" trúng độc? Tại sao lại trúng độc được? Là loại độc gì? " Thiên Long
Đế tuy biết hắn sẽ không dễ dàng trở về như vậy nhưng không ngờ hắn lại
hạ độc chính con gái ruột của mình. Đúng là không bằng cầm thú mà .
" khởi bẩm Hoàng Thượng là một trong Thập Đại Kỳ Độc, Bách thảo xà độc.
Do trăm loại hoa độc và trăm loại rắn độc phối chế mà thành, người trúng độc sẽ không có cảm giác đau đớn gì chỉ khi tim đập nhanh hơn bình
thường mới phát độc, lúc nãy có lẽ do công chúa lộng vũ nên khiến tim
đập nhanh hơn bình thường mới phát độc. "
" có nghĩa là công chúa Miên Như trúng độc đã lâu mà không phát tán? "
" cái này, mấy ngày trước công chúa vẫn biểu diễn vũ nghệ nhưng không bị gì có lẽ độc hạ sau lúc đó "
" hừm! Trẫm nghỉ Thiên Long Đế nên cho Trẫm một cái công đạo! " Phượng Chiếu quốc chủ âm trầm lên tiếng.
" đương nhiên, chuyện này Trẫm sẽ điều tra và cho Phượng Chiếu quốc một
câu trả lời thích đáng, hung thủ.....Tuyệt không tha " Thiên Long Đế
cũng âm trầm trả lời, hừm các ngươi muốn náo, Trẫm sẽ Phụng bồi.
" lệnh cho cấm vệ quân phong tỏa đại điện, tra ra hung thủ cho Trẫm "
" Dạ "
" ngươi có giải được độc này hay không? "
" Thần vô năng, không có cách giải chỉ làm cho máu của công chúa chảy chậm lại, dùng giải độc đan kéo dài thời gian thôi "
" Trẫm từng nghe nói Thiên Y quận chúa y thuật như Thần, cải tử hồi sinh, từng cứu Chiến Vương mà được Hoàng Thượng Thiên Long thân phong thành
quận chúa! người có giải được độc của tiểu nữ hay không? "
Hắn
chỉ muốn xác nhận nàng ta có thật giải được thập đại kỳ độc hay
không? Nếu nàng ta nói không giải được thì chính là khi quân phạm
thượng, ngay cả Hoàng Đế Thiên Long quốc cũng bị lừa gạt, nếu nàng ta
chấp nhận giải nhưng không được thì cũng có đường chết. Còn nếu
không.... ...
" Đây là nghe ai nói? " Nhược Ly cười hỏi
" Thiên hạ ai ai không biết ngươi từng cứu Chiến Vương Gia? Hay ngươi căn bản là lừa gạt Hoàng Thượng cùng Vương Gia? Không có bản lãnh cứu
người? "
" oh! Ta thật không biết mình lừa gạt Chiến Vương và
khi quân phạm Thượng ah! Ta chính là cứu Chiến Vương thì liên quan gì
đến chuyện giải độc? Đây là thập đại kỳ độc không phải ta nói giải thì
giải được "
" Nực cười! ai không biết khi đó Chiến Vương trúng
kịch độc trong Thập Đại Kỳ Độc. Ngươi không giải được vậy ngươi chính là cố tình mạo danh đã cứu Chiến Vương!.... " hắn nhịn không được buộc
miệng nói ra nhưng đến khi thấy nụ cười trên môi nàng cùng với sắc mặt
quái dị của vài người khác mới giật mình biết mình lỡ lời nên im lặng
ngay.
" Hình như ngài còn rõ chuyện hơn chúng ta, từ lúc ta trở về vẫn chưa khi nào công bố rằng mình bị trúng kịch độc, chỉ nói là bị
thương, đúng là Phượng Chiếu quốc chủ nắm rõ tình hình còn hơn ta" Lãnh
Thế Tuyệt lạnh lẻo nhìn Phượng Chiếu quốc chủ.
" Ta cũng thật tò mò, không biết là ai ai cũng đều biết chàng trúng một trong Thập Đại Kỳ Độc nga. Đúng là Phượng Chiếu quốc chủ tinh tức tinh thông, chuyện chỉ
có vài người trong cuộc biết mà người cũng rõ ràng như vậy, y như là
người trong cuộc nha "
Nhược Ly cũng châm chọc chỉ chưa nói
trắng ra là hắn chính là chủ mưu, nhưng người xung quanh ai không thành
tinh, chỉ cần nói như vậy mọi người đã đủ hiểu.
Mặt Phượng Chiếu quốc chủ trắng xanh. Hắn muốn thăm dò xem bọn họ đã biết được gì nhưng
không nghĩ bọn họ như đã biết trước giăng bẫy chờ hắn sa vào. Bây giờ rõ là muốn xé da mặt rồi,
Tuyệt đối không được! bản đồ còn chưa
tới tay không thể trở mặt ngay lúc này được. Nếu có bản đồ trong tay
như có bùa hộ mệnh cho Phượng Chiếu quốc, Hoàng Triều sẽ không dám đối
phó Phượng Chiếu hắn muốn có con ách chủ bài trong tay .
Mà thứ hắn thật sự muốn là bảo tàng kia, hắn muốn có Thiên hạ! Tuyệt không thể là bây giờ trở mặt được.
" là hiểu lầm thôi, sao ta lại là người trong cuộc được, lúc Chiến Vương
mất tích ta cũng có phái người điều tra mới biết mà thôi. Thiên Y quận
chúa đừng trách cứ giọng điệu lúc nãy thật có phần quá đáng, chỉ vì Trẫm lo lắng quá nên loạn mà thôi, mong Quận chúa bỏ quá cho, xin người ra
tay cứu tiểu nữ,Trẫm sẽ nguyện đền đáp xứng đáng "
" Phượng
Chiếu quốc chủ quá lời Thiên Y không dám nhận. Còn về cứu Miên Như công
chúa ta tận lực mà thôi, trước kia sư phụ để lại đan dược ta đã dùng hết có cứu được hay không phải xem ý trời rồi "
Nàng cứu được nhưng đâu dễ dàng như vậy, trước cho nàng ta biết Thế nào là đau khổ. Nàng
tin chắc bọn họ vẫn còn hậu chiêu, không vội cứ từ từ!.
Lấy
trong tay áo một gói thuốc bột hoà vào Ly trà cho nàng ta uống, xong lại dùng vài cây kim châm nhỏ hơ qua lửa cho đỏ lên mới châm vào người nàng ta,
Lúc nãy nhìn là đã biết nàng ta trúng chỉ không đến một
phần ba liều lượng thuốc nếu đủ liều thì đã chết từ lâu sau còn sống tới bây giờ? chỉ chút độc này không cần dùng đến huyết đan nàng luyện cũng không cần máu của nàng pha thuốc chỉ châm vài châm là xong nhưng mà như vậy không phải quá dễ dàng cho nàng ta sao? Nhược Ly nàng là người thù
dai ah.
Có thù tất báo nên nàng ta sẽ chịu chút đau đớn rồi...
Liên tiếp hơ nóng châm vào người nàng ta, đổi lại tiếng thét chói tai
mỗi lần châm nàng ta sẽ hét lên đến lúc gần cuối chỉ ư ử vài tiếng rên
nhỏ.
Ai cũng xanh mặt nhìn cảnh đó nghĩ tới cây châm đỏ lửa đó châm vào người là rợn gai ốc nhưng mà là mấy chục cây ah...
" Này....." Phượng Chiếu quốc chủ ngập ngừng muốn mở miệng
" Nếu không muốn nàng ta chết thì đừng ồn ào, hay người không tin ta? Ta có thể lập tức dừng lại " cau mày lên tiếng
" Không, không có,quận chúa cứ tiếp tục " nghẹn họng chỉ biết kêu nàng ta tiếp tục. Châm đến mức nàng ta thành con nhím thì dừng tay như mệt mỏi
mà trụ không vững được Lãnh Thế Tuyệt đỡ lấy ôm đến ghế ngồi, lúc xoay
người thừa dịp mọi người không nhìn thấy nháy mắt với Lãnh Thế Tuyệt.
Nàng thật đúng là, hắn đương nhiên biết nàng đang giả vờ nhưng vẫn thấy
thương tiếc không thôi, bảo bối của hắn cực khổ rồi ah...
"Này Miên Như công chúa có thể nâng lên tháp được không? Đây đến khi nào mới lấy xuống? " Trương Thái y run giọng hỏi.
"tạm thời không được di chuyển nàng ấy. Đến lúc chuyển đen thì lấy. Ngươi
xem chừng đi rồi lấy xuống ta mệt mỏi " làm ra thần sắc suy yếu mệt mỏi
dựa vào Lãnh Thế Tuyệt chợp mắt. Thật ra là nàng muốn ngủ ah...sáng đến
chỗ Hoàng hậu có nghỉ ngơi được chúc nào đâu.
" người mang Thiên Y quận chúa vào giang phòng phía sau đi " Hoàng hậu lên tiếng kêu Lãnh Thế Tuyệt mang nàng đi.
Gật đầu xem như đáp lại rồi một đường ôm Nhược Ly đến hậu điện nghỉ ngơi. Trong lúc Nhược Ly ngủ ở bên ngoài long trời lỡ đất.
Miên Như tỉnh dậy, nói là mấy ngày nay không Xích mích với ai, chỉ bồi Thái
Hậu, hôm nay lúc đến Phượng Minh điện của Hoàng hậu có xảy ra chút ít
tranh chấp với Nhược Ly,
Hoàng hậu cũng thừa nhận rằng quả thật có chuyện như vậy.
Thái Hậu đòi sống đòi chết phải trừng trị Nhược Ly. Hoàng Thượng dốc lòng
bảo vệ Nhược Ly nhưng một lúc sau tìm ra độc dược dính trên khăn tay
Miên Như công chúa, Mai quý tần và Liên tần đều làm chứng thấy hôm nay
Nhược Ly nhặt khăn tay giúp Miên Như công chúa.
Miên Như thì
khóc lóc đáng thương tâm, thái hậu thì sống chết muốn trị tội Nhược Ly,
Văn võ bá quan Phượng Chiếu quốc đòi công đạo cho Miên Như công chúa gây sức ép bắt Thiên Long Đế giao người
" Hoàng Thượng người không
được hồ đồ bao che cho ác phụ kia ah, ở trong Hoàng cung xem như chốn
không người mà xem thường mạng sống người dám cả gan hạ độc Miên Như
công chúa nếu sau này ghét ta hay ai đó trong cung có phải cũng hạ độc
giết ta? " vừa nói vừa thương tâm khóc rống
" mở miệng là nói
Nhược Nhi hạ độc có chứng cứ gì? Khăn tay bất quá là nhặt giúp mà thôi
Ngươi! Ngươi có tận mắt thấy Nhược Nhi hạ độc? Quát Thái Hậu xong lại
Đưa tay chỉ vào Mai quý tần cùng Liên tần hai người sợ hãi lắc đầu.
" bệ hạ, người nói như vậy có thấy là quá cưỡng từ đoạt Lý, ở đây ai có
bản lĩnh dùng độc như nàng ta? Nàng ta vừa mới Xích mích với Miên Như
công chúa quay lưng công chúa liền bị hạ độc có trùng hợp như vậy không? " một quan viên Phượng Chiếu quốc lớn tiếng chất vấn.
" đúng vậy! Đúng vậy! bệ hạ phải cho Phượng Chiếu quốc một cái công đạo!" nhao nhao lên tiếng.
" các ngươi im miệng! Hoàng tẩu là người Thế nào chúng ta không rõ sao?
Là Phượng Chiếu quốc các ngươi vong ân phụ nghĩa , đúng là làm ơn mắc
oán mà, nếu không phải Hoàng tẩu ra tay cứu nàng ta thì nàng ta còn ở
đây được sao? " Hiên Vương tức giận quát.
" Phượng Chiếu quốc
các ngươi, không phân biệt phải trái, vu oan vá hoạ cho Thiên Y quận
chúa là có ý gì? " các đại thần Thiên Long quốc cũng cải lại. Thiên Y
quận chúa là kỳ nữ tử của Thiên Long quốc sao có thể để người của nước
khác sĩ nhục.
Các sứ thần nước khác dĩ nhiên không xen vào, các ngươi cứ tranh chúng ta ngồi xem diễn là được rồi.
" Hừ! Đây là các ngươi ỷ là địa bàn của Thiên Long quốc thì muốn làm gì
thì làm sao? Thiên Lý ở đâu? Đừng tưởng chúng ta sợ Thiên Long quốc
các ngươi "
" ngươi nói cái gì? Tiện lưu, không biết ân nghĩa nói chuyện cũng chẳng ra tiếng người " Hiên Vương trước nay chưa từng sợ ai.
" các ngươi.... "
" đủ rồi " Thiên Long Đế nổi giận gầm lên.
" Còn ra thể thống gì? đây là Hoàng cung không phải ở chợ. Quy cũ cho
Trẫm. " quét mắt một vòng thấy cả điện im lặng mới lên tiếng tiếp
" Quý Hỷ, đi mời Chiến Vương và Thiên Y quận chúa đến đây " một khắc thời gian sau Nhược Ly và Lãnh Thế Tuyệt đã đến chính điện.
4 thành viên đã gởi lời cảm ơn My diễm về bài viết trên: AlexMaxs, Nguyễn ViVi, Tezuki Ryichi, strong0voyeudau
Hôm qua, 08:40 AlexMaxs Tổ trưởng Ngày tham gia: 29.08.2015, 10:17
Bài viết: 47
Được thanks: 40 lần
Điểm: 0.7
Re: [Xuyên không] Phượng náo thiên hạ: Thần y vương phi - Dạ Nhược Ly lại ngưng ngay khúc hấp dẩn hic hic
Hôm qua, 16:45 My diễm Thủ quỹ Ngày tham gia: 08.08.2015, 13:40
Tuổi: 21 Re: [Xuyên không] Phượng náo thiên hạ: Thần y vương phi - Dạ Nhược Ly - Điểm: 11
CHƯƠNG 54
Trên đường đến Quý Hỷ đã nói cho Nhược Ly và Lãnh Thế Tuyệt đầu đuôi sự việc,
" ác phụ nhà ngươi cuối cùng cũng dám lộ mặt ra sao? " Thái Hậu tức giận quát.
Ai cha! Thai độ như vậy muốn chụp mũ cho nàng sao? Gươm gớm nước mắt nghẹn ngào nói
" Thái Hậu sao người lại vu oan Nhược Ly, Nhược Ly nào có hạ độc công
chúa " càng phủ nhận thì mọi người càng nhận định rằng nàng làm.
" ăn nói xằng bậy! Vương phi của Bổn Vương nào đến lượt các ngươi ức hiếp " Lãnh Thế Tuyệt cũng phối hợp, Tuyệt đối bao che càng làm người nghi
ngờ. Thái Hậu vui vẻ trong lòng
" ngươi còn dám ngụy biện! là
có người tận mắt nhìn thấy ngươi nhặt khăn tay cho Miên Như công chúa,
hiện chất độc tìm thấy trên khăn tay ngươi còn dám nói mình không làm? "
" Không có mà! Nhược Ly không có làm việc này, lúc sáng chỉ là
chút chuyện nhỏ sau Nhược Ly lại muốn hạ độc công chúa trả thù chứ? Nếu đã hạ độc sau đó sao lại phải giải độc cho công chúa? Người không được
oan uổng Nhược Ly "
" ngươi đây là thâm độc muốn một mũi tên
trúng hai đích, thứ nhất muốn giết ta, thứ hai sau khi mọi người bó tay
không giải được ngươi sẽ xuất hiện giải độc, trước mặt các nước ngươi sẽ danh chính ngôn thuận là đệ nhất tài nữ được Ngũ Quốc xem trọng " Miên
Như nói như đồ là sự thật...
" Ngươi.. Ngươi ngậm máu phun
người, nếu nói ta làm vậy nhân chứng vật chứng đâu? Không có thì đừng
mơ tưởng chụp mũ lên đầu ta! " ánh mắt loé lên tự tin.
Như muốn nói các ngươi sẽ Tuyệt không tìm được vật chứng, mọi người càng khẳng định việc này là do nàng đã hạ thủ.
" Không có vật chứng, nhân chứng mà cũng dám vu oan Vương phi của Bổn
Vương thật nghỉ Bổn Vương không dám làm gì các ngươi Sao?" Lãnh Thế
Tuyệt lạnh mặt Lãnh liệt nói.
" ai nói không có vật chứng? " mọi người nhìn theo giọng nói Thì ra Thái Hậu lên tiếng
" mang nàng ta đến đây " bà quay sang ra lệnh cho Thái giám đứng kế
bên. Không đến thời gian mười cái hô hấp Thái giám đó đã dẫn theo một
cung nữ vào
" Trúc Nhi " Hoàng hậu giật mình thốt lên. Thì ra
đây là tỳ nữ trong cung Hoàng hậu hôm nay phụng lệnh chăm sóc Nhược Ly.
Nhìn thoáng qua vẻ đắc thắng của Thái Hậu bà khẽ nhíu mày.
" Ngươi là ai ? " Thiên Long Đế uy nghiêm hỏi
" khởi bẩm Hoàng Thượng nô tỳ tên Trúc Nhi là cung nữ ở Phượng Minh điện
của Hoàng hậu hôm nay được lệnh chăm sóc Thiên Y quận chúa "
"
vậy hôm nay lúc đi theo Thiên Y quận chúa có gì bất thường không được
giấu giếm cẩn thận cái đầu của ngươi " Thiên Long Đế trầm mặt lạnh giọng nói làm cho người nàng ta run lên.
" bẩm Hoàng Thượng, mọi chuyện điều bình thường "
" to gan! Đến giờ vẫn còn cứng miệng. Tát cho ai gia tát đến khi nào nàng ta khai thì thôi " Thái Hậu quát lên lập tức có một cung nữ tiến đến
tát mạnh vào mặt nàng ta...
chát! Chát chát chát!
" ta khai! Ta khai! "
" dừng lại "
" sau khi dùng ngọ thiện xong trở về phòng Thiên Y quận chúa đã đưa cho
nô tỳ một cây trâm vàng làm thù lao muốn nô tỳ hủy một gói thuốc bột
nhỏ. "
" gói thuốc đó đâu? Còn hay không? " Phượng Chiếu quốc chủ lên tiếng hỏi
" vẫn còn, vì nô tỳ nghĩ không có quan trọng lắm nên muốn đến khi xong
việc mới tiêu huỷ nó, " nói xong lấy từ trong áo ra một gói nhỏ xíu màu
vàng và một cây trâm vàng tinh xảo.
Thiên Long Đế nhíu mày cho
Trương Thái y một ánh mắt, Trương Thái y hiểu ý liền tiếp nhận gói bột
nhỏ kiểm tra, cây trâm được Quý Hỷ dâng lên cho Thiên Long Đế.
Nhìn thấy cây trâm ông ngạc nhiên nhưng rồi khôi phục rất nhanh, nhanh đến
không nhìn thấy được rồi chuyển qua Hoàng hậu, Hoàng hậu cũng có thái độ y như vậy nhưng sau đó lại trầm mặc.
Thái hậu để ý thấy Hoàng hậu trầm mặc thì vui vẻ không thôi Quay sang mở miệng
" các ngươi nhìn thật kỹ có phải sáng nay vào cung Thiên Y quận chúa cài
chính là cây trâm này? " những Thái giám cung nữ sáng nay có gặp Nhược
Ly đều nhìn rồi gật gật đầu.
" Hoàng hậu người nói xem, sáng
nàng ta là đến cung của người có lẻ người sẽ biết trâm vàng này nàng có
cài hay không? " Miên Như cũng tham gia chất vấn.
" đúng vậy! " Hoàng hậu khó chịu gật đầu .
" tiện nhân! Ngươi còn lời gì để nói? Còn không mau quỳ xuống nhận tội! " Thái Hậu hưng phấn muốn chết rồi hét lên. Hừm để xem lần này còn
không bắt nàng ta quỳ xuống van xin sao? Nghỉ vậy khoé miệng không khỏi
hơi nâng lên.
Nhược Ly xem vào trong mắt, chỉ cười cười như bình thường xem diễn hoàng toàn không thấy dáng vẻ khóc lóc như lúc nãy.
" Còn chưa có kết luận gói đó có phải thuốc độc không? "
" hừ! Ngươi giỏi lắm đến giờ phúc này mà còn cứng đầu cứng cổ không chịu nhận tội, Trương Thái y có kết quả chưa? "
" Dạ bẩm! Đây là Bách thảo xà độc mà Miên Như công chúa trúng phải không sai "
" ngươi còn gì để nói! Thật không ngờ ngươi lại ác độc như vậy? Bổn
công chúa chỉ vì một lời không hợp ý ngươi ngươi liền muốn giết chết ta " Miên Như Thương tâm muốn chết nói. Ngược lại Nhược Ly khí định thần
nhàn
" độc được tìm thấy ở đâu trên chiếc khăn? " Hơi bất ngờ nhưng Trương Thái y vẫn trả lời
"là ở một góc khăn tay "
" oh, vậy nếu theo ý ngươi ta phải làm sao rắc độc lên chiếc khăn ? Là lấy gói độc rắc lên hay để độc sẵn trong tay? "
" là, là.... "
" đương nhiên là lấy bột sẵn trong tay hoặc móng tay sau đó chạm vào khăn tay lúc ngươi nhặt lên " Thái Hậu cướp lời.
"Nếu nói như Thái Hậu là Nhược Ly lấy gói độc ra trước, sau đó mới dùng tay
chạm độc rồi mới nhặt khăn tay hạ độc công chúa sao?"
"đã rõ
ràng như vậy ngươi còn cố tình vòng vo muốn chối tội sao?, ai cũng thấy
ngươi mới vừa giải độc cho Miên Như chứng tỏ ngươi không sợ độc, hoặc là tự giải độc thì chạm vào có là gì "
Nhược Ly làm như không nghe thấy quay sang Trương Thái y
" Trương Thái y gói thuốc có màu gì? "
" ah! Dạ là màu tím sẫm " Không ngờ nàng hỏi cái này hơi giật mình nhưng cũng vẫn trả lời.
Mọi người không ai hiểu đầu đuôi gì cả, chỉ có Lãnh Thế Tuyệt nhếch môi gợi lên nụ cười như có như không.
Hoàng Thượng và Hoàng hậu điều là người đứng đầu từ lúc Nhìn thấy cây trâm đã đoán ra một phần nên chỉ im lặng quan sát.
Phượng Chiếu quốc chủ trong lòng thấp thỏm liếc nhìn về phía người phía sau thấy hắn sắc mặt khó coi liền biết không ổn.
" Ta hỏi ông, nếu dùng tay chạm vào thuốc độc sẽ Thế nào? " như hiểu ra nàng muốn hỏi cái gì Trương Thái y lập tức đáp
" Nếu dùng tay chạm độc sẽ lập tức trúng độc, độc vào tay sẽ không tan ra mà lưu lại màu tím sẫm, đến lúc phát độc toàn thân đều chuyển sang tím
giống như Miên Như công chúa lúc nãy. Theo như thần biết dù giải hay
không màu cũng sẽ lưu lại năm ngày sau mới biến mất "
" vậy
phiền ngài kiểm tra tay của công chúa và tay ta " nói xong lập tức xòe
tay ra, đôi bàn tay trắng muốt mịn màng không có một tỳ vết làm sao thấy vết nhơ.
Sau đó tay của Miên Như công chúa cũng chìa ra nhưng
rõ ràng trên tay vẫn lưu lại vết tím nhạt. Mọi người lúc này lập tức
hiểu ra. Công chúa Miên Như bị trúng độc không phải do Thiên Y quận chúa làm,
" nhưng vẫn có trâm cài làm vật chứng gói thuốc độc này là của ngươi, không cần biết ngươi dùng cách gì hạ độc thì cũng đừng mong
thoát tội "Thái Hậu cưỡng từ nói
" độc công chúa bị hạ là 3 ngày trở lại đây, vết tím làm chứng nếu ta hạ độc thì phải là hơn năm ngày
trước trên tay ta mới lặng đi dấu vết. Thời điểm không trùng khớp ta hạ
độc Thế nào? " Thái hậu á khẩu muốn phản bát liền bị Nhược Ly cướp lời
nói trước
" chỉ một gói thuốc độc không biết của ai mà bắt ta nhận tội có phải người cưỡng từ đoạt Lý quá rồi không? "
" Nếu thuốc không phải của ngươi vậy cây trâm thì sao?" Nhược Ly tựa tiếu phi tiếu nhìn bà ta nhìn đến mức bà ta sởn gai óc mới mở miệng
" cây trâm này nếu nói nguồn gốc vốn nên hỏi Hoàng Thượng và Hoàng hậu
ah" Thái Hậu bỗng thấy khó thở sao chuyện mất kiểm soát của bà ta rồi
" nguồn gốc cây trâm này đúng thật nên hỏi Bổn cung và Hoàng Thượng" nghe lời Hoàng hậu Thái Hậu phát hoảng
"Đây vốn không phải một cây trâm bình thường là Bổn cung từ đấu giá hội 4
ngày trước mang về, chính Hoàng Thượng cảm thấy sắc sảo xinh đẹp nên đã
tặng cho Thiên Y quận chúa làm phần thưởng Ngũ Quốc Đại Điển "
Vừa nói dứt lời tay khẽ xoay chiếc trâm vàng, chiếc trâm từ đơn giản
chuyển thành một cây phượng trâm xinh đẹp tuyệt luân, Phượng Hoàng sảy
cánh, trong sống động như thật làm mọi người hút khí lạnh,
Các
vị sứ thần các nước có mặt ở buổi đấu giá hội đều biết vật này chính là
một trong 3 vật phẩm áp trục của buổi đấu giá. Không ngờ nó còn có thể
thu lại nhìn qua tinh xảo nhưng rất bình thường này.
" cây trâm
này nói riêng về giá trị đã là vô giá, còn do chính Hoàng Thượng ngự ban người nghĩ ta có bị ấm đầu hay không mà mang tặng? Thái Hậu? "
Thái Hậu xanh mét mặt mày rồi, không thể nào sao có thể như vậy? Không có
khả năng nàng ta Thế nhưng nắm rõ trong lòng bàn tay, đây như là đang
đùa giỡn bà.
Miên Như cả người như lọt hầm băng, nàng ta Thế
nhưng biết mà còn nắm rõ tình thế, Thì ra biểu hiện của nàng ta lúc nãy
chỉ là giả vờ để đưa bọn họ vào bẫy mà nàng ta tạo ra.
" rốt cuộc gói thuốc ai đã đưa ngươi? Còn sai ngươi vu oan Ly Nhi, Nói! "
" Là...... Là.."
" Bổn Vương không ngại tru di cả nhà ngươi đâu " Lãnh Thế Tuyệt nhẹ nhàng nói ra làm nàng ta sợ tới mức vỡ mật
" nô tỳ nói nô tỳ nói xin Vương Gia đừng giết người nhà nô tỳ. Là Thái
hậu đã đưa gói thuốc này cho nô tỳ, bảo nô tỳ trộm vật gì đó của Thiên Y quận chúa làm tin rồi sau đó giá hoạ cho quận chúa, người sẽ bảo vệ nô
tỳ cho nô tỳ một số tiền lớn rồi xuất cung"
" ngươi tiện tỳ này
dám vu khống ai gia! Người đâu lập tức mang tiện tỳ này ra chém đầu cho ta! " nhưng không một ai dám hành động,
" Phản! Phản rồi! "
" kiểm tra trên tay Thái Hậu " lập tức có mấy Thái giám nắm tay bà ta đưa lên.
" ai gia là hậu phi của tiên Hoàng ai dám động ai gia! Buông tay! " mặc bà ta hét gào Trương Thái y tiến đến gần kiểm tra
" bẩm Hoàng Thượng không phát hiện. " lúc này Quý Hỷ dẫn người vào điện
"khởi bẩm Hoàng Thượng, nô tài đã theo lệnh đến lục xét cung Thái hậu và phát hiện cái này. " trình lên một hộp son nhỏ, nhưng trong đó đầy bột tím
Sẫm giống như gói độc trước đó.
" Trương Thái y "
Trương Thái y hiểu ý tiến đến kiểm tra hộp nhỏ.
" là Bách thảo xà độc! Không sai được "
" hừm! Lôi bà ta xuống " Thái giám lập tức lối Thái Hậu xuống giữa điện buông ra khiến bà ta ngã nhào.
" Ta là phi tần tiên Hoàng yêu thương các ngươi dám đối xử với ta như vậy không sợ lê dân Bách tính cười chê sao? "
" Trẫm nể tình bà là phi tần của tiên đế mới lưu bà làm Thái Hậu,bà nghĩ
một phi tần không con cái như bà vì sao lại leo lên bảo toạ Thái Hậu
ngồi tới bây giờ? Là Trẫm! niệm tình mới lưu bà.
Là Trẫm! Cho bà hết thảy. Trẫm! cũng có quyền phế đi bà. "
từng câu Thiên Long Đế nói làm lòng Thái Hậu như rơi xuống hầm băng, bà vì
sao lại quên, hắn là Cửu Ngũ Chí Tôn tay nắm quyền sinh sát cả Thiên hạ.
" bệ hạ, là ai gia sai rồi, ai gia không dám nữa xin bệ hạ niệm tình xưa nay ai gia yêu thương chăm sóc người mà bỏ qua cho ai gia lần
này đi! " khóc lóc thương tâm cầu xin Thiên Long Đế.
" Trẫm hỏi bà, chuyện này là mình bà gây nên hay có ai khác chủ đạo? " giọng nói lạnh lẻo làm bà ta run rẫy.
Nhìn thoáng qua Phượng Chiếu đế Lại nhìn thấy vẽ mặt âm trầm của hắn một lúc lâu sau bà ta mới gian nan mở miệng
" là ai gia tự làm, ai gia muốn cho nàng ta vạn kiếp bất phục "
" Trẫm sẽ không trị tội bà. Mang giấy bút đến " bà ta kinh hỷ
" cầm lấy, Trẫm thay tiên Hoàng dùng thất xuất chi điều hưu ngươi. Gạt
tên khỏi gia phả Hoàng tộc. Lập tức xuất cung " thái độ quyết Tuyệt cất
lời làm bà ta xụi xuống đất.
" Phượng Chiếu đế Trẫm trả người lại cho ngươi, muốn xử trí thế nào tùy ý! Dù dì cũng là người một nhà, xử Lý lưu tình "
Hừm! đừng nghỉ ta không biết các ngươi cùng một duột đây là cảnh cáo cuối
cùng Trẫm cho ngươi,Phượng Chiếu đế sắc mặt đen thành màu gan heo. Đây
là dằn mặt hắn mà, Cũng là nói cho hắn biết: ta biết rõ tất cả nhưng
không muốn vạch trần.
"tạ bệ hạ đã lưu tình, Bổn Đế sẽ xử Lý thoả đáng. " nghiến răng nghiến lợi nói ra.
" Hảo! Tha nô tỳ lớn mật này xuống loạn côn đánh chết "
" ngày mai Bổn Đế sẽ thiết tiệc tiễn biệt các vị một lần nữa, mong mọi người lượng thứ. "
" Không có gì! Đúng vậy dù sao cũng đến ở lại thêm một ngày cũng không sao!" Mọi người đồng thanh đáp ứng.
" vậy đa tạ rồi, hôm nay đến đây thôi."
Nhược Ly trên đường về kể lại cho Lãnh Thế Tuyệt nghe nàng chính là lúc trở
lại tẩm cung nghỉ ngơi đã đoán được phần nào kế hoạch này nên tương kế
tựu kế, như vô tình lúc ngủ làm rơi cây trâm cho nàng ta trộm đi, nhưng
nàng ta nào biết cây trâm nhìn như bình thường kia lại có lai lịch đặc
biệt chứ.
Rồi cũng Tống tiễn các sứ đoàn về nước chỉ riêng Bách Lý Mạch là ở lại nhưng dọn ra ngoài cung đến phủ quận chúa ở lại đợi
đến ngày thành hôn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...