Lại đến nguyệt san...
Trang Uyển cũng rất xấu hổ, hai người khó có được bầu không khí lãng mạn, nam nhân nhìn ánh mắt nàng cũng sắp sửa bị lửa nóng chiếm lĩnh đến không nhịn được, hoàn hảo nàng lại đột nhiên cảm giác được dưới thân có thứ gì chảy xuống?! liền biết kỳ nguyệt san đại khái đã tới, lúc này sắc mặt bèn biến đổi, thậm chí bất chấp trước mặt Dận Chân, liền chạy nhanh đi gọi người.
Khó trách cả ngày, cả người cảm thấy không thoải mái.
Nguyên bản tưởng vấy bẩn một ít, chỉ trong phòng còn chờ một người, Trang Uyển chỉ thay đổi quần áo, sau đó gọi người mang lên nước ấm.
Không nghĩ Dận Chân lại vẫn không muốn ăn, thấy chủ tớ hai người sắc mặt đều không tốt, không khỏi đặt câu hỏi.
"Như thế nào ạ?"
Loại sự tình này chẳng biết nên nói như thế nào.
Trúc Tương lo lắng nói ra, Dận Chân đêm nay tất nhiên sẽ không ở lại chính viện, trong lòng do dự không dám mở miệng, mà Trang Uyển trong lòng lại còn tính toán, nên làm sao khiến người nam nhân này một chút xúc động trở nên càng khắc sâu thêm.
Quy cũ cuộc sống gia đình không lưu người nàng đương nhiên biết, chỉ là vuốt đốt ngón tay quấn băng gạc, nàng liền kiên định tâm tư, này phân "Hiền huệ" không cần cũng thế.
Trang uyển giơ tay ra hiệu cho Trúc Tương lui ra, giữa mày hơi nhíu, nhưng khi đối diện Dận Chân, gương mặt Trang Uyển vẫn là triển khai thư hoãn mỉm cười.
"Cũng không có gì việc gì.
Tứ gia sao không dùng trước?!."
"Không sao."
Dận Chân không lại truy vấn, nhưng cũng không giải thích nhiều, một đôi đôi mắt thâm thúy mang theo chút mơ hồ ôn hòa.
"Không có việc gì thì tốt."
Bầu không khí hơi hơi làm lạnh lần nữa bắt đầu hồi ôn, tay Trang Uyển dừng một chút, tú mĩ trên mặt nhiều c ngượng ngùng, như có như không giận trước mặt người.
"Thiếp nếu như không trở lại, Tứ gia chẳng phải sẽ bỏ dở bữa sao, là thiếp có tội."
Dận Chân là am hiểu ngôn ngữ trêu chọc, nghe vậy liền cười.
"Nói như vậy, Uyển Uyển chính là noi theo Liêm Pha chịu đòn nhận tội?"
Trang Uyển thuận thế đứng dậy, sờ sờ độ ấm trên bát canh, múc một muỗng vào chén sứ trước mắt Dận Chân, nói.
"Uyển Uyển tuy có tâm, nhưng dù sao cũng là thân nữ tử, đành phải lấy canh gà thay thế hảo ý."
Dận Chân hưởng thụ, kéo tay Trang Uyển, dùng một ngụm.
"Được"
Nói xong, thức khắc vì tay Trang Uyển lạnh lẽo mà nhíu mi.
"Lạnh sao? Mau ngồi xuống dùng chút canh nóng đi."
Trang Uyển đáp ứng, lại gắp vài đũa thức ăn cho Dận Chân xong mới ngồi xuống, nha hoàn trước đều có chia thức ăn cho nàng.
Dùng xong cơm, ban đêm trời lạnh, tóc liền tính là huân làm cũng phí thời gian, Dận Chân sớm đã tắm gội xong đi ra, liền liếc đến Trang Uyển đang đứng trước gương chải tóc.
Áo lụa hơi mỏng phản phất như ẩn như hiện đường cong mỹ lệ, bộ dáng quyến rũ phập phồng dưới ánh đèn tối tăm càng thêm mông lung, nhưng thật ra làm Dận Chân không khỏi nhớ tới lúc trước tình đầu ý hợp, trên người tức khắc lại nổi lên dục hỏa.
Yết hầu hắn hơi lăn lộn, vốn tính bước đến hướng giường nhưng bước chân liền chuyển qua phía Trang Uyển
"Như thế nào?"
Trang Uyển lúc này đang bận, trong tay chính nắm một con ngọc thoa, mặt trên quấn lấy chút sợi tóc.
"Tóc rút không xuống."
Mới vừa tắm gội xong, trên người Trang Uyển còn mang theo làn hơi nước, hỗn hợp nhàn nhạt hương vị lượn lờ...
Dận Chân ánh mắt dừng ở t cổ sau Trang Uyển, lộ ra một đoạn áo yếm mỏng manh, đối với ngự tứ thủy ngân kính trước mắt, hắn có thể tinh tường nhìn đến nửa thanh bộ ngực sữa của Trang Uyển, không khỏi càng thêm ý động.
"Để ta xem."
Vote hơi bị thấp..
???????????? Cứu vãn xíu các tình yêu ơi.
please ????????????
.