“Huyết sát minh cung, ko ngờ ngươi lại có ngày hôm nay, ha… ha..đem đầu của ngươi về, ta có thể xưng bá võ lâm…”…… giọng nói đầy dữ tợn, mang vẻ hèn mọn nhìn về hắc y nhân nọ
“Hừ, phản đồ…….thì ra ngươi là nội gián của bọn võ lâm nhân sĩ, thật uổng công ta tín nhiệm ngươi,” trung niên thiếu phụ nói, nàng một thân hắc y, mãnh liệt sát khí, khóe miệng rĩ máu, tất nhiên là trúng kịch độc
“Hừ đừng nói nhiều Hắc Cơ, nạp mạng đi”………gã trung niên nữ tử, mặt mày dữ tợn xấu xí vung kiếm đến
“Đồ nhi, ra đi ngươi còn ở đó, sư phó chết chắc a,” hắc cơ gạt kiếm, thân mình sắp ngã nhìn về phía bụi cây nói. Nàng cảm nhận được có người, dù ko biết là ai nhưng hắn một thân mang nặng sát khí tuyệt ko thua nàng, cho nên đành trông chờ số mệnh vậy, vì thế Hắc Cơ hét lên
Mị nhíu mày đi ra, nàng tình cờ đi qua lại thấy cảnh này( Mị :’Không biết vì sao hay gặp cảnh đánh nhau vậy trời! không lẽ đây là cổ đại phải gặp’ tác giả:’ tốt cho ngươi thôi, phàn nàn gì a’), ko định can thiệp chỉ đứng ngoài xem ko ngờ lão hồ ly đó lại cảm nhận được, ko lẽ cổ đại võ công như thế cao a, Mị khẽ thở dài
”Ha ha, oa nhi sao, Hắc Cơ ta ko biết ngươi lại nhận oa nhi này làm đồ đệ hắc……”..gã nữ tữ cười to, châm chọc đầy trào phúng
Phốc…………………..chỉ thấy gã nữ nhân xấu xí đó nằm dài trên mặt đất, mâu quang kinh ngạc ko thể tin, gắt gao cùng phẫn hận, huyết từ cổ ào ạc cho đến chết
Hắc Cơ trố mắt kinh ngạc nhìn oa nhi trước mặt, nhìn có vẻ yếu ớt nhưng lực khí mạnh mẽ thủ pháp quái dị tàn độc, ra tay chớp nhoáng khiến cho đối phương ko kịp trở tay, một chiêu chí mạng, ngay tử huyệt……….hảo a, Hắc Cơ khen thầm
Hừ,…..Mị liếc mắt nhìn gã nữ nhân tròn mắt mà chết, lau đi máu trên tiểu đao, xoay người đi.
Oa nhi, dừng bước………Hắc Cơ khẽ kêu
Mị âm lãnh xoay đầu, hàn khí bức người làm cho Hắc Cơ, ma đầu trong võ lâm cũng cảm thấy có chút nghẹt thở a
“Nói,” Mị nhìn hắc cơ
“Lại đây”, hắc cơ vẫy tay ôn nhu cười
Khi Mị lại gần, Hắc Cơ bắt lấy tay mị, mạnh mẽ truyền nội lực. Mị kinh ngạc,một nguồn nhiệt lực bốc lên làm cho nàng khó chịu, mâu quang lạnh nhạt nhìn về Hắc Cơ, khó hiểu cùng kinh ngạc. Sau một canh giờ , Hắc Cơ buông tay, dồn dập khó thở, máu từ miệng ồ ạc tuôn ra
Nhìn trung niên nữ nhân sau khi truyền nội lực ình tóc bạc trắng, da nhăn nheo, từ trung niên biến thành lão nhân, thật quái dị, Mị nhíu mày nhìn hắc cơ
Nói của ngươi điều kiện, Mị thở dài nói, giọng điệu có chút mềm lại
“Hắc.,……… nha đầu, ngươi thật sảng khoái”……….hảo….
Hắc Cơ cười lớn
“ta muốn là của ngươi sư phó,” Hắc Cơ nói
“hảo!!”, truyền cho nàng nội lực coi như là nửa sư phó, điểm này ko sai biệt lắm, Mị đáp
”hảo đồ nhi,” hắc cơ cười lớn………
“khụ….khụ……đây là…..huyết công, võ công chí tôn của bản môn,” Hắc Cơ lấy trong mình một cuốn bí kiếp trong ngực đưa cho Mị
“Đồ nhi, ngươi giúp ta mang cái túi đằng kia đến”…..hắc cơ chỉ vào phía trước. Mị đem đến, Hắc Cơ rút một ốc trúc nhỏ sau đó một tia sáng vút lên trời, như một ám hiệu. Một lát sau có ba hắc y nhân đến
“tham kiến cung chủ”, ba hắc y nhân quỳ xuống
“cung chủ ngài làm sao vậy……”……hắc y nhân la lên khi thấy hắc cơ suy yếu nằm đó, máu tràn đầy, thấm đượm vạt áo
“ta bị tên phản đồ hạ độc”, Hắc Cơ tức giận nhìn về phía gã nữ nhân kia
“tam hộ pháp nghe cho rõ”, hắc cơ gằn từng tiếng, thu hết sức lực nói:
“nàng là các ngươi về sau là cung chủ đời thứ 7 của huyết sát minh cung”, hắc cơ chỉ về phía mị
ba hắc y nhân ngạc nhiên nhìn về oa nhi trước mặt sau đó nhanh chóng thu lại bình tĩnh
“đồ nhi……giúp ta quản lí huyết sát cung,…đây là lễ vật ta tặng ngươi…”…nói đoạn Hắc Cơ dúi vào tay Mị một miếng hắc ngọc
“ta biết, ngươi an tâm mà đi,………….sư phó,” Mị than nhẹ nói. Huyết sát minh cung xem ra lại quay về con đường sát thủ,
“hắc… hắc……..đồ nhi ngoan, ta….ta thực thỏa mãn…”….Hắc Cơ an tâm nhắm mắt. Một đời ma đầu nổi tiếng trong võ lâm đến đây kết thúc
“cung chủ……………”.tam hộ pháp đau xót nhìn về phía Hắc Cơ.
”tham kiến cung chủ,” sau khi bình ổn tâm trạng tam hắc y nhân quỳ gối trước mị. Tuy bất ngờ nhưng dù gì cũng là cung chủ lựa chọn cho nên các nàng ko thể ko tin a.
*******************************************
Sau khi an táng xong hắc cơ, Mị cũng đã ở phân đàn của huyết sát cung được ba ngày. Nàng lên mới biết Huyết sát cung quy mô ko đại nhưng cũng ko nhỏ, có đều thực trạng thật kinh khủng, kinh tế quẫn bách……….Hắc Cơ khốn kiếp để lại cho nàng cục diện này a, Mị trong lòng nguyền rủa Hắc Cơ( Tác giả: nguyền rủa người chết là ko nên a! tội lỗi..tội lỗi)
Người trong Huyết sát cung lúc đầu ko tin lắm Mị, tỏ vẻ khinh thường, Mị ko nói, chỉ quan sát cục diện. Huyết sát minh cung có tứ đại hộ pháp, tứ đại đường chủ, hơn ba trăm đệ tử…………Mị quyết định cải tổ tốt lắm này huyết sát cung đâu
Nàng vùi đầu trong thư phòng 3 ngày, ko ăn ko ngủ, thiết kế lại cục diện minh cung, đưa ra những ma quỷ huấn luyện . Đưa thảo sách cho tứ đại hộ pháp bắt đầu triển khai, các nàng trố mắt kinh ngạc này thảo sách, nhiều người tỏ vẻ bất bình……..nhưng Mị là ai, sát thủ thiên tài, hàn khí băng lãnh nộ uy làm cho người trong huyết sát cung tốt nhất im lặng làm theo vì ai cũng đồng ý một câu, chọc cung chủ chỉ có nước chết.
“Lôi, mọi việc tiến hành thế nào”, âm thanh lạnh nhạt vang lên
“Bẩm cung chủ, mọi việc đều an bài tốt lắm”, lôi nói. Nhìn oa nhi trước mặt ngạo nghễ tà cuồng, nàng thực ko dám tin oa nhi này trong vòng ba tháng ổn định cục diện minh cung, tạo nên một guồng máy khổng lồ, đang dần đi vào hoạt động
“Ân………..bổn cung có việc xuống núi, ngươi cùng Điện ở lại, khoảng một tháng ta trở về,” Mị tiếp tục nói, tay ko ngừng xem các bảng báo cáo
“Cung chủ, để cho Phong cùng Vũ đi cùng ngài “lôi nói, dù cung chủ võ công cái thế nhưng dù sao cũng là oa nhi a,
“Ko cần, ta rất nhanh trở về” Mị nhíu mày
“Thuộc hạ cáo lui”, lôi cúi người ra ngoài
******************************************
“Này ngươi yêu nghiệt, đừng tưởng mình xinh đẹp là đi quyến rũ của ta Ngọc tỷ tỷ”, một giọng nói thanh thúy vang lên
“Ko có, ảnh ca ca, ta ko có….”.ôn nhu ma mị một tiểu thiếu niên chừng 8, 9 tuổi thút thít nức nở nói
“Còn nói ko phải, đừng tỏ vẻ đáng thương”, gã thiêu niên lớn hơn chừng 11,12 tuổi điêu ngoa sĩ vả thiếu niên nọ
“Ngươi có tin ta mắc của ta cha mẹ đuổi ngươi ra khỏi nhà”, gã thiếu niên tên Ảnh tiếp tục bắt nạt
“Đừng, Ảnh ca ca, Phượng nhi biết sai rồi, ca ca tha cho ta”, gã thiếu niên ấm ức khóc khóc, đôi con ngươi xinh đẹp tràn đầy ủy khuất
“Hừ, vô dụng………”…..Ảnh đẩy ngã Phượng chạy vào nhà
“Ngươi có sao ko?” Mị hoặc âm thanh vang lên, chỉ thấy một hồng y oa nhi diễm lệ xinh đẹp ôn nhu cười đưa tay giúp Phượng đứng lên
“Cảm…..cảm ơn”, gã thiếu niên đỏ mặt nhìn oa nhi trước mặt, nàng thật xinh đẹp a
Mị khẽ cười nhìn thiếu niên trước mặt, làn ba trắng nõn, phấn điêu ngọc mài tiểu thiếu niên sao, đặc biệt đôi con ngươi xinh đẹp màu tím câu hồn nhiếp phách đâu. Mị từ lúc nãy nhìn đoạn đối thoại của hai gã thiếu niên mà cảm thấy tức cười, nhìn nam nhân trước mặt bộ dáng ủy khuất nước mắt lưng tròng bộ dạng ôn nhu thể thiếp làm cho tâm cảm thấy có chút mềm mại bất giác ôn nhu đối hắn, đây là trong truyền thuyết cái gọi là nhất kiến chung tình sao, Mị cười khẽ.
“Của ngươi tên đâu”, mị ôn nhu nhìn thiếu niên trước mặt
Ta….ta tên Trầm Phượng, thiếu niên càng nói càng cúi thấp đầu, bộ dáng thẹn thùng. Nàng hỏi tên ta sao, thật xinh đẹp lần đầu tiên hắn thấy một cô nương như thế đẹp đâu, tuy nói nữ nhân ko thích hợp với hai từ xinh đẹp nhưng mà……………
“Ta gọi Đường Vũ Mị,” Mị cười khẽ nhìn tiểu nam nhân trước mặt
“Ân……”………phượng càng thêm cúi thấp đầu
“Tốt lắm ko nên cúi thêm, ngươi sẽ ngã mất”, Mị cười rộ lên, thật đáng yêu này nam nhân
“Ta………”..phượng càng thêm đỏ mặt, nhìn mị cường rộ lên thật xinh đẹp làm cho hắn bất giác tim đập như thế mạnh đâu
“Ngươi vào nhà thôi, hôm khác lại đến xem ngươi…”…….Mị nói đoạn xoay người rời đi, vô tung vô ảnh
Phượng đứng đó ngẩn ngơ nhìn một hồi cho đến khi hỏa y biết mất
“Mị……”…..hắn thì thầm cười khẽ xoay người bước vào trong nhà
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...