Phủng Chi H


Đáy mắt Phủng Chi ẩn chứa ánh sáng phấn khích, như ghét bỏ sự thăm dò ôn hòa trong thời gian gần đây, quyết định mạo hiểm một lần: "Cậu thực sự rất biết chăm sóc người khác, không trách được sao các bạn ấy đều thích cậu~"
"Mình sao? Đó là họ hiểu lầm rồi.

"
"Hả?"
"Cảm ơn ba mẹ đã ban cho mình ngoại hình đẹp, nhưng 'Hãy biết rằng người đẹp, thân ẩn mủ máu, trăm năm sau, hóa thành xương trắng', không còn gì lưu luyến~"
Ở tuổi mười bảy mười tám, thảo luận về tình yêu dường như còn quá sớm, nhưng không thể kìm nén được sự rung động của mùa xuân.

Cô phản bác: "Nhưng cái gọi là 'yêu từ cái nhìn đầu tiên' trên thế gian, chẳng phải ban đầu đều là 'nhìn sắc mà sinh lòng' sao?"
Anh có kinh điển Phật giáo, cô cũng có tà thuyết.

"Mình không tranh luận lại cậu được.

” Du Thanh Huy cười đầu hàng: “Lần nào cậu cũng đứng đầu khối, còn phải chịu áp lực học tập nữa sao?"

"Không phải bây giờ mình có một đối thủ mạnh sao.

" Cô thu dọn bảng vẽ màu, có chút cô đơn: "Hơn nữa thi đỗ hạng nhất là mong muốn của ông nội, không phải của mình.

"
"Còn cậu thì sao? Tại sao lại chuyển đến trường nhất trung?"
"Bởi vì muốn tự nắm giữ cuộc đời mình.

"
Hai người khi không thảo luận về bài vở thì ở bên nhau thoải mái hơn, anh nhìn tác phẩm trên bảng vẽ, màu sắc nét vẽ đều không tệ, thắc mắc hỏi: "Hình như cậu rất thích bướm?"
Ngòi bút của cô có phần bi thương, dưới bầu trời trong vắt lạnh lẽo, thiếu nữ cười gượng nhưng lại như có điều suy nghĩ, cùng với những chú bướm lộng lẫy quỷ dị, trút hết nỗi đau đầy thương tích.

"Sâu bướm bị nhốt trong kén không thấy ánh sáng, chỉ có biến thành bướm mới có quyền vươn cánh bay cao.

"

Lời nói của Phủng Chi khiến Du Thanh Huy bàng hoàng, ánh mắt anh tối sầm lại, như thể nhìn thấy một con người khác.

"Bướm rất đẹp nhưng! " Phủng Chi nhìn anh chằm chằm, cười có ý: "Họ đều nói rằng chất liệu đẹp nhất trong mắt họa sĩ là cơ thể con người.

"
Cô rất kiên nhẫn, ánh mắt vô thức chuyển xuống đánh giá anh.

Dáng người, cơ bụng, có lẽ còn có cả đường cơ nhân ngư, tươi tắn tràn đầy sức sống, rõ ràng là người mẫu tốt nhất, cô thậm chí phải sắp xếp lại giấy vẽ, bắt đầu phác thảo từ nét nào.

Gió từ ngoài cửa sổ thổi vào làm tung bay mái tóc của hai người.

Ánh mắt thèm muốn của thiếu nữ có phần quyến rũ, như sói ngửi thấy mùi máu, khóe mắt trắng như tuyết của Phủng Chi nhuốm màu tím hồng.

Đêm đến trên mái hiên chỉ có một vầng trăng khuyết nhạt nhẽo.

Nhưng lại có người khác bồn chồn, giấc mơ là sự tưởng tượng chế biến từ thực tế, thiếu nữ trong phòng vẽ có cổ tay thon thả, đôi tay đan chéo bị anh giữ chặt trong lòng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận