Mặt Lãnh Thế
Tuyệt đen thành đít nồi rồi. Nàng Thế nhưng còn lớn mật dám đụng chạm
vào người của nàng ta. Y như là một tên phong lưu vậy tức chết hắn mà.
Tại sao lại đến đây? Nữ nhân này tức chết hắn mà.
Ngươi đến làm gì? Ta cũng vậy!
Nàng.. Nàng!
Ta Thế nào? ngươi được đến ta không được sao? Nàng lạnh mặt phản bát.
Ách, có phải nàng đang ghen không? Nghỉ như vậy hắn lại vui ah..lúc nào hắn cũng ghen tị sắp chết. Lần đầu tiên thấy Nhược Ly ghen tuông ah..
Bọn người Thái tử đã kinh ngạc rớt cầm rồi. Người trước mặt là đệ muội
nha, nhìn sao cũng không giống nếu không phải nghe bọn họ đối thoại bọn
hắn còn tưởng là một thiếu niên anh tuấn phong lưu ah..
Đệ đệ muội ah, chúng ta chỉ đến uống rượu thôi, thật không có chuyện gì khác . Thái tử hơi chột dạ một chút.
Vậy Nhược Ly phải đa tạ đại ca trước rồi, thật là một nơi tốt, thích hợp để uống rượu..... Hoa ah. Nhược Ly âm khí kéo dài nói.
Tẩu tử ah, nam nhi đại trượng phu có việc nên làm có việc không nên làm. Hiên Vương xen vào
oh Thì ra nam nhi đỉnh Thiên lập Địa thì phải ngày làm quốc sự đêm uống
rượu Hoa, trái ôm phải ấp cô nương thì mới là việc nam nhân nên làm, ta
quả thật nông cạn rồi, khinh bỉ lên tiếng.
Nhưng nữ nhân không ở nhà hiền lương thục Đức thay chồng dạy con, mà ghanh tị đuổi theo đến
kỷ viện thì là nữ nhân đanh đá. Không có phẩm Đức. Hừm dám mắng hắn
sao? Hiên Vương gắt cổ cải.
Đúng vậy đúng vậy! Nhược Ly vui vẻ
cười nói làm mọi người ngạc nhiên.. Nữ nhân thật đúng là không phẩm Đức
ah. Thật là còn xa không bằng loại động vật tên nam nhân chỉ biết suy
nghỉ bằng nửa thân dưới. Giống như một số người nửa đêm đến kỷ viện uống rượu Hoa.. Nếu không phải có thái tử ở đây thì không đơn giản mắng vài
câu vậy đâu.
Nữ nhân không biết liêm sĩ như vậy mà nói ra được, tam ca huynh nhìn nàng xem..
Ta Thế nào? Có nói ngươi sao? Hay ngươi tự nhận mình là động vật suy nghỉ nửa thân dưới sao? Tựa tiếu phi tiếu nhìn Hiên Vương Tuyệt không yếu
Thế. Muốn đấu với nàng, vẫn còn non lắm.
Tức chết hắn mà, nghẹn họng trân chối nhìn Nhược Ly.
Ha ha đệ muội ah, hôm nay là ta mời khách có phải hay không cho ta chút mặt mũi. Vân Vương cười tà Tứ nhìn Nhược Ly.
Chúng ta quen thân sao? Nhàn nhạt lên tiếng làm mặt của Vân Vương đỏ lên.
Khụ khụ chúng ta thật chỉ đến uống rượu thôi. Muội đừng hiểu lầm, thái tử lên tiếng hoà giải.
Vậy Nhược Ly phải xin lỗi rồi. Người tới mang rượu, mang tất cả rượu trong lâu mang đến ! Thần sắc dịu đi lại cao giọng hô lên.
Lời vừa
nói ra làm bọn họ kinh ngạc ah,,phải biết rượu ở đây giá 500 lượng vàng 1 vò ah. Đây chỉ có quý nhân mới uống nổi, tuy vài vò rượu chẳng đáng bao nhiêu với bọn họ nhưng tất cả rượu đều mang lên là chuyện khác ah.
Một khắc sau, hơn trăm bình Mỹ tửu được mang lên. Hơn năm vạn lượng vàng ah..là con số không nhỏ đâu.
Nhị ca, huynh không ngại chứ? Giương ánh mắt ngây thơ hỏi.
Mặt của Vân Vương giờ đã tái mét rồi, rõ ràng nàng là cố ý. Thái tử cũng
đồng tình nhìn về phía Vân Vương. Hiên Vương ực một cái nuốt một ngụm
nước bọt, quá bưu đi, chết rồi lúc nãy mình đắc tội nàng không sao
chứ?? Hiên Vương cầu cứu về phía Lãnh Thế Tuyệt.
Hiên Vương ah,người đừng nhìn Gia, Ốc còn mang không nổi mình ốc sao cứu được người chứ, Gia tự cầu phúc đi ah.
Không, không ngại. Vân Vương xanh mặt cắn răng trả lời.
Hảo ah, nhị ca đúng là sảng khoái, lúc nãy Nhược Ly còn nghỉ Nhị ca là một
tên tiểu nhân muốn chia rẻ uyên ương chứ, thật có lỗi,thật có lỗi ah!
Nhược Ly tuy miệng xin lỗi nhưng thần sắc không một chút hối lỗi nào.
Lãnh Nhất nhịn cười muốn đau bụng rồi, Vương Phi thật rất bưu hãn ah.còn
không quên mắng người,Chưa bao giờ hắn thấy Hiên Vương và Vân Vương
nghẹn họng như vậy ah. Tuy Hiên Vương nóng nảy nhưng cũng đứng về Gia,
thật không có ác ý.
Còn Vân Vương tuy thấy như vậy nhưng âm hiểm xảo trá, sâu không lường được lần nào cũng kiếm chuyện với Gia. Nhìn
mặt của Vân Vương giống như nuốt phải con ruồi vậy lúc trắng lúc xanh
ah.
Nhị ca ah,ta kính huynh một ly xem như ta chưa từng nói huynh là tiểu nhân ah,Nhược Ly lớn tiếng nói.
Mặt hắn tái mét rồi nàng đây muốn cho mọi người đều nghe thấy sao? Dù phẩn
hận nhưng hắn vẫn uống, nếu không không biết nàng sẽ nói tiếp cái gì.
Lãnh Thế Tuyệt cũng chỉ im lặng nhìn nàng rõ ràng tức giận không nhẹ ah.
Gọi Băng Cơ cô nương và các Hoa khôi đến. Vân Vương mở miệng gọi.
Nhược Ly chỉ nhếch mày nhìn thoáng qua người kế bên rồi nở nụ cười thật tươi
ah...da đầu Lãnh Thế Tuyệt run lên, Tức giận thật rồi, làm sao dỗ đây..
Băng Cơ qua ngồi kế tam đệ của ta đi. Băng Cơ nghe lời yểu điệu bước đến bên người Lãnh Thế Tuyệt ngồi xuống, tim đập tai hồng, thật hấp dẫn khó đỡ
ah..
Vân Vương khiêu khích nhìn về phía Nhược Ly sau đó liếc qua Lãnh Thế Tuyệt. Nhược Ly ngược lại thập phần tự nhiên khêu mi cười
cười.
Công tử xưng hô Thế nào? Tiểu nữ là Trúc mai, kính chàng một ly. Cười tươi như hoa thật khiến người ta muốn ôm ấp yêu thương một phen. Nhưng nàng không phải trong số đó.
Gọi ta là Dạ công tử
là được. Mỹ nhân nàng thật đáng yêu. Vừa tiếp Ly rượu vừa tà Tứ phong
lưu Đưa tay chạm vào môi nàng ta làm nàng ta đỏ bừng mặt.
Lãnh Nhất lạnh sống lưng ah...người có thể đừng dọa người vậy được không ah.. Lãnh Thế Tuyệt triệt để đen mặt..Co
n bọn Thái tử và Hiên Vương trợn tròn mắt sắp rớt ra ngoài rồi... Thật, thật là cường hãn ah..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...