Vân Thần không nghĩ tới cô sẽ đột nhiên bạo phát cơn giận, dọa một trận, lập tức sắc mặt thay đổi, "Cửu muội sao lại giận như vậy? Ta chỉ là có lòng tốt khuyên muội một chút, giữa vợ chồng làm gì có chuyện không cãi nhau?"
Hoàng Thượng biểu tình đã trầm xuống.
"Tử Thù, đừng làm mất tác phong của công chúa hoàng tộc." Hắn lạnh giọng mở miệng, ngữ khí đã mang theo bất mãn, "Trước mặt nhiều người như vậy khóc sướt mướt, còn thể thống gì?"
Ngự tiền thị vệ Hoàng đế mang đến phần lớn ở ngoài phủ công chúa, lúc này chỉ có mấy thị vệ bên người, người vây quanh xem, thị nữ trong phủ công chúa chen chúc mà đến thì cúi đầu, co bả vai, đầu cũng không dám ngẩng lên.
Nếu có thể lựa chọn, hận không thể chui vào trong đất.
Vân Tử Thù hít một hơi thật sâu "Cho nên con có chịu ủy khuất hay không không quan trọng, cho dù chết ở Tiêu gia cũng không sao, nhưng dù có ủy khuất tuyệt đối không thể nói, phải nhân nhượng vì lợi ích toàn cục giữ mặt mũi cho hoàng tộc mặt với tác phong công chúa?"
Vân Thần tức giận "Cửu muội!"
"Hôm qua chuyện xảy ra ở Tiêu gia, nhi thần đã đại nhân đại lượng tha thứ cho Tiêu phu nhân cùng Tiêu Vân Hành." Vân Tử Thù ánh mắt khẽ nâng, nhìn về phía phụ hoàng mà cô thân thiết nhất, "Nhưng phụ hoàng thế nào cũng phải ép con trở lại ổ hang sói ăn thịt người kia?
Hoàng đế sắc mặt u ám trầm xuống, trong lòng đã sông cuộn biển gầm, tức giận với sự bướng bỉnh của Vân Tử Thù, nhưng mà thấy hốc mắt cô ửng đỏ, nhất thời lại có chút chột dạ.
Vì duy trì bộ dạng giả dối của phụ tử tình thâm, ông ta không thể không nén lại cơn giận mà khuyên nhủ" Ngày trước bị ủy khuất, tại sao con không trực tiếp nói với trẫm? "
" Tiêu phu nhân luôn miệng nói đây là việc nhà, cho nên mới không kịp bẩm báo phụ hoàng.
"Vân Tử Thù đưa tay lau đi nước mắt," Nhi thần cũng là không muốn làm cho phụ hoàng lo lắng, huống hồ nhi thần có thể tự giải quyết việc này -- "
" Phương pháp giải quyết của muội chính là hưu phu? "Vân Thần cau mày.
Vân Tử Thù không muốn đáp lại tên ngu xuẩn này.
Hoàng đế mặt bình tĩnh không nói một câu, nhấc chân hướng về phía chính viện, Vân Thần cùng Vân Tử Thù trầm mặc theo sát, đến khi vào phòng chính, hoàng đế ngồi ở chính giữa.
Vân Tử Thù đứng ở một bên vẫn chưa ngồi xuống.
Tư Thương đã đến ngoài phòng chính, một thân hắc bào tràn đầy khí thế.
Đại thái giám dương hỉ đi theo tới, phân phó thị nữ dâng trà, lập tức chỉ thị mọi người lui ra ngoài, riêng hắn cung kính đứng bên cạnh hoàng đế hầu hạ.
" Tử Thù, công chúa đại diện cho thể diện của hoàng tộc, Tiêu gia là võ tướng thế gia trẫm coi trọng, các con huyên náo rối bời, trẫm ở giữa rất khó xử.
"Hoàng đế kiềm nén bất mãn, bắt đầu lấy lui làm tiến, ý đồ khơi dậy áy náy của Vân Tử Thù," Lỡ may lần này thật sự nháo lớn, Tiêu gia và hoàng tộc có sự ngăn cách..
"
" Thần tử nguyện trung thành quân vương chính là bổn phận của bọn họ, không nên dính dáng chuyện khác.
"Vân Tử Thù bình tĩnh nói," Nếu chỉ là bởi vì phu thê công chúa bất hòa, liền ảnh hưởng đến lòng trung thành của bọn họ đối quân vương, thần tử như vậy không đủ để phó thác tín nhiệm, càng không thể trọng dụng.
"
Hoàng đế sắc mặt trầm xuống" Tử Thù, sao có thể nói chuyện như thế? "
Dương Hỉ vội vàng cười mở miệng" Công chúa điện hạ có điều không biết, Hoàng Thượng tối hôm qua sau khi trọng phạt Tiêu Vân Hành, cả đêm chưa từng vào giấc, chính là lo lắng cho công chúa điện hạ..
Công chúa rốt cuộc cũng là thân nữ nhi mềm yếu, không ai che chở sao được? Công chúa cũng nên suy nghĩ cho tấm lòng của phụ thân là Hoàng Thượng, có phải hay không? "
" Nhi thần bất hiếu.
"Vân Tử Thù ánh mắt hơi thu lại, ngữ khí cung kính tự trách," Xin phụ hoàng trách phạt.
"
" Trẫm biết con bị ủy khuất, sau đó bảo Tiêu phu nhân tự mình tới đây gặp con, thay mặt trẫm, bà ta nhất định phải hứa hẹn với trẫm, về sau không bao giờ cho phép lạnh nhạt khi dễ con.
"Hoàng đế nói xong, lại sai người dâng cho Tử Thù cái gì đó," Trẫm đem theo chút nhân sâm, tổ yến cho con bổ bổ thân thể.
"
Vân Tử Thù đứng ở một bên không nói lời nào, trong lòng cũng hiểu được, hoàng đế này ân uy đều làm, lại nhân sâm tổ yến, lại Tiêu phu nhân tự mình đến bồi tội, chính là ép cô không thể không quay về Tiêu gia.
Bảo Tiêu phu nhân hứa hẹn?
Mặc kệ hôm nay Tiêu phu nhân hứa hẹn cái gì, Vân Tử Thù trong lòng đều vô cùng rõ ràng, nếu cô thật sự trở về, đừng nói cái gì mà chuyện đã làm không tính toán, cho dù Tiêu phu nhân muốn nhôt cô lại, sau đó ngược đãi đánh chửi, phụ hoàng cũng tuyệt đối không làm chủ cho cô.
Người bên ngoài lại càng không có khả năng nhận được một chút tin tức.
Tiêu gia chịu thiệt một lần, thực sự sẽ từ bỏ ý đồ, cho rằng chưa từng xảy ra chuyện gì ư?
Vân Tử Thù trong lòng cười lạnh, não cô hỏng rồi mới đi tin tưởng lời những người này.
" Về phần Lê Tuyết kia.
"Hoàng đế ấn đường nhíu lại," Cô ta quả thật không nói nổi, là cái thiếp thất mà dám ở trên đầu chính thê giương oai, trẫm quyết định sẽ trừng phạt cô thật nặng.
"
Tử Thù thật yên lặng nói" Lê Tuyết vu oan hãm hại Bổn công chúa, theo quy củ hẳn là thu nhà diệt tộc.
"
Vân Thần nhíu mày" Cửu muội.
"
" Tử Thù, trẫm đã bảo Lê Văn Trung tạm thời cách chức ở nhà tự kiểm điểm, thu nhà diệt tộc có chút nghiêm trọng.
"Hoàng đế nhẫn nại giải thích," Đích tử nhà quan lấy công chúa vốn là chịu trách nhiệm mạo hiểm, giữa phu thê khó tránh khỏi có chút cãi vã, một lời không hợp liền đội cái mũ dĩ hạ phạm thượng thu nhà diệt tộc, về sau ai còn dám lấy công chúa? "
Vân Tử Thù không nói lời nào, ánh mắt dừng ở ngoài phòng.
Tư Thương một thân hắc bào góc mặt tuấn mỹ như đao điêu búa khắc, lạnh lùng cao quý, lúc này trầm mặc như vậy đứng ở bên ngoài, cũng có thể làm cho người ta cảm thấy an tâm.
" Hoàng Thượng.
"Một tên ngự tiền thị vệ bước nhanh đến, quỳ một gối xuống ở ngoài phòng," Tiêu Đại tướng quân cùng Tiêu phu nhân đến.
"
Hoàng đế thu lại cảm xúc trên mặt, uy nghiêm mở miệng" Cho bọn họ vào.
"
" Rõ "
Ngự tiền thị vệ vội vàng rời đi, Vân Tử Thù thu hồi tầm mắt, trầm mặc nhìn chằm chằm mặt đất đen tuyền của đại sảnh, đáy hiện nổi lên vài phần giễu cợt.
Phụ hoàng vì ép cô quay về Tiêu gia, thật đúng là diễn vai" phụ thân tốt "vô cùng nhuần nhuyễn, chẳng những tự mình đến nhà khuyên bảo, thậm chí ngay cả một con đường để cự tuyệt cũng không để lại cho cô.
Vân Thần ngồi ở một bên khác, tay cầm chén trà, âm thầm cười lạnh.
Một công chúa không có mẫu thân che chở, thực sự cho rằng náo loạn một chút thì có thể chống lại phụ hoàng? Lần này Tiêu gia bị làm cho khó coi như thế, xem sau khi cô trở về có chịu nổi quả ngọt hay không.
Tiêu Viễn Đình cùng Tiêu phu nhân rất nhanh đến đây.
" Thần tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! Tham kiến thái tử điện hạ, thiên tuế thiên thiên tuế! "
" Bình thân.
"
" Tiêu tướng quân cùng Tiêu phu nhân là không nhìn thấy Bổn công chúa sao? "Vân Tử Thù ánh mắt hơi đổi, lạnh lùng dừng ở trên người bọn họ," Hay là, hai vị căn bản chưa từng đặt công chúa vào mắt? "
Hoàng đế kìm nén cau mày.
Tiêu tướng quân vừa muốn đứng lên lại quỳ trở về" Thần tham kiến công chúa điện hạ -- "
" Tiêu tướng quân.
"Vân Tử Thù bình tĩnh nhắc nhở hắn," Bản cung là hộ quốc đích công chúa, ngươi tham kiến vị công chúa nào? "
Tiêu Viễn Đình trong lòng giận dữ, trên mặt cũng không gặp chút dao động cảm xúc, cung kính sửa miệng" Thần tham kiến hộ quốc đích công chúa điện hạ, điện hạ thiên tuế thiên thiên tuế.
"
Tiêu phu nhân sau đó hành lễ" Thần phụ tham kiến hộ quốc đích công chúa điện hạ, điện hạ thiên tuế thiên thiên tuế.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...