Phượng Nghịch Thiên Hạ

Nhà của phu canh ở gần đây, bởi vậy ngày đó nhìn rất rõ, không dám giấu diếm Hoàng Bắc Nguyệt, mồm năm miệng mười nói chi tiết chuyện xảy ra trong quán.

Người nào xuất hiện, dùng chiêu thức gì, thậm chí mặc quần áo gì cũng kể tường tận đặc sắc!

Hoàng Bắc Nguyệt tự động loại bỏ chi tiết hắn thêm mắm thêm muối, bởi hắn nói mấy người kia nàng đều biết!

Không ngờ Chiến Dã muốn tới giết Mặc Liên, nhất định là vì hắn biết mình bị Hồng Liên giết chết nên muốn giết ả báo thù, không ngờ nàng giả trang "Hồng Liên" đã sớm đi Biệt Nguyệt sơn trang cùng Thánh quân, chỉ có Mặc Liên xui xẻo bị đánh!

Theo lý thuyết Chiến Dã không phải là đối thủ của Mặc Liên, nhưng lúc chiến đấu, quyết định thắng bại có khi không hẳn dựa vào thực lực, ngẫu nhiên cũng sẽ có chiến thắng nhờ trí tuệ!

Chiến Dã rất thông minh, Mặc Liên vừa đơn thuần vừa mù thì gặp Chiến Dã chỉ có đường xui xẻo

Đáng tiếc gặp Chiến Dã cũng không xui xẻo bằng gặp phải Phong Liên Dực cùng Lệ Tà!


Thành Tu La luôn luôn đối lập với Điện Quang Diệu, hơn nữa Phong Liên Dực cùng Lệ Tà cũng là người thông minh tuyệt đỉnh.

Ba người thông minh đối phó với một kẻ ngốc, kết quả không cần nói cũng biết.

"Người bắt thiếu niên mù có phải có mái tóc bạch kim đúng không?" Hoàng Bắc Nguyệt hỏi.

Phu canh vội vàng gật đầu: "Đúng, hắn đi theo nam nhân cực đẹp kia, cô nãi nãi, ta nói nhiều như vậy, ngài giữ mạng lại cho tiểu nhân đi, tiểu nhân trên có mẹ già tám mươi, dưới có con nhỏ 3 tuổi, còn có vợ..."

Phu canh nói hồi lâu, phía sau cũng không có cực nhỏ động tĩnh, đánh bạo nhìn lại, phía sau chẳng có người nào!

"Đa tạ đại nhân không giết, đa tạ, đa tạ..." phu canh dập đầu không ngớt trên mặt đất.

Mà Hoàng Bắc Nguyệt lúc này đã như tên rời cung, đi tới ngoài thành, Thành Tu La cách đây ngàn dặm, nàng muốn lập tức chạy tới Nước Bắc Diệu gặp Phong Liên Dực, để hắn thả Mặc Liên.

Mặc dù biết yêu cầu như vậy rất quá phận, nhưng nàng không có cách gì khác. Mặc Liên rất vô tội, hắn căn bản không nên bị liên lụy giữa đấu đá của Điện Quang Diệu cùng Thành Tu La. Nàng vẫn muốn hắn thoát khỏi Điện Quang Diệu, bởi vậy, không đành lòng để hắn bị thương.

Hơn nữa nếu không phải nàng để hắn ở khách điếm chờ đợi, hắn sẽ không bị chộp đi!

"Hoàng Bắc Nguyệt, Mặc Liên bị Thành Tu La bắt, kỳ thật đối với ngươi mà nói là chuyện tốt, ít nhất làm suy yếu lực lượng của Thánh quân, ngươi cần gì đi cứu hắn?"

Ra khỏi Biệt Nguyệt sơn trang là có thể cảm nhận được Yểm tồn tại, lâu như vậy không thấy hắn mở miệng, không ngờ vừa cất lời lại nói như thế.

Lúc này, tâm tình của Hoàng Bắc Nguyệt rất kích động, mặc dù biết Yểm nói đúng, nhưng vẫn có chút tức giận: "Ngươi là ma thú sẽ không hiểu tình cảm của loài người! Ta coi Mặc Liên là bằng hữu, cho tới bây giờ không coi hắn là đối thủ cần diệt trừ."


"Hừ! Ta quả thật không phải nhân loại, nhưng ít nhất phân biệt được rõ địch ta! Ngươi không tin thì chờ xem, tương lai hắn sẽ là kẻ địch lớn nhất của ngươi!" Yểm rất tức giận, mấy ngày nay vẫn rất lo lắng nàng, không ngờ ra mặt một cái đã bị chọc chận.

Hoàng Bắc Nguyệt vừa định gọi Băng Linh Huyễn Điểu liền dừng một chút, nói: "Ngươi có ý gì?"

"Không có ý gì!" Yểm lạnh lùng nói, "Ta chỉ khuyên ngươi nên sớm giết hắn, để tránh sau này người chết là ngươi, lại liên lụy đến ta!"

"Ngươi nói rõ ràng một chút!" Hoàng Bắc Nguyệt cũng nổi giận, nàng phiền nhất Yểm nói chuyện úp úp mở mở.

Hắn giống như cái gì cũng biết, nhưng không chịu nói toàn bộ cho nàng!

"Ta chẳng nói!" Yểm giận dỗi nói, "Ngươi thích làm gì thì làm, dù sao ta không phải đồng loại của ngươi."

Sau khi nói xong, hắn ẩn vào sâu trong Hắc thủy cấm lao, cho dù nàng gọi thế nào cũng không phản ứng!

Tức chết nàng!


Hoàng Bắc Nguyệt hít sâu một hơi, mặc kệ Yểm nói thế nào, nàng vẫn muốn đi cứu Mặc Liên! Mặc kệ sau này thế nào, nàng sẽ theo cảm nhận của bản thân mà hành động.

Triệu hồi ra Băng Linh Huyễn Điểu, vừa mới nhảy lên, đột nhiên cái nhẫn của Hồng Liên truyền đến cảm giác triệu hồi quen thuộc!

Là Thánh quân gọi nàng về?

Nàng nhíu lại mi, nàng cùng Thánh quân vừa giằng co sinh tử suốt mười ngày trong Biệt Nguyệt sơn trang, bây giờ phải đi gặp hắn, nàng không có tâm tình chuyển đổi trạng thái đối địch!

Tuy nhiên cẩn thận nghĩ ngợi, Thánh quân gọi nàng nhất định vì chuyện của Mặc Liên, ở Biệt Nguyệt sơn trang hắn vội vã ra ngoài nhất định là vì Mặc Liên!

Cho nên hiện tại, bọn họ xem như có chung mục đích, cần phải đi gặp.

Hoàng Bắc Nguyệt thu hồi Băng Linh Huyễn Điểu, theo hướng chiếc nhẫn gọi về, nửa canh giờ sau tại Nguyệt Lạc Cốc trong Rừng rậm Mê Vụ gặp được Thánh quân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui