Phượng Nghịch Thiên Hạ
Vì tiền đồ tương lai mà suy nghĩ thì tốt nhất bây giờ không nên làm Hoàng Thượng không vui.
Nghe thấy động tĩnh bên kia, Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng nở hoa. Nguyên lai đám người Tiêu Viễn Trình cũng tới, sớm biết như vậy thì nàng đã âm (đâm sau lưng í mà) bọn hắn mới đúng!
Trong đầu linh quang chợt lóe, Hoàng Bắc Nguyệt ngoắc ngoắc tay gọi Lạc Lạc tới gần. Lạc Lạc gương mặt thanh tú đỏ lên, cúi đầu để Hoàng Bắc Nguyệt ghé vào lỗ tai hắn nói mấy câu.
Hắn chợt ngửi được một cỗ hương thơm thoang thoảng, là mùi hương trên cơ thể của nữ tử, còn có xen lẫn chút mùi thuốc.
Trong lòng hắn cả kinh, nguyên lai Hí Thiên đại nhân là nữ a!
Tuy rằng tin đồn truyền bá trong Lâm Hoài thành bảo rằng đó là hồng phát ma nữ Cửu Tinh Triệu hoán sư nhưng Lạc Lạc vẫn không thể tin được Hí Thiên đại nhân lợi hại như vậy, thật sự là nữ nhi. (Cái này có được tính là trọng nam khinh nữ không đây =.=)
Hơn nữa dường như trên người nàng vẫn còn thoang thoảng mùi thơm của xử nữ……
Hai chữ “xử nữ” này xông vào trong đầu làm khuôn mặt đang nghiêm chỉnh của Lạc Lạc lạ phủ thêm một tầng ửng.
” Có thể chứ?” Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt tuấn tú đỏ bừng của hắn cũng không khỏi sửng sốt: ” Lạc Lạc thiếu gia, ngươi làm sao vậy?”
” Không, không có gì!” Lạc Lạc vội vàng cúi đầu, có chút thất thố nói: ” Ta lập tức đi chuẩn bị cho ngài!”
Hắn vội vàng chạy đến nỗi mém tông vào khung cửa, đi đường thì chân nọ xọ chân kia thiếu điều ngã chỏng vó. Hoàng Bắc Nguyệt nhìn thấy cũng có chút lo lắng.
Đứa nhỏ này làm sao vậy nhỉ?
Vứt việc đó ra khỏi đầu, nàng bắt đầu tập trung lại vào tình huống của phòng đấu giá. Lúc này phòng đấu giá đã tiến vào giai đoạn gay cấn nhất rồi.
Càng ngày càng ít người tham dự đấu giá, mà biên độ tăng lên của giá cả cũng đã giảm dần.
” 6000 vạn kim tệ!” Thanh âm lanh lảnh của Anh Dạ công chúa vừa vang lên, phòng đấu giá rơi vào im lặng.
Không ai dám cùng công chúa đối nghịch, nhưng sự mê hoặc của Linh thú mê cũng không kém chút nào! Ài, tiến thoái lưỡng nan a!
An quốc công âm hiểm cười cười, chậm rãi giơ lên bài tử trong phòng khách quý.
” 6500 vạn kim tệ!”
Trên mặt Lôi Lỵ Ti lộ ra nụ cười làm cho nam nhân thất hồn lạc phách: ” An quốc công ra giá 6500 vạn kim tệ, còn có ai ra giá cao hơn không?”
Lập tức xuất ra 500 vạn kim tệ, ra tay thật lớn, không hổ là An quốc công a!
Anh Dạ cũng không kém, thoải mái hô lên: ” 7000 vạn kim tệ!”
An quốc công lông mày thoáng run rẩy, bất quá vẫn phi thường trấn định giơ bảng: ” 7200 vạn kim tệ!”
” 7500 vạn kim tệ!” Anh Dạ công chúa không lùi một phân.
An quốc công trong lòng đã bắt đầu chửi mẹ nó, nha đầu Anh Dạ này muốn Lôi thuộc tính Linh thú làm cái gì? Không đâu lại chen vào phá vỡ kế hoạch của hắn!
Bất quá chỉ là 7500 vạn kim tệ mà thôi, cũng không thành vấn đề, đối với An quốc công phủ bọn hắn mà nói, tiền căn bản không phải vấn đề.
Cái bọn họ cần chính là thực lực! Thực lực càng mạnh càng tốt!
Nội tâm của lão già này đang bắt đầu gợn sóng rồi, dã tâm đã bắt đầu rục rịch.
” 7800 vạn kim tệ!” An quốc công tiếp tục giơ bảng.
Lúc này, một gã sai vặt chạy vào phòng khách quý của Anh Dạ công chúa, cung cung kính kính thì thầm mấy câu với Thái tử Chiến Dã. Sau khi nghe xong, Chiến Dã ngẩng đầu lên, hướng Hoàng Bắc Nguyệt nhìn một cái.
Hoàng Bắc Nguyệt hơi giơ giơ chén trà, Chiến Dã thấy vậy cũng gật đầu, lập tức kéo lại Anh Dạ công chúa đang muốn ra giá tiếp.
Động tác nhỏ này của Hoàng Bắc Nguyệt đã bị Tiết Triệt nhìn thấy, trong lòng hắn trở nên kích động.
Hí Thiên đại nhân quả nhiên muốn giúp hắn a!
Một tên Cửu Tinh Triệu hoán sư coi trọng hắn như vậy, hắn nhất định phải giành được đầu Hồng Thù này để không làm nàng thất vọng!
Anh Dạ công chúa bị Chiến Dã nói vài câu, bĩu môi buồn bực nhưng cũng không tiếp tục đấu giá nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...