Edit by Điệp Y Vi
Thấy vậy, Già Lam cũng không để ý, nàng không cần những người này thích!
Nhìn qua Mộc Thiên Tuyết cùng Mộc Ngữ Yên, ánh mắt Già Lam liền dừng ở trên người Đỗ Duyệt.
Thấy Mộc Già Lam nhìn nàng, Đỗ Duyệt chỉ câu môi cười, cũng không hoảng loạn.
Già Lam thấy vậy, trong lòng cười lạnh một tiếng, một chén ly cương, nàng sớm hay muộn sẽ trả lại cho nàng ta!
“Già Lam, đã chuẩn bị tốt?” Thấy Mộc Già Lam lại đây, Mộc Tiêu lạnh mặt hỏi.
Hắn như thế nào lại không biết, lúc này đây Mộc Già Lam một khi tiến cung, không những bị từ hôn, cùng lúc đó Hoàng Hậu cũng sẽ không kiềm chế được, Thần Quang tháp vẫn không chiếm được, chỉ có giết Mộc Già Lam, cứ như vậy, ai cũng đừng nghĩ được đến Thần Quang tháp……
Nhìn sắc mặt Mộc Tiêu, Già Lam liền biết đây tuyệt đối không chỉ là một cuộc từ hôn đơn giản như vậy, mà nàng cũng sớm có điều tra, cho nên mới đem Lả Lướt lưu lại Mộc phủ, nhưng hiện tại xem ra không được!
Lúc này nếu nàng xảy ra chuyện, Lả Lướt tự nhiên cũng trốn không thoát, rốt cuộc nàng hầu hạ nàng lâu như vậy, lại là nàng đem Lả Lướt cứu về, bọn họ tất nhiên sẽ cho rằng nàng đã nói cho Lả Lướt gì đó!
Thần Quang tháp đáng chết, lão nương thấy cũng chưa thấy qua, hiện giờ cư nhiên đưa tới như vậy một thân tai hoạ……
Trong lòng tuy rằng khó chịu, nhưng trên mặt nàng vẫn là ý cười doanh doanh, giống như thật cao hứng được tiến cung.
Mộc Tiêu hừ lạnh một tiếng, đứng dậy liền hướng bên ngoài đi, cũng không hề đi quản Già Lam.
Mộc Thiên Tuyết cùng Mộc Ngữ Yên cũng theo sau cao ngạo rời khỏi nơi này!
Thở dài, Già Lam liền hướng bên ngoài đi đến, phải nghĩ cách thông tri Lả Lướt rời khỏi nơi này, nhưng hiện tại lại không kịp đi tìm Tô San San ( Susan), nên làm cái gì bây giờ, nếu hiện tại trở về, Mộc Tiêu tất nhiên sẽ nghi ngờ, đến lúc đó cung cũng không cần tiến, trực tiếp liền sẽ ở chỗ này xử lí nàng.
Trời tháng tư, không nóng không lạnh, Già Lam lại cảm thấy một cổ hàn ý.
“Thừa Phong, xe ngựa này đó chuẩn bị sao rồi?” Phía trước Mộc Tiêu đi tới Mộc Thừa Phong, hỏi.
Đứa con trai này hắn thực vừa lòng, tuổi còn trẻ đã là lục giai linh lực sư.
Đúng rồi, Thừa Phong, có thể nhờ y!
Hạ quyết tâm, Già Lam bước nhanh qua.
Giờ phút này mấy người Mộc Tiêu đều đã từng người lên xe ngựa, Mộc Thừa Phong đi lướt qua chỗ nàng.
“Đem Lả Lướt mang đi khỏi nơi này, có nguy hiểm.”
“Cẩn thận.”
Gặp thoáng qua trong nháy mắt, hai người từng người nói một câu nói, sau đó ai cũng không thấy ai, đi ngược lại phương hướng nhau.
Ngồi ở trong xe ngựa, Già Lam hai tay nắm chặt, chỉ mong Thừa Phong có thể minh bạch lời nói của nàng, đem Lả Lướt từ Mộc phủ mang đi ra ngoài……
Nguyên bản đang đi được mấy bước, Mộc Thừa Phong liền nghe âm thanh xe ngựa rời đi, híp híp mắt, xoay người đi đến viện của Mộc Già Lam……!
Xe ngựa chạy một mạch tới hoàng cung, không một hồi, liền ở trước cửa cung ngừng lại.
Xe ngựa không được vào cung, đây là quy định từ xưa đến nay.
Mộc Tiêu vừa xuống xe ngựa, liền có một ít quan viên xông tới.
Mộc Tiêu là tướng quân, tay cầm một phần tư binh lực Long Lăng Quốc,tự nhiên có không ít người nịnh bợ hắn.
Mà Mộc Thiên Tuyết là mỹ nhân nổi danh Long Lăng Quốc, Mộc Ngữ Yên diện mạo cũng không kém, cho nên lần này khi xuống xe ngựa tất cả mọi người đều vội vàng nói chuyện với nhau, duy độc Mộc Già Lam một người lẻ loi đứng ở nơi đó.
Đừng nói thế gia tiểu thư, ngay cả những nha hoàn cùng gã sai vặt đều nhìn nàng khinh thường!
Đối với việc này, Già Lam xem ở trong mắt, cũng không có ý nghĩ gì, thói đời nóng lạnh, nàng so vơia bất luận kẻ nào đều rõ ràng từ ngữ này!
“Ngươi là Già Lam tỷ tỷ?” Thời điểm Già Lam một người phát ngốc, một nữ tử mặc y phục hỏa hồng tới trước mặt nàng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...