Sáng sớm, ngay lúc ánh mặt trời vừa chiếu vào, Kiều Nhất Minh ngửi thấy mùi hương đã lâu không thấy! Với bản lĩnh tham ăn của y đã sớm ngửi ra đó là mùi trứng chiên, hắn thích trứng chiên chín bảy phần, lòng đỏ trứng còn chưa chín tới rải chút muối nhàn nhạt, lại uống kèm sữa bò cùng với chân giò hun khói, thật là vô cùng phong phú!
Quả nhiên! Thương Thịnh đang thảnh thảnh thơi thơi ăn cơm ở nhà ăn, thấy Kiều Nhất Minh tới liền nhàn nhạt mở miệng:"Lại đây!"
"Ờ" - Giọng nói Kiều Nhất Minh có chút nhảy lên, hiểu biết của Thương Thịnh đối với hắn thập phần thấu triệt, nhưng mỹ thực dụ hoặc lại lớn hơn một chút!
Nhẹ nhàng bước đến, Kiều Nhất Minh ngàn tính vạn tính đi vào phòng bếp vậy mà không tính tới Thương Thịnh lại không làm đồ ăn sáng cho y, trong phòng bếp vẫn sạch sẽ như cũ, có thể nhìn ra được Thương Thịnh sau khi làm cơm đã nghiêm túc dọn dẹp qua!
Kiều Nhất Minh thuỗn mặt đi ra, khoanh tay trước ngực ngồi đối diện Thương Thịnh, cố ý kéo bàn ghế làm ra động tĩnh thật lớn, tỏ vẻ y đang bất mãn!
Thương Thịnh cười nhạo trong lòng, lại không nói toạc ra, cố ý từng ngụm từng ngụm nhai kỹ nuốt chậm!
Kiều Nhất Minh yết hầu lăn lộn! Bụng cũng phát ra tiếng kêu không đúng lúc!
Xấu hổ! Xấu hổ! Xấu hổ!
Cuối cùng, Kiều Nhất Minh rốt cuộc chịu không nổi nữa, một tay đoạt lấy ly sữa bò của Thương Thịnh Ừng ực ừng ực uống.
"Thế nào, tối hôm qua không đủ sữa bò?" Âm thanh hài hước vang lên.
Sữa bò còn chưa kịp vào bụng, nghẹn trong cổ họng làm mặt hắn đỏ lên, làm Thương Thịnh cho rằng hắn đang thẹn thùng!
Kiều Nhất Minh hít khí: "Thương Thịnh, chúng ta đã ly hôn, phiền anhb về sau đừng đến quấy rầy tôi!" Kiều Nhất Minh nói thực đứng đắn, y thật sự có chút tức giận, không biết nghĩ gì, lại luôn cảm thấy Thương Thịnh nói mấy lời đó làm tổn thương lòng tự tôn của y!
"Cầm lấy ăn đi!" Thương đẩy cái mâm của hắn qua cho Kiều Nhất Minh, hắn hình như chưa ăn cái gì, thật ra bữa sáng này là hắn làm cho Kiều Nhất Minh.
"Ăn? Ăn cái gì? Ăn đồ thừa của anh! Thật sự, không cần như vậy, chúng ta đã ly hôn!" Kiều Nhất Minh lần này nói rất rõ ràng, vì sao đã ly hôn cả rồi, Thương Thịnh còn muốn như vậy với y? Y không nghĩ ra!
Đôi mắt Thương Thịnh híp lại, hắn thực không vui.
"Ly hôn? Nói như vậy là em vẫn biết? Vậy tối hôm qua em là cái dạng gì! Bộ dáng em không phải rất hưởng thụ sao!"
Kiều Nhất Minh trào phúng cười cười "Nếu như vậy, hiện tại chúng ta chính là quan hệ bạn giường! Nói đi liền đi, không liên quan gì đến nhau!" Kiều Nhất Minh nói rất bình tĩnh, đã hoàn toàn không còn hấp tấp như xưa.
Nội tâm Thương Thịnh cũng không biết hắn đã nói gì làm Kiều Nhất Minh khó chịu, nhưng mà ngay lúc này Thương Thịnh hắn cũng đang vô cùng khó chịu.
"Nga! Bạn giường? Nếu vậy bây giờ tôi còn chưa đi, em có phải nên thực hiện một chút chức trách hay không!" Nói xong không màng đến phản đối của Kiều Nhất Minh, áp y lên trên bàn cơm.
Bực bội hất đổ bữa sáng xuống đất.
Phản kháng của Kiều Nhất Minh so với thân thể đã trải qua rèn luyện của Thương Thịnh mà nói chính là lấy trứng chọi đá! Thương Thịnh mạnh kẽ kéi ra quần áo của Kiều Nhất Minh.
Tay suýt làm Kiều Nhất Minh bị thương ( chém đại)! Kiều Nhất Minh cắn chặt khớp hàm như muốn thủ vững gì đó.
Thương Thịnh hoàn toàn không bận tâm đến cảm thụ của Kiều Nhất Minh mà mạnh mẽ tiến vào, không có tiền diễn cũng không có bôi trơn.
Lúc tiến vào Kiều Nhất Minh liền có cảm giác đau đớn, mồ hôi tinh mịn chảy đầy trên trán! Nhưng y không hề kêu đau, chỉ yên lặng thừa nhận.
Thương Thịnh sau khi xong việc liền mặc đồ rời đi, Kiều Nhất Minh cứ vậy nằm trên bàn cơm, nội tâm Thương Thịnh quặn đau, hắn biết mình làm sai, nhưng tất cả đều không phải ý của hắn!
Trong phòng ăn, Kiều Nhất Minh cuộn thân thể, nước mắt chảy ra như vỡ đê.
Lẳng lặng không biết bao lâu, y đột nhiên đứng dậy đi tới phòng tắm.
Ngâm mình trong bồn tắm mát lạnh, y không nghĩ nhiều, mình đã ly hôn, cứ như vậy! Về sau......!Không có về sau!
Nhìn chính mình trong gương vẫn trẻ tuổi như vậy, rời đi hắn bản thân sẽ càng tốt lên! Hôm nay tự mình điều chỉnh tâm trạng một chút, ngày mai lại là một ngày mới!
Thương Thịnh ở bệnh viện căn bản không thể tập trung làm việc, hút một điếu lại thêm một điếu thuốc, vẻ bình tĩnh trên mặt Kiều Nhất Minh khiến hắn có chút hoảng hốt, nếu Thương Thịnh biết hiện tại nội tâm Kiều Nhất Minh đang không ổn định, có lẽ hắn thật sự sẽ phải tỉnh lại.
====================HẾT CHƯƠNG 6===================
#Riz: Vẫn còn thiệt nhiều dấu chấm than!!!! Mấy ngày trước gia đình có việc, chưa kịp làm hết chương này, nên mới trễ đến hôm nay.
Tui đang có ý định kiếm người beta, lỗi type thiệt nhiều, mà tui lại quá lười để tự mình beta...!Hụ hụ...!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...