Thế nhưng khi đối diện với một đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng như vậy, hắn lại có cảm giác chột dạ.
Đúng lúc này, tiếng nói của viên lễ quan từng tiếng, từng tiếng cao vút truyền đến! “Hoàng thượng giá đáo! Thái hậu nương nương giá đáo, hoàng hậu nương nương giá đáo...”
Lam Vân lạnh nhạt rời ánh mắt khỏi bốn người họ, bốn tên yêu nghiệt đều thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng đứng dậy quỳ xuống thỉnh an.
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Trong thoáng chốc, ngự hoa viên náo nhiệt bỗng trở nên yên tĩnh, mọi người đều dừng lại mọi động hoạt đang làm, đồng loạt đứng dậy quỳ lạy hành đại lễ.
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Những tiếng hành lễ đến đinh tai nhức óc từ lúc Sở Hồng tiến vào ngự hoa viên vang lên liên tục không ngừng! Phía sau hắn là Vinh thái hậu
- người vận một thân trang phục lộng lẫy, trang điểm tỉ mỉ.
Người đang dìu Vinh thái hậu là hoàng hậu Tiểu Vinh Thị, răng trắng mắt sáng, cao tủng vân mấn*, hoa phục lộng lẫy, phong thái yểu điệu, đoan trang quý phái lại không mất đi vẻ nhã nhặn trầm tĩnh.
(*) Cao tủng vân mấn: một kiểu vấn tóc.
Dưới sự quỳ lạy của mọi người, Sở Hồng bước về phía ngai vàng dành riêng cho hắn.
Sau khi an tọa, hắn mới khẽ nâng tay hướng về phía mọi người, cất cao giọng nói: “Chúng khanh gia bình thân!”
“Tạ ơn hoàng thượng!”
So với tiếng hành lễ triền miên không dứt khi nãy, tiếng hô lần này lại chỉnh tề và đồng loạt hơn nhiều.
Mọi người đều trở về chỗ ngồi của mình, cả yến hội đều cực kỳ an tĩnh.
“Sứ thần nước Chu yết kiến.”
Tiếng bẩm báo ồm ồm, lanh lảnh của tên thái giám vừa truyền đến, thì từ phía cuối thảm lập tức có hai người chầm chậm tiến vào, ước chừng bốn mươi tuổi, đó chính là hai vị sứ thần nước Chu.
Mặc dù, hai người họ không phải là hoàng thân quý tộc của nước Chu, nhưng hai người này, một người là văn thần, một người là võ tướng, đều là nhân vật tiêu biểu trụ cột trong triều đình của nước Chu.
Đó là đại học sĩ Đường đại nhân của điện các và người thống lĩnh doanh trại đội quân tiên phong bên cánh tả
- Tần tướng quân.
Việc phái đến hai người này, nước Chu đã phản ánh được tâm tư của hoàng đế nước Chu rất đề cao trong việc muốn cùng nước Sở kết thân.
Nhìn thấy hai người này bước tới, sắc mặt Sở Cửu Nhi trầm xuống, nàng khẽ hừ lạnh! Cho dù gả đi làm thái tử phi nước Chu, nàng cũng không vui vẻ gì.
Nàng cũng không phải công chúa Chu Lam Nhi của Nước Chu, nếu hoàng huynh cứ khăng khăng coi nhẹ tâm nguyện của nàng bắt nàng gả sang nước Chu, nàng thề không quậy đến lòng trời lở đất thì tuyệt đối sẽ không ngừng lại.
“Bệ hạ vạn phúc!”
Hai người đều quỳ một gối hành lễ.
Sở Hồng nhìn hai người và nói: “Bình thân, ban ngồi!”
“Tạ ơn bệ hạ.”
Vị trí mà hai người ngồi là ở phía sau Sở Cửu Nhi.
Trước khi ngồi xuống, hai người đều chắp tay lễ chào Sở Cửu Nhi một cái, nhưng đáng tiếc Sở Cửu Nhi lại bất động, chẳng thèm đoái hoài mà coi bọn họ như không khí.
Hành động của nàng không chỉ là thất lễ, mà còn vượt qua cả sự vô lễ.
Trong chốc lát, sắc mặt hai vị sứ thần trở nên nghiêm trọng.
Bọn họ bốn mắt nhìn nhau rồi đồng loạt chau mày, nhưng cũng không nói gì mà lạnh nhạt ngồi xuống.
Sở Hồng ngồi ở long tọa trên cao, cái nhíu mày của hai vị sứ thần đương nhiên đều được thu hết vào tầm mắt của hắn.
Hắn liếc nhìn Sở Cửu Nhi, mi tâm khẽ nhíu lại, ánh mắt lúc quét qua Lam Vân ngồi bên cạnh Sở Cửu Nhi thâm trầm thêm vài phần, nhưng trong một giây ngắn ngủi liền tiêu biến, hắn cười nói: “Hai vị sứ thần đường xa đến đây, trẫm lấy rượu nguyên chất hảo hạng của nước Sở chiêu đãi hai vị.
Trẫm mời hai vị nếm thử, liệu rượu nước Sở của trẫm có thể sánh với rượu nước Chu hay không? Người đâu, ban rượu!”
Hai vị sứ thần chắp tay lại để trước ngực: “Tạ ơn bệ hạ!”
Sau khi uống xong ba ly rượu, thống lĩnh quân doanh cánh tả
- Tần tướng quân cười sảng khoái: “Rượu ngon, thật không uổng phí danh xưng rượu hảo hạng.
Lúc vừa vào miệng, cay nồng mãnh liệt như lửa, nhưng thực chất sau đó vị thơm lại lan toả trong cổ họng, rượu ngon.”
Sau khi nghe lời nói của Tần tướng quân, Vinh thái hậu hơi nhíu mày, còn sóng mắt Sở Tuyệt khẽ dao động, sắc mặt Sở Cửu Nhi thì tối đen lại.
Xem ra, nước Chu đã hạ quyết tâm muốn lấy Cửu công chúa nước Sở về làm thái tử phi rồi.
Sở Hồng cười to rồi nói: “Rượu càng mạnh càng giống lửa, hương vị thuần khiết đậm đà, thơm nồng đặc trưng, hiếm khi gặp được tướng quân lại là người biết thưởng thức rượu, trẫm kính ngươi một ly.”
Hai vị sứ thần nước Chu nghe vậy, đều khách khí đứng dậy nâng chén bày tỏ thành ý.
Sau khi mời rượu, Sở Hồng vẫy tay nói: “Hai vị sứ thần đường xa đến đây, vừa hay lại là thời gian tổ chức lễ hội thưởng hoa mỗi mùa một lần trong cung, đừng ngại tham gia náo nhiệt.
Nếu như có bông hoa nào lọt được vào mắt xanh của hai vị, trẫm nhất định vui vẻ biếu tặng.”
“Tạ ơn bệ hạ!”
Sứ thần nước Chu cảm tạ, chưa nói muốn, cũng chẳng nói không cần, điều này cũng mang hàm ý có thể linh hoạt thương lượng.
Lam Vân rũ mi mắt suy nghĩ, gương mặt bình thản không gợn sóng.
Trước khi đến nước Sở, những điều cần hiểu về nước Sở nàng cũng hiểu được bảy tám phần.
Hội ngắm hoa này là cái kiểu ngắm hoa gì, trong lòng nàng hiểu rất rõ, nhưng khi nàng rơi vào hoàn cảnh như vậy, trong lòng nàng vẫn rất kinh sợ.
Như thế nào là trần, trụi, chính là trần trụi xem nữ nhi như cỏ rác! Nhưng trong hơn ngàn người này lại cho rằng đây là lẽ đương nhiên, trên mặt mỗi người đều là vẻ hờ hững và thản nhiên.
Đây chính là thế giới mà nàng đang sinh sống, phụ nữ ở thời đại này lúc nào cũng bị người ta khinh thường.
Từ phụ thân huynh đệ đến vương quyền, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào cũng bị xem như lễ vật được đem ra biểu tặng.
Kể cả xuất thân cao quý như công chúa, giống như đích xuất công chúa Chu Lam Nhi của nước Chu, hay như Sở Cửu Nhi
- Cửu công chúa của nước Sở đều cũng không tránh khỏi chuyện này.
Vừa rồi, Sở Hồng cùng sứ thần nước Chu rõ ràng là đang nói về rượu, nhưng lại âm thầm ám chỉ Sở Cửu Nhi.
Nàng không mảy may hoài nghi chút nào, sau này...
có thể người sẽ trải qua sự việc không thể chịu đựng nổi như Sở Cửu Nhi lúc này sẽ chính nàng
- Nguyên Vô Ưu của nước Đại Nguyên.
Khoảnh khắc nàng tỉnh lại ở thế giới này, nàng liền biết, kiếp này của nàng sẽ biến thành như thế nào? Trong năm năm bị chôn vùi ở lãnh cung, nàng hiểu việc mình cần làm chẳng phải là cố gắng, mà là nghịch thiên cải mệnh, chỉ có như vậy, nàng mới có thể thay đổi vận mệnh của bản thân! Khống chế vận mệnh của chính mình! Kiếp trước, khoảnh khắc lúc cận kề cái chết, nàng cho rằng hết thảy đau khổ cùng hối hận cuối cùng cũng có thể bay đi theo làn gió.
Thế nhưng, ông trời lại phụ bạc nàng, nếu trời cũng đã phụ nàng, nàng nghiễm nhiên phải nghịch thiên! Nước Sở không có chế độ tuyển tú, hoàng tộc nạp phi đều là tuyển chọn từ lễ hội ngắm hoa các mùa xuân, hạ, thu, đông hằng năm.
Lễ hội ngắm hoa này mỗi mùa đều tổ chức một lần, nhưng mỗi mùa lại mỗi khác.
Đầu tiên, chia ra làm tiểu tuyển và đại tuyển, tiếp theo lại phân ra Kinh thành và địa phương.
Hai mùa xuân hạ, người tham gia đều là các thiên kim tiểu thư trong Kinh thành vừa vào độ tuổi tuyển chọn.
Mùa xuân là mùa đại tuyển, khung cảnh cũng không phải chỉ nhỏ như thế này, mà là kì đại tuyển kéo dài ba ngày.
Thông thường đều là vì để bổ sung vào hậu cung thêm phần phong phú, còn hội ngắm hoa mùa hè lại là tiểu chọn, trừ phi thật sự xuất chúng, nếu không thì thường sẽ không có người nào nhập cung.
Lễ hội mùa hè chuẩn bị là để dành cho hoàng gia quý tộc, vương công, tướng thần.
Hai mùa thu đông cũng giống xuân hạ, mùa thu là tiểu tuyển, mùa đông là đại tuyển, đều là thiên kim của quan lại địa phương vào Kinh thành tham gia tuyển chọn.
Hôm nay là được một quý*, vừa hay đúng vào ngày tuyển tú mùa hạ.
Tuy là thiên kim trên Kinh thành nhưng lại là tiểu chọn, nếu là tuyệt sắc giai nhân sẽ không tham gia tuyển chọn, phần lớn là một số thứ nữ hoặc đích nữ không được sủng ái.
(*) Quý: 3 tháng là 1 quý.
Cho nên, lời của hoàng thượng vừa nói ra, “các bông hoa”
nghe xong thì sắc mặt liền biến đổi.
Thế nhưng, những người khác lại không hề có phản ứng, ngay cả phụ mẫu của “các bông hoa”
cũng không hề biến sắc, ngược lại lại vô cùng mừng rỡ.
Nếu nữ nhi nhà mình được hoàng thượng chọn gả sang nước Chu, điều này nghĩa là sẽ được diện kiến thánh thượng, nói không chừng lại được thăng quan tiến chức thì sao? Giai nhân tới tham gia hội ngắm hoa đều là thiên kim quan lại trong Kinh thành.
Việc hoàng cung tổ chức lễ hội ngắm hoa đối với các nàng mà nói, là bữa tiệc đầy cơ hội cũng là một bữa tiệc để giao thiệp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...