Tiêu phu nhân ở bên ngoài quỳ liền một canh giờ.
Vân Tử Thù thì ngồi như vậy ở phía trước cửa sổ nhìn, nhìn vẻ phẫn nộ trên mặt bà ta, biểu tình u ám, nghiến răng thay nhau thay dổi, lại nhìn bộ dạng bà ta quỳ thống khổ, cuối cùng khi mặt trời sắp lên tới đỉnh đầu cửa sổ đẩy ra, lạnh nhạt hỏi "Tiêu Vân Hành ngày hôm qua bị đánh năm mươi đình trượng, thương thế như thế nào?"
Tiêu phu nhân nâng mắt nhìn, nhìn thấy Vân Tử Thù trong nháy mắt, đáy mắt cực nhanh xẹt qua lửa giận u ám, theo bản năng muốn đứng lên, nhưng mà từ trước tới nay bà ta chưa bao giờ quỳ lâu như vậy, liên lụy hai cái chân đau nhức, phịch một tiếng lại quỳ xuống.
"Bản cung khuyên ngươi, muốn quỳ thì quỳ thành ý một chút" Vân Tử Thù nâng má, thanh âm hờ hững, "Bản cung ở Tiêu gia chịu ủy khuất gần hai tháng, Tiêu Vân Hành sủng thiếp diệt thê, không đem bản cung chính thê này đặt ở trong mắt, mỗi ngày cùng thiếp thất dật dẹo kia, đối với bản cung mà nói, đây chính là điều sỉ nhục thật lớn.
Tiêu phu nhân kiềm né tức giận, bộ dạng phục tùng thu mắt nói" Trước kia là Vân Hành không tốt, thần phụ hôm nay đặc biệt đến thỉnh tội, mong rằng công chúa điện hạ đại nhân có đại lượng -- "
" Đại nhân có đại lượng? "Vân Tử Thù cười nhạt," Lê đại nhân cũng nói như vậy, chẳng trách các ngươi là người một nhà.
"
Tiêu phu nhân bị tức đến đau ngực, nghe vậy cũng không dám phản bác, đành phải sửa cách nói" Công chúa điện hạ bao dung độ lượng, thần phụ biết sai lầm rồi, về sau nhất định sẽ đối xử với công chúa tử tế, mong rằng công chúa tha thứ cho chúng ta một lần này.
"
Vân Tử Thù thở dài" Các ngươi biết sai rồi, thì ta nhất định phải tha thứ? "
Tiêu phu nhân bị những lời này làm cho cứng họng, sắc mặt thoáng xanh thoáng trắng lần lượt thay đổi.
" Nếu ta không đoán sai, là tiêu Đại tướng quân bảo bà tới? "Vân Tử Thù khóe môi khẽ nhếch, đùa cợt nhìn bà ta" Tiêu phu nhân có phải trong lòng vẫn còn chửi thề nguyền rủa, chỉ cần ta trở về, về sau nhất định sẽ xử đẹp ta? "
Tiêu phu nhân cả kinh, vội vàng phủ nhận" Công chúa điện hạ sao lại nói ra những lời này? Thần phụ làm sao dám có ý nghĩ như vậy? "
" Mặc kệ ngươi có ý nghĩ như vậy hay không, bản cung cũng sẽ không lại về Tiêu gia, bà trở về đi.
"Vân Tử Thù nói," Tiêu Vân Hành đã chịu phạt năm mươi trượng, bà cùng Tiêu Vân Hành mạo phạm bản cung chuyện này dừng ở đây, bản cung sẽ không truy cứu nữa, các ngươi về sau cũng đừng đến dây dưa bản cung.
"
Tiêu phu nhân biến sắc" Điều nầy sao mà được? Công chúa cùng Vân Hành đã thành thân, là vợ chồng danh chính ngôn thuận -- "
" Hắn cùng Lê Tuyết mới là vợ chồng danh chính ngôn thuận.
"
Tiêu phu nhân sắc mặt trắng bạch, nhẫn nại nói" Công chúa điện hạ, chuyện này không chỉ tướng quân không đồng ý, đổi là Hoàng Thượng cũng sẽ không đồng ý.
Trước đây là chúng ta không đúng, nhưng Vân Hành đã bị phạt, thần phụ cũng tự mình đến bồi tội với công chúa điện hạ, như vậy còn không được sao? Không biết công chúa điện hạ rốt cuộc như thế nào mới nguyện ý trở lại Tiêu gia? "
Vân Tử Thù ồ một tiếng, không mặn không nhạt nói" Cho nên nói, Tiêu phu nhân ăn nói khép nép đến đây bồi tội, thật là ủy khuất cho bà rồi? "
Tiêu phu nhân nói" Thần phụ không phải ý này! "
" Mới vừa rồi bản cung đã nói, từ nay về sau cùng Tiêu gia không có gì quan hệ, về chuyện Tiêu phu nhân cùng Tiêu Vân Hành trước kia mạo phạm ta, ta cũng chuyện cũ sẽ bỏ qua.
"Vân Tử Thù nói," Nhưng ta không thích Tiêu Vân Hành, không định lại cùng hắn duy trì quan hệ vợ chồng, mong Tiêu phu nhân đừng đến làm khó ta nữa.
"
Tiêu phu nhân quả thực muốn tiến lên tát cô.
Tiểu tiện nhân này, quả thực chính là không chịu nể mặt!
Ỷ vào chỗ cô đang đứng, cố ý làm khó dễ bà? Thật đúng là nể mặt cho kẻ vô liêm sỉ.
Chờ mà xem.
Thực sự nghĩ rằng Hoàng Thượng sẽ dung túng cho sự tùy hứng của cô?
Bà hôm nay chủ động tới đây bồi tội, là cho hoàng tộc một thái độ, miễn cho thật sự bị ụp lên đầu tội danh" Mắt vô quân thượng ", cũng là Vân Tử Thù trước mặt, cô nhiều lần nháo, đến lúc đó Hoàng Thượng giận dữ, cũng không biết là ai xui xẻo.
" Công chúa điện hạ.
"Bên ngoài một tên hộ vệ đi tới, quỳ một gối xuống hành lễ," Bên ngoài có người truyền lời ti thống lĩnh, nói Lê Hiên có cần tra tấn hay không? "
Tiêu phu nhân sắc mặt đại biến, tra tấn?
Đại hình của Ám Các?
" Công chúa điện hạ! "Tiêu phu nhân sắc mặt trắng bệch," Này..
Này vạn lần không thể! "
Vân Tử Thù mỉm cười" Lê Hiên hôm qua động thủ với ta, Tiêu phu nhân cũng biết? "
Tiêu phu nhân trong lòng hoảng sợ," Công chúa điện hạ xin thứ tội! Thần phụ thay hắn thỉnh tội công chúa điện hạ, xin công chúa điện hạ tha cho hắn một lần! Thần phụ..
Thần phụ cam đoan về sau hắn cũng không dám.
Vô lễ..
với công chúa nữa, công chúa điện hạ -- "
" Nói cho ti thống lĩnh, Lê Hiên mạo phạm Bổn công chúa tuy là sự thật, nhưng không gây ra thương thế nghiêm trọng, cứ trừng phạt nhỏ, răn dạy lớn một phen đi.
"Vân Tử Thù mệnh lệnh.
Tiêu phu nhân vừa muốn thở một hơi.
Hộ vệ cung kính nói" Mức độ trừng phạt nhỏ, răn dạy lớn vẫn mong công chúa chỉ rõ.
"
Vân Tử Thù nói" Một trăm roi, cắt đồ ăn nước uống ba ngày.
"
" Vâng "hộ vệ lĩnh mệnh mà đi.
Tiêu phu nhân xụi lơ trên mặt đất, một trăm roi, cắt đồ ăn nước uống ba ngày?
Này không phải là muốn lấy mạng Lê Hiên sao?
" Tiêu phu nhân đây là làm sao vậy? "Vân Tử Thù cười nhạt," Dọa sợ rồi sao? Thật ra hình phạt như vậy ở trong Ám các thật sự không tính là gì, Tiêu phu nhân là chưa thấy qua khổ hình thực sự, Ám Các giỏi nhất là đem người gọt từng miếng, vừa gọt vừa nướng, nướng chín rồi thì đút cho người chịu hình phạt ăn, làm cho hắn nếm thử, thịt trên người mình có vị gì.
"Còn có một loại khổ hình là cởi toàn bộ quần áo của phạm nhân, thân thể tắm rửa sạch sẽ, dùng rạch từng đường máu trên người phạm nhân, bỏ chút dầu và muối, gác ở trên lửa nướng, một bên nướng một bên nghe tiếng kêu thảm thiết của đối phương, cùng với âm thanh xèo xèo của thịt bị nướng cháy, thịt sẽ có một chút mùi bị nướng
Phịch!
Tiêu phu nhân sắc mặt trắng bệch thân thể mềm nhũn, bất ngờ không kịp đề phòng ngã xuống, bất tỉnh nhân sự.
Vân Tử Thù thanh âm đột nhiên nhỏ nhẹ, sau đó liền nâng tay" Tiễn Tiêu phu nhân về.
"
" Rõ "
Tiêu phu nhân bị khiêng ra ngoài, mới ra cửa lớn bà ta liền từ từ tỉnh lại, sau khi tỉnh lại giãy dụa ở trên mặt đất" Ta muốn gặp công chúa điện hạ! Ta muốn gặp Vân Tử Thù! "
" Nếu Tiêu phu nhân đã tỉnh rồi, vậy thì mời tự mình trở về đi.
"Lâm nhũ mẫu thả tay, ý bảo chờ hạ nhân Tiêu gia ở bên ngoài mang phu nhân nhà mình về," Chúng tôi không tiễn nữa.
"
Nói dứt lời, xoay người đi vào trong, cũng ra hiệu người gác cửa đóng cửa lại.
Tiêu phu nhân trơ mắt nhìn cửa lớn phủ công chúa đóng lại, tức giận đến run người.
Tiện nhân!
Tiểu tiện nhân Vân Tử Thù này thực đáng chết!
Thị nữ phía sau thật cẩn thận hỏi han" Phu nhân, chúng ta trở về sao? "
Tiêu phu nhân quay đầu nhìn về phía thị nữ nói chuyện, trong lòng trầm xuống, nghĩ đến phu quân ngàn giao phó vạn dặn dò, mặc kệ chịu phải ủy khuất gì cũng phải đem công chúa mời trở về, nhưng bà làm mọi chuyện rối hết lên rồi.
Trở về nên ăn nói thế nào đây?
Tiêu phu nhân nghĩ đi nghĩ lại, lại cảm thấy Vân Tử Thù tiểu tiện nhân kia cố ý kênh kiệu sỉ nhục bà, cô không muốn quay về Tiêu gia, bà có thể gì bây giờ?
Bà quỳ cũng quỳ rồi, nói chịu thua nhận sai cũng nói rồi, còn có thể làm cái gì bây giờ?
Thực muốn đập đầu chết ở trước mặt cô?
Được, ngươi cứ mạnh miệng đi, đến lúc đó đừng khóc cầu xin tự quay về Tiêu gia là được.
Tiêu phu nhân lạnh lùng nghĩ, xoay người đi lên xe ngựa," Hồi phủ.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...