Chap này Woo tặng _quinntk_ và steven05bum04tk
_________________________________
Từ Khánh điện vẫn giữ nguyên dáng vẻ nghiêm trang, tĩnh mịch. Vạn vật ở đây dường như bất biến giữa dòng đời vạn biến.
1
Trên bảo tọa, Thái hậu nhắm mắt tịnh tâm, bàn tay chậm rãi mân mê chuỗi hạt kết từ mã não.
Từ bên ngoài, nô tài thân cận cũng là tâm phúc của Thái hậu, nội giám Lee cung kính bước vào. Ông thấy chủ tử đang nhắm mắt tịnh tâm, dè chừng không dám gọi. Cân nhắc một khắc, nội giám Lee cất giọng.
"Thái hậu, nô tài có chuyện cần bẩm báo."
"Nói đi!"
"Bẩm, Hoàng hậu truyền tin đến, Thục Nghi đã tự vẫn còn để lại huyết thư."
"Cái gì?" Trong phút chốc, người đang tịnh tâm kinh hãi mở bừng mắt. Bà trừng nội giám Lee, lệnh cho ông kể rõ thực hư.
"Ngươi nói Thục Nghi tự vẫn?"
"Vâng thưa Thái hậu. Tin tức đã truyền khắp cả Cảnh Phúc Cung, ai ai cũng biết."
Jang Kyung Soon không thể tin vào tai mình, thoáng chốc trở nên thất thần.
3
Jang Ha In là khuê nữ tài sắc vẹn toàn của gia tộc, do đích thân bà tiến cử, đưa vào cung. Nàng ta giữ chức vị Thục Nghi chưa được bao lâu, chưa sinh ra long tử, chưa giúp gì cho gia tộc vậy mà đã chết?
Nữ nhân này rất có tham vọng, tinh tế cẩn thận hơn cả Hoàng hậu, vì cớ gì lại tự mình kết liễu?
Bà tức đến tim đập không ngừng, bàn tay có chút run.
"Thục Nghi vì cái gì tự vẫn?"
Nội giám Lee nghe chủ tử lớn tiếng liền e dè hạ giọng.
"Bẩm, trong huyết thư để lại, nàng nói mình muốn lấy cái chết tạ tội với Hoàng đế, Hoàng hậu và gia tộc."
Thái hậu đặt một tay trước ngực mình, khẽ vuốt xuống cơn nóng giận. Bà kiềm lại giọng nói, từ tốn hỏi.
"Đúng là bút tích của nó?"
"Vâng, Hoàng đế đã cho người xác minh."
Thái hậu đã bình tâm đôi chút, bà lần chuỗi tràng hạt trong tay, nhìn đăm đăm vào một điểm.
"Hoàng đế xử trí thế nào?"
"Bẩm, Bệ hạ đã tước bỏ phong hiệu của Thục Nghi, phế thành dân thường, trả về phủ Trưởng quản sự Ty Gián viện."
2
"Ngươi nói cái gì?"
1
Thái hậu trừng mắt, bàn tay siết chặt lấy chuỗi tràng hạt. Cơn giận dữ như ngọn lửa bùng cháy dữ dội, không thể nào áp chế. Bà tức tối đập mạnh xuống bàn.
"Hoàng đế này đúng là quá tùy hứng. Thục Nghi tự tử vẫn chưa rõ thực hư, nó lại ngang nhiên tước bỏ phong hiệu, phế làm dân thường. Cả Hán thành này ai ai không biết Thục Nghi là nữ tử họ Jang, trả về nhà mẹ tức là hạ thấp uy danh gia tộc. Chẳng phải Hoàng đế đang khiêu chiến với ta sao?"
2
Nội giám Lee lo sợ quỳ xuống, run rẩy nói.
"Thái hậu bớt giận, Thái hậu bớt giận."
Bà nhìn ông, lớn giọng ra lệnh.
"Đi... Đi thôi đến Khang Ninh điện tìm Hoàng đế. Ta không thể để nó mặc sức lộng hành."
__________
"Bệ hạ, Thái hậu đã đến."
Nội giám Oh hớt hãi chạy vào tẩm điện, Hoàng đế nghe thấy vẫn một thân bình thản. Ngài quay sang tiểu nội quan căn dặn.
"Jungkook, ngươi nên ra sau hậu viện lánh mặt. Thái hậu này thâm sâu khó lường, không thể để bà biết đến sự tồn tại của ngươi."
"Nô tài tuân lệnh."
Mặc dù chưa từng chạm mặt hay tiếp xúc với Thái hậu, Jungkook vẫn có thể cảm nhận được mối nguy hại từ bà. Đây là lần đầu tiên hắn thấy Hoàng đế đề phòng một người như vậy. Chứng tỏ người này đáng sợ hơn cả Min Sang Cheol. Jungkook phải nghe lời ngài, tránh lộ ra nhược điểm, ngôi vị rất dễ lung lay.
....
Trên đường di giá đến điện Khang Ninh, Thái hậu bỗng dưng dừng bước. Bà nhíu chặt mày nhìn Hy tần thân thể tiều tụy, đang quỳ trước điện.
Tuy không đủ sức nàng vẫn nhanh chóng hành lễ, giọng nói trở nên khản đặc.
"Thần thiếp thỉnh an Thái hậu."
"Ngươi đang làm gì ở đây?"
8
Nữ tử này phấn son nhợt nhạt, gương mặt hốc hác, trông như cái xác vô hồn. Dáng vẻ yếu đuối này khiến người khác không khỏi xót thương.
Hy tần sợ hãi cúi đầu, không đủ sức để nói. Cung nữ thân cận mới thay nàng đáp lời.
"Bẩm Thái hậu, chủ tử của nô tì vừa mất phụ thân nên đau xót vô cùng. Bệ hạ lại muốn chủ tử đi theo tận hiếu, người nguyện chấp hành mệnh lệnh, tuyệt đối không oán trách. Trước khi bị xử tử, Hy tần muốn quỳ ở đây để chuộc lại lỗi lầm phụ thân đã gây ra."
Thái hậu chăm chú lắng nghe, trong đầu đã hiện ra suy tính. Hoàng đế này xử trí cái chết của Thục Nghi rất qua loa, lại tìm cách lấy mạng Hy tần. Chỉ e y âm mưu dọn sạch hậu cung. Bên trong chắc chắn ẩn chứa toan tính bất lợi cho bà. Thân là đích mẫu không thể để Hoàng đế thuận thế lộng hành. Bằng mọi giá phải áp chế y ngay tức khắc.
Bà hạ lệnh cho đám tùy tùng theo sau, lãnh đạm lướt qua Hy tần đang quỳ gối.
....
Thái hậu đến, Hoàng đế vẫn giữ nguyên bộ dạng bình thản, gương mặt lạnh băng, không cảm xúc.
"Thái hậu cất công đến điện Khang Ninh thăm ta sao?"
Tuy thâm tâm đang bùng lên phẫn nộ, bà vẫn kìm nén, ngồi xuống ngay bảo toạ, từ tốn mở lời.
"Hay tin Hoàng đế vừa khỏi bệnh đậu mùa, đích mẫu như ta dĩ nhiên phải đến thăm."
"Chẳng cần Thái hậu lao tâm. Thân là vua một nước không dễ dàng ngã xuống."
"Được vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Thái hậu tỏ vẻ phúc hậu câu lên một nụ cười nhưng nó ngày càng méo mó. Bà cầm lấy tách trà cung nữ vừa mang lên, chậm rãi uống một ngụm.
"Hôm nay Hoàng hậu truyền tin đến Từ Khánh điện nói Thục Nghi tự vẫn, không biết Hoàng đế giải quyết thế nào?"
1
Ngài vẫn một giọng đều đều, mang đủ uy nghiêm, không chút kiêng nể.
"Jang Ha In tự vẫn là trái với cung quy, ta đã cho người trả thi thể về cho phụ mẫu."
"Thục Nghi khi không tự tử xem ra rất đáng nghi, Hoàng đế sao lại vội vàng như vậy." Tuy Thái độ của Hoàng đế khiến bà sinh phẫn nộ nhưng phải nhẹ giọng kiềm chế.
"Nàng ta đúng là tự vẫn, Thái hậu muốn thế nào?"
Bàn tay bà vì lời nói kia âm thầm siết chặt.
"Nó là tiểu thư khuê các, lễ giáo đường hoàng, sao có thể làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo này. Ta thấy Hoàng đế nên tra lại rõ ràng."
Hoàng đế vốn dĩ không có ý nhượng bộ.
"Thái hậu nói như vậy là nghi ngờ năng lực đế vương? Nghi ngờ ý chỉ của tiên đế? Hậu cung của ta, ta tự mình xử trí. Người đã có tuổi cũng nên nghỉ ngơi, hưởng lạc."
Lão bà Jang Kyung Soon bị những lời này chọc tức điên, mắt đỏ lên đáng sợ. Thân đã có tuổi, bà tự kiềm chế tay chân, không để cơn thịnh nộ nhấn chìm.
"Ha ha ha, Hoàng đế xem ra đã đủ lông đủ cánh, có thể tự mình bay lượn. Thái hậu như ta lo lắng vô ích rồi..."
"...Nhưng Hoàng đế phải biết Jang Ha In là người họ Jang, ta sẽ không thể bỏ qua dễ dàng như vậy. Ngươi không tra, ta sẽ tự mình tra."
Mặc dù bên trong âm thầm đối địch bên ngoài vẫn phải diễn tròn đạo hiếu. Ngài chỉ có thể nhượng bộ một bước.
"Jang Ha In là người nhà Thái hậu, Thái hậu toàn quyền định đoạt."
Câu vừa rồi ẩn chứa hai tầng ý nghĩa. Nghe thoáng qua liền nhận ra ngài ám chỉ Thái hậu đưa thân thích vào cung. Bà nghiến răng, đầu liền nảy ra cao kiến.
"Ta nghe nói Hoàng đế đã xử tử Min Sang Cheol. Tội nhân phản nghịch trừng trị như vậy là thích đáng nhưng sao người lại ban chết cho Hy tần."
Hoàng đế cảnh giác đoán xem bà ta làm vậy có ý gì.
"Hy tần là gia quyến của tội nhân phản quốc, không đáng sống."
"Dẫu sao Hy tần cũng là phi tử của Hoàng đế. Nàng ta gả cho Hoàng đế chính là mang họ Kim. Nàng ở trong cung mấy năm nay, an phận thủ thường, Hoàng đế lại nhẫn tâm giết nàng ấy?"
Hoàng đế đến giờ là không muốn nhẫn nhịn, thẳng thừng nhấn mạnh.
"Ta chính là muốn Min Hyo Joo phải chết."
Thái hậu liền lộ ra mặt thật, cười đầy nham hiểm.
"Ngai vàng của Hoàng đế vững chắc một phần nhờ vào sự chống đỡ của gia tộc họ Jang. Khi xưa mẫu phi của Hoàng đế chết cũng do một tay ta nuôi dưỡng người. Ta chính là Thái hậu của Joseon, ta muốn Hy tần phải sống."
Những lời kia ngụ ý đe dọa, nếu ngài hành sự lỗ mãng ngôi vị sẽ lung lay.
Hoàng đế một dạng im lặng, xung quanh toả ra hàn khí chết người. Thái hậu cười lớn, dứt khoát quay lưng rời khỏi đó, để lại trong nội điện bầu không khí vô cùng ngột ngạt.
_______
Ra khỏi điện Khang Ninh, Thái hậu đi đến chỗ Hy tần đang quỳ, lạnh giọng nói.
"Không cần quỳ nữa, ta tha chết cho ngươi."
"Thái hậu, ý người là?"
"Min Sang Cheol đã chết, phủ Lãnh tướng tiêu vong, ngươi cũng không còn nơi nương tựa. Thời gian tới phải dựa vào thực lực bản thân để tồn tại trong cung."
Dứt lời Thái hậu không thèm nán lại, quay lưng bỏ đi. Những lời kia như ngầm nhắc nhở Hy tần phải nhớ ơn và đáp trả. Cung nữ thân cận nhanh chóng nắm tay đỡ lấy Hy tần. Nàng lảo đảo vài bước, khó khăn lắm mới đi vững được.
Lần này có thể giữ được mạng chính là phước đức ba đời. Phụ thân phản nghịch, Hoàng đế lại là nam nhân mình yêu. Tình cảm ấy giờ đã trở nên vô vọng. Tương lai sắp tới có thể chống chọi nổi không?
5
_______
"Bệ hạ? Thái hậu chọc giận người sao?"
Jungkook nhìn thấy trong mắt ngài hừng hực sát khí, lại pha chút lo sợ và căm phẫn. Hắn không biết Thái hậu đã nói những gì, chỉ có thể chậm rãi đến gần.
Nam nhân trước mắt có chút đáng sợ, hắn e dè một lúc mới dám đưa tay chạm vào má ngài.
"Bệ hạ... bệ hạ..."
Jungkook gọi hai lần người kia mới giật mình thất tỉnh. Hoàng đế dứt khoát kéo hắn ôm vào lòng. Ngài nhắm mắt, khẽ hít vào mùi hương thân thuộc, tâm trí đã thanh tịnh đôi chút.
"Người sao vậy?"
Ngài vẫn im lặng không nói, ôm hắn thật lâu, thấy đủ mới cất giọng trầm đục, có chút run.
"Bảo bối, em có biết vì sao ta căm ghét nữ nhân không?"
"Không biết."
"Chính là vì cái chết của mẫu phi ta. Người chết rất tức tưởi."
Năm tam hoàng tử Kim Taehyung năm tuổi. Hoàng hậu đương thời tức Jang Kyung Soon mang thai con đầu lòng. Đây là đích tử, được tiên đế yêu thương, ai ai cũng nghĩ nó sẽ được sắc phong Thái tử. Nào ngờ đến ngày lâm bồn, Thái hậu khó sinh, tiên đế nóng ruột chờ đợi suốt một ngày một đêm mới có tin tức. Đứa bé là một tiểu công chúa nhưng vì khó sinh yểu mệnh, sống chưa đuợc một canh giờ đã qua đời. Thái hậu mất con nên thần trí điên loạn luôn miệng nói có người hãm hại. Tiên đế tức giận đã cho thuộc hạ điều tra lùng sục khắp cung.
Khi sáng tỏ, Nghĩa Cấm Phủ kết luận là Thuận Quý nhân tức thân mẫu của tam hoàng tử Kim Taehyung hại. Thái y phụ trách sắc thuốc dưỡng thai cho Thái hậu đứng ra làm chứng. Tình ngay lý gian Thuận Quý Nhân bị kết tội, phải tự kết liễu bằng thuốc độc.
1
Jungkook nghe qua liền dâng lên một cỗ xót xa. Không nghĩ Hoàng đế cao cao tại thượng lại có một quá khứ bi thương đến vậy. Hắn từng ghen tị vì ngài kiên cường, cứng rắn, thì ra do cuộc sống tôi luyện nên.
"Em biết không? Mẫu phi của ta sống trong cung vô cùng an phận. Chuyện Thái hậu khó sinh hoàn toàn do sức khỏe của bà ta. Khi viện phán chẩn Thái hậu không thể mang thai được nữa, nhìn thấy mẫu phi có một tiểu hoàng tử thì nhen nhóm lòng đố kị. Thái hậu đã ép chết mẫu phi, giả nhân giả nghĩa nhận ta làm dưỡng tử."
Thái hậu mất con tinh thần suy sụp, lúc đó bà như người điên loạn. Trong ba Hoàng tử Kim Taehyung là người được tiên đế yêu thương nhất. Y từ năm ba tuổi đã lộ rõ thiên chất. Luận học hành hay luyện võ đều nhanh hơn các huynh đệ đồng trang. Người ta nói mẹ quý nhờ con Thuận Quý Nhân vì sinh ra tam hoàng tử mà được vô vàn ân sủng. Thái hậu thấy chức vị Thái tử này chỉ có thể dành cho Kim Taehyung, bà bắt đầu căm phẫn, ghen ghét người sinh ra y. Và rồi Thái hậu vu oan cho Thuận Quý Nhân hãm hại mình, khiến tiên đế tức giận ép chết bà. Tam hoàng tử không ai chăm sóc lại được Thái hậu nhận làm dưỡng tử nuôi dưới gối của mình.
"Giết mẫu đoạt tử, âm mưu thâm hiểm như vậy thật khiến người ta kinh tởm."
"Ngày đó đứa trẻ năm tuổi phải một mình chống chọi với toan tính chốn hậu cung. Thái hậu bề ngoài là dưỡng mẫu bên trong lại để ta ở Đông Cung một mình tự sinh tự diệt. Bà nuôi ta hòng thuận lợi làm Thái hậu đồng thời củng cố gia tộc mình. Tất cả những huynh, đệ, tỷ, muội đã hoặc chưa được sinh ra đều chết yểu. Dịch bệnh, tai nạn, khó sinh, đủ mọi nguyên do. Đến khi đế vương băng hà trong cung chỉ còn lại mình ta. Ta thuận lợi làm người kế vị."
1
Sau khi được Thái hậu nhận nuôi, Kim Taehyung trở thành đích tử được tiên đế yêu thương. Năm mười tuổi, tài năng y vượt xa các huynh đệ, tiên đế rất hài lòng mà phong y làm Thái tử. Để tránh hậu hoạn về sau, Thái hậu đã không lưu tình hại chết những hoàng tử, công chúa còn lại. Tự mình dọn đường cho Kim Taehyung lên kế vị. Bà nghĩ y sẽ trở thành con rối trong tay mình.
Jungkook vừa nghe vừa quặn thắt trong tim. Thầm kinh hãi trước những tội ác tài trời của Thái hậu. Lòng dạ nữ nhân thật đáng sợ, giết mẹ đoạt con, ngay cả trẻ nhỏ cũng không tha.
"Bệ hạ, người thật đáng thương."
"Từ đó về sau, ta căm ghét nữ tử, căm ghét việc tranh sủng của phi tần. Ta không muốn tình cảnh của mẫu phi sẽ lặp lại."
________강효우_와트 패드______
Thanks for reading.
Chúc mấy bồ đọc fic vui vẻ. Yêu yêu.
0h00 31/8 up chap
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...