.sau 1 liên khúc cài hoa cho nhau thì giờ cả nó và hắn chỉ biết nhìn nhau rồi quay sang chỗ khác cười(theo tg là tủm tủm háhá)
-a Duy vào chơi chiều hả về_nó mở lời
-vậy a không khách sáo nhá_Duy cũng định thế vừa nghe nó mời mừng hết lớn.a cho xe vào nhà
Thế là cả 3 trở về tuổi thơ dữ dội của mình ai cũng bày hết trò này đến trò khác chơi.
-búng thun.trốn tìm.tìm đầu người.hay là kéo búa bao_nó liệt kê 1 nùi trò(có lộn không trời.bà này 18t 18 năm sống lạnh đùng cái thành đứa con nít vậy trời.thôi rồi tg ơi)
Duy và hắn mồm chữ A mắt chữ Ô (thêm chân mài) sống mũi chữ I (hốhố).thấy mình hơi hố(quá hố rồi bà)nó cười cười gảy đầu rồi
-A.có rồi_nó la lên
Duy và hắn tim đập phình phịc muốn nhảy ra ngoài nhìn nhau lắc đầu
(hố chạp 2)lại lần nữa nó cười trừ nhìn nó giờ mắc cười kinh luôn.
-mình chơi game 3d đi
-cũng được_Duy nói
-2 người chơi đi.tôi xem_hắn nói
-ok_nó nói trong cái mặt tươi hơn hoa.lấy đồ nghề ra nó và Duy nhập cuộc.vì là trò bạo lực nên lâu lâu hắn thấy nó và Duy đảo đảo rồi còn á á ớ ớ.nhịn không được hắn cười khoái chí té lên té xuống ở ghế sopha.nó và Duy thấy thế có phần hơi bực mình nhưng đang chơi không bỏ được.huhu huhu.tuy có phần hơi nhục nhưng mà nó rất vui vì lần đầu từ khi gặp hắn đến giờ thấy hắn cười nhiều đến thế.nụ cười của hắn làm Duy rất vui vì tìm lại a bạn ngày nào
Đang vui vẻ chợt hắn khựng lại khi thấy DL gọi.lập tức bắt máy
-CHUYỆN GÌ?_hắn quát
-Á_DL giật mình vì thái đồ của hắn trong cô có 1 linh cảm rất ư là xấu-sao..sao hôm nay a không đi học?
-thích.mà này đừng gọi cho tôi nữa.mặt cô cũng dày k kém mặt đường đó_hắn cúp máy tỏ vẻ tức giận vứt cái đt rồi đi ngay về phòng khóa chốt lại.
-a Phú.a Phú.có chuyện gì vậy?_nó tuy chơi nhưng vẩn để ý đến hắn thấy vậy nên lo lắng chạy theo
-im re.trong lúc này Duy nhặt lấy cái đt vừa bị hắn tập phan lon lên xem rồi cười vui vẻ.
-thôi a về nha mai a qua nữa hihi_Duy nói
-ờ sao sớm vậy a?_nó ngơ ngát
-a có tí việc phải làm.mình về nghe Phú
-đi đâu đi mày_hắn nói vọng ra
-haha mày làm tốt đấy.cố lên_Duy cười khoái chí
-2 a nói gì e chả hiểu_nó bị xoay chong chống vì hắn và Duy
-không hiểu thì tốt_Duy cười nhẹ rồi bước đi bỏ lại nó với vẻ mặt đâm lũng chiếu.và hơn hẵn hắn cũng đã suy nghĩ kỷ không còn tức giận nữa hắn cười rất tươi(có phần hơi đểu)hắn đã biết nên làm gì(chia tay sớm bớt đau khổ)
O0o DL
Sau khi bị cho 1 vố ê mặt dù không biết gì cô hơi run e dè lấy đt gọi cho Duy
-gì đây_Duy trả lời
-a đã nói gì với a Phú_cô tỏ vẻ tức giận
-thì tôi nói những gì cần nói
-a.a.a._DL tức điên lên
-tôi khuyên cô nên tránh xa Phú ra nếu không đừng có trách.cô biết tôi không ưa gì cô rồi đấy.loại con gái như cô nên yên phần đi_Duy cúp máy
Máu DL sôi lên 1000°c bắt đầu phát hỏa
-các người đừng vội mừng chuyện chỉ mới bắt đầu.cái gì con này không có thì đừng hòng mà có_cô gặng từng chữ rồi cũng 1 nụ cười nham hiểm.
Nó đang ôm xuxu trong lòng rất âu ếm bỗng nhớ đến baba.cảm xúc tràn lên nó gọi ngay cho ba mình
-alo có gì không con gái_giọng nói ấm áp của ba nó
-tại con nhớ ba thôi.ba khỏe không?
-khỏe.con ở nhà vẩn ổn chứ.mà con với Phú sao rồi?_gian quá
-sao rồi là sao rồi_nó lia lịa phản bác
-thế ai đang đỏ mặt vậy?
Nó liền sờ vào má.ờ thì mặt nó giờ đã tự đánh má hồng nhìn mắc cười lắm
-có đâu
-thôi ba phải đi làm rồi.tạm biết con.3 tuần nữa ba đón mẹ con cùng về
-dạ_nó cúp máy rồi ngã xuống giường thở dài
-haizz còn 3 tuần nữa ba về.cũng còn 3 tuần nữa phải trả lời anh Thắng.làm sao đây mình k thích ảnh.hay là mình cứ nói đại ra đi..không được ảnh tốt với mình quá làm vậy ảnh buồn lắm..nhưg phải làm gì...aizz bực bội quá mai lôi đầu 2 con kia ra giúp.giờ đi ngủ mệt mỏi..mà tên kia giờ đag làm gì vậy ta?K biết là chuyện gì mà thay đổi thái độ nhah thế.thôi thôi thôi khôg nghĩ nữa đi ngủ thôi..híhì anh Phú ngủ ngon nhé_đấy là cả 1 liên khúc độc thoại nhưg khôg có nội tâm của nó đó..giờ cũg đã tối mọi người đi ngủ ạ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...